Chương 1249 Công Chúa Triệu Kiến
----
- Khương gia này, cũng là gia tộc thế gia buồn tẻ, đã quật khởi ở Lạc Ấp cũng hơn ba ngàn năm, so với Cổ gia chúng ta gia truyền mấy chục ngàn năm, vẫn còn kém rất xa.
Diệp Chân không ngốc, lúc gần đi, ánh mắt oán độc kia của Khương Mãnh, cho thấy chuyện này sẽ không kết thúc như vậy.
Cái gọi là biết người biết ta, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!
Vì lẽ đó, Diệp Chân đã hỏi Cổ Thiết Kỳ một chút tin tức của Lạc Ấp.
Theo Cổ Thiết Kỳ nói, hắn từ nhỏ đã sinh ra trong Lạc Ấp, là người sinh trưởng ở
Lạc Ấp, mấy chục năm ở Lạc Ấp, sau khi tu vi tăng lên tới Nhập Đạo Cảnh, đã bị gia tộc đá một chân đến trong cấm vệ của Công chúa để hỗn kiếm tư lịch.
Dính chặt lấy thúc Cổ Khuông trong tộc, xem như trà trộn vào trong thân vệ Công chúa, đương nhiên, lăn lộn rất kém cỏi.
Theo Cổ Thiết Kỳ nói, hắn lăn lộn kém là có nguyên nhân, một là nguyên nhân cá nhân, một nguyên nhân khác, chủ yếu do thân phận của hắn có vấn đề, hắn không phải con trai trưởng của Cổ gia, nên làm sao được coi trọng.
Nhưng hắn rất tự tin nói biết rõ Lạc Ấp bất cứ vấn đề gì, chuyện Khương gia, hắn có thể thuộc như lòng bàn tay.
Khương gia là gia tộc mới lên cấp, quyền thế chủ yếu là công bộ và hộ bộ, hiện nay đang được Thánh Thiên tử tín nhiệm, chỉ ba ngàn năm, tước vị đã gia truyền cùng với Cổ gia mấy chục ngàn năm, là nhất đẳng quốc công.
Bây giờ trong Lạc Ấp cũng là hạng người tay mắt thông thiên, quý tộc sẽ không tùy tiện trêu chọc.
Gần mấy trăm năm, thế lực gia tộc bành trướng, bắt đầu chậm rãi đưa thế lực về phía bộ binh quân đội, nhưng trong bộ binh lại là những quý tộc lâu đời, muốn trà trộn vào, có vị trí phân hàng đơn cũng rất khó.
Mấy trăm năm qua, Khương gia dùng phương thức quân công thường thường xếp vào quân đội mấy trăm tên tộc nhân, nhưng cho tới bây giờ, hỗn đến bây giờ chỉ có quân chức trung đẳng sống sót, chỉ còn ít người.
Tất cả những tên khác dường như đều như Khương Mãnh là đê cấp quan quân được xếp vào trong các đại quân đoàn.
Nhưng quan trọng chính là, Khương Mãnh không giống Cổ Thiết Kỳ. Xuất thân của Cổ
Thiết Kỳ không phải con trai trưởng của Cổ gia, nhưng Khương Mãnh lại là đích tôn dòng dõi Khương gia, rất được xem trọng.
Bằng không, Khương Mãnh cũng không thể thu được chức vị quan trọng như Đô Thống này.
- Thủ lĩnh, nếu muốn né qua Khương gia kỳ thực rất đơn giản, ít đi ra ngoài, xen lẫn trong phủ Công chúa, sẽ không ai có thể bắt ngươi! Phủ của Trường Nhạc Công chúa, không phải ai cũng có thể trêu chọc.
- Sống qua mấy năm, lấy giao tình của ngươi và Công chúa, dùng một chút phương pháp với Công chúa, tăng lên tới thống quân đại tướng. Đến khi đó, có mấy vạn binh sĩ dưới tay, dù là Khương gia cũng không dễ dàng dám động vào ngươi!
Cổ Thiết Kỳ chen chúc con mắt, đã vạch ra xong kế hoạch con đường tương lai mấy năm cho Diệp Chân.
- Đúng rồi, nếu ngươi có nhà tại Lạc Ấp, tại sao không trở về?
Diệp Chân bỗng đổi đề tài hỏi.
