Chương 1069 Tiếng Gào Dưới Đáy Biển
Thiên mạch sở dĩ được xưng là thiên mạch, không phải bởi vì số lượng huyết mạch trong cơ thể thiên phú đạt tới bảy mạch làsẽ được xưng thiên mạch mà bởi vì, sau khi số lượng huyết mạch trong cơ thể thiên phú đạt tới bảy mạch sẽ dẫn phát một loại biến hóa huyền diệu khó giải thích, đem lực lượng bảy đạo thiên phú huyết mạch trong nào đó hợp bảy làm một.
Sau đó, loại lực lượng hợp bảy làm một này sẽ giống như xúc giác, có thể cho võ giả lại càng dễ cảm ngộ thiên địa, cảm ngộ thiên đạo!
Đây chính là huyền bí chân chính của thiên mạch, cũng nơi chân chính phát ra danh xưng này của thiên mạch.
Sau khi triệt để hiểu rõ điểm này, cuồng hỉ trong chớp mắt xông lên trong lòng Diệp Chân. Kiên trì của hắn rốt cục mang đến thu hoạch khổng lồ.
Có lẽ trước mắt trở thành bảy mạch thiên mạch cũng không thể mang cho Diệp Chân rõ ràng chỗ tốt, nhưng ngày sau chỉ Diệp Chân phát hiện huyền bí chân chính của thiên mạch, sẽ mang đến cho Diệp Chân chỗ tốt khó mà tưởng tượng.
Chí ít, có thể cho Diệp Chân bước vào danh sách võ giả thiên mạch. Mặc dù không cách nào so sánh cùng những võ giả đỉnh tiêm tám mạch thiên mạch, chín mạch thiên mạch kia thậm chí võ giả thập tuyệt mạch trong truyền thuyết, nhưng lại có thể đem sự chênh lệch giữa bọn họ, thu nhỏ thật to.
Bằng không, Diệp Chân nếu lấy sáu mạch thiên phú huyết mạch đột phá đến Khai Phủ cảnh, chênh lệch với võ giả thiên mạch chân chính sẽ lớn đến không cách nào đền bù.
Cơ hồ ngay khi phát hiện điểm huyền bí này, thần niệm Diệp Chân cảm ứng thế giới lại biến đổi. Thủy linh lực ở khắp mọi nơi ở giữa thiên địa, tại trong thần niệm cảm ứng của Diệp Chân, hình như càng thêm rõ ràng, hình như mỗi một biến động đều ẩn chứa vô tận huyền bí. Đương nhiên, chỉ một loại cảm ứng mơ hồ mà thôi, tựa như là cho Diệp Chân cấp ra một đại đạo điểm xuất phát trong mê vụ, về phần nhưng đi bao xa, phải xem Diệp Chân.
Cùng một khắc này, một loại cảm giác không hiểu đột ngột từ trong Lôi Quang Châu truyền đến, trong chớp mắt, Diệp Chân đã cảm thấy hiểu biết của hắn về Lôi Quang Châu đột nhiên cũng có chút khác biệt. Lôi Chi Bản Nguyên đạo văn nguyên bản không cách nào thấy rõ trong Lôi Quang Châu kia, đột nhiên có một phần mạch lạc, nhìn qua có dấu vết để lần theo.
Loại cảm giác này rất cổ quái nhưng cũng là chỗ tốt.
Không kịp chờ đợi, Diệp Chân đã đưa thần niệm vào, cẩn thận cảm ứng.
Diệp Chân tỉnh lại lần nữa là bị Phá Hải Đại Thánh đánh thức.
- Tứ đệ, nguyên bản ngươi còn đang lĩnh hội. Ta không nên đánh gãy ngươi, có điều, nửa ngày trước Thủy Lệ Đan Vương đã phát tới tin tức, luyện chế đan dược giải độc thành công, ước chừng sáng mai sẽ tiến về hẻm núi đáy biển thăm dò.
