← Quay lại trang sách

Chương 1165 Hồ Thanh Đồng Chỉnh Đốn Người Rất Lợi Hại

Bởi vì cực phẩm linh mạch chỉ có phạm vi hai trăm vạn, vì trong năm gần đây, Nhật Nguyệt Thần Giáo nắm giữ nó đã mở rộng nhanh chóng, số lượng võ giả tăng lên số lượng lướn, dẫn đến vốn dĩ Tiên Quang sơn yên tĩnh cũng trở nên náo nhiệt.

Bởi vì Yêu Thần Điện và Nhật Nguyệt Thần Giáo cùng nhau sở hữu tám phần mười địa bàn mấy đầu cực phẩm linh mạch ở Tiên Quang sơn, theo lúc trước Nhật Nguyệt Thần Giáo và Yêu Thần Điện ước định, con số võ giả của Nhật Nguyệt Thần Giáo được vào trong Tiên Quang sơn tiềm tu không được hơn hai ngàn người. Vốn dĩ, danh ngạch này đã phi thường rộng rãi.

Nhưng theo Nhật Nguyệt Thần Giáo mở rộng nhanh chóng, giáo chúng có tư cách đi vào Tiên Quang sơn tu luyện càng ngày càng nhiều, cứ như thế, có rất nhiều giáo chúng Nhật Nguyệt Thần Giáo muốn đến Tiên Quang sơn tu luyện, không thể không chờ đợi ở ngoài cực phẩm linh mạch này. Đi ra một người, mới có thể đi vào một người. Trên cơ bản mọi võ giả đến đây tu luyện, nhất định phải xếp hàng hai, ba tháng, mới có thể đi vào tu luyện.

Nhưng từ trước đến giờ, Nhật Nguyệt Thần Giáo nổi danh pháp tắc nghiêm ngặt, bất luận thân phận cao thấp, đều phải xếp hàng, vì lẽ đó, mọi người xếp hàng cũng cam tâm tình nguyện. Từ lần trước Nhật Nguyệt Thần Giáo náo loạn đã triệt để yên ổn, võ giả tới đây xếp hàng càng nhiều. Đột nhiên, một đạo khí tức yêu thú cực kỳ khủng bố từ phía chân trời hạ xuống, ngay lập tức gây nên một trận rối loạn trong đám người.

Người tới là một thanh niên bất phàm oai hùng, nhìn thấy thanh niên kia, chủ sự

Tiên Quang sơn cung kính tiến lên nghênh tiếp. Nói nhỏ vài câu, chủ sự Tiên Quang sơn đã đánh ra pháp quyết, dẫn thanh niên này đi vào. Tình cảnh này, để rất nhiều võ giả đến từ phân đàn khác tới Tiên Quang sơn tu luyện khá là bất bình, một hán tử khá là hào phóng, thậm chí rêu rao tại chỗ.

- Thảo, còn nói tư cách tiến vào giống nhau, xếp hàng theo trình tự, ngay trước mặt chúng ta vì tình riêng mà làm rối kỷ cương, ngươi không sợ chúng ta đi Hình đường tố cáo ngươi sao?

Tiên quang Tiên chủ sự lạnh lùng liếc mắt một hán tử hào phóng kia, không nói tiếng nào.

Như vậy, làm cho hán tử hào phóng kia thật sự tức giận, nói.

- Ha, trước mặt mọi người, trái với giáo quan, ngươi còn lớn lối như thế, xem ta không đi...

- Lão Hùng. Hống cái gì hống, đừng nghịch, ngươi biết người vừa rồi đi vào là ai không?

Một võ giả quen biết vội vàng khuyên nhủ.

Nghe vậy, lão Hùng này cuống lên.

- Dù hắn là ai, cũng không thể phá hoại quy củ! Nếu như phá hoại quy củ như vậy, vậy chúng ta xếp hàng còn có ý tứ gì?

- Nếu ngươi có thể chém giết hai mươi bảy vương giả Khai Phủ cảnh, ngăn cơn sóng dữ, như vậy ngươi cũng có thể trực tiếp đi vào, hơn nữa, muốn tu luyện bao lâu thì tu luyện bấy lâu!

Tiên Quang sơn chủ sự vẫn luôn chưa mở miệng, lại nói.

