Chương 1204 Công Chúa Quận Quốc
Vừa đến Hồng Hoang đại lục được nửa ngày, nói cho đúng, còn chưa chân chính bước lên đất liền của Hồng Hoang đại lục, chỉ mới bước đầu hiểu rõ tại đáy biển Bắc Hải khá là hẻo lánh trên Hồng Hoang đại lục.
Bạch Tự Tại cũng đã không thể chờ đợi được nữa, muốn hòa vào Hồng Hoang đại lục, hắn đang rất gấp muốn thu được tài nguyên tu luyện bản thân cần.
Đặc biệt là trong tình huống hắn nhìn thấy hi vọng đột phá.
Vì lẽ đó, Bạch Tự Tại cực kỳ kiên quyết muốn một mình rời khỏi toà Thủy phủ này, đi tới Hồng Hoang đại lục chân chính, dù cho hắn không biết gì đối với Hồng Hoang đại lục.
Bạch Tự Tại rời khỏi không bao lâu, Ngô Thuật cũng cáo từ rời khỏi.
Sau đó không bao lâu, Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ, Hồ Thanh Đồng bốn người cũng rời khỏi.
Đương nhiên, lúc bốn người Tôn Bá Chu Hồng rời khỏi tốt hơn nhiều, không giống như Bạch Tự Tại như con ruồi không đầu, bọn họ có biết chỗ cần đến.
Bốn người bọn họ đều là yêu tộc, trên địa bàn Nhân tộc, không phải yêu nghiệt chính là yêu nô vật cưỡi đồ chơi, cực kỳ nguy hiểm.
Khi rời đi, Lão tổ tông Yêu Thần Điện sớm đã dặn dò sắp xếp, bảo bọn họ đi tới tộc địa bổn tộc từng người.
Cho tới tộc địa ở đâu, theo lời giải thích của bọn họ, trong huyết mạch truyền thừa tự có bí pháp cảm ứng.
Theo lời giải thích của bọn họ, mấy người bọn hắn có truyền thừa huyết mạch không tệ, đến bổn tộc tộc địa, sẽ được coi trọng.
Trước khi gần xuất phát, ba người Tôn Bá, Chu Hồng, Huyền Hổ, tìm được tới tay tổng cộng hơn sáu mươi viên Niệm Linh Đan, toàn bộ gom lại đồng thời giao cho Hồ
Thanh Đồng.
Bởi vì Hồ Thanh Đồng có tu vi thấp nhất, trong thời gian ngắn nhất, Hồ Thanh Đồng có thể dùng Niệm Linh Đan tăng lên tu vi.
Suy nghĩ một chút, Niệm Linh Đan Diệp Chân cầm trong tay đưa cho sư tỷ Liêu Phi Bạch, cũng không có lấy ra.
Trong lòng Diệp Chân, Liêu Phi Bạch đương nhiên quan trọng hơn so với Hồ Thanh Đồng.
Chỉ là lúc rời khỏi, ánh mắt Tôn Bá và Chu Hồng hai người nhìn về phía Diệp Chân có chút quái lạ, nhìn Diệp Chân, nhìn lại Hồ Thanh Đồng một chút, kêu quái dị mấy tiếng, ba người mang theo Hồ Thanh Đồng cùng nhau rời khỏi.
Trong nháy mắt, khi đến mười một người, cũng chỉ còn sót lại năm người Diệp Chân, Liêu Phi Bạch, Tịnh Hải, Phúc Hải, Phá Hải.
Dù cho khi đến Diệp Chân cũng đã dự liệu đến tình huống như thế, nhưng không ngờ sẽ đến nhanh như vậy.
Đương nhiên, Diệp Chân sẽ không vội vã rời đi, càng không thể đi.
Toà Hiển Thánh Thủy Phủ này đã bị ba người Tịnh Hải Đại Thánh khống chế, ngày sau những việc phát triển lớn mạnh, hoàn toàn không cần Diệp Chân bận tâm.
Nhưng phía sau toà Hiển Thánh Thủy Phủ này ẩn giấu Thượng Cổ na di trận còn có thông đạo, nhất định phải có xử trí vẹn toàn một cái.
Diệp Chân và ba người Tịnh Hải Đại Thánh bỏ ra thời gian đúng một tháng, mới triệt để ngụy trang lối đi kia.
Đầu tiên là thông đạo, triệt để đóng kín, sai người trồng thêm vô số rong, rồi Diệp Chân còn dùng Ất Mộc linh lực đề cao, giống như đúc sinh đã trưởng mấy chục năm.
