← Quay lại trang sách

Chương 1200 Bị Bao Vây

Quá trình na di đó là một loại cảm giác không cách nào hình dung.

Cảm giác toàn thân trước sau trái phải như có hơn ngàn cánh tay lôi kéo, như muốn xé người ta nát tan.

Nhưng hùng hồn linh lực đến từ chính trận pháp bao vây lấy khắp toàn thân, lại gắt gao chống lại loại sức mạnh lôi kéo này.

Thần kinh của Diệp Chân kéo căng sít sao, lần đầu tiên sử dụng Thượng Cổ na di trận, hơi sốt sắng.

Diệp Chân vẫn đang yên lặng tính toán, theo tính toán đến khi chín trăm, lực kéo xung quanh bỗng biến mất, trước mắt tỏa ra ánh sáng lung linh dần dần cố định thành một loại ánh sáng màu xanh thản nhiên.

- Chúng ta đã tới chưa?

Âm thanh sợ hãi của Hồ Thanh Đồng vang lên, khi Diệp Chân nhìn sang, sắc mặt của Hồ Thanh Đồng hơi trắng bệch, hình như vô cùng sốt sắng.

Diệp Chân theo bản năng nắm lấy tay nhỏ của nàng lại bị nàng linh xảo né tránh, làm Diệp Chân nở nụ cười khổ.

- Chắc là đến… đến… rồi.

Chu Hồng luôn lẫm liệt cũng có chút phát khiếp, không biết tại sao lại mang đến cho người ta cảm giác hoảng sợ.

- Đến!

Âm thanh của Diệp Chân rất khẳng định.

Sở dĩ chắc chắn như thế, vì trong Hắc Hoàng lệnh, Diệp Chân vẫn nắm chặt trong tay truyền đến một tia sóng sức mạnh kỳ dị khác.

Sóng sức mạnh kỳ dị này có thể để cho Diệp Chân thông qua Hắc Hoàng lệnh trực tiếp khống chế Thượng Cổ na di trận dưới chân.

Lão tổ tông Yêu Thần Điện nói không sai, Hắc Hoàng na di trận này không chỉ là chủng na di song hướng, sẽ còn một na di trận đối lập tạo thành một bộ, khá là tư mật.

Nói đơn giản, chính là hai toà na di trận tạo thành một bộ, đều chỉ có một tọa độ na di, hơn nữa là liên quan lẫn nhau.

Rất giống vị trí dị không gian của na di trận trên Chân Huyền đại lục.

Vẫn trong một hang động, xuyên thấu qua màn sáng bảo hộ đại trận, có thể mơ hồ nhìn thấy có một thông đạo hướng ra phía ngoài.

- Đi thôi!

Ánh sáng lóe lên trên Hắc Hoàng lệnh, màn sáng bảo hộ nhúc nhích tản ra thành một cánh cửa, Diệp Chân mang theo mọi người nối đuôi nhau đi ra, Long Lân Linh giáp như hiện ra khí tức màu đen lập tức bao trùm toàn thân Diệp Chân.

Đặc biệt là Long Lân Linh giáp bao trùm cái đầu, mới nhìn, như một đầu rồng hung tợn dữ dằn rít gào, nhìn qua cực kỳ thô bạo.

Diệp Chân hết sức hài lòng với uy lực của Long Lân Linh giáp.

Tuy rằng lấy thực lực trước mắt của Diệp Chân, không cách nào bao trùm hai tầng Long Lân Linh giáp quanh thân, nhưng điểm yếu của thân thể, như trái tim, đầu, hậu tâm, nơi quan trọng, đều bao trùm hai tầng Long Lân Linh giáp.

Càng huyền diệu chính là, thời khắc mấu chốt, chỉ cần Diệp Chân hơi suy nghĩ, quanh thân Long Lân Linh giáp có thể hội tụ hướng về một vị trí, ngưng tụ thành ba tầng thậm chí bốn tầng Long Lân Linh giáp.

- Ta ngửi được mùi vị nước biển, chúng ta chắc đang trong nơi sâu nhất của biển rộng!

Tịnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh ba người đồng thời giật giật mũi.

