← Quay lại trang sách

Chương 1184 Tam Nhãn Ma Soái Lựa Chọn

Xì xì xì xì!

Trong con ngươi tam nhãn Ma soái bắn ra cột sáng màu vàng óng, đảo qua quanh trên người Bách Nhân Tướng, Thiên Nhân Tướng, thậm chí là Vạn Nhân Tướng đang vây công hắn, những chỗ bị nhìn qua như bị axit sunfuric ăn mòn, trong thời gian ngắn vô số tứ chi biến mất.

Thập Nhân Tướng bị cột sáng màu vàng khủng bố trong mắt tam nhãn Ma soái bắn ra bắn trúng, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp la đã trực tiếp bị đánh giết.

Mưa tên dày đặc, ma linh nỗ pháo giống như nước mưa ầm ầm rơi xuống, không ngừng cắt giảm thân vệ đại quân thủ vệ bên cạnh tam nhãn Ma soái.

Diệp Chân bị cột sáng màu vàng óng nổ đến bay ngược mà ra miệng lớn thở hổn hển, ánh mắt nhìn về phía tam nhãn Ma soái có một tia hoảng sợ.

Tam nhãn Ma soái quá khủng bố!.

Một đòn liền trực tiếp tiêu hao mất ba phần mười huyết sắc ma khí của Ma soái mà Diệp Chân đang hóa thành, nếu như thế một hồi, khí tức Diệp Chân toả ra sẽ từ

Thông Thần cảnh rơi xuống Nhập Đạo Cảnh.

Tu vi tam nhãn Ma soái trước mắt là Thông Thần cảnh chân thật.

Lại như trước đó, Diệp Chân lấy tu vi Khai Phủ Cảnh lục trọng đối đầu với Thiên Nhân Tướng Khai Phủ Cảnh cửu trọng, cũng có thể dễ dàng đánh giết.

Tu vi khí tức Ma hồn quân lính trong Thượng Cổ Ma Hồn Điện tuy rằng khủng bố, nhưng sức chiến đấu chân chính chênh lệch thật xa so với võ giả cùng cảnh giới.

Lại như hiện tại, dù Ma soái khí tức trong Thận Long châu cho Diệp Chân có tu vi cao tới Thông Thần cảnh nhất trọng, Ma soái khí tức Thông Thần cảnh nhất trọng này của Diệp Chân đối mặt với võ giả Thông Thần cảnh nhất trọng bình thường, sẽ thảm bại, chớ nói chi là vị tam nhãn Ma soái có tu vi khí tức cao tới Thông Thần cảnh tam tứ trọng trước mắt, đối đầu vị này, Diệp Chân không có sức đánh một trận.

Nếu không phải có đại quân ở bên, sợ là mấy lần đối mặt, Diệp Chân sẽ bị đánh giết.

Cho tới tu vi thật sự của Diệp Chân, lúc này lại không một chút nào dám hiển lộ ra, tu vi Diệp Chân thật sự chỉ có Khai Phủ Cảnh ngũ trọng, nếu hiển lộ ra, vị tam nhãn Ma soái trước mắt liều mạng cũng sẽ thu thập được hắn.

Nhìn Ma hồn quân lính dưới trướng không ngừng chết trận. Khóe miệng Diệp Chân co giật.

Thu thập hai mươi mốt vạn đại quân của tam nhãn Ma soái, đại quân dưới trướng Diệp Chân chết trận cũng mới bất quá 3 vạn mà thôi.

Nhưng nửa canh giờ thời gian vừa qua, vì vây công tam nhãn Ma soái, đại quân dưới trướng Diệp Chân chết trận đ hơn một vạn!

-Hắc Nhị. Cẩn thận!

-Không!

Diệp Chân trừng mắt, hô to một tiếng, thần niệm hơi động, huyết quang cực kỳ dày đặc lập tức từ Chiến Hồn Huyết Kỳ bắn ra.

Sức chiến đấu tam nhãn Ma soái quá mức kinh người, mỗi thời mỗi khắc cũng phải có cao thủ bù vào. Vẫn do Diệp Chân cùng chín vị Vạn Nhân Tướng dưới trướng Diệp Chân còn sót lại đang chống đỡ.

Trong chiến đấu trước, Vạn Nhân Tướng dưới trướng Diệp Chân cũng đã chết trận hai vị.

Mà Hắc Nhị là Vạn Nhân Tướng Diệp Chân dùng thuận tay nhất.

Vui mừng chính là, Diệp Chân đưa Chiến Hồn Huyết Kỳ huyết quang đúng lúc, trước khi Hắc Nhị bị tam nhãn ma quang triệt để hủy diệt, Chiến Hồn Huyết Kỳ huyết quang bổ sung, chống lại được không đến nổi biến mất.

