Chương 1156 Thà Thành Quỷ, Không Làm Nô
Minh Đường tựa hồ là phát hiện gợn sóng thần hồn Diệp Chân lan ra, ngay chớp mắt âm thanh vang lên, xích diễm Ly Hỏa quang kỳ vẫn trôi nổi tại đỉnh Nhật Nguyệt Thần Đàn lập tức liền hào quang bắn ra bốn phía.
Ánh sáng màu đỏ thẫm giống như bụi trần lập tức liền đem từ trên xuống dưới Nhật Nguyệt Thần Đàn gói lại, một đạo thần hồn khí tức cực kỳ bàng bạc liền khóa chặt Nhật Nguyệt Thần Đàn.
Diệp Chân rất rõ ràng, ở trước mắt nằm trong loại trạng thái này, nếu hắn muốn mạnh mẽ thoát đi, chỉ cần vừa rời khỏi phạm vi Nhật Nguyệt Thần Đàn sẽ gặp phải Minh Đường vô tình đánh lén.
Đương nhiên, Diệp Chân cũng có phương pháp thoát đi, trước đây từ Vạn Tinh Lâu được Vạn Dặm Vân Yên phù, lúc này dùng là vừa.
Bất quá, vô thanh vô tức thoát đi như vậy, không phải là tác phong của Diệp Chân.
Bằng không, Diệp Chân lúc trước chuẩn bị là uổng phí!.
-Khinh Nguyệt, nàng cùng giáo chủ ở tại trong này, bất luận xảy ra chuyện gì cũng không cần đi ra, tin tưởng ta, bất luận làm sao, ta đều có phương pháp tự vệ!
-Mặt khác, giả như nếu ta đào tẩu, hai người các ngươi dùng vật này nhanh chóng thoát đi!
Nói, Diệp Chân đem một khối Vạn Dặm Vân Yên phù còn có túi Linh Thú giao cho Giản Thiên Hùng, cũng nói rõ cách dùng.
-Diệp Chân, ngươi không hiểu Minh Đường mạnh mẽ, đã có Vạn Dặm Vân Yên phù này, không bằng chúng ta đồng thời rời khỏi trước.
Giản Thiên Hùng vội vàng khuyên nhủ.
-Ta cùng Minh Đường tất có một trận chiến! Không bằng hiện tại!
Trong nháy mắt tiếp theo, âm thanh Diệp Chân vang lên trong thần điện.
- Minh Đường, Diệp Chân ta đến rồi!
Nhìn Diệp Chân đột ngột xuất hiện, Minh Đường không có bất luận động tác gì, trái lại nheo mắt quan sát Diệp Chân, thần hồn sức mạnh trắng trợn không kiêng dè quét tới quét lui tại trên người Diệp Chân.
-So với ta tưởng, còn muốn tuổi trẻ, còn muốn có nhuệ khí hơn!
-Kết hợp với nhiều chiến tích dĩ vãng của ngươi, trải qua bản hầu bồi dưỡng, tuyệt đối sẽ trở thành một tiên phong hãn tướng hợp lệ!
-Chiến tích dĩ vãng của ta, rất lợi hại phải không?
Diệp Chân hỏi.
-Chú Mạch Cảnh tứ trọng tu vi đã có thể mạnh mẽ chém giết Khai Phủ Cảnh trung hậu kỳ, hơn nữa còn có thể dựa thế đánh bại Bùi Vị rác rưởi kia.
-Nhân vật có thể vượt cấp khiêu chiến một cảnh giới lớn. Đã không thường thấy!
Minh Đường tán thưởng.
Diệp Chân nghe, nhưng trong lòng hơi động.
Diệp Chân vừa rồi hỏi câu này, tuyệt đối không phải phí lời.
Diệp Chân đang thăm dò trình độ hiểu rõ của Minh Đường đối với hắn.
Rất hiển nhiên, Minh Đường nói câu này. Trên căn bản nói rõ hắn hiểu rõ Diệp Chân, còn ở vào phạm trù Chân Linh vực, Diệp Chân chiến tích ở ngoại vực Tử Hải cũng không biết.
Đương nhiên, Diệp Chân ở ngoại vực trên Tử Hải biểu hiện kinh người cũng không phải bí mật gì.
Thế nhưng, võ giả ngoại vực Tử Hải ít đến lục địa đi lại, mà võ giả trên đất bằng muốn hiểu rõ tình báo ngoại vực Tử Hải, trên căn bản chỉ có thể thông qua Vạn Tinh Lâu.
Vấn đề là, chuyện đả kích danh vọng Vạn Tinh Lâu như vậy, Vạn Tinh Lâu là đánh chết đều sẽ không nói.
Thậm chí Long Minh cũng sẽ hết sức phong tỏa tất cả những thứ tin tức này.
Minh Đường vừa tiếp chưởng Nhật Nguyệt Thần Giáo, không biết rất bình thường.