- Ngươi... Ngươi là nói là diệp... Diệp phó giáo chủ?

Sắc mặt của lão Hùng chợt biến đổi.

Bên cạnh huynh đệ nguýt lão Hùng một cái, ý kia không thể hiểu rõ hơn được nữa.

- Híc, đáng tiếc...

Mọi người không ngờ tới, lão Hùng hiểu rõ chân tướng dĩ nhiên trước mặt mọi người nện ngực giậm chân lên.

- Mẹ kiếp, đều do lão tử không tỉnh táo, bằng không, đụng tới bực anh hùng hào kiệt này, lão tử nhất định phải ra sức uống ba trăm bát với hắn mới đã nghiền!

Ánh mắt của bằng hữu lão Hùng nhìn về phía lão đã hoàn toàn không có cách cứu chữa, khoảng cách giữa Diệp phó giáo chủ và bọn họ không kém với khoảng cách giữa ngôi sao và địa cầu, há lại là người ngươi muốn uống rượu là uống rượu được với Diệp phó giáo chủ?

Diệp Chân đến Tiên Quang sơn, đương nhiên là có chuyện quan trọng. Cực phẩm linh mạch ở Tiên Quang sơn chính là đạo bích chướng vô hình ngăn cách giữa hai tộc người, yêu vẫn tồn tại như cũ.

Mặc dù nói mấy năm trước Diệp Chân có thể hóa thân thành Kim Bối Thạch Thú Vương, xuyên qua đạo bích chướng vô hình này, thế nhưng bây giờ quang minh chính đại đến bái phỏng, chỉ có thể theo quy củ đến.

May mà Diệp Chân nhận thức Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá, một đạo phù tấn, đã có thể triệu hồi vị đại ca tiện nghi Tôn Bá này rồi. So với với năm đó chật vật thoát khỏi vây khốn, bây giờ Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đã cực kỳ uy phong thô bạo. Hoả hồng toả sáng bộ lông, áo giáp vàng chói lọi, phối hợp với thân cao ba mét. Vừa thấy mặt, đã mang đến cho Diệp Chân một loại áp lực vô hình.

Nhưng hình tượng thô bạo uy mãnh này của Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá khi vừa nhìn thấy Diệp Chân đã triệt để biến mất. Ngã nhào một cái đến trước mặt Diệp Chân, kéo cánh tay Diệp Chân, nét mặt rất gấp.

- Huynh đệ tốt, ngươi khẳng định có mang rượu ngon đến, đúng hay không?

- Ngày hôm nay, nếu ngươi dám không mang rượu tới, ta làm ca ca nhất định phải đánh ngươi nhìn không ra đi!

Dáng vẻ kia để Diệp Chân có chút bật cười, tiện tay ném một trữ vật giới chỉ.

- Tới gặp hầu ca, sao dám không mang rượu tới? Đây là mười tám vò Tử Linh tốt nhất, được nhưỡng năm trăm, các loại rượu mạnh khác một vạn vò!

Ừng ực ừng ực.

Khi Diệp Chân đang nói, Tôn Bá đã lấy ra một vò trong mười tám vò Tử Linh nhưỡng bắt đầu nốc ừng ực, không nghỉ xả hơi nốc ừng ực hết một vò, lúc này mới nói.

- Đã nghiền, thật gia gia hắn đã nghiền, vừa thơm vừa nồng! Mười tám vò Tử Linh nhưỡng này, so với rượu mạnh lão tử nửa năm này mua được trên thị trường, chính là nhạt như nước miếng!

Tôn Bá sau khi lau miệng xong, đã lôi kéo Diệp Chân, nói.

- Đi, huynh đệ, bồi ca ca đi uống rượu. Gia gia ta ở với mấy người không bình thường trong Yêu Thần Điện, không phải loại ăn tươi nuốt sống, chính là một miệng hun chết người, hoặc bản thể trăm nghìn mét uống một ngàn vò, đều không giống như gia hỏa ngươi, đến bạn rượu cũng không có! Đi, trước tiên bồi ca ca uống một bữa!

Diệp Chân nghe vậy cười thầm, tất cả Yêu Thần Điện đều là yêu tộc nhất mạch, đều do yêu thú hoá thành hình, sao có khả năng là người bình thường?