- Những thân vệ kia có nhà ở Lạc Ấp, mỗi tên đều rất gấp muốn chờ về nhà, thương yêu súc dưỡng tiểu nương hầu gái, ngươi chẳng lẽ không gần nữ sắc?
- Phi phi phi! Ngươi mới không gần nữ sắc!
- Lão tử nằm mộng cũng muốn ôm ấp đề huề ngủ đây. Một bên một ngực lớn!
Cổ Thiết Kỳ lại cà lơ phất phơ đột nhiên ánh mắt lóe ra sự thù hận nồng đậm.
Loại sự thù hận nồng đậm này rất nhanh chuyển hóa thành tự giễu giống như tiếng cười.
- Mấy năm trước, ta lần đầu tiên trực ban trong Công chúa phủ, sau một tháng trực ban, trở về nhà, ba hầu gái trong phòng hầu hạ đã biến thành ba bộ thi thể!
- Bị mấy ca ca thân ái của ta thương yêu cho đến chết, ngươi nói ta có hận hay không, sau lần đó lại có hai lần, chỉ cần mua mấy hầu gái về, chỉ cần một lần trực ban, trở lại nhìn thấy, tuyệt đối sẽ là thi thể!
- Không chỉ có như vậy, ta ở ngoài thành súc dưỡng mấy ngoại thất, tất cả đều biến mất! Tổ tông nhà hắn, không phải lúc hắn ở ngoài giao du, vị hôn thê của hắn đang chấn kinh được ta ôm xuống từ trên Long Mã thú thôi sao?
Trên mặt của Cổ Thiết Kỳ nổi lên thần sắc thống khổ.
- Từ sau đó, phong lưu tiêu sái hàng đêm đổi tân nương, thập cửu thiếu gia của Cổ gia lại như con chó chạy tới quân doanh, ngay cả người phụ nữ của mình đều không cách nào bảo vệ!
- Ngươi nói xem cái nhà này, ta nên trở về hay không trở về? Ta còn có thể trở về sao?
Cổ Thiết Kỳ nụ cười khổ sở, tràn đầy thống khổ!
Biểu hiện Diệp Chân đột nhiên chuyển lạnh.
- Vậy ngươi càng phải trở về!
- Càng chắc phải trở lại? Trở lại bị khinh miệt sao?
- Ngươi trở về thương yêu mấy hầu gái của mấy ca ca kia đến chết, toàn bộ làm thịt, đây mới là nam nhân!
Diệp Chân lạnh lùng nói.
Cổ Thiết Kỳ ngớ ngẩn, ngẩn người nửa ngày, mới ngạc nhiên nói.
- Có mấy tên là huynh đệ của ta! Huynh đệ trong gia tộc!
- Nhưng bọn họ có xem ngươi là huynh đệ trong gia tộc sao? Nếu bọn họ xem ngươi là huynh đệ, sao lại lần lượt ba lần thương yêu hầu gái ngươi đến chết?
Âm thanh của Diệp Chân như gieo xuống một hạt giống ma quỷ trong lòng Cổ Thiết Kỳ, run lên một lát, Cổ Thiết Kỳ đột nhiên đứng lên đến, hai mắt đỏ chót, toàn thân phân tán sát khí!
Nhưng loại sát khí này chỉ kéo dài mấy hơi thở, Cổ Thiết Kỳ lại như một viên quả bóng xì hơi, sụp đổ xuống.
- Ngươi nói đúng, nhưng ta không có thực lực đó!
- Lúc ta còn chưa tiến vào quân doanh, tu vi của hắn cũng đã đột phá đến Thông Thần cảnh, trong gia tộc nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, tu vi của hắn sợ là đã tăng lên tới Thông Thần cảnh tam tứ trọng. Mà ta…
Cổ Thiết Kỳ tự giễu cười cợt, nhìn bản thân, hình như đang cười nhạo chính tu vi Nhập Đạo Cảnh thất trọng của hắn.
- Vậy ngươi còn ngẩn người làm gì, tu vi, không phải là ngươi ở đây ăn năn hối hận tự giễu vài tiếng là sẽ tăng lên. Sao trong thời gian này, ngươi còn không bằng nắm chặt tất cả thời gian tu luyện? Nỗ lực, ngươi mới có cơ hội, tuy rằng cơ hội rất nhỏ, nhưng không có nỗ lực, ngươi ngay cả một khả năng giết chết cũng không có!