Xác định trình độ hiểu rõ của Minh Đường đối với mình, cái kia một hồi động tay chân. Diệp Chân càng có tính toán.
-Hơn nữa, ngăn ngắn một năm rưỡi, tu vi đã là Khai Phủ Cảnh nhất trọng, nghĩ đến cũng là nhân vật có mấy phần số mệnh, hơn nữa bản hầu đại lực chống đỡ, dùng không bao nhiêu năm, ngươi sẽ thoát thai hoán cốt, trở thành chân chính cường giả thủ hạ của bản hầu!
-Như thế nào, có hứng thú cống hiến cho bản hầu hay không?
Minh Đường công khai mời chào.
-Chỉ cần ngươi có thể cống hiến cho bản hầu, bản hầu có thể bảo đảm. Hai mươi năm, thậm chí không cần hai mươi năm, sẽ để cho ngươi đột phá đến Nhập Đạo Cảnh!
-Quyền lực, địa vị, của cải, mỹ nữ, chỉ cần ngươi có thể biểu hiện ra giá trị tương ứng. Bản hầu tuyệt không keo kiệt!
Minh Đường nói.
-Bản hầu?
Diệp Chân lại dò hỏi.
-Đây là thân phận của ta ở thượng giới, chờ thêm mấy năm ngươi theo ta trở về thượng giới sẽ biết hết thảy, ngươi hiện tại chỉ cần cân nhắc một chuyện, là cống hiến cho bản hầu!
Minh Đường thô bạo nói.
-Cống hiến cho? Như Diêu Sâm?
-Không sai!
-Có một việc. Bản hầu phải nhắc nhở ngươi! Bản hầu là người phi thường, phi thường yêu thích mời chào người trẻ tuổi rất có tiềm lực giống như ngươi vậy để bồi dưỡng.
-Bản hầu rất đại độ, rất nhiều chuyện đều sẽ không tính toán, chỉ cần ngươi có thể cống hiến cho bản hầu.
-Thế nhưng, đối với những gia hỏa ngu xuẩn mất khôn kia, bản hầu xưa nay đều chỉ có hai chữ, hủy diệt!
Hai chữ "hủy diệt" vừa ra khỏi miệng, sát khí khó có thể hình dung bắn ra bốn phía, khiến cho Diệp Chân có một loại cảm giác khắp cả người phát lạnh.
-Có một việc ta rất hiếu kì, thời gian gần một năm, ngươi vẫn giữ lại Giản giáo chủ trốn ở trong Nhật Nguyệt Thần Đàn, là bởi vì ta sao?
Diệp Chân không trả lời mà hỏi lại.
Nghe vậy, Minh Đường sâu sắc liếc mắt nhìn Diệp Chân.
- Xác thực như vậy, lần này, ngươi rõ ràng tâm ái tài của bản hầu chứ?
-Bản hầu biết được, Giản Thiên Hùng kia cùng ngươi quan hệ không ít, mà con gái Giản Thiên Hùng - Phong Khinh Nguyệt cùng ngươi càng là chỉ kém một lần nghi thức, vì lẽ đó, mới không có lạnh lùng hạ sát thủ!
-Bằng không, ngươi cảm thấy Chế tạo Hồn khí như Nhật Nguyệt Thần Đàn có thể ngăn cản ta một năm sao?
Minh Đường nói.
-Chế tạo Hồn khí?.
Diệp Chân lại bị bốn chữ này làm kinh ngạc.
-Không sai, ngươi cho rằng này Nhật Nguyệt Thần Đàn là cái gì, kỳ thực chính là chế tạo Hồn khí mà thôi! Đừng nói là quân dùng dưới trướng, chính là dưới tay bản hầu đưa ra Nhật Nguyệt Thần Đàn, cũng có hơn một nghìn!
Nói tới chỗ này, Minh Đường dừng lại.
- Nếu nói tới chỗ này, bản hầu cũng không dối gạt ngươi!
-Bản hầu đúng là coi trọng ngươi, coi trọng ngươi tư chất!
-Chưa nhập đạo chỉ là Khai Phủ Cảnh nhất trọng dĩ nhiên đã có thần thông, nói thật, bản lãnh của ngươi, thật sự để bản hầu rất kinh hỉ.
-Đừng nói nhập đạo, rất nhiều Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng chưa chắc có thể tập đến một hai dạng thần thông chân chính.
Tình huống thông thường, giống như ngươi còn chưa nhập đạo đã ngộ đến thần thông, không phải hạng người thiên phú siêu quần, chính là trong cơ thể chảy xuôi viễn cổ huyết thống, tiềm lực rất lớn.
-Cái này cũng là nguyên nhân bản hầu coi trọng ngươi, ngươi hiểu chưa?
-Cống hiến hay không, hiện tại có thể cho bản hầu đáp án!