Nói đến đây, nhất là loại người như Thông Tí Hỏa Hầu Vương.

- Hầu ca, uống rượu không thành vấn đề, nhưng trước tiên chờ ta làm xong chính sự!

Diệp Chân nói.

- Chính sự?

- Tiểu đệ có việc, muốn gặp mặt lão tổ tông Yêu Thần Điện thỉnh giáo!

Diệp Chân nói.

Thông Tí Hỏa Hầu Vương hơi nhướng mày.

- Ngươi muốn gặp lão quái vật kia? Ai, tính tình lão quái này vật cực kì cổ quái, ngay cả ca ca ta cũng không phải muốn gặp là gặp. Thôi, trước tiên ca ca ta giúp ngươi đi gặp một lần, còn hắn có gặp ngươi hay không, phải xem vận mệnh của ngươi!

Nghe vậy, Diệp Chân âm thầm có chút xấu hổ, tính tình của đại ca tiện nghi Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá rất tốt, đối đãi Diệp Chân hắn khá chân thành, nhưng Diệp Chân lại xem hắn là đại ca tiện nghi.

Một khi nhớ tới điều này, Diệp Chân đã hạ quyết tâm, nếu Tôn Bá thật trung thực đối đãi hắn, ngày khác cũng sẽ có thể trung thực đối đãi với hầu ca.

Ngay sau đó, Diệp Chân đã trực tiếp lấy ra tiến thư đưa cho Thiên Dực Tam Thánh, nghiêm mặt nói.

- Làm phiền đại ca đưa phong tiến thư này thay đệ, chắn chắc lão tổ tông Yêu Thần Điện sẽ gặp đệ!

- Đây là tiến thư của ngươi? Sao chắc chắn như thế?

Tôn Bá nửa tin nửa ngờ cầm tiến thư, mang theo Diệp Chân đến trước đại môn của tòa Yêu Thần Điện tràn đầy khí thế kia, sau đó đi vào.

Một khắc sau, Tôn Bá đi ra, giơ lên một ngón tay cái với Diệp Chân.

- Đúng là thần kỳ! Xưa nay, lão già kia không chịu nổi người quấy rối, ta đi vào còn muốn giáo huấn ta, vừa thấy phong tiến thư kia, như biến thành người khác!

- Đi!

Tuy rằng Yêu Thần Điện này bề thế, nhưng bên trong xây dựng cũng khá là tinh xảo, Diệp Chân theo Tôn Bá đi qua hành lang, đột nhiên, phía trước có làn gió thơm truyền đến.

Tôn Bá Chính đang cười toe toét dẫn đường, đột nhiên thu lại thân, chắp tay nói.

- Đại điện chủ!

Diệp Chân ngẩn người, đồng thời ánh mắt đối diện cũng ngẩn người.

Trong hai đôi con ngươi đồng thời nổi lên màu sắc kỳ dị, Diệp Chân nhìn một thể dung nhan của Hồ Thanh Đồng trắng nõn, hoàn mĩ, thánh khiết rất mê hoặc trước mắt, trong lòng xuất hiện trăm mùi vị trầm tạp, theo bản năng, con mắt của Diệp Chân đã rơi vào hai mắt của Hồ Thanh Đồng.

Nhưng chỉ là một tia như vậy, ánh sáng linh trụ của Kiếm Tâm Thông Minh trong Linh Phủ chợt toả sáng để Diệp Chân khôi phục lại sự trong sáng.

- Thật là trời sinh mê hoặc...

Thầm than một tiếng, Diệp Chân cũng chắp tay, nói.

- Thanh đồng, hơn một năm không gặp, nàng vẫn khỏe chứ?

Tia kiếm ý thản nhiên chợt bay lên quanh thân Diệp Chân, lại làm cho kỳ dị màu sắc trong con ngươi Hồ Thanh Đồng bất ngờ tản đi.

- Tôn Bá, quy củ cấm người ngoài vào Yêu Thần Điện, lẽ nào ngươi không biết sao?

