← Quay lại trang sách

Chương 1297 Thanh Điện Phó Điện Chủ

----

Diệp Chân bị Lữ công công một đường mang theo đi gấp, trong đầu bởi vì tin tức này mà lật lên sóng to gió lớn.

Người Thiên Miếu đến, còn nhất định phải thấy hắn?

Diệp Chân đang nghĩ, có thể Thiên Miếu nghĩ thông suốt chính thức tới đối phó hắn hay không?

Lần trước vị Lôi Điện Linh sư Hợp Tiêu kia bị hắn thủ tiêu, chính là người Lôi Điện điện chủ phái tới đối phó hắn, lại bị hắn thủ tiêu.

Diệp Chân có thể bảo đảm thủ tiêu Hợp Tiêu không có để lại bất kỳ dấu vết, nhưng điều này cũng ảnh hưởng việc Thiên Miếu đến gây sự với hắn.

Thật như vậy, phiền phức tựa hồ khá lớn.

Thế lực đó không phải Diệp Chân hiện nay có thể đối kháng.

Đây là khả năng lớn nhất Diệp Chân suy đoán, nhưng vẫn có hai điểm nghi hoặc.

Tâm phúc của hắn Cổ Thiết Kỳ cùng Liễu Phong, đặc biệt là Cổ Thiết Kỳ, trong ánh mắt nhìn về phía hắn cũng không có bất kỳ cảnh báo, ngược lại, biểu hiện trở nên hơi quái lạ.

Nếu thật sự gặp nguy hiểm, hai người bất cứ lúc nào có thể cảnh báo Diệp Chân, có lúc Liễu Phong sẽ không, nhưng Cổ Thiết Kỳ tuyệt đối sẽ cảnh báo Diệp Chân.

Mặt khác, nếu như Thiên Miếu vận dụng thế lực chính thức tới thu thập Diệp Chân, như vậy tuyệt đối không phải dính vào Trường Nhạc Công chúa cho, bởi vì như vậy, không thể nghi ngờ sẽ đẩy Trường Nhạc Công chúa vào cảnh hiểm nguy.

Thiên Miếu đến cùng muốn làm gì?

Thần niệm của Diệp Chân hơi động, một tia thần niệm liên lạc với Tiểu Miêu, chớp mắt tâm niệm tương đồng cùng Tiểu Miêu, cảnh Tiểu Miêu nhìn thấy truyền vào đầu óc Diệp Chân.

Khoảnh khắc thần niệm liên lạc, thân hình Diệp Chân đột nhiên lảo đảo.

-Diệp Giáo úy, ngươi làm sao, ngươi không sao chứ?

Lữ công công vội vội vã vã giúp đỡ Diệp Chân.

-Ây.... Không có chuyện gì, không có chuyện gì!

Diệp Chân khoát tay, biểu hiện trở nên cực kỳ quái lạ.

Tình hình từ trong đôi mắt Tiểu Miêu truyền đến, thực sự.....

Trắng lóa như tuyết, nhẵn nhụi trắng như tuyết, cao vót.

Tiểu Miêu đang bò tới trên bả vai Trường Nhạc Công chúa, Trường Nhạc Công chúa lại chỉ mặc một váy dài không che hết ngực, xương quai xanh đẹp đẽ, bộ ngực cao vút, Tiểu Miêu liếc mắt một cái là rõ mồn một, tự nhiên cũng bị Diệp Chân liếc mắt một cái là rõ mồn một.

Bất quá, Diệp Chân cũng chỉ bất ngờ một khoảnh khắc, trong thời gian ngắn đã dời sự chú ý, để Tiểu Miêu nâng tầm mắt nhìn về phía đại điện.

Để Diệp Chân kinh ngạc chính là, trong đại điện, Trường Nhạc Công chúa dĩ nhiên không có ngồi ở chủ vị, mà ngồi đối diện với một vị lão giả trên người mặc trường bào màu xanh sẫm, hiển nhiên, thân phận của lão giả kia phi thường cao.

Địa công công canh giữ ở bên cạnh Trường Nhạc Công chúa, ngoài ra, phía sau trường bào lão giả còn đứng thanh niên hai khí độ bất phàm, ánh mắt một trong đó nhìn về phía Trường Nhạc Công chúa vô cùng nóng rực.

Bầu không khí trong đại sảnh lúc này khá hài hòa, bất kể Trường Nhạc Công chúa hay trường bào lão giả đều cười cười nói nói.

Chính là Địa công công, cũng hiếm thấy không trưng ra gương mặt người chết, thỉnh thoảng gật đầu.

Bầu không khí này tựa hồ cũng không giống như đang mưu đồ muốn đối phó Diệp Chân chứ?

-Lữ công công, có thể báo cho ta biết lần này người Thiên Miếu đến làm cái gì hay không?

Diệp Chân không chút biến sắc đưa lên một trữ vật giới chỉ chứa mấy hòm châu ngọc bảo thạch.

Lữ công công suy nghĩ một hồi, ánh mắt rất không đành lòng đẩy trữ vật giới chỉ

Diệp Chân đưa tới lui trở về.

-Diệp Giáo úy, cái này, chúng ta cũng không....

-Lữ công công, chúng ta đều là người thân cận, đáng tin nhất bên cạnh Công chúa điện hạ, sau này còn cần quan tâm nhiều hơn!

Diệp Chân lại đưa tới.

Lần này, Lữ công công do dự một chút nhận lấy trữ vật giới chỉ, trực tiếp ngưng tụ âm thanh thành thanh tuyến truyền vào tai Diệp Chân.