Nói xong, Diệp Chân tùy tiện bày vài đạo cảnh giới bùa chú, đã nhắm mắt tu luyện.
Ngớ ngẩn, Cổ Thiết Kỳ lại bất đắc dĩ nói.
- Ta hiểu rõ đạo lý này, nhưng loại khổ tu này giống như cuộc sống, cũng không phải cuộc sống ta ngóng trông!
- Ta ngóng trông chính là loại cuộc sống công tử bột đời thứ hai, ban ngày hưởng rượu với mỹ nhân, buổi tối lại hưởng rượu với mỹ nhân! Ở đây khổ tu, chẳng phải là lãng phí thời gian quý báu?
Nghe vậy, Diệp Chân thở dài một hơi, suy nghĩ của cái tên Cổ Thiết Kỳ này, vẫn đúng là đủ kỳ hoa!
- Nếu ta là ngươi, sẽ không ở đây than tiếc, mà bằng vào bản lĩnh của bản thân đặt xuống cho mình một phong quốc to lớn, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, hậu cung ba ngàn mỹ nhân, chỉ cần hợp ý, sẽ triệu kiến tiến cung, không muốn, sẽ cướp đoạt!
- Dựa vào người khác, vĩnh viễn không dựa dẫm được!
Vừa dứt lời, con mắt của Cổ Thiết Kỳ chợt sáng lên.
- Dựa vào mình, nếu hợp ý, triệu kiến tiến cung, không đồng ý, dựa vào thực lực cướp đoạt! Này này thật sự có thể không?
- Ngươi những năm này không phải lăn lộn trong Lạc Ấp chứ? Nhìn những Vương Hầu quý kia trong Lạc Ấp tộc, tên nào đều không phải thê thiếp thành đàn? Thực sự không được, nhìn phụ thân ngươi xem có bao nhiêu thiếu nữ?
- Phụ thân ta có một vị chính thất, còn có mười bảy phụ thất, tiểu thiếp hơn một trăm, hậu viện hầu gái có hơn hai ngàn.
Nói xong lời cuối cùng, hai mắt của Cổ Thiết Kỳ đã thả ra ánh sáng xanh lục như sói đói, như bay, rời khỏi doanh trại của Diệp Chân.
- Thủ lĩnh, ta biết làm thế nào!
- Ta muốn lập xuống đại đại công huân, cầm một phong quốc to lớn, nữ nhân, ta nhìn trúng đồng ý mời đến hậu cung, không muốn, toàn bộ đoạt lại, lên lại nói, oa ha ha ha ha.
Tiếng cười lớn của Cổ Thiết Kỳ sau mấy tức đã biến thành hô hấp đặc hữu dài lâu lúc tu luyện.
Diệp Chân lại lắc lắc đầu.
- Ta đã mở ra dã tâm của một sắc lang sao?
- Mục tiêu của hắn, sẽ không có dễ dàng đạt thành như vậy chứ?
Trong tiếng nỉ non, Diệp Chân lại nhắm hai con mắt lại.
Sở dĩ Diệp Chân chăm chỉ tu luyện như vậy cũng không phải giống như Cổ Thiết Kỳ nghĩ là khổ tu, mà trên thực tế, tu vi trên người Diệp Chân, không phải chiếm được dựa vào khổ tu.
Nếu như hoàn toàn dựa vào khổ tu, một thân tu vi của Diệp Chân khả năng còn đang ở Khai Phủ Cảnh thậm chí Chú Mạch Cảnh.
Một thân tu vi này của Diệp Chân, khổ tu chiếm nhiều nhất được một nửa.
Sở dĩ, Diệp Chân dành thời gian tu luyện, chủ yếu vì tu vi của hắn vừa đột phá đến Nhập Đạo Cảnh, đây là một cảnh giới hoàn toàn mới, sau khi đột phá, biến hóa đều thật khó lường, đều cần Diệp Chân tinh tế thể ngộ, mới có thể triệt để nắm vững chắc cảnh giới này.
Đồng thời, sau này cũng mới có thể phát huy ra, đột phá sức chiến đấu.
