Chương 1144 Bảo Mệnh Chí Bảo
Ánh mặt trời chiếu rọi, sắc mặt tiền nhậm đại lâu khôi Cái Quân có chút âm trầm, sau đó từ trong hàm răng bỏ ra một câu nói.
- Thiếu bao nhiêu?
-Linh tinh trong lâu còn dư năm trăm vạn Tinh Linh thượng phẩm, tính cả tư nhân ta ba trăm vạn khối, còn thiếu hai trăm vạn!
Hoàng Đàn cười khổ.
Thời điểm nghe Hoàng Đàn đem tài sản tư nhân quyên vào, khóe miệng Cái Quân, Âu Đột, Diêm Vô Địch, Ninh Sĩ Dị bốn người co giật một hồi.
Trong Vạn Tinh Lâu, trong lâu xưa nay kinh doanh cùng các loại tiền thu đều thuộc về tài sản công, tài sản công trong là ngũ gia tổng cộng, hàng năm sẽ lấy ra một phần nhỏ để phân phát xuống theo cấp bậc, tất cả đều sẽ lưu giữ cho tài sản công.
Bất quá, người có chức vụ như năm vị thiếu lâu khôi thậm chí là Đại lâu khôi dự bị, một khi được xác định đều sẽ theo năm phát xuống lượng lớn tài nguyên tu luyện.
Trong Vạn Tinh Lâu, tài sản công có trướng vụ quản lý cực kỳ nghiêm ngặt, năm họ tổng cộng, tư nhân không thể đơn giản động đến.
Mà trước đây lúc hỏi tăm tích Diệp Chân bị gõ ba trăm vạn Tinh Linh thượng phẩm, trước đây chuộc các Đại lâu khôi dự bị 1,300 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, toàn bộ xuất ra từ tài sản công.
Chỉ là, chẳng ai nghĩ tới, một Cái gia thiếu lâu khôi đã mất hai ngàn vạn Tinh Linh thượng phẩm, gấn mấy lần bọn họ dự toán.
Nên dẫn đến tình cảnh thiếu linh tinh trước mắt.
Hơn nữa, là sau khi Hoàng Đàn thêm vào tài sản tư nhân của mình!
-Lão phu nơi này có 240 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, trước tiên chuộc người!
Cái Quân mặt âm trầm đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật, trong mắt né qua một tia bất đắc dĩ vẻ.
Rất nhanh, Âu Đột liền tập hợp được ngàn vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, chứa ở một chiếc trong nhẫn trữ vật đặt ở một bên.
Diệp Chân tiện tay đem Hoàng Cốc Hạo ném cho Tịnh Hải Đại Thánh, đồng thời, ánh mắt nhìn về phía Âu Đột, biểu hiện của hắn lập tức sốt sắng.
-Âu lâu khôi, thiếu lâu khôi nhà ngươi, theo lý thuyết cũng ngàn vạn khối Tinh Linh thượng phẩm. Bất quá, ta rất ghét tác phong làm việc của ngươi.
Chuyện bắt phụ mẫu ta, tất cả đều do ngươi một người làm ra.
Vì lẽ đó, thiếu lâu khôi Âu Du Âu gia các ngươi, cần 1,200 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm để chuộc. Ngươi chuộc hay là không chuộc?
Diệp Chân hỏi.
-Chuộc, ta chuộc!.
Dù cho bị Diệp Chân trào phúng trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa phải bỏ ra cái giá cao hơn, Âu Đột vẫn luôn mồm xưng vâng.
Hết cách, trong thiếu lâu khôi bốn nhà. Chỉ có thiếu lâu khôi Âu gia nhà hắn và Cái gia là không thể không chuộc.
Nguyên nhân Cái gia tất chuộc rất đơn giản, không có thiếu lâu khôi, Cái Quân liền không cách nào bồi dưỡng được một vị Nhập Đạo Cảnh trụ cột trước khi hắn tọa hóa.
Đừng xem Vạn Tinh Lâu hiện tại năm họ thân như một nhà, một khi Cái gia không còn cường giả Nhập Đạo Cảnh tọa trấn mà Cái Quân hắn lại bởi vì tuổi thọ khô cạn tọa hóa, không đến mười năm, Cái gia trong bóng tối sẽ bị bốn nhà khác thôn tính sạch sành sanh.
Không đến ba mươi năm, Vạn Tinh Lâu năm họ lâu khôi sẽ biến thành bốn họ lâu khôi.
