Chương 1169 Minh Đường Xuất Hiện
Diệp Chân đang tiềm tu trong tĩnh thất trong trạch viện Phó giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo trong Thanh Lam võ đô, nhìn vào Hắc Hoàng thiết bài vừa lấy ra thì sàn nhà đã bị ép lún xuống dưới, trong lòng hơi có chút căng thẳng.
Nếu Hắc Hoàng thiết bài thực sự là lệnh phù khống chế thượng cổ na di trận, vậy thì vạn sự đại cát, nếu không thời điểm này thật sự sẽ khóc không ra nước mắt.
Mà trắc định Hắc Hoàng thiết bài có là lệnh phù khống chế thượng cổ na di trận hay không, chỉ cần dựa vào một giọt bản nguyên tinh huyết trôi nổi ở trước người mà Diệp Chân vừa bức ra kia.
- Hẳn sẽ không phạm sai lầm....
Hít sâu một hơi, thần niệm của Diệp Chân hơi động, chầm chậm khống chế một giọt bản nguyên tinh huyết này nhỏ lên trên Hắc Hoàng thiết bài đang tối tăm như mực.
Một màn thần kỳ xuất hiện, vốn dĩ Hắc Hoàng thiết bài nước lửa bất xâm, sét đánh không nát, đao chém không vỡ, lại như bọt biển bình thường hấp thu sạch sành sanh một giọt bản nguyên tinh huyết này.
Trong cùng một giây, một loại thần hồn liên hệ không tên chợt xuất hiện trong đầu Diệp Chân, cùng với đó, còn có rất nhiều tin tức xuất hiện.
Hắc Hoàng thiết bài này đúng là lệnh phù khống chế thượng cổ na di trận kia, thượng cổ na di trận kia tên là Hắc Hoàng na di trận, lệ thuộc vào một giáo phái thời kỳ thượng cổ tên là U Hồn Giáo.
May mắn chính là, Hắc Hoàng na di trận này là một na di trận song hướng có hướng về, hơn nữa thủ đoạn bày trận khá cao minh, tiêu hao để khởi động đại trận là theo nhân số nhiều ít mà định.
Nếu Hắc Hoàng na di trận toàn lực mở ra, một lần nhiều nhất có thể na di vạn người, nhưng nếu mở ra toàn bộ uy lực trận pháp, số lượng tiêu hao cũng không phải người nào cũng có thể tùy tiện chịu đựng, để trận pháp mở ra triệt để một lần, cần tiêu hao một vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Tiêu hao này, đối với Diệp Chân mà nói là con số trên trời.
May mà đơn vị na di của Hắc Hoàng na di trận ít nhất là một người, mỗi lần na di cần tiêu hao hai viên linh thạch thượng phẩm hoặc hai vạn viên linh thạch hạ phẩm.
Đồng thời, nhân số Hắc Hoàng na di trận này một lần na di càng nhiều, bình quân tiêu hao càng nhỏ.
Na di mười người, mỗi người bình quân tiêu hao khoảng chừng mười tám triệu viên linh thạch hạ phẩm. Cũng tức mười tám ngàn viên cực phẩm linh tinh.
Mặt khác, Hắc Hoàng na di trận này cũng chống đỡ không gian điệp gia, nói cách khác, nó cũng là có thể na di một cái túi Linh Thú chứa vật sống.
Nhưng tiền đề là túi Linh Thú của ngươi có thể đạt đến cấp bậc Trấn khí mới có thể chịu đựng lúc na di không bị lực lượng không gian lôi kéo.
Diệp Chân tin tưởng, túi Linh Thú hắn có được từ Vạn Tinh Lâu, tuyệt đối không thể chịu đựng lực lượng không gian lôi kéo.
Ngoài ra, phát hiện làm cho Diệp Chân bất ngờ nhất là, cấp bậc chính của Hắc Hoàng lệnh bài này cũng là một bảo bối Hồn khí cấp bậc Trấn khí.
Nhưng, mặc dù là cấp bậc Trấn khí, nhưng không có diệu dụng gì, dưới sự khống chế thần hồn của Diệp Chân, có thể đơn giản nhỏ đi lớn lên. Ngoại trừ nặng như ngàn tấn, chính là cứng rắn.