Thông đạo rất dài, theo thông đạo đi ra ngoài, các loại rêu và tảo càng ngày càng nhiều, toàn bộ thông đạo cũng trở nên vô cùng thấp.

Rất nhanh, đoàn người Diệp Chân đã phát hiện, phía trước thông đạo bị một loài thảo mọc còn lớn và dài hơn cánh tay lấp kín.

Thông Tí Hỏa Hầu Vương nóng ruột, duỗi ra cánh tay dài, ánh lửa rơi ra, đốt cháy hết sạch một bên các loài thảo mọc trong lối đi.

Một bên dọn dẹp một bên tiến lên, nhưng tiệc vui chóng tàn, khoảng chừng sau khi đi tới bảy, tám dặm. Phía trước thông đạo đã triệt để sụp xuống.

Toàn bộ thông đạo bị đá tảng bùn đất chôn kín.

Mấy người Diệp Chân liếc mắt nhìn nhau, biểu hiện đều có chút chấn động.

Chất liệu còn có kết cấu của lối đi này, chất liệu giống như đúc thông đạo của Thượng Cổ na di trận trên Chân Huyền đại lục, không chỉ có dùng Vẫn tinh thạch cực kỳ nổi danh cứng cỏi, Vẫn tinh thạch kia, Diệp Chân phải dùng Thanh Diễm Thiên hỏa đốt cháy luyện hóa trăm hơi thở mới có thể nhũn dần.

Không chỉ có như vậy, mặt ngoài Vẫn tinh thạch kia, còn khắc rõ các loại trận pháp phù văn, để bảo vệ linh mạch, có địa mạch linh lực chống đỡ, có thể làm cho năng lực phòng ngự của thông đạo tăng lên gấp đôi gấp mấy lần.

Tình huống thông thường, loại na di trận này có địa mạch đều cực kỳ mạnh mẽ, có lẽ Diệp Chân đã đoán được, loại thông đạo này, đừng nói là cường giả Nhập Đạo cảnh, ngay cả tồn tại như Thông Thần cảnh, chỉ sợ cũng không cách nào dễ dàng phá huỷ.

Có thể trước mắt, lối đi này sẽ triệt để sụp xuống, đây cần rất nhiều sức mạnh to lớn, mới có thể làm được điểm này.

Ngay sau đó, mọi người khá là gian nan dọn dẹp.

Cũng may mọi người có tu vi cường hãn, như mấy người Tịnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải, Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ đều xuất thân yêu tộc, sức mạnh vô cùng lớn, lại có thể dùng trữ vật giới chỉ vận chuyển bùn đất nham thạch, nhưng như vậy, quá trình kiểu dọn dẹp này, tiến hành ba ngày rưỡi, mới dọn dẹp khoảng hơn hai mươi dặm của thông đạo.

Đột nhiên, đang dọn dẹp lối đi, phía trước ầm ầm ầm như lôi minh vang dội đến.

- Cẩn thận một chút, có động tĩnh!

Còn không chờ Diệp Chân nhắc nhở xong, tiếng vang ầm ầm ầm truyền đến, phía bùn cát nham thạch bị nước biển hướng về, giống như thoát lũ xông lên trút xuống.

Dù mỗi người đều là cường giả Nhập Đạo cảnh và Khai Phủ cảnh, trong cuộn sóng khủng bố này, từng nơi mỗi người đặt chân đều bất ổn, bị dòng bùn vọt thẳng xoạt đến nơi màn sáng bảo hộ na di trận, lúc này đập thẳng vào người.

Cũng ngay khi quanh thân mọi người đều có hộ thân linh giáp che chở, bằng không, chỉ dựa vào một làn sóng này, có thể bị sưng mặt sưng mũi.

Càng chết người chính là, nước biển kia lạnh lẽo thấu xương, Diệp Chân có Thanh Diễm Thiên hỏa hộ thân vẫn còn hơi tốt, những người khác như hai người Hồ Thanh Đồng, Bạch Tự Tại, đã bắt đầu bị lạnh đến run cầm cập, hàm răng của Hồ Thanh Đồng thậm chí bắt đầu đánh với nhau.

