← Quay lại trang sách

Chương 1180 Đường Hầm Không Gian

Giữa bầu trời, Bùi Vị điên cuồng gầm thét lên, một viên Hỏa Lưu Tinh lay động theo lòng bàn tay của hắn, bay lượn trên dưới trước sau người hắn.

Một khi có Hắc giáp quân tốt bị đánh trúng, lập tức hóa thành tro bụi.

Thế nhưng khí tức Hỏa Lưu Tinh trung phẩm Hồn khí của Bùi Vị toả ra, phần lớn thời gian, đều ngăn cản từng cây từng cây nỗ đỏ như máu.

Trong lúc vô tình, Bùi Vị đã rơi vào tầng tầng trong vòng vây.

Quanh thân Bùi Vị đã tập trung một đại đội ba ngàn người, lúc này, nhân số tàn dư của đại đội ba người ngàn người chỉ còn có hai ngàn.

Nhưng chỉ có một ngàn người vây công ở trên bầu trời, một ngàn người khác, bả vai mỗi người vác cự nỏ, đang điên cuồng bắn về phía Bùi Vị giữa bầu trời.

Hơn nửa tinh lực của Bùi Vị đều bị vô số linh tiễn phá vỡ.

Lúc hắn đối phó đại đội ngàn người, rất dễ dàng, nhưng khi càng ngày càng nhiều hắc giáp Ma hồn đại quân tập trung lại đây, dưới sự phối hợp nhiều binh chủng, tình cảnh của hắn càng ngày càng nguy hiểm.

Hắn muốn chạy trốn.

Nhưng mấy Ma hồn quân lính, từng tên giống như phát điên vậy, không quan tâm sống chết, ngăn cản hắn bỏ chạy.

Càng làm cho Bùi Vị kiêng kỵ chính là, Ma hồn quân lính nơi này, thấp nhất là Chú Mạch Cảnh nhất nhị trọng, Bách Nhân Tướng thì có khí tức tu vi Khai Phủ Cảnh sơ kỳ, Thiên Nhân Tướng toả ra khí tức Khai Phủ Cảnh hậu kỳ, đều cường đại hơn so với những Ma hồn đại quân hắn đụng phải dọc theo con đường này.

Loại biến hóa này, kỳ thực rất bình thường, quân đoàn càng lớn, thực lực sĩ tốt dưới trướng bình thường càng mạnh.

Nếu quân đoàn dưới trướng Diệp Chân đạt hơn mười vạn người, tùy tiện lôi ra một vài sĩ tốt bình thường, toả ra khí tức sợ đều sẽ cao tới Chú Mạch Cảnh tứ ngũ trọng.

Được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, sức chiến đấu càng có thể trực tiếp tăng thêm mấy lần.

Lúc này sở dĩ, Bùi Vị hoảng sợ, vì trước mắt ba vị Thiên Nhân Tướng, tuy rằng toả ra khí tức Khai Phủ Cảnh bát trọng, nhưng hắn còn có thể ứng đối.

Nhưng một khi Vạn Nhân Tướng thống lĩnh đại đội mấy ngàn người này xuất hiện, hắn sẽ thật sự gặp phiền phức.

Hắn muốn phá vòng vây, nhưng dưới sự hợp tác của mấy ngàn binh tốt. Làm cho hắn vướng trái vướng phải, căn bản không cách nào phá vòng vây.

Đột nhiên, Bùi Vị cảm giác áp lực quanh thân nhẹ đi, phía dưới nỗ thỉ dày đặc như mưa đột nhiên ngừng lại, Ma hồn quân lính bốn phương tám hướng không muốn sống vây công, cũng dừng lại.

- Hả?

Nhìn thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện tướng lĩnh cả người sát khí, quanh thân huyết quang còn muốn rực rỡ hơn mấy phần so với ánh mặt trời màu máu giữa bầu trời, trái tim của Bùi Vị lại như bị chuỳ sắt lớn đánh một cái, chợt bị vừa kéo.

Chỉ bị tướng lĩnh khủng bố trước mắt này nhìn chăm chú một chút, Bùi Vị lập tức có một loại cảm giác không thở nổi.