Có lẽ trên Chân Huyền đại lục, Diệp Chân cũng có thể dùng làm một tấm khiên phòng thân.
Sẽ có một ngày, đến trên Hồng Hoang đại lục, Diệp Chân căn bản không dám dùng linh tinh.
Có trời mới biết sẽ đụng phải cao thủ như thế nào, nếu bị một chiêu của người ta phá huỷ lệnh bài, Diệp Chân đi đầu tìm lại một Hắc Hoàng lệnh bài khách?
Sau khi xác định được Hắc Hoàng thiết bài là khống chế lệnh bài, chỉ cần Diệp Chân đồng ý, bất cứ lúc nào cũng có thể mang theo mấy người xuất phát đi tới nơi gọi là thượng giới Hồng Hoang đại lục.
Hơn nữa đối với Diệp Chân mà nói, ý nghĩ này còn có chút cấp thiết.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Bây giờ, Diệp Chân tổng cộng gặp qua hai vị thượng giới lai sứ. Một là Bùi Vị do Trường Sinh giáo mời xuống, một tên khác chính là Minh Đường do Nhật Nguyệt Thần Giáo mời.
Sau khi, hai vị này giáng lâm, đều có một đặc điểm là có thể giúp thực lực võ giả bọn hắn tăng lên trên diện rộng.
Lúc trước, Bùi Vị vừa tới một tháng, khi đó thực lực Trường Sinh giáo tăng vọt lên gấp đôi, mà sau khi Minh Đường giáng lâm, tuy rằng vì đoạt quyền dẫn đến Nhật Nguyệt Thần Giáo vốn có thực lực, cũng tăng lên không phải quá nhiều.
Nhưng thực lực võ giả cống hiến cho Minh Đường đều tăng lên trên diện rộng.
Điểm này, đều chỉ có thể chứng minh một chuyện hoàn cảnh tu luyện trên thượng giới tức Hồng Hoang đại lục, hoàn toàn khác nhau so với Chân Huyền đại lục.
So với Chân Huyền đại lục, Hồng Hoang đại lục mới chính là Thiên Đường tu luyện.
Bây giờ, Diệp Chân xem như là người đứng đầu nhất nắm giữ toàn bộ tài nguyên tu luyện trên Chân Huyền đại lục?
Nhưng thời điểm như vậy, Diệp Chân muốn tăng lên tu vi tới Khai Phủ Cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng cần một trăm năm trở lên.
Nhưng lúc trước Minh Đường có nói quá, chỉ cần Diệp Chân cống hiến cho hắn.
Trong vòng hai mươi năm, tuyệt đối có thể để cho Diệp Chân đột phá đến Nhập Đạo Cảnh.
Hơn nữa, vì Minh Đường cũng không rõ ràng tình huống tư chất tu luyện của Diệp Chân.
Nếu Diêu Sâm cần khoảng hai trăm năm phải mới có thể đột phá võ giả đến Khai Phủ
Cảnh cửu trọng đỉnh phong trên Chân Huyền đại lục, Minh Đường đều đồng ý trong vòng hai mươi năm giúp hắn đột phá đến Nhập Đạo Cảnh.
Nghĩ đến đó, Hồng Hoang đại lục tuyệt đối là Thiên Đường tu luyện.
Vừa nghĩ tới điểm này, Diệp Chân đã hận không thể lập tức đi tới Hồng Hoang đại lục tăng lên võ đạo.
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Diệp Chân lại không thể đi, ngoại trừ chuẩn bị cần thiết, trước khi đi, Diệp Chân nhất định phải diệt trừ tai hoạ Minh Đường này.
Bằng không, một khi chờ thương thế của Minh Đường phục hồi như cũ, mà mấy người Diệp Chân và Bạch Tự Tại lại rời khỏi, toàn bộ Chân Huyền đại lục, sẽ không có mấy người có thể hạn chế Minh Đường.
Nói không chắc, vì muốn hả giận, có thể toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Giáo đều sẽ bị tàn sát hết sạch.
Vì lẽ đó, dù cho chuyện đi tới Hồng Hoang đại lục cần phải chuẩn bị, Diệp Chân vẫn chỉ có thể bình tĩnh lại, chờ đợi tin tức của Minh Đường.
Nhưng một lần chờ đợi, chính là hơn bốn tháng.