Sau mấy tức, trong toàn bộ không gian Thượng Cổ na di trận, ngoại trừ đại trận được màn sáng bảo hộ che chở, toàn bộ bị nước biển lấp kín.

- Đi!

Thần niệm của Diệp Chân lan ra trong nước bùn vẩn đục, bơi tới bên người Hồ

Thanh Đồng và Liêu Phi Bạch, cũng mặc kệ hai người phối không phối hợp, trực tiếp kéo mạnh lấy hai người bước ra ngoài thông đạo.

Khi tiến về phía trước, nước biển dũ thanh triệt, nước biển tạo thành áp lực trên người Diệp Chân cũng càng lúc càng lớn.

Đó là một loại áp lực của nước trước nay chưa từng có, còn muốn sâu hơn so với hẻm núi dưới đáy biển sâu bốn ngàn dặm phía dưới hải vực Thủy Lệ Đảo, Diệp Chân đã nếm thử.

- Năm ngàn dặm!

- Nước sâu nơi này, ít nhất hơn năm ngàn dặm trở, nơi này, nơi này tuyệt đối là đại dương sâu nhất của Hồng Hoang đại lục trong truyền thuyết mới có!

Phá Hải Đại Thánh bơi qua bên cạnh Diệp Chân nói.

Dưới áp lực kinh khủng của nước như thế, còn thấp hơn nhiệt độ của Huyền Băng linh sát của Liêu Phi Bạch, Diệp Chân tự nhiên không có vấn đề, nhưng Hồ Thanh Đồng, cả người đều đã run rẩy.

Không nói lời gì, Diệp Chân ôm cả người Hồ Thanh Đồng vào trong lòng, Thanh Diễm Thiên hỏa toả ra sức nóng hung hăng rơi ra, Hồ Thanh Đồng mới dễ chịu hơn rất nhiều.

Một bên, Liêu Phi Bạch bỗng hưng phấn kêu to.

- U La Hàn Sát!

- Trong nước biển này có ẩn chứa một tia U La Hàn Sát, trong chu vi ngàn dặm, nhất định có một nguồn suối phát ra U La Hàn Sát! Ta nhất định phải tìm được nguồn suối U La Hàn Sát.

Chỉ cần tìm được nguồn suối U La Hàn Sát, sức chiến đấu của ta, có thể tăng hơn gấp ba trình độ trước mắt, không, tăng năm lần cũng không thành vấn đề!

- Mau tới, mau đưa ta đến lối ra có cây cỏ kia!

Truyền âm đến trong Hồn hải thần hồn của Phúc Hải Đại Thánh, nhưng cuối cùng vẫn cực kỳ tức giận lấy chữ "cỏ" làm âm kết thúc, trong giọng nói rõ ràng mang theo mùi vị khiếp sợ vài phần.

Thân hình Diệp Chân như cá lội nước, trong thời gian ngắn có hơn kéo ngắn khoảng cách mấy dặm, chạy tới lối ra đến phía sau bọn người Tịnh Hải Đại Thánh.

Nhìn đối diện có tồn tại thiên kỳ bách quái, trong thời gian ngắn, Diệp Chân có một loại cảm giác choáng váng.

Không sai, chính là tồn tại thiên kỳ bách quái.

Giải yêu thân người, tay giải cầm trường kích trong tay, tôm yêu vung chuỳ sắt lên, quanh thân bao trùm vảy giáp ngư yêu dày nặng, xúc tu khổng lồ mấy chục mét vung vẩy rít gào, một con bạch tuộc yêu quái mọc ra cái đầu người.

Thậm chí còn có hơn trăm chủng loại yêu quái khác không biết tên, nhưng nhấc theo đủ loại hình chiến khí.

Đặc biệt là mấy tên hải yêu sáu chân phía sau cầm trong tay trường cung nhắm vào Diệp Chân, có tới hơn một nghìn.

Nhưng càng chấn động chính là, hơn một nghìn hải yêu sáu chân nhấc lên cung tên, không ngờ toả ra khí tức hạ phẩm Hồn khí.