Nói xong, ánh mắt Minh Đường sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Chân, đồng thời không hề che giấu dùng thần niệm khóa chặt Diệp Chân.
Ý kia vô cùng đơn giản, Diệp Chân trung thành với hắn thì thôi, bằng không, hắn sẽ tự tay hủy diệt Diệp Chân!
-Bản hầu nhắc nhở ngươi một hồi, trước khi làm ra quyết định, suy nghĩ một chút hai vị phía sau ngươi! Bản hầu đối xử người mình, từ trước đến giờ là vô cùng tốt, thế nhưng đối với kẻ địch, cái gì cũng không giữ lại.
Minh Đường tựa hồ nhìn ra Diệp Chân kiệt ngạo, tàn nhẫn uy hiếp.
Một đạo sát khí dần dần hiện lên từ người Diệp Chân.
-Ta có sáu chữ đưa cho ngươi!
-Sáu chữ!
-Thà thành quỷ, không làm nô!.
-Mặt khác, có một việc ngươi cũng phải biết, mỗi một người đã từng uy hiếp qua Diệp Chân ta cũng đã biến thành người chết!
Sắc mặt Minh Đường lập tức trở nên dữ tợn.
- Muốn chết!
Ầm ầm ầm!.
Xèo!.
Ánh chớp cùng ánh lửa đồng thời từ lòng bàn tay Diệp Chân nổ ra, Diệp Chân bắt đầu cướp công!
-Chỉ bằng ngươi, cũng dám hướng về bản hầu thả móng vuốt?
Nổi giận gầm lên một tiếng, một xích diễm chiến giáp cực kỳ huyễn lệ lập tức liền đem khắp toàn thân Minh Đường từ trên xuống dưới bao vây, tùy ý Tam Trận Huyền Hỏa Toản cùng Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân oanh đi.
Tam Trận Huyền Hỏa Toản của lúc trước đã để Bùi Vị nửa bước nhập đạo bị thương không nhẹ.
Thế nhưng oanh đến xích diễm chiến giáp, dĩ nhiên chỉ nổi lên mấy gợn sóng khá lớn, cho tới Kinh Hồn Thiên Lôi, thì càng khỏi nói.
-Thượng phẩm hồn giáp!
Diệp Chân kinh ngạc thốt lên, theo bản năng nhìn chăm chú một chút Nhật Nguyệt Thần Đàn phía sau, sau đó bước ra một bước.
Trong phút chốc, sáu Diệp Chân giống như đúc liền hướng ra sáu phương hướng phóng đi.
Thần niệm như nước lay động, sáu thận ảnh phân thân có khí tức khó có thể phân biệt để Minh Đường ngẩn người.
Lấy nhãn lực của hắn, dĩ nhiên phân không ra sáu bóng người này cái nào là thật cái nào là giả!
Điều này làm cho kỳ quang trong mắt Minh Đường đại thịnh, đồng thời, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân càng thêm nóng rực.
Hiển nhiên, năng lực mạnh mẽ của Diệp Chân lần thứ hai để tâm ái tài của hắn dao động.
-Diệp Chân, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hiện tại hướng về bản hầu cống hiến, ngươi vẫn còn kịp!
Minh Đường quát.
Diệp Chân biến thành sáu bóng người dường như không nghe thấy, đồng thời hướng về tám tên vương giả Khai Phủ cảnh đang vây quanh, giận dữ hét.
- Ai cản ta thì phải chết!
Tiếp tục hướng về phía ngoài thần điện, phóng đi.
Trong thần điện này không thích hợp để hắn phát huy ra tất cả sức chiến đấu!
Tám tên vương giả Khai Phủ cảnh đồng thời ra tay, thận ảnh phân thân Diệp Chân huyễn ra dồn dập phá diệt, thế nhưng một bóng người trong đó, quanh thân hiện ra linh diễm khủng bố, trực tiếp phá tan tường điện, thoát đi.
Thấy cuối cùng mời chào vô hiệu, sắc mặt Minh Đường đã trở nên cực kỳ dữ tợn.
-Bản hầu không chiếm được, vậy thì hủy diệt đi!
Nổi giận quát một tiếng, Minh Đường phóng lên trời, chỗ đi qua, toàn bộ thần điện lập tức liền hóa thành tro tàn.
Trong thần điện làm ra động tĩnh lớn như vậy lập tức kinh động toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Trong nháy mắt tiếp theo, bảy mươi, tám mươi đạo khí tức vương giả Khai Phủ cảnh liền từ bốn phương tám hướng Nhật Nguyệt Thần Giáo bay lên trời, tụ về phía thần điện, hơn hai mươi tên vương giả Khai Phủ cảnh thủ vệ gần đó đã nổi giận quát to vây công hướng về phía Diệp Chân.
Trong phút chốc, Diệp Chân liền rơi vào tầng tầng vây quanh!
Tạo Hóa Chi Vương -