Thời gian hơn bốn tháng này, cũng là thời gian nhàn nhã hiếm thấy của Diệp Chân hai, ba năm qua.
Ban ngày tu luyện, buổi tối lời chàng ý thiếp với Phong Khinh Nguyệt, vô cùng khoái hạt.
Đồng thời, hơn bốn tháng này, cũng làm cho Diệp Chân triệt để tiêu hao hơn lượng lớn thu hoạch một năm nay.
Không nói những khác, chỉ là một năm qua Diệp Chân phong cấm tích luỹ lại Tiên Thiên thần hồn của những vương giả Khai Phủ Cảnh có gần trăm cái.
Đánh lén đội ngũ vương giả Khai Phủ cảnh Vạn Tinh Lâu trên Hắc Long vực, sau đó xuất quỷ nhập thần đánh lén trên Tinh đảo, lại tới thần giáo bình loạn, vương giả Khai Phủ cảnh chết ở trong tay Diệp Chân hơn trăm tên.
Mà cuối cùng Tiên Thiên thần hồn của vương giả Khai Phủ cảnh rơi vào trong tay Diệp Chân hơn chín mươi mốt cái.
Phần lớn đều là Tiên Thiên thần hồn của vương giả Khai Phủ Cảnh trung kỳ, Tiên Thiên thần hồn của vương giả Khai Phủ cảnh hậu kỳ chiếm cỡ một phần tư.
Đương nhiên, cấp bậc tu vi vương giả Khai Phủ cảnh cũng không có liên hệ với tu vi Thần Hồn.
Nhưng một vị vương giả Khai Phủ cảnh lục trọng chỉ có tu vi Tiên Thiên hồn quang tứ trọng, nhưng một vị vương giả Khai Phủ cảnh ngũ trọng, lại nắm giữ tu vi Tiên Thiên hồn quang lục trọng.
Tình huống như thế rất bình thường, như bây giờ Phong Khinh Nguyệt dựa vào Kim Liên Hoàn Phủ Đan nhanh chóng đột phá tu vi đến Khai Phủ Cảnh nhị trọng hậu kỳ, nhưng tu vi Thần Hồn chỉ có Tiên Thiên hồn quang nhất trọng.
Thần hồn sức mạnh tăng lên tốc độ, một là công pháp, hai chính là thời gian tích lũy, trên căn bản tu vi của những vương giả Khai Phủ cảnh kia tăng lên chầm chậm, họ thần hồn sức mạnh đều cực kỳ hùng hồn.
Mấy người như Phong Khinh Nguyệt, Niên Tinh Hà mượn đan dược nhanh chóng tăng cao lực lượng tu vi như tu vi Thần Hồn, cùng không thể tăng lên tu vi bản thân.
Nhưng chuyện này không liên quan, sau khi đột phá đến Khai Phủ Cảnh, tu vi Thần Hồn mạnh yếu, chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện, cũng không ảnh hưởng đến đột phá tu vi.
Hơn nữa, đại đa số vương giả Khai Phủ cảnh trên Chân Huyền đại lục đều tăng lên tu vi rất chậm, ngược lại tu vi Thần Hồn càng thêm mạnh mẽ so với tu vi bản thân.
Vì lẽ đó, hơn một năm nay, Diệp Chân bắt giữ Tiên Thiên thần hồn cấp bậc cũng không tệ, có bảy cái Tiên Thiên thần hồn Tiên Thiên hồn quang cửu trọng.
Thu hoạch lớn nhất chính là một vị chỉ có tu vi vương giả Khai Phủ Cảnh thất trọng, nhưng nắm giữ Tiên Thiên thần hồn Tiên Thiên hồn quang cửu trọng.
Nhưng quý giá nhất trong đó, chính là Tiên Thiên thần hồn của ba vị cường giả
Nhập Đạo cảnh vủa Vạn Tinh Lâu.
Đặc biệt là đại lâu khôi Cái Sơn Quân và Diêm Đồ lão tổ tông Diêm gia, tu vi Thần Hồn mỗi người đều cực kỳ hùng hồn, thần hồn sức mạnh đều hơn gấp ba lần võ giả khác, đều nắm giữ Tiên Thiên hồn quang cửu trọng.
