← Quay lại trang sách

Chương 1300 Một Giới Tinh Tế Mà Thôi

----

-Diệp Giáo úy, làm rất tốt.

Diệp Giáo úy, mạnh mẽ đánh cái tên này cho Bổn cung, cố gắng trút cơn giận cho Bổn cung!

Trường Nhạc Công chúa nói để Diệp Chân có chút bất ngờ.

Diệp Chân không hiểu, Trường Nhạc Công chúa luôn luôn thiện lương ôn hòa từ đâu tới oán khí lớn như vậy?

Trước đây Diệp Chân không chú ý, hiện tại vừa nghĩ, việc hôm nay từ khi Trường Nhạc Công chúa chủ động tham gia, Trường Nhạc Công chúa tựa hồ đang hết sức nhằm vào Tổ Thần Điện.

Tựa hồ Trường Nhạc Công chúa rất không vừa ý với bọn họ.

Cũng không cần Diệp Chân hết sức khống chế, roi mây Tiểu Yêu giống như mưa đánh xuống.

Hơn nữa theo người ngoài, tựa hồ đang cật lực ứng đối Lộc Cương phản kháng.

Tình huống như thế kéo dài mười mấy tức, chỉ tới khi tiếng hét thảm của Lộc Cương đều trở nên uể oải, ánh mắt tan rã, Cát Huyền và Dương Chước Hào mới ý thức tới điểm không đúng.

-Trận này, chúng ta thua!

Thời điểm Nguyệt Tế Cát Huyền nói câu nói này, sắc mặt đen như đít nồi.

Dưới tình huống này, Diệp Chân chỉ có thể để Tiểu Yêu thả Lộc Cương ra, chớp mắt thả ra, Lộc Cương lại như tấm vải mềm nhũn ngã xuống đất.

Kỳ thực, một hồi vừa rồi, Diệp Chân chưa toàn lực, không có để Tiểu Yêu thôn phệ tu vi Lộc Cương, bằng không, bất kể Diệp Chân hay Tiểu Yêu, tu vi chỉ sợ đã tăng một đoạn.

Bởi vì còn muốn hợp tác, hơn nữa Tổ Thần Điện Nguyệt Tế ở đây, hai bên cũng không thể náo động đến mức quá cứng.

-Thực sự tiện nghi đám gia hoả Tổ Thần Điện này.

Trường Nhạc Công chúa thần hồn truyền âm để Diệp Chân xác định nàng và Tổ Thần Điện thật sự có chuyện, mà còn không nhỏ.

-Đây là?

Trong nháy mắt tiếp theo, ánh mắt mọi người đều tập trung lên trên người Tiểu Yêu xinh đẹp ngọc bích.

Đặc biệt là Trường Nhạc Công chúa, nhìn bích y Tiểu Yêu tràn đầy linh khí nhí nha nhí nhảnh, mắt đẹp trở nên lóng lánh.

Ánh mắt Cát Huyền như đao hướng về phía Tiểu Yêu, muốn nhìn thấu tất cả Tiểu Yêu.

Bàng bạc thần hồn sức mạnh của Diệp Chân đúng lúc bảo vệ Tiểu Yêu.

- Cát Nguyệt Tế, đây là phân thân hóa thân ta ngưng luyện, làm sao, có vấn đề?

- Phân thân thần thông?

Ánh mắt Cát Huyền, Phàn Tố, Địa công công ba người nhìn về phía Diệp Chân trở nên cực kỳ quái lạ.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, ai cũng không thể nào tin nổi một võ giả Nhập Đạo Cảnh như Diệp Chân lại có thể ngưng tụ phân ra phân thân.

Đặc biệt là Địa công công, một trong thần thông bản thân hắn tu luyện, có phân thân thần thông, nhưng hiện nay mà nói, hắn tu luyện ra phân thân so với linh tính của phân thân Tiểu Yêu của Diệp Chân mà nói, còn kém xa tít tắp.

-Ây.... Không thành vấn đề! Chỉ là lão phu rất tò mò, Diệp Giáo úy lấy tu vi Nhập Đạo Cảnh không ngờ lại tu luyện ra được phân thân thần thông cực kỳ cao thâm?

Cát Huyền nghi ngờ nói.

-Ngươi không biết, cũng không đại biểu không có!

Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, thân hình loáng lên, Tiểu Yêu lập tức hòa vào trong cơ thể.

Trước mặt mọi người, đặc điểm lớn nhất của phân thân thần thông Diệp Chân biểu diễn ra —— là có thể hòa vào bản thể.

Cát Huyền bị Diệp Chân nói một câu cứng họng, khà khà cười gằn mấy tiếng, kiểm tra thương thế Lộc Cương một hồi nói.

- Chước Hào, ngươi đi lãnh giáo Diệp Giáo úy một chút.

- Có ý gì, xa luân chiến?

Địa công công đột nhiên cười gằn lên, ánh mắt nhìn về phía Phàn Tố.

- Phiền phó điện chủ, nếu không lão phu ra tay trước đánh cùng Cát lão quỷ một hồi, sau đó ngươi đi lên đánh hắn tơi bời một trận trút cơn giận cho lão phu, làm sao?

Phàn Tố nghe vậy, vỗ tay cười to.