Hồ Thanh Đồng không quan tâm câu hỏi của Diệp Chân thăm hỏi, đã cất giọng quát lên. Bị Hồ Thanh Đồng chất vấn, Tôn Bá vốn là một hán tử lại bị hoảng, sau khi vội vã giải thích một phen, lúc này Hồ Thanh Đồng mới ‘hừ’ lạnh một tiếng, ngẩng cao đầu đi ngang qua bên cạnh hai người.

Sau khi đi ngang qua, làn tóc dài lay động bay theo gió.

Đợi Hồ Thanh Đồng đi xa, lúc này Thông Tí Hỏa Hầu Vương mới chà xát một mồ hôi lạnh trên trán, hướng về phía Diệp Chân nở nụ cười khổ.

- Huynh đệ, không phải ca ca nhát gan, thực sự con mụ này quá mức biến thái, ca ca ta bị động mà sợ hãi!

- Biến thái?

Diệp Chân rất tò mò cách dùng từ của Tôn Bá.

- Ai, nhắc tới đều là một chuyện dài, có một ngày, ca không khai báo công việc cho con mụ này, sau đó trong lúc vô tình bị cô nương kia nhìn chăm chú một chút, ca lại đột nhiên nhìn thấy một một đại mỹ nữ đi tới từ xa xa, ừm, mẫu hầu. Không nói lời gì nhào tới, chính là ôm một trận, đang chuẩn bị ôm trở về phủ, mạnh mẽ

ân ái một phen, không ngờ bị đánh mấy tát, sau khi mắt thấy rõ tình hính lúc đó, ca ca ta suýt chút nữa đã phát rồ! Ta ấy ấy không phải mẫu hầu, mà là lợn rừng yêu hóa thân thành Chu Hồng của Yêu Thần Điện chúng ta! Lão tử thiếu một chút đã làm chuyện đó, thật sự buồn nôn!

Nghe được như vậy, Diệp Chân không khỏi phát tởm một trận.

Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá lại lau một mồ hôi lạnh.

- Đó còn chưa phải đã xong, ca ca ta đã phát hỏa, chỉ vào mũi cô nương kia thóa mạ một trận, cũng không tiếp tục nghe nàng hiệu lệnh. Ai ngờ, sau mười ngày, sau khi tình cờ bị nàng nhìn chăm chú một chút, khi đi ngang qua một hoa viên, ca ca nhìn thấy có quả đào trong veo muốn ăn, hái ngay tại chỗ, đã cắn được một miếng lớn. Ngươi đoán xem ca ca ăn cái gì?

- Là cái gì?

Diệp Chân có chút ngạc nhiên!

- Là một đống phân điểu thỉ phơi khô! Thật sự là xúi quẩy.

- Sau đó, bản thân ca ca ta gặp phải xui xẻo không ngừng, cái gì đụng cây, té ao, thời điểm ăn cơm ăn phải tảng đá, cảm giác tỉnh ngủ vừa đã ngủ bên ngoài trời, uống rượu thì biến thành nước tiểu đều là đơn giản. Càng chết người chính là, một lần nào đó sơ ý gặp cô nương kia, đột nhiên xuất hiện vô số cao thủ Ngự

Thú Môn tới bắt ta! Làm ta rất sợ hãi. Tuy rằng biết rõ là ảo ảnh, nhưng ca ca không dám dừng lại, cuối cùng, suýt chút nữa đã dọa chết ca ca ta. Cuối cùng, vẫn do lão quái kia vật đứng ra an bài, ác mộng của ca ca ta mới triệt để kết thúc. Ai...

Nói xong, Thông Tí Hỏa Hầu Vương thở dài một tiếng.

- Hiện tại, đã hiểu rõ tại sao ca ca ta lại sợ nàng chưa? Không trêu chọc nổi!

Diệp Chân nghe vậy, cũng rùng mình, năng lực chỉnh người của Hồ Thanh Đồng cũng thật lợi hại!

- Ai, nhưng ngươi nhất định trốn không được, việc này, ca ca không giúp được ngươi, trân trọng bản thân thật tốt đi!

Sau khi Diệp Chân có chút chẳng hiểu ra sao, Thông Tí Hỏa Hầu Vương đã vỗ vai Diệp Chân.

- Quên đi, không nói, nói nhiều rồi đều là lệ, ta vẫn dẫn ngươi đi gặp lão quái vật kia!