Đây với Diệp Chân nắm giữ được Luyện Hồn Trộm Linh Thuật mà nói, quả thực là đại bổ!
Tuy rằng Diệp Chân chỉ có thể luyện hóa hấp thu một phần tinh hoa thần hồn sức mạnh khổng lồ của những võ giả này, nhưng số lượng nhiều không chịu nổi.
Nếu như Tiên Thiên hồn quang của Diệp Chân là Tiên Thiên hồn quang tam sắc bình thường, nhiều Tiên Thiên thần hồn mạnh mẽ như vậy, tuyệt đối có thể đẩy thần hồn tu vi của Diệp Chân lên đến Tiên Thiên hồn quang cửu trọng.
Nhưng bất đắc dĩ chính là, Diệp Chân có Tiên Thiên hồn quang tứ sắc.
Uy lực của Tiên Thiên hồn quang tứ sắc xác thực rất mạnh mẽ, nhưng tu luyện tăng lên tu vi cũng rất chậm.
Trong thời gian gần hai tháng, Diệp Chân lục tục luyện hóa năm Tiên Thiên hồn quang trong chín mươi mốt viên bao gồm của mấy người Dương Bôn, Âm Dật trong năm vị cường giả Nhập Đạo cảnh.
Nhưng, tu vi thần hồn của Diệp Chân, chỉ từ Tiên Thiên hồn quang lục trọng sơ kỳ, tăng lên tới Tiên Thiên hồn quang lục trọng hậu kỳ, đều chưa tăng lên đến một trọng.
Tuy rằng tu vi Thần Hồn không hề tăng lên, nhưng lực công kích của Luyện Hồn Thần Quang lại chân thật tăng lên khoảng hai phần mười.
Không chỉ có như vậy, phạm vi cảm ứng của thần niệm của Diệp Chân cũng lần thứ hai mở rộng cỡ hai phần mười.
Tu luyện để Tiên Thiên hồn quang tứ sắc này tăng lên cũng rất chậm, nhưng mỗi một lần tu vi Thần Hồn tăng lên, thần hồn lực lượng cũng tăng lên một phần.
Thời gian nhàn nhã đều trôi qua rất nhanh, thời gian hơn bốn tháng đảo mắt đã trôi qua, tính ra, cách thời gian Minh Đường trọng thương đào tẩu đã hơn nửa năm.
Theo Bạch Tự Tại suy đoán, Minh Đường có thể triệt để khôi phục nhanh nhất trong vòng nửa năm.
Thời gian nửa năm vừa qua, mỗi một ngày Diệp Chân đều đang lo lắng.
Minh Đường lại như một thanh lưỡi dao sắc treo ở trên đỉnh đầu để những ngày tháng này Diệp Chân hơi có chút lo lắng đề phòng.
Đặc biệt là Minh Đường bị Diệp Chân đuổi ra Nhật Nguyệt Thần Giáo không nói, còn thiếu một chút đã chết ở trong tay Diệp Chân, còn biết quan hệ giữa Diệp Chân và Phong Khinh Nguyệt, Giản Thiên Hùng.
Trước đây, Minh Đường muốn mời chào Diệp Chân, vì lẽ đó vẫn chưa hạ độc thủ.
Nhưng nếu Minh Đường quay trở lại, sẽ không có kiêng dè nhiều như vậy.
Một khi bản thân dùng phương pháp ẩn nấp, Minh Đường lặng yên không một tiếng động lẻn vào Thanh Lam võ đô, hậu quả kia, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Ngày qua ngày cứ lo lắng, trong thời gian lại qua một tháng, trong Thanh Lam võ đô bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, trên giang hồ cũng nhấc lên một hồi lại một hồi mưa máu gió tanh.
Nhưng Cổ Ma thần điện sáu mươi năm hiện ra một lần trong hư không cũng sắp tới, toàn bộ giang hồ cũng bắt đầu vì tăm tích Ma hồn quả hoặc muốn chém giết.
Mà cũng vào lúc này, Bạch Tự Tại rất lâu chưa lộ diện cực kỳ vội vàng xuất hiện trong trạch viện Diệp Chân.
Nhìn bộ dáng của Bạch Tự Tại, Diệp Chân biểu hiện nghiêm nghị.
- Xuất hiện?
Bạch Tự Tại gật đầu!