Hắc Nhị chỉ còn dư lại một cái đầu, được Chiến Hồn Huyết Kỳ huyết quang bao phủ xuống nhanh chóng khôi phục.

Tam nhãn Ma soái đối diện nhìn Chiến Hồn Huyết Kỳ, rồi lại nuốt nước miếng một cái, sau đó gào thét. Tam nhãn ma quang hơi đảo qua một chút, lập tức chém giết hơn một nghìn Ma hồn quân lính, Thập Nhân Tướng, Bách Nhân Tướng, mấy tên Thiên Nhân Tướng trọng thương bay ngược.

Bất quá, chiến công cũng không phải không có, liền chút công phu này, thân vệ đại quân quanh người tam nhãn Ma soái đã giảm mạnh đến hơn hai ngàn, thế nhưng tam nhãn Ma soái lại càng thêm điên cuồng.

Diệp Chân biểu hiện cực kỳ phức tạp, trong ánh mắt bắn ra hung quang khó có thể ức chế, tính toán mấy tức, Diệp Chân truyền đạt một mệnh lệnh cực kỳ tàn khốc.

Hơn một nghìn giá ma linh nỗ pháo đợi mệnh phía sau lập tức sáng lên ánh sáng màu đỏ ngòm. Một ngàn ma linh nỗ pháo đồng thời chuẩn bị xong xuôi, toả ra một loại khí tức tĩnh mịch khó có thể hình dung.

-Truyện quân lệnh bản soái, chư quân tử chiến, người dám có lùi nửa bước. Giết không tha! Hắc Ngũ, Hắc Lục, Hắc Bát các ngươi lui ra thay phiên!

Chớp mắt quân lệnh truyền đạt, hắc giáp Ma hồn đại quân vây nhốt cận vệ quanh thân tam nhãn Ma soái đồng thời gào thét tiến sát, ngoài ngạch mệnh lệnh như Hắc Ngũ, Hắc Lục, Hắc Bát ba người bay ngược, Hắc Tam, Hắc Tứ, Hắc Cửu đi tới thay nhưng không có tiến lên.

Cùng thời khắc đó, lính liên lạc phía sau được Diệp Chân trực tiếp mệnh lệnh, từ trong hàm răng lóe ra một chữ.

-Xạ!.

Hơn một nghìn ma linh nỗ pháo uy lực kinh người đồng thời nổ ra, khí tức gợn sóng khủng bố lập tức bao trùm toàn bộ bầu trời.

Được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, uy lực mỗi một bộ ma linh nỗ pháo oanh kích đều tương đương với một đòn toàn lực của Nhập Đạo Cảnh trung kỳ!

Một đòn toàn lực của hơn một nghìn Nhập Đạo Cảnh, đó là khái niệm gì?

Trong phút chốc, tam nhãn Ma soái thấy cảnh này, con mắt đều trợn tròn.

- Thảo, ngươi thật độc, ngươi ngay cả tính mạng người mình đều không...

Nói còn chưa dứt lời, tam nhãn Ma soái liền bị ánh sáng ma linh nỗ pháo đánh xuống bao phủ.

Cùng bị nhấn chìm còn có cái hơn vạn hắc giáp Ma hồn đại quân dưới trướng Diệp Chân.

Diệp Chân biểu hiện có chút âm trầm.

Không sai, hắn truyền đạt mệnh lệnh này, quy mô lớn vận dụng ma linh nỗ pháo oanh kích, tiêu diệt không chỉ có quân lính dưới trướng tam nhãn Ma soái, còn có nhân mã của mình.

Diệp Chân chính là thống soái chân chính trải qua vô số chiến tranh to nhỏ, quân lệnh thủ đoạn như vậy, nếu dùng ở trên người binh sĩ sống sờ sờ tộc là không thể chấp hành.

Thế nhưng, trong một đám Ma hồn quân lính chỉ có biết chiến đấu, có thể thuận lợi cực kỳ chấp hành.

Đây là phương pháp Diệp Chân nghĩ ra để tiêu hao ít nhất tiêu diệt tam nhãn Ma soái.

Luận võ lực cá nhân hay thực lực quân đoàn, không cách nào đối kháng cùng tam nhãn Ma soái, chỉ có dùng ma linh nỗ pháo tụ quần oanh kích mới có thể thủ tiêu tam nhãn Ma soái.

Mà quân hồn chết rồi có thể một lần nữa triệu tập trở về, tựa hồ là ứng cử viên bia đỡ đạn tốt nhất.

Lúc đầu, Diệp Chân không có gánh nặng gì trong lòng.