Cảm giác khó có thể hình dung, hoảng sợ bỗng từ trong mắt Bùi Vị hiện lên, thậm chí hai chân không tự chủ được run rẩy lên.

- Không. Ta không muốn chết, ta không thể chết.

Diệp Chân xuất hiện, khí tức kinh khủng kia, lập tức để Bùi Vị đứng bên bờ vực chết chóc.

Sở dĩ như vậy, chủ yếu là mấy ngày qua, Bùi Vị cũng gặp qua vài vị Vạn Nhân Tướng, biết trình độ Vạn Nhân Tướng toả ra khí tức, cũng chính là khí tức võ giả

Nhập Đạo Cảnh nhất nhị trọng.

Thời điểm sẽ có gợn sóng, nhưng tuyệt đối sẽ không kinh khủng như Ma hồn tướng lĩnh trước mắt này.

Toả ra khí tức Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong, quả thực khủng bố như núi!

Trước mặt cỗ uy thế này. Bùi Vị cảm giác mình lại như giun dế.

Thần niệm của Bùi Vị run lập cập, dò xét khắp trữ vật giới chỉ của hắn, sau đó sắc mặt một mảnh bi thảm.

Thời khắc hắn hạ xuống từ thượng giới, mang đến năm cái Vạn Dặm Vân Yên phù dùng để bảo mệnh lúc nguy cơ, đã triệt để dùng hết.

Huống hồ, lúc này Bùi Vị có một loại cảm giác, thời điểm hắn có Vạn Dặm Vân Yên phù, nhưng chỉ cần thần hồn sức mạnh của hắn có hơi nhúc nhích, khi hắn lấy ra

Vạn Dặm Vân Yên phù, nhân vật khủng bố đối diện sẽ một đao bổ hắn!

Trong phút chốc, Bùi Vị đã tuyệt vọng.

Không phải tâm chí Bùi Vị không kiên cường, nếu đụng phải võ giả khác sống sờ sờ, Bùi Vị có hơn một nghìn phương pháp cầu xin. Nhưng đối mặt với một đám Ma hồn đại quân chỉ biết giết chóc, một khi bị vây quanh cũng chỉ có chờ chết.

- Cút ngay, đều cút ngay cho lão tử!

Thời khắc tuyệt vọng, Bùi Vị triệt để điên cuồng, điên cuồng rít gào lên.

- Ai dám lại đây, lão tử đồng quy vu tận với hắn!

- Cút.

- Bùi Vị!

- Đều do…

Hai chữ trầm thấp đáng thương kia, đột nhiên để Bùi Vị đang điên cuồng như bị sét đánh, ánh mắt nhìn chòng chọc vào trước mắt vị tướng lĩnh Ma hồn đại quân có thể gọi ra tên hắn, trong con ngươi, đột nhiên nổi lên một tia hi vọng.

- Các hạ nhận ra ta? Có thể cho ta một con đường sống hay không, ta có thể gia nhập đại quân của ngươi, vì ngươi hiệu lực!

Nói xong, Bùi Vị chỉ lo vị đối diện này không đồng ý, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống ngay trong hư không.

- Kính xin cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ liều mạng hiệu lệnh cho các hạ!

- Hiệu lệnh liều mạng! Ha ha ha ha.

Đột nhiên, Diệp Chân đã cười dài, tiếng cười như sét, đủ có thể xuyên kim liệt thạch, chấn động đến mức làm cho mắt của Bùi Vị nổ đom đóm.

Nhưng dần dần, Bùi Vị nghe thấy tiếng cười kia, sắc mặt càng thay đổi.

Tiếng cười kia, thanh âm này, Bùi Vị hắn tuy rằng không phải quá quen thuộc, nhưng cũng tuyệt đối ghi lòng tạc dạ.

- Ngươi.... Ngươi là Diệp Chân?

Khi nói câu nói này, Bùi Vị muốn đứng lên, nhưng đầu gối chỉ khẽ động, lít nha lít nhít Ma hồn đại quân bốn phương tám hướng quét tới, khiến cho Bùi Vị quỳ xuống một lần nữa.

Diệp Chân rất hứng thú nhìn vị thượng giới thần sứ Trường Sinh giáo trước mắt này năm đó suýt chút nữa đã lấy cái mạng nhỏ của hắn, lại đang cung kính quỳ ở đó, một mặt nhiếp phục, trong lòng có một loại cảm khái không tên.