Đây là nguyên nhân căn bản Cái Quân không tiếc ra hai ngàn vạn khối Tinh Linh thượng phẩm - giá trên trời này chuộc người về.
Nói đi thì nói lại, đừng nói hai ngàn vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, chỉ sợ ba ngàn vạn, Cái Quân cũng sẽ liều mạng chuộc Cái Thế Đống!
Không có cách nào. Việc này quan hệ đếm gia tộc tồn tại!
Mà Âu gia bọn họ tuy rằng không có vấn đề như vậy, thế nhưng Âu Đột hắn bây giờ danh tiếng đã nát, sau khi trở về, hắn sẽ phải thoái vị nhượng hiền.
Thiếu lâu khôi chỉ có nửa bước nhập đạo mới có thể đè ép tràng cảnh, tuy rằng hắn có Đại lâu khôi dự bị để cân nhắc, thế nhưng một vị Nhập Đạo Cảnh cường giả, hơi một tí sẽ mất hai, ba trăm năm bồi dưỡng, quá lâu.
Âu gia chịu đựng không nổi, vì lẽ đó, hắn nhất định phải chuộc.
Thế nhưng chuộc thì chuộc nhưng quỹ công đã không còn linh tinh.
Thời điểm này, dù không còn gì, thế nhưng hiện tại cũng không phải lúc để tính toán, trước tiên đem người chuộc ra, sau đó đóng kín cửa tính sổ.
Xoay chuyển ánh mắt. Âu Đột nhìn về phía tứ thúc Ninh Sĩ Dị của mình, lần thứ hai bất đắc dĩ hướng về Ninh Sĩ Dị cầu viện.
Ninh Sĩ Dị tự nhiên biết Âu Đột phải làm gì, than nhẹ một tiếng, đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật.
- Lão phu những năm nay vẫn thanh tu, tiền thu không nhiều. Trong tay miễn cưỡng có hai trăm vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, ngươi trước tiên dùng đi!
-Đa tạ tứ thúc.
Sau đó, lông mày Âu Đột nhăn thành một chữ xuyên ( 川 ).
Toàn thân hắn trên dưới có thể kiếm ra bốn trăm vạn khối linh tinh, tính cả Ninh Sĩ Dị viện trợ, mới sáu trăm vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, còn kém một nửa.
Ánh mắt nhìn lướt qua Diêm Vô Địch, lại di chuyển qua đi.
Thiếu lâu khôi Diêm gia vẫn không có chuộc được, hắn hướng về ai mượn tạm cũng không thể hướng về Diêm Vô Địch.
Sau đó, Âu Đột có chút bất đắc dĩ nhìn về phía đại bá Cái Quân.
-Lão phu giống như tứ thúc ngươi, vừa rồi đưa ra linh tinh, đã là toàn bộ. Ngoài miệng đang nói, Cái Quân vẫn tìm tòi một trận, lại đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật.
-Nơi này có hơn năm ngàn khối cực phẩm linh tinh, hai mươi chín khối Linh Tinh thuộc tính cực phẩm, theo tỉ lệ tính toán, ít nhất có thể chống đỡ tám mươi vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, ngươi trước tiên dùng đi!
Sau đó Hoàng Đàn cũng đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật.
- Tam đệ, đây là vừa rồi còn lại bảy mươi vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, mặt khác, còn có ta cất sáu ngàn khối cực phẩm linh tinh, hơn hai mươi khối Linh Tinh thuộc tính cực phẩm, ít nhất cũng đáng 160 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, ta chỗ này chỉ có thể tập hợp nhiều như vậy!
Nghe vậy, Âu Đột lộ ra vẻ cảm kích, nhưng vấn đề là, còn chưa đủ, tính cả giá trị của trăm vạn khối cực phẩm linh tinh cùng Linh Tinh thuộc tính cực phẩm trong chiếc nhẫn trữ vật của hắn, còn kém khoảng chừng 260 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm.
Cắn răng, Âu Đột hướng về phía Diệp Chân nói.
- Linh tinh không đủ, có thể dùng vật liệu khác chống không?
Vừa dứt lời, tứ phương Phượng Vĩ đảo ồ lên.
Không chỉ có thể làm cho ngũ đại lâu khôi Vạn Tinh Lâu ngoan ngoãn lấy linh tinh chuộc người, còn có thể đem bọn họ bức đến trình độ như thế này, chuyện này quả thật là chưa từng nghe thấy.