Ngày mai tiến về hẻm núi đáy biển thăm dò, mặc dù cơ duyên khó được, nhưng cũng vô cùng hung hiểm. Mà lúc trước ngươi trong quá trình ngưng mạch đã tiêu hao rất lớn, cho nên vi huynh không thể không đánh thức ngươi, đánh gãy lĩnh hội của ngươi, còn có nửa ngày thời gian, chắc đã đủ cho ngươi khôi phục.
Phá Hải Đại Thánh giải thích.
- Là lòng tham của ta, tam ca hộ pháp vất vả, cũng trở về đi điều tức một phen, chuẩn bị ngày mai thăm dò.
Thật ra Phá Hải Đại Thánh đánh gãy cũng không có cái gì, Diệp Chân mới lĩnh hội cũng không phải loại hình cơ duyên đốn ngộ cái gì, chỉ là vừa rồi bước vào danh sách thiên mạch, phát hiện thiên đạo biến hóa huyền diệu trước đây khó giải thích, đột nhiên không phải huyền ảo như vậy.
Trước đây căn bản xem không hiểu không cách nào lĩnh hội Lôi Chi Bản Nguyên đạo văn, đột nhiên nhìn ra một mạch lạc cho nên nóng lòng không đợi được, như vậy tiếp tục xuống.
Không thể không nói, Diệp Chân hiện đang tiêu hao linh lực vô cùng lớn, trong đan điền chỉ còn lại có không đến một thành, gần như khô cạn, tiên thiên hồn quang tứ sắc trong hồn hải chưa đến một thành.
Loại trạng thái này, căn bản ứng phó không được bất luận cường độ cao chiến đấu gì, mà may là Diệp Chân, nếu đổi thành những người khác, cho dù nửa ngày, khôi phục linh lực còn có thể, lực lượng thần hồn là tuyệt đối không khôi phục được.
Ngày thứ tư, vẫn như cũ là giờ Thìn, tất cả tám tên võ giả có tư cách tham gia đáy biển thăm dò này đều ngay đầu tiên thật sớm tụ tập đến trên bến tàu Thủy Lệ
Đảo.
Đám người tề tựu không bao lâu, Thủy Lệ Đan Vương cũng tới.
Hôm nay Thủy Lệ Đan Vương lại đổi một thân trang phục. Không còn là thanh sam trường bào thân phiêu dật xuất trần trước đó, mà là một kiện đồ lặn màu đen nhìn qua phi thường thiếp thân hình như từ một loại da thú nào đó tỉ mỉ chế thành.
Đồ lặn màu đen tự nhiên nhộn nhạo Thủy linh lực, trên còn có khắc họa vô số phù văn huyền ảo, có thể tưởng tượng, mặc cái đồ lặn màu đen này tiến vào trong biển sâu, không chỉ có thể tốc độ tăng nhiều, mà lại có thể giảm bớt ảnh hưởng của áp lực của nước trên phạm vi lớn mang tới. Mà người mặc đồ lặn, không chỉ có riêng là một người Thủy Lệ Đan Vương.
Nhìn thấy Thủy Lệ Đan Vương trực tiếp mặc đồ lặn tới, bọn người Thanh Sam Long Vương, Âu Đột, Dương Bôn, Hắc Thiên, Lãnh Cang, nhao nhao cởi áo ngoài, lộ ra các loại đồ lặn kiểu dáng tinh xảo bên trong.
Hiển nhiên, những người này đều có chuẩn bị. Bằng không, chỉ áp lực của nước bốn ngàn dặm sâu, liền đủ bọn hắn uống một bình, nhất là tu vi còn không có đột phá đến Nhập Đạo cảnh như Thanh Sam Long Vương, Lãnh Cang.
Mà khi tu vi đột phá đến Nhập Đạo cảnh, áp lực của nước ở độ sâu bốn ngàn dặm ảnh hưởng khẳng định phi thường lớn, bằng không, Thủy Lệ Đan Vương cũng sẽ không chuẩn bị đồ lặn.