Chỉ bố trí cảnh giới trận pháp và hoàn cảnh xung quanh như thế, không có bất kỳ chỗ đặc thù nào.
Sau đó, lại đang một lần nữa xây dựng kiến trúc phía ngoài, xứng đôi với hậu hoa viên Thánh Thủy Cung, dù là ai nhìn lại cũng không cách nào nhìn ra dưới lòng đất này có huyền cơ khác.
Tình huống xấu nhất, dù cho sau này Thánh Thủy Cung bị người công chiếm, cũng sẽ không ai phát hiện dưới nền đất phía dưới thông đạo lại có Thượng Cổ na di trận bị vùi lấp triệt để.
Đồng thời, vì bảo mật, tất cả những thứ này, đều do Diệp Chân còn có ba người Tịnh Hải Đại Thánh tự mình động thủ xây dựng.
Làm xong tất cả những thứ này, đã là một tháng sau.
- Sư tỷ, lúc nào chúng ta rời khỏi?
Diệp Chân cảm thấy, đã đến lúc rời khỏi hướng về Hồng Hoang đại lục phát triển.
Tuy rằng Hiển Thánh Thủy Phủ này chính là nơi đầu tiên đặt chân, nhưng từ trong ký ức của những thủy yêu kia còn có Ly Giao, Hồng Hoang đại lục, càng tru phú hơn so với Bắc Hải.
Nơi đó, mới là chiến trường chân chính của Diệp Chân.
- Rời khỏi?
Liêu Phi Bạch biểu hiện hơi kinh ngạc.
- Tại sao muốn rời khỏi?
- Ừ, đúng rồi, ta đã quên nói quyết định của ta cho ngươi. Trong tòa Thánh Thủy Cung này, ta phát hiện một con suối lạnh hàng đêm phụt lên U La Hàn Sát U La.
- Có U La lạnh tuyền này, nhanh thì ba năm rưỡi, chậm thì mười năm, ta có thể chuyển hóa linh lực toàn thân thành U La Hàn Sát mạnh hơn gấp mấy lần so với uy lực của Huyền Băng Linh Sát.
- Thậm chí có thể ngưng luyện ra Tiên Thiên U La Sát thể! Vì lẽ đó, ta quyết định không đi, lưu lại tu luyện ở Thánh Thủy Cung này.
- Chờ ta tu luyện thành công, lại đi Hồng Hoang đại lục khoe oai.
Nói tới chỗ này, Liêu Phi Bạch cười khúc khích hiếm thấy.
- Trên Chân Huyền đại lục hoành bá quen rồi, nếu bản thân không có chút bản thân, thì như là tôn tử không quen đương.
Nghe vậy, Diệp Chân chợt dâng lên một nỗi sợ.
- Sư tỷ, ý của nàng là ta đi ra ngoài tôn tử của người khác sao?
- Còn Tiên Thiên U La Sát thể, tu luyện thành, chính là La Sát!
Cặp mắt hạnh của Liêu Phi Bạch lập tức trừng tròn vo một cái.
- Ngươi nói cái gì, tiểu tử ngươi có lại lặp lại một lần nữa cho lão nương nghe xem!
- Híc…
Diệp Chân sáng suốt ngậm miệng lại.
Tâm tư Liêu Phi Bạch, Diệp Chân vẫn hiểu một chút, chỉ là Liêu Phi Bạch đã quen che giấu đi suy nghĩ thật.
Kỳ thực Liêu Phi Bạch biết Diệp Chân đi tới Hồng Hoang đại lục phát triển, đại diện cho cái gì, cũng biết tính nguy hiểm trong đó.
Nàng càng rõ ràng bản lĩnh của Diệp Chân, dù cho đối mặt tình cảnh cực nguy hiểm, Diệp Chân dựa vào một thân bản lĩnh thần bí khó lường, cũng có khả năng đào mạng.
Nhưng nếu lại dẫn theo Liêu Phi Bạch nàng, độ khả thi đào mạng trong Diệp Chân tình huống cực nguy hiểm sẽ bị giảm xuống gấp trăm lần.
Liêu Phi Bạch rất rõ ràng đặc điểm bản thân, nàng chính là một trọng kiếm, năng lực tiến công cực kỳ mạnh mẽ, nhưng ngược lại, năng lực đào mạng, bảo vệ tính mạng còn kém mấy lần thậm chí mười mấy lần.
Vì lẽ đó, nàng lựa chọn rất sáng suốt lưu lại, hơn nữa, trong suối lạnh có Thánh Thủy Cung U La, chính là lý do và hi vọng tốt nhất cho nàng.
Đúng, hi vọng!