Cái Quân cũng hận đến nghiến răng.
Hết cách rồi, một hồi giao dịch, chỗ cao minh nhất của Diệp Chân là dù đã bàn xong xuôi chuộc tinh, Diệp Chân vẫn như cũ nắm chặt Tiên Thiên thần hồn của Cái Thế Đống không tha.
Lúc đầu, kế hoạch Diệp Chân là nắm bắt cái chết của thiếu lâu khôi Cái gia cùng Ninh gia đến nói chuyện tiền chuộc.
Bởi vì lâu khôi hai nhà này đã ngã xuống, đều chỉ còn dư lại lão tổ tông.
Bồi dưỡng một vị Nhập Đạo Cảnh cường giả lại từ đầu, thời gian không đủ.
Dù gọi hắn thổ huyết bán thịt, cũng sẽ chuộc.
Nhưng không ngờ, Ninh Sĩ Dị chính là lão tiền bối nhiều năm trước truyền thụ cho hắn Kinh Hồn Lôi Quyết.
Vì để báo ân, chỉ có thể trước tiên thả người nhà họ Ninh.
Sau đó, kế hoạch Diệp Chân cũng thay đổi, trực tiếp nói chuyện chuộc thiếu lâu khôi Cái gia, vơ vét đến giá cao nhưng không thả người.
Không gì khác. Nếu thả Cái Thế Đống ra sau khi định giá xong, những người chuộc sau sẽ không có cách nào gõ ra giá cao.
Rất đơn giản, nếu gõ giá cả quá cao, còn lại mấy nhà chắc sẽ liên thủ từ bỏ chuộc người cũng sẽ bức Diệp Chân hạ thấp giá chuộc tinh.
Không có cách nào, nếu Diệp Chân nắm mấy tên thiếu lâu này trong tay cũng chỉ là rác rưởi.
Thế nhưng, nắm Cái Thế Đống ở trong tay, vậy thì không giống.
Bất luận có nguyện ý hay không, Cái Quân xuất phát cân nhắc từ nhiều phương diện đều sẽ để cuộc giao dịch này tiếp tục tiến hành.
Đặc biệt là đối với Cái gia, linh tinh không còn có thể kiếm lại, người không còn, Cái gia sợ là sẽ xong.
Đây cũng là nguyên nhân Cái Quân hiện ra vẻ mặt bất đắc dĩ vừa rồi.
Từ khi Diệp Chân quyết định chuộc tinh nhưng không thả người, Cái Quân liền rõ ràng, hắn ngày hôm nay tuyệt đối sẽ bị Diệp Chân ăn đến sạch túi.
Ngoại trừ bất đắc dĩ vẫn là bất đắc dĩ.
-Âu lâu khôi, con người ta luôn rất dễ nói chuyện, nếu linh tinh không đủ, đương nhiên có thể dùng vật liệu khác chống đỡ.
-Bất quá, ta nói rõ mất lòng trước được lòng sau. Ba vị ca ca của ta cái gì chưa từng thấy, những linh dược vật liệu đan dược bình thường, linh khí công pháp a, chúng ta không thiếu, ngươi cũng đừng lấy ra mất mặt.
-À, Hồn khí cực kỳ hiếm có, đan dược độc nhất vô nhị, thiên tài địa bảo, hoặc là công pháp đặc thù, mấy thứ này có thể.
-À, khi lấy ra thứ đồ gì, Âu lâu khôi tự cho cái giá đi. Chúng ta không có hứng thú cùng ngươi cò kè mặc cả!
Diệp Chân nói mấy câu liền để Âu Đột lần thứ hai cảm thấy bắt đắc dĩ, phiền muộn muốn thổ huyết.
Lúc đầu, theo Âu Đột nghĩ. Hắn không còn linh tinh, thế nhưng vật liệu còn nhiều, đủ các loại đan dược thiên tài địa bảo, chồng chất giống như núi nhỏ trong nhẫn trữ vật.
Trong nhẫn trữ vật, linh khí không có tám mươi kiện cũng có năm mươi kiện, Thiên giai công pháp càng có đến mấy chục bản.
Theo ý nghĩ ban đầu của hắn, những thứ đó lấy ra đi hơn nửa. Thời điểm giảm giá một chút, làm sao cũng có thể tập hợp đủ hơn 200 vạn khối Tinh Linh thượng phẩm còn lại.