Những hải yêu này có hình thù kỳ quái toả ra khí tức tu vi đều không cao, đều là Khai Phủ Cảnh trung hậu kỳ, nhưng số lượng nhiều không chịu nổi.

Bất kỳ một vị ở đây, chỉ cần bị hơn một nghìn trường cung hạ phẩm Hồn khí bắn chụm một lần, đều sẽ xong đời.

Điều này làm cho biểu hiện mọi người đều trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

Đột nhiên, hải yêu vây quanh hoàn toàn mấy người Diệp Chân tách ra một con đường.

Một người đàn ông trung niên toả ra hàn khí trên đầu mọc sừng, khuôn mặt âm trầm, mang theo một nhóm người đằng đằng sát khí chạy tới trước mặt mọi người.

Con ngươi mấy người Diệp Chân đồng thời co rụt lại.

Người đàn ông trung niên đầu mọc hai sừng kia, quanh thân toả ra khí tức quá mạnh mẽ, đều cường đại hơn so với tất cả mọi người ở đây.

- Nhập Đạo Cảnh trung kỳ, tu vi kẻ này, tuyệt đối tại Nhập Đạo Cảnh trung kỳ trở lên.

Tôn Bá híp mắt nói.

Không chỉ có như vậy, tám người theo phía sau người đàn ông trung niên mọc hai sừng, khí tức tu vi mỗi người toả ra đều là Nhập Đạo Cảnh nhất trọng trở lên.

Lần này, biểu hiện mọi người lập tức trở nên cực kỳ khó coi.

Lúc trước, mấy ngàn tiểu yêu bao vây, tuy rằng nhiều người, nhưng cũng không phải không có đường sống, dù sao tu vi của bọn họ đều mang tính nghiền ép với những tiểu yêu đó.

Nhưng khi người đàn ông trung niên mọc hai sừng dẫn người đi đến đây, loại ưu thế này lập tức đã bị đánh vỡ.

Sau khi người đàn ông trung niên quét một đoàn người của Diệp Chân một chút, đột nhiên duỗi ra cái lưỡi dài tinh hồng liếm môi một vòng, ngụm nước bọt đều dung nhập vào trong nước biển.

- Tốt, tinh lực dâng trào a, oa ha ha, đã lâu không gặp phải đồ ăn ngon như vậy, hài nhi.

Giương tay một cái, nam tử mọc ra hai sừng này định hạ lệnh.

Nhưng vào lúc này, nam tử phía sau tên yêu quái mọc ra hai sừng có vóc người nhỏ gầy, khí thế quanh người cực kỳ âm u, đột nhiên hướng về phía trung niên nam tử kia thì thầm vài câu.

Trên mặt trung niên nam tử kia lập tức hiện lên vẻ nghi hoặc mấy phần.

- Chính là các ngươi đột nhiên xuất hiện trong Thủy phủ đã sụp đổ của bản Thánh?

Nam tử đầu mọc hai sừng đánh một tiếng vang.

- Trong các ngươi ai có thể nói cho bản Thánh biết, các ngươi là làm sao bỗng dưng tiến vào trong thủy phủ của bản Thánh, ngày hôm nay bản Thánh sẽ tạm tha, không giết chết hắn!

Khóe miệng của Diệp Chân đột nhiên nở một nụ cười, bước ra một bước về phía trước

- Ta có thể!

- Ừ, nói?

- Chúng ta có thể đột nhiên xuất hiện ở đây, là mượn một bảo bối!

Diệp Chân cười nói.

- Bảo bối gì, mau mau lấy ra!

Xoạt một tiếng, Hắc Lân Long Tiên đã thẳng tắp vươn ra ngoài.

Chỉ liếc mắt nhìn, người đàn ông trung niên đầu mọc hai sừng kia cực kỳ say sưa hướng về phía Hắc Lân Long Tiên, hít sâu một hơi.

- Hắc Long, ta dĩ nhiên ngửi được một tia khí tức Hắc Long!

Theo bản năng, nam tử trung niên đầu mọc hai sừng kia chủ động đem cái đầu hướng về phía Hắc Lân Long Tiên.