-Chúng ta chỉ biết, người Thiên Miếu đến có quan hệ với sinh nhật Công chúa điện hạ! Thời điểm bọn họ vào phủ, đưa lên một phần quà tặng sinh nhật!

Lữ công công nói.

-Sinh nhật?.

Diệp Chân nghi hoặc, trong lòng lại vô cùng quyết tâm.

Chỉ cần không phải Thiên Miếu trực tiếp vô sỉ vận dụng thế lực chính thức tới đối phó hắn là được.

Chỉ là, sinh nhật một Công chúa, lại làm cho Thiên Miếu tự mình đưa tới quà tặng, thực sự không đơn giản, tại Đại Chu, chỉ có mấy vị Hoàng tử phong Vương mới có đãi ngộ này.

Trong khi Diệp Chân suy nghĩ, Lữ công công và hắn chạy gấp nửa khắc đồng hồ, cuối cùng cũng đến Ngân An điện Trường Nhạc Công chúa đãi khách.

Đứng ngoài cửa điện, đợi Lữ công công thông báo, Diệp Chân bước vào trong cung điện, đầu tiên là chào Trường Nhạc Công chúa, sau tham kiến Địa công công, rồi hầu ở một bên.

-Diệp Giáo úy, vị này chính là Thiên Miếu Thanh Lê Phong một mạch Thanh Điện Phó điện chủ, Thần sư Phàn Tố, mau tới tham kiến!

Địa công công mở lời dẫn kiến.

Lời giới thiệu để Diệp Chân kinh hãi.

Bởi vì từ sau khi vào cửa, Thanh Điện Phó điện chủ, Thần sư Phàn Tố phát tán khí tức liền để Diệp Chân cực kỳ khẩn trương, khí tức dĩ nhiên gần bằng với hơn trăm Giới Vương cảnh cường giả Lạc Ấp ngày ấy truy sát Diệp Chân.

Nói cách khác, Thần sư Phàn Tố này chính là cường giả Giới Vương cảnh, so với Đại Linh sư Vi Ngu trước đó Diệp Chân gặp qua thì cường đại hơn nhiều lắm.

Hơn nữa, trong cảm ứng của Diệp Chân, khí tức Địa công công và Phàn Tố này mặc dù có chút khác biệt, nhưng cấp độ khí tức gợn sóng không kém là mấy.

Nói cách khác, ngày hôm nay, Diệp Chân rốt cục có thể xác định tu vi của vị Địa công công khủng bố cực kỳ này.

Giới Vương cường giả.

Tồn tại trên Thông Thần cảnh hai cấp, trên Huyền Cung Cảnh một cấp, Giới Vương cảnh.

Có Địa công công dẫn tiến, Diệp Chân chỉ có thể bất đắc dĩ quỳ hành lễ hướng về vị Thanh Điện Phó điện chủ này.

Diệp Chân ghét nhất điểm này của Hồng Hoang đại lục, động một chút sẽ quỳ xuống.

-Ngươi chính là Diệp Chân Diệp Giáo úy! Mau mau đứng lên, đại danh của ngươi, lão phu như sấm bên tai, đến hôm nay thấy người thật, quả nhiên bất phàm.

Phàn Tố phản ứng hoàn toàn ra ngoài Diệp Chân dự liệu.

Này quá mẹ nó nhiệt tình rồi, nhiệt tình để Diệp Chân cảm thấy quá không chân thực.

Thiên Miếu không phải coi hắn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, muốn thu thập hắn à?

Tại sao nhiệt tình như vậy?

-Diệp Giáo úy, Thiên Miếu ta đang chiêu mộ hộ pháp Tôn giả, Diệp Giáo úy có nguyện ý trở thành Thanh Điện hộ pháp Tôn giả Thiên Miếu ta hay không?

-Chỉ cần Diệp Giáo úy đồng ý, lão phu có thể làm chủ, dành cho Diệp Giáo úy quyền lợi giống như Đại Linh sư cung phụng!

Ánh mắt Phàn Tố nóng bỏng nhìn chằm chằm Diệp Chân.

Diệp Chân lại cảm giác như trên gáy bị oanh một tiếng sấm rền, nửa ngày không phản ứng lại.

Thiên Miếu hộ pháp Tôn giả, chính là một loại chức vị Thiên Miếu mời chào thế tục võ giả, giống cung phụng của những gia tộc kia.

Bất quá Diệp Chân không nghĩ ra, thái độ Thiên Miếu đối với hắn đột nhiên xoay chuyển 180 độ?

Suy nghĩ một chút, Diệp Chân cảm thấy, có thể trong Thiên Miếu cũng không phải bền chắc như thép, hắn đắc tội chính là Thiên Miếu Lôi Điện, vị trước mắt này là Thiên Miếu Thanh Điện Phó điện chủ.

Khặc khặc!

Địa công công ho nhẹ hai tiếng đánh gãy Phàn Tố chiêu mộ.

- Phiền phó điện chủ, Diệp Giáo úy thân là hộ vệ Công chúa điện hạ, hiện nay mà nói, không thể trở thành Thiên Miếu hộ pháp Tôn giả.

- Sẽ có cơ hội!

Phàn Tố vẫn như cũ một mặt nóng bỏng, một bộ dáng dấp không buông tha.

-Công chúa điện hạ, nếu Diệp Giáo úy đến, chúng ta có thể bắt đầu thương nghị chuyện kia!

Phàn Tố nói.

Địa công công lần thứ hai lúng túng ho nhẹ một tiếng.

- Còn xin chờ một chút!

-Tại sao?

Phàn Tố truy hỏi.

-Tổ Thần Điện, người Tổ Thần Điện còn chưa tới!

Địa công công nói.

Con ngươi Diệp Chân trừng tròn vo.