Không thể không nói, Bùi Vị thật sự là co được dãn được, nhẫn công.

- Bùi Vị, nếu ngươi nói cho ngươi một cơ hội, như vậy bản soái sẽ cho ngươi một cơ hội sống sót!

Diệp Chân đột nhiên mở miệng.

Thấy Diệp Chân mở miệng, Bùi Vị quỳ ở đó thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi ngẩng đầu lên, sau đó một mặt khiếp sợ hỏi.

- Diệp soái, ngươi, ngươi làm sao trở thành thống soái của Ma hồn đại quân?

- Bây giờ ngươi có tư cách hỏi sao?

Diệp Chân ‘hừ’ lạnh một tiếng, dọa cho Bùi Vị run run một cái.

- Ta hỏi, ngươi đáp! Nếu dám có một câu dối gạt, bản soái sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn, hiểu chưa?

Diệp Chân quát lên.

- Không thành vấn đề, nhưng…

"Nhưng" tự vừa ra khỏi miệng, Bùi Vị đã bị một hắc giáp Vạn Nhân Tướng tay cầm huyết sắc lưỡi đao giơ lên thật cao dọa cho sợ đến nỗi nuốt xuống, cuốn cuồn gật đầu không ngớt.

- Nói cho bản soái biết, mục tiêu ngươi tới Thượng Cổ Ma Thần Điện?

Diệp Chân hỏi.

- Mục tiêu?

Khóe miệng Bùi Vị trở nên cực kỳ cay đắng.

- Hồi Diệp soái, nhiệm vụ của ta thất bại, lại bị các ngươi truy sát khắp thiên hạ như cháu trai. Lưu lại Chân Huyền đại lục này không có bất cứ hy vọng nào, chỉ có thể trở về Hồng Hoang đại lục. Mà Thượng Cổ Ma Thần Điện này là con đường hiện nay duy nhất ta có thể trở lại Hồng Hoang đại lục!

Nghe vậy, con mắt của Diệp Chân đột nhiên nhảy lên một cái.

- Thông qua Thượng Cổ Ma Thần Điện, có thể trở về Hồng Hoang đại lục?

- Không sai, trong Thượng Cổ Ma Thần Điện này có một đường hầm không gian đi về

Hồng Hoang đại lục. Trên căn bản, mỗi một toà thượng cổ na di trận, đều có một đường hầm không gian đi về Hồng Hoang đại lục.

Bùi Vị nói.

- Ngoài ra?

Diệp Chân hỏi lần nữa.

- Ngoài ra?

Bùi Vị biểu hiện có chút ngạc nhiên.

- Ngoài ra, ta chỉ hy vọng bình an trở lại Hồng Hoang đại lục, còn lại đều không có muốn!

- Có người nói, trong mỗi một Thượng Cổ Ma Thần Điện, đều có không ít truyền thừa Thượng Cổ Chân Ma, chẳng lẽ ngươi không muốn sao?

Diệp Chân hỏi một câu hệ thống.

Nghe vậy, Bùi Vị nở nụ cười khổ.

- Ta chỉ có một mình, muốn thu được truyền thừa Thượng Cổ Chân Ma, so với muốn chết khác nhau ở chỗ nào?

Diệp Chân đối với đáp án này có chút bất ngờ.

- Theo ngươi nói như vậy, Minh Đường vội vã chạy tới Thượng Cổ Ma Thần Điện, cũng là muốn Ma thần điện này quay lại Hồng Hoang đại lục?

- Nếu Minh Đường thật sự đến đây, vậy hẳn là như vậy. Dựa vào địa vị của Minh Đường, Thượng Cổ Ma Thần Điện này, đối với hắn cũng chẳng có bao nhiêu sức hấp dẫn.

- Minh Đường có địa vị gì ở Hồng Hoang đại lục?

- Đường hầm không gian đi tới Hồng Hoang đại lục ở nơi nào?

Sau khi liên tiếp hỏi Bùi Vị mấy vấn đề, đột nhiên Diệp Chân thấy hắn có thể từ miệng Bùi Vị biết rất nhiều thứ, rất nhiều.