Để Diệp Chân ngoài ý muốn chính là không ngờ Giải Thiên Hà cũng mặc một bộ đồ lặn màu đen cực kỳ tinh xảo, có khắc cổ phác mặt mày. Cái này khiến Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút, theo Diệp Chân phỏng đoán, đã Diệp Chân có thể không nhìn áp lực của nước, như vậy thu được một nửa khác hắc long truyền thừa, đồng thời hoàn toàn lĩnh ngộ là Giải Thiên Hà hẳn là cũng có thể không nhìn áp lực của nước mới đúng chứ.
Nhưng vấn đề là, không ngờ lúc này Giải Thiên Hà lại cũng mặc vào một bộ đồ lặn màu đen đã để Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút.
- Chẳng lẽ, chia hai nửa hắc long truyền thừa đạt được năng lực, không giống nhau?
Một ý niệm đột ngột hiện lên trong đầu Diệp Chân.
Toàn bộ trong đội ngũ, chưa mặc đồ lặn cũng chỉ có hai người Diệp Chân và Phá Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh đương nhiên không cần phải nói, xuất thân yêu tộc vào nước quả thực là rồng về biển lớn, sao cần mặc đồ lặn?
Cho nên, ánh mắt của mọi người trong nháy mắt đều tập trung vào trên thân Diệp Chân.
- Diệp tiểu hữu không hổ là thánh thứ tư của Thiên Dực Đảo, lặn xuống bốn ngàn dặm dưới đáy biển, không ngờ lại không cần mặc từ da thú đáy biển đại yêu chế thành đồ lặn, cái danh Trấn Hải Đại Thánh này, quả nhiên danh phù kỳ thực!
Thủy Lệ Đan Vương tán thưởng một câu. Thủy Lệ Đan Vương tán thưởng làm thần sắc mấy người khác hơi động một chút, ánh mắt Giải Thiên Hà nhìn về phía Diệp Chân càng dị quang chớp liên tục.
Đột nhiên, trong lòng bàn tay Thủy Lệ Đan Vương xuất hiện tám bình đan dược, ngay khi xuất hiện chậm rãi bay lên, bay về phía tám người.
- Chư vị, đan dược này chính là Cửu Liên Thanh Ô đan lão phu luyện chế ba ngày này, mỗi bình hai viên, trước khi đối phó với Niêm Giao thì có thể nuốt một viên, tránh được vật ô uế độc hại của Niêm Giao!
- Bởi vì Niêm Giao toàn thân đen kịt, xưa nay như tử vật, cực kỳ phát giác phương vị, cho nên sau khi vào nước còn xin chư vị theo sát lão phu!
- Mời!
Ngay khi nói chuyện, thân hình Thủy Lệ Đan Vương vọt lên, thân hình xẹt qua một đạo quỹ tích ngư dược xinh đẹp, cấp tốc không vào nước trong. Trong chớp mắt, bịch bịch thanh âm bên tai không dứt, tất cả mọi người, cũng bay nhanh vào nước, sau đó thật chặt cùng sau lưng Thủy Lệ Đan Vương, sợ bị bỏ lại phía sau.
Khi vào nước, Phá Hải Đại Thánh lại cố ý rơi vào phía bên phải Diệp Chân, đồng thời đẩy Diệp Chân cách đến bên trái nhất, cũng sinh sinh dùng chính hắn, ngăn cách Diệp Chân và bọn người Giải Thiên Hà, Dương Bôn, Âu Đột.
Cử động này làm cho Diệp Chân có chút cảm động.
Phá Hải Đại Thánh sợ hãi những người kia âm thầm xuất thủ tập sát Diệp Chân, lúc này mới tận lực bảo hộ hắn.
Đến một lần nơi này dù sao rời Thủy Lệ Đảo, thật muốn lý luận, lệnh cấm của Thủy Lệ Đảo, cũng không đến được nơi này, thứ hai, chiến lực Diệp Chân tuy mạnh, nhưng những người Giải Thiên Hà này đối với Diệp Chân mà nói, vẫn là quá mức kinh khủng.
Nếu như đánh lén, sơ sẩy một chút thì Diệp Chân sẽ xong đời.