Đã từng là bá chủ bầu trời giống như hùng ưng, nên xem thường trĩ kê bị bắt làm đồ ăn chót nhất dưới đáy.
Hơn nữa, Thánh Thủy Cung U La tuyền lạnh lẽo, chính là hi vọng để Liêu Phi Bạch từ trĩ kê hóa thành hùng ưng.
- Tứ đệ, ngươi cứ yên tâm đi, chỉ cần ba ca ca chúng ta còn sống, đệ muội sẽ không mất dù là một sợi tóc.
Phúc Hải Đại Thánh trịnh trọng nói.
- Tứ đệ, ngươi muốn rời khỏi, ngược lại ta có một ý kiến hay, có thể khiến ngươi nhanh chóng hòa vào Hồng Hoang đại lục, thậm chí vừa bước lên Hồng Hoang đại lục, thu được một chức vị chính thức thậm chí là thân phận!
Phá Hải Đại Thánh đột nhiên nói.
- Ừ, làm sao?
Biểu hiện của Diệp Chân hiếu kỳ nhìn mấy người đồng thời biến hóa.
- Ly Giao tính cách khá dâm, vì lẽ đó, trên đất liền gần hải vực, hắn còn bắt đến lượng lớn thiếu nữ để hắn tìm niềm vui, hắn thành lập một hậu cung to lớn, hầu gái có ngàn người, bị hắn ban cho tên gọi phu nhân càng có hơn trăm người.
Thế nhưng, Ly Giao thích nhất lại là một nữ tử gọi Giải Ưu phu nhân.
Nữ tử này trang dung tuyệt hảo, càng có tính tình rất tốt, cực kỳ được Ly Giao sủng ái, nhưng so với những người này, xuất thân Giải Ưu phu nhân này lại càng thêm bất phàm.
Phá Hải Đại Thánh nói.
- Xuất thân?
- Công chúa Quận Quốc!
- Chính là Công chúa của Tây Điền Quận Quốc gần Bắc Hải, phong hào Công chúa của nàng, chính là Giải Ưu.
- Hơn nữa, dựa vào từ trong miệng lũ yêu, ta biết được, Giải Ưu Công chúa này chính là nữ nhi duy nhất của Quốc chủ Tây Điền Quận Quốc.
Mất tích năm năm qua, không ngừng treo giải thưởng kếch xù tìm kiếm Giải Ưu Công chúa tăm tích, có người nói có thể tìm được Giải Ưu Công chúa cũng đưa về nhà, ngoại trừ được ban thưởng, còn có quan to lộc hậu.
- Chỉ cần ta tỉ mỉ sắp xếp, tạo ra cảnh giả tứ đệ cứu ra Giải Ưu Công chúa, cũng không khó.
Phá Hải Đại Thánh nói.
Nghe vậy, Liêu Phi Bạch lại nhíu mày.
- Cần phải làm như vậy sao?
- Đây là lựa chọn tốt nhất!
Tịnh Hải Đại Thánh mở miệng.
- Trên Hồng Hoang đại lục, nhân ma đối lập, nhưng Nhân tộc lại chiếm hơn nửa đại lục, hơn nữa đối với địa bàn dưới trướng, có sức khống chế mạnh mẽ.
- Bởi nhân ma đối lập, nên lai lịch thân phận của võ giả tán tu bị điều tra rất căng.
Có một thân phận chính thức, có thể để cho tứ đệ càng hòa vào Hồng Hoang đại lục nhanh hơn, quét sạch rất lớn một phần cản trở. Nói tới chỗ này, Tĩnh Hải Đại Thánh khẽ mỉm cười, ánh mắt có chút quái dị nhìn về phía Liêu Phi Bạch, xem Liêu Phi Bạch chẳng hiểu ra sao.
- Nếu đệ muội lo lắng chuyện tứ đệ và Giải Ưu Công chúa xảy ra chuyện gì, như vậy không cần phải lo.
Giải Ưu Công chúa chính là tàn hoa bại liễu, tuyệt đối không thể lọt vào mắt tứ đệ.
Vừa dứt lời, trong nháy mắt đã làm cho mặt Liêu Phi Bạch đang náo loạn đỏ một trận, thối mấy tiếng.
- Hắn và Giải Ưu Công chúa kia xảy ra chuyện gì, mắc mớ gì đến ta?
Nhìn Liêu Phi Bạch biểu lộ quẫn bách, Diệp Chân hiểu ý nở nụ cười.
- Quận Quốc công chúa? Đã như vậy, theo kế hoạch tam ca mà làm!Tạo Hóa Chi Vương
-