Khác biệt lớn nhất giữa Nhập Đạo Cảnh và Khai Phủ Cảnh chính là có thể tự thân hòa vào thiên địa, cảm ứng tìm hiểu thứ kia tồn tại cực kỳ huyền ảo trong thiên địa nhưng lại không hề lộ ra!
Kết hợp với mình tu luyện võ đạo, ngưng tụ thành đạo văn.
Có thể nói đạo văn này tồn tại trong thiên địa, cũng tồn tại trong bản thân võ giả tu luyện võ đạo.
Giống như Diệp Chân trước đây lúc đột phá, toàn thân tâm hòa vào trong thiên địa mấy quyền, chuyện kia cực kỳ huyền diệu khó hiểu, những năm này Diệp Chân tích lũy võ đạo, lập tức ngưng tụ thành một viên đạo văn!
Đặc biệt là đệ nhất kiếm trụ và Khôn Nguyên địa trụ, những năm võ đạo này chỉ ngưng tụ ra một viên đạo văn.
Nhưng Hắc Long thủy linh trụ, Huyền Hỏa linh trụ, Ất Mộc linh trụ, Thận Ảnh linh trụ, Lôi linh trụ lại không giống nhau, không chỉ có võ đạo những năm này Diệp Chân cô đọng ngưng tụ ra đạo văn, càng có công pháp tu luyện của bản thân mang theo đạo văn, còn có sức mạnh thuộc tính tương ứng với linh trụ, Linh Bảo, lúc rèn đúc võ mạch, bản thân sử dụng vật liệu tập hợp ẩn chứa thành đạo văn.
Vì lẽ đó, như Hắc Long thủy linh trụ của Diệp Chân, ngưng tụ ra bảy viên đạo văn hoàn chỉnh, còn có mấy ngàn viên đạo văn không trọn vẹn, chỉ cần có thời gian, chỉ cần đủ sức mạnh, những đạo văn không trọn vẹn kia sẽ được bù đắp từng viên.
Ở tình huống bình thường, đạo văn nhiều nhất là do Lôi Quang Châu Lôi linh trụ nắm giữ, nhưng trên thực tế, lại là Ất Mộc linh trụ.
Trên Ất Mộc linh trụ ngưng hiện ra đạo văn hoàn chỉnh, có tới mấy ngàn!
Mấy ngàn đạo văn hoàn chỉnh này, một phần do chính Ất Mộc linh mạch rèn đúc và dựa vào căn nguyên của ba mươi sáu Mai Hoa Đoạt Nguyên Châm Thượng Cổ Thần mộc, còn lại, bắt nguồn từ Tiểu Yêu!
Nói cho đúng, những đạo văn kia thuộc về Tiểu Yêu, cũng thuộc về Diệp Chân!
Tình huống như thế, Diệp Chân cũng có chút không rõ, so sánh với đó, hơn một trăm viên đạo văn của Lôi linh trụ, không tính là cái gì.
Cũng chính vì như thế, hiện nay Diệp Chân cũng không biết sức chiến đấu của hắn đạt đến trình độ như thế nào?
Ở tình huống bình thường, võ giả Nhập Đạo Cảnh cửu trọng, mới có thể cũng ngưng tụ ra một ngàn đạo văn mà thôi.
Diệp Chân cũng không xoắn xuýt những việc này, chuyên môn thể ngộ các loại biến hóa và thực lực tăng lên sau khi đột phá!
Đặc biệt là Hồn khí, sau khi đột phá, không chỉ có linh lực trong cơ thể trực tiếp tăng bão táp gần hai lần, hơn nữa Diệp Chân cuối cùng có thể triệt để phát huy ra uy lực của trung phẩm Hồn khí!
Diệp Chân cảm thấy, sau khi hắn đột phá, sức chiến đấu ít nhất tăng lên hai lần!
Nếu lại tao ngộ Khương Mãnh, nói không chừng có thể khả năng sát thương Khương Mãnh!
Đáng tiếc chính là, Diệp Chân chìm đắm trong kiểu tu luyện này chỉ kéo dài ba ngày, đã bị nội thị tổng quản mới nhậm chức bên người Trường Nhạc Công chúa, một công công họ Lữ cắt đứt.
- Diệp Đô vệ, Công chúa triệu kiến!