Tốc độ của Thủy Lệ Đan Vương cực nhanh, người mặc món kia đồ lặn phát ra quang hoa, giống như một thanh phân thủy thứ, để Thủy Lệ Đan Vương mỗi một đong đưa, đều có thể bơi ra vài dặm.
- Không ngờ, đáy nước công phu của Bành Đan Vương cũng dạng tuấn này! Không biết Đan Vương ở trong đáy biển, tốc độ nhanh nhất có thể đạt bao nhiêu? Có thể để lão phu mở mắt một chút?
Giải Thiên Hà đột nhiên lấy thần hồn chấn động truyền âm nói.
- Đan Vương, đáy biển sâu lặn nhàm chán, hay là chúng ta tỷ thí một phen, tranh cái tặng thưởng?
Giải Thiên Hà đề nghị.
- Tặng thưởng?
- Hôm nay đối phó cái kia Niêm Giao, không phải cần hai vị đồng đạo đi trước chọc giận dẫn động Niêm Giao sao? Hai vị cuối cùng đến nơi, đảm nhiệm nhiệm vụ này vụ như thế nào?
Giải Thiên Hà đề nghị. đề nghị này cũng làm cho Thủy Lệ Đan Vương có chút ngoài ý muốn, ánh mắt nhìn về phía đám người.
- Các ngươi cảm thấy cái chủ ý này như thế nào?
- Dù gì thì có hai vị cần đảm nhiệm chọc giận Niêm Giao, không bằng hiện tại lấy cái tặng thưởng này định ra, miễn đến lúc đó từ chối rút thăm trên mặt khó coi!
Giống như phối hợp, Âu Đột bổ sung một câu.
Chỉ là ai cũng không có chú ý tới, lúc Âu Đột nói chuyện, vô tình hay cố ý đảo qua trên người Diệp Chân.
Hai vị này trọng lượng cấp nhân vật đồng ý, đã chính là Thủy Lệ Đan Vương, cũng phải thận trọng cân nhắc.
- Này cũng vẫn có thể xem là một phương pháp tốt, chư vị, các ngươi có bằng lòng hay không?
Thủy Lệ Đan Vương dò hỏi.
- Thử thì thử, có gì không dám!
- Đều là ở trên biển kiếm ăn, ai sợ ai?
Dương Bôn cất tiếng cười dài.
Những người khác đồng ý, bọn người Phá Hải Đại Thánh, Lãnh Cang, Diệp Chân tuyệt đối không thể không đồng ý.
- Đã như vậy, vậy thì mời chư vị theo sát!
Còn chưa dứt lời, thân hình Bành Đan Vương giống như chớp giật vọt ra ngoài.
- Ha ha, Đan Vương thật nhanh!
Cười một tiếng dài, Giải Thiên Hà thân hình bãi xuống, giống như du long, đuổi sát Thủy Lệ Đan Vương.
Trong chớp mắt, Thủy Lệ Đan Vương cùng Giải Thiên Hà liền biến mất tại trong biển sâu, chỉ để lại một đạo sóng nước lăn lộn, cho đám người chỉ dẫn lấy tiến lên phương hướng.
Đám người tự nhiên phấn khởi tiến lên, dù sao chuyện làm chọc giận Niêm Giao này là phi thường nguy hiểm.
Diệp Chân và Phá Hải Đại Thánh liếc nhau, thân hình đồng thời rơi xuống, giống như nộ giao, thẳng vọt đáy biển.
Cũng ở trong nháy mắt này, lỗ tai Diệp Chân và Phá Hải Đại Thánh đồng thời run lên, một tiếng gào cực kỳ nhỏ đột ngột từ nơi nào đó ở hẻm núi dưới đáy biển phát tán bốn phương tám hướng.
Diệp Chân nghe thanh âm này ngược lại không có phản ứng gì, ngược lại là Phá Hải Đại Thánh, ngay khi tiếng gào lọt vào tai thân hình đột ngột run lên, thân thể bỗng nhiên trì trệ, kéo theo khí tức đều có chút bất ổn.
Tạo Hóa Chi Vương -