Diệp Chân muốn làm hết sức biết nhiều chuyện có liên quan đến Hồng Hoang đại lục. Như vậy Bùi Vị đối với Diệp Chân mà nói, chính là một từ điển sống.

Nhưng lúc này, Diệp Chân nhưng không có quá nhiều thời gian từng cái hỏi dò Bùi Vị mấy chuyện có quan hệ với Hồng Hoang đại lục.

Phía xa đã xuất hiện ánh sáng màu máu chói mắt. Nghĩ đến đại quân dưới trướng Diệp Chân đã bắt đầu vây công Diêm Vô Địch.

Diệp Chân dự định, khống chế Bùi Vị tới trong tay, sau đó tỉ mỉ hiểu rõ từng tình huống Hồng Hoang đại lục.

- Nếu ngươi phối hợp như vậy, bản soái sẽ cho ngươi một con đường sống, thả ra Tiên Thiên thần hồn, ngoan ngoãn cho bản soái khống chế, chỉ cần ngươi nghe lời, nếu có biểu hiện tốt, bản soái sẽ bỏ qua cho ngươi!

Diệp Chân trực tiếp đưa ra yêu cầu.

- Võ nô à.

Khóe miệng của Bùi Vị lướt qua một tia bi thảm, thân hình liên chiến mấy lần, mới cười khổ gật đầu.

- Ta còn có lựa chọn sao?

- Triệt để thả ra Tiên Thiên thần hồn, tâm tư không có bất kỳ sự chống cự nào.

Diệp Chân yêu cầu, vận chuyển Tỏa Hồn Khôi Lỗi thuật, chầm chậm khống chế một tia Tiên Thiên hồn quang tứ sắc, gắn vào nơi sâu nhất trong Tiên Thiên thần hồn của Bùi Vị.

Nhưng cũng trong nháy mắt này, biến hóa kỳ lạ bỗng xuất hiện, Bùi Vị thả ra Tiên Thiên thần hồn được bao phủ trong hồn quang, nhằm về phía Diệp Chân chớp mắt, trong thời gian ngắn, Bùi Vị phun ra chín ngụm bản nguyên tinh huyết màu vàng nhạt, phun về phía Hỏa Lưu Tinh trung phẩm Hồn khí của hắn.

Trong phút chốc, ánh sáng của Hỏa Lưu Tinh trung phẩm Hồn khí chợt trở nên cực kỳ chói mắt, sau khi khí tức trong nháy mắt điên cuồng tăng lên mấy lần, mang theo tiếng rít chói tai, đánh về phía Diệp Chân không hề phòng bị.

Nhưng quỷ dị chính là, trong con ngươi Diệp Chân lại tràn đầy cười nhạo.

Thậm chí Diệp Chân ngay cả động cũng không nhúc nhích, ngàn tên thân vệ Khai Phủ

Cảnh hậu kỳ phía sau hắn đồng thời quát lên một tiếng lớn, huyết quang dâng trào, một tấm màn sáng màu đỏ máu vô dầy ngưng thành vững vàng bảo vệ trước mặt Diệp Chân.

Đồng thời, hơn một nghìn tên thân vệ tầng tầng lớp lớp giống như bức tường người vây lại trước người Diệp Chân.

Bất cứ lúc nào có thể chịu chết thay cho chủ soái, đây chính là thân vệ!

Nhưng Bùi Vị tiêu hao lượng lớn bản nguyên tinh huyết nổ ra trung phẩm Hỏa Lưu Tinh, cuối cùng đã bị các thân vệ Ma hồn của Diệp Chân ngưng tụ thành màn sáng đỏ như máu đánh tan.

Còn không chờ Bùi Vị phản ứng, ngàn tên Ma hồn thân vệ đã trực tiếp chém Bùi Vị thành thịt băm.

Bàn tay lớn tìm kiếm thần hồn sau đầu, Diệp Chân đã bắt giữ lại Tiên Thiên thần hồn của Bùi Vị, không chút do dự, thần niệm hơi động, Diệp Chân bắt đầu sưu hồn với Bùi Vị!

- Không!

- Không được!

Tiên Thiên thần hồn của Bùi Vị sợ hãi hét rầm lên!