Nhưng Diệp Chân hạn chế như thế liền đem những thứ tốt trong mắt Chú Mạch Cảnh, Khai Phủ cảnh trở thành phế phẩm, trong thời gian ngắn để hắn cảm thấy khó dễ.
Thần niệm đang chìm vào quan sát nhẫn trữ vật, làm khó vạn phần.
Theo Diệp Chân hạn định, có thể lấy ra bảo bối, đều là bảo bối làm cho hắn đau lòng vạn phần.
Giống như viên đan dược có thể tại thời khắc mấu chốt vững chắc thần hồn này, còn có một thế hồn khôi lỗi phù lấy từ thượng cổ di phủ kia, cái trước giá trị không đủ, cái sau còn phải lưu lại bảo mệnh, đặc biệt là sau khi kiến thức thần hồn công kích của Diệp Chân.
Hồn khí đúng là có hai cái, hắn lại không nỡ đưa.
Như cái Âu gia đạo phù này, tuyệt đối siêu đáng giá, thế nhưng đánh chết hắn cũng không thể đưa đi ra ngoài.
Thần niệm vòng tới vòng lui, bảo bối phù hợp đưa đi chỉ có mấy thứ như vậy.
Cắn răng một, Âu Đột lấy ra ba ngọc phù chiếm được từ thượng cổ di phủ - Vạn Dặm Vân Yên phù.
- Mỗi cái chín mươi vạn khối Tinh Linh thượng phẩm, ngươi có muốn hay không?
Vừa dứt lời, Cái Quân, Hoàng Đàn, ánh mắt Ninh Sĩ Dị đồng thời nhìn về phía Âu Đột, hơi có ý trách cứ.
Vạn Dặm Vân Yên phù kia chính là Thần phù bảo mệnh vào thời khắc mấu chốt, Âu Đột như vậy đưa đi.
Tuyệt đối là tư địch!
Một thân bản lĩnh của Diệp Chân xuất quỷ nhập thần, vốn ddax rất khó chém giết, bây giờ có Vạn Dặm Vân Yên phù thì càng thêm khó giết.
Nhìn ánh mắt chỉ trích của bốn người, Âu Đột cười khổ, thế nhưng, nếu hắn còn lựa chọn, làm sao thể đưa ra Vạn Dặm Vân Yên phù.
Có hạn định của Diệp Chân, hắn không có lựa chọn khác.
Trong mấy thứ bảo bối, Vạn Dặm Vân Yên phù đã là uy hiếp ít nhất, cũng không thể bảo hắn đưa ra Hồn khí hoặc đạo phù chứ?
"Vạn dặm Vân Yên phù" lại làm cho Diệp Chân nhớ tới tình hình năm đó Phong Khinh Nguyệt rời khỏi Ngự Thú Môn Vạn Thú điện.
Bảo mệnh chí bảo có thể không nhìn trận pháp mà độn ra vạn dặm.
Vừa nghe đến chữ này, Diệp Chân có một loại kích động muốn cười.
Ngay cả Thiên Dực Tam Thánh cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
-Ta nghiệm thật giả!
Trước mặt mọi người, Diệp Chân cũng không thể gian lận, Âu Đột liền đưa Vạn Dặm Vân Yên phù qua.
-Thành giao!
Xác định là hàng thật, Diệp Chân dứt khoát.
Thậm chí, Diệp Chân chỉ lo Âu Đột đổi ý, trực tiếp đem ba cái Vạn Dặm Vân Yên phù lưu lại, bốn người Âu Đột, Cái Quân, Hoàng Đàn, Ninh Sĩ Dị nhìn thế cười khổ không thôi.
Quyết định chuộc thiếu lâu khôi Âu gia, Diệp Chân liền đem ánh mắt nhìn về phía Diêm Vô Địch.
Bàn đến cùng, trong Vạn Tinh Lâu, Diệp Chân và Diêm gia kết cừu oán to lớn nhất.
Hơi suy nghĩ một chút, Diệp Chân mở miệng.
- Diêm lâu khôi, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện Diêm gia các ngươi.....
Diệp Chân còn chưa nói hết lời, một đạo thần hồn truyền âm vang lên trong đầu, không chỉ có cắt đứt câu nói của Diệp Chân, còn khiến vẻ mặt Diệp Chân hiện lên tia kinh dị.