Nhưng giờ khắc này nhìn ma linh nỗ pháo tụ quần oanh kích, còn từng Thiên Nhân Tướng, Bách Nhân Tướng gào thét nhằm phía tam nhãn Ma soái, từng quân hồn sĩ tốt lấy sức mạnh lớn nhất của mình ngăn cản tam nhãn Ma soái rời khỏi phạm vi tụ quần oanh kích, trái tim Diệp Chân đột nhiên run lên từng hồi.

Một loại cảm giác tội lỗi, cảm giác thống khổ khó có thể hình dung nổi lên trong lòng.

Mấy Ma hồn quân lính chỉ có bản năng chiến tranh, không một người có thất tình lục dục, thế nhưng, bọn họ nhưng là quân nhân chân chính!

Quân nhân không sợ!

Đó là một loại cảm giác lâu rồi không gặp, thống khổ!

Lòng Diệp Chân rất đau, thế nhưng làm một thống soái hợp lệ, đây là lựa chọn tốt nhất.

Không làm như vậy, dưới trướng Diệp Chân thương vong chỉ có thể càng nhiều.

Bụi mù huyết quang chầm chậm tản đi, lộ ra to lớn mông lung bóng người của tam nhãn Ma soái.

Lúc này, quanh thân tam nhãn Ma soái đã không có một thân vệ, toàn bộ thân vệ hắn đều hóa thành tro bụi.

Không chỉ thân vệ tam nhãn Ma soái, hơn vạn tên Ma hồn quân lính quanh thân tam nhãn Ma soái thuộc về dưới trướng Diệp Chân, lúc này còn sót lại cũng chưa tới ba ngàn.

Chính là tam nhãn Ma soái, quanh thân cũng rách rách rưới rưới, đỉnh đầu trôi nổi một hạt châu to bằng nắm tay, ánh sáng hơi có chút ảm đạm!

Phát hiện tam nhãn Ma soái còn sống sót, sắc mặt Diệp Chân kịch biến.

Thế nhưng, việc đã đến nước này, Diệp Chân không thể có bất kỳ lòng dạ đàn bà.

Trái tim kịch liệt co giật, Diệp Chân lần thứ hai truyền đạt mệnh lệnh tụ quần oanh kích không phân địch ta.

Lệnh kỳ vung lên, lại có hơn vạn Ma hồn quân lính vây quanh hướng về phía tam nhãn Ma soái, những Bách Nhân Tướng đó, Thiên Nhân Tướng càng như không muốn sống đánh về phía tam nhãn Ma soái, chỉ vì một khoảnh khắc cuốn lấy tam nhãn Ma soái, tranh thủ thời gian phú quý.

Đồng thời, phía sau hơn một nghìn ma linh nỗ pháo đã bắt đầu nhanh chóng sung năng chuẩn bị.

Tam nhãn Ma soái bay ở giữa không trung cao cao đại đại một chút đã có thể nhìn rõ ràng thế cuộc toàn bộ chiến trường, trong thời gian ngắn liền hiểu rõ Diệp Chân ý đồ.

Trong nháy mắt tiếp theo, tam nhãn Ma soái liền hướng về phía Diệp Chân kêu to.

-Người điên, ngươi chính là người điên, ta sợ, ta thừa nhận, ngươi có khả năng thủ tiêu ta!

-Ta đầu hàng, ta chịu thua!.

-Ta lấy danh nghĩa một quý tộc Ma tộc hướng về ngươi chịu thua, hướng về ngươi xin hàng!

Một bên kêu rên, tam nhãn Ma soái một bên đình chỉ phản kháng, chỉ là gắng gượng chống đỡ đại quân dưới trướng Diệp Chân công kích, đồng thời, hướng tới Diệp Chân làm ra một động tác xin hàng cực kỳ cổ xưa!

Nói thật, động tác xin hàng kia, Diệp Chân cũng không quen biết, nhưng thoại lại nghe rõ ràng, tên trước mắt này sợ chết, muốn đầu hàng.

Nhưng trong chớp mắt này, Diệp Chân vẫn có một chút do dự, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu như lưu lại mối họa như thế, trời mới biết sẽ xảy ra bất ngờ gì.

Chủ yếu là tam nhãn Ma soái quá mạnh mẽ, tu vi Thông Thần cảnh tam tứ trọng, cũng may trong Thận Long Châu Diệp Chân có tinh hồn châu Ma soái để chống đỡ khi vào Thượng cổ Ma Thần Điện trong, bằng không, lấy tu vi Khai Phủ Cảnh ngũ trọng của Diệp Chân, tuyệt đối là chạy càng xa càng tốt.

Võ giả khai Phủ Cảnh ngũ trọng, trước mặt Thông Thần cảnh, là giun dế.