- Tốt!

Cát Huyền biến sắc, cẩn thận một lùi lại mấy bước.

- Vừa rồi đã ước định, cường giả vi tôn, Diệp Giáo úy và bốn vị ứng cử viên hành quân thống lĩnh của Tổ Thần Điện chúng ta và Thiên Miếu Thanh Điện, người nào cuối cùng thắng được sẽ trở thành hành quân thống lĩnh!

Ánh mắt Địa công công biến đổi, Phàn Tố cười bước ra.

- Đã như vậy, như vậy để Thanh Điện Đại Linh sư ta so tài cùng Tổ Thần Điện Tinh Văn Tế Ti một hồi.

- Hai người sẽ lần lượt phân ra thắng bại với Tinh Văn Tế Ti Dương Chước Hào, người nào thắng sẽ so với Diệp Giáo úy, thế nào?

Vừa dứt lời, biểu hiện Diệp Chân trở nên hơi quái lạ, động tác này, nói rõ Thanh Điện đứng ở bên hắn, đang giúp hắn nói chuyện.

Nói thật, việc ngày hôm nay thực sự quá quỷ dị.

Ở tình huống bình thường, hẳn là Tổ Thần Điện và Trường Nhạc Công chúa phủ liên thủ đối phó Thiên Miếu Thanh Điện, nhưng diễn biến hiện tại dĩ nhiên biến thành Thiên Miếu Thanh Điện và Trường Nhạc Công chúa phủ liên thủ đối phó Tổ Thần Điện.

Sắc mặt Cát Huyền trở nên cực kỳ khó coi.

Nếu hai vị Đại Linh sư Thiên Miếu Thanh Điện lần lượt giao thủ với Dương Chước Hào, Dương Chước Hào dù mạnh hơn cũng không phải đối thủ của Diệp Chân.

Thanh Điện rõ ràng đang giúp Diệp Chân.

Sắc mặt Cát Huyền trong nháy mắt từ tái nhợt biến thành mặt mày hớn hở.

- Ha ha, chuyện này là lão phu cân nhắc không chu đáo.

- Như vậy, để Diệp Giáo úy nghỉ ngơi tại chỗ một canh giờ, nếu một canh giờ không được, vậy thì nghỉ ngơi hai canh giờ! Sau đó sẽ phân cao thấp cùng Chước Hào.

- Nếu Chước Hào lại bại trong tay Diệp Giáo úy, chức thống lĩnh, kia Tổ Thần Điện chúng ta tuyệt không tranh giành! Hơn nữa, đến lúc bất kể là ai nhậm chức thống lĩnh, nhân mã Tổ Thần Điện chúng ta tuyệt đối sẽ phụng hiệu lệnh làm việc.

Ánh mắt Địa công công và Phàn Tố trở nên sắc bén giống như lưỡi đao.

Ý trong lời nói của Cát Huyền rất đơn giản —— nếu Diệp Chân không đánh thêm một trận, như vậy bất luận là ai làm thống lĩnh, Tổ Thần Điện bọn họ đều sẽ không nghe theo hiệu lệnh.

Đây là uy hiếp bức hai bên đi vào khuôn phép.

Đây là quyết tâm muốn tìm về danh dự từ Diệp Chân.

Địa công công mãnh tiến lên một bước, một gió xoáy nhỏ được hình thành.

- Cát Nguyệt Tế, ngươi đang ép lão phu xin tấu thay đổi người?

- Vậy ngươi thử xem! Người Tổ Thần Điện chúng ta há lại là một hoạn quan như ngươi nói đổi là đổi?

Cát Huyền cười gằn.

Gân xanh hiện đầy trán Địa công công, kéo căng nhảy nhảy, hiển nhiên đang cố nén tức giận.

Diệp Chân lần thứ hai thầm than, những gia hỏa Tổ Thần Điện này không chỉ rất đáng ghét, hơn nữa miệng còn cực thúi.

Lấy thân phận địa vị Địa công công đã không ngại danh xưng này, nhưng bị người ngay mặt gọi thẳng cũng cực kỳ khó chịu.

-Diệp Chân, có nắm chắc hay không, có thể thu thập họ Dương kia hay không? Nếu có thể thu thập hắn, lão phu thiếu một món nợ ân tình của ngươi!

Âm thanh ảo não của Địa công công vang lên trong linh phủ Diệp Chân.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đã bước nhanh tiến lên phía trước nói.

- Địa công công, vẫn để cho thuộc hạ xuất chiến thôi, một Tinh Văn Tế Ti mà thôi, dù xa luân chiến, ta còn không để vào mắt.

Cát Huyền sầm mặt lại, con ngươi Dương Chước Hào đỏ.

- Diệp Chân, ngươi có thể nghỉ ngơi mấy canh giờ, lúc nào khôi phục lại trạng thái đỉnh cao hãy quyết chiến cùng bản Tế Ti.

- Chỉ bằng ngươi?

Diệp Chân xì cười một tiếng,

- Cũng cần ta nghỉ ngơi mấy canh giờ? Hiện tại, chỉ cần ngươi đủ can đảm là có thể quyết chiến!

Diệp Chân ngông cuồng để Địa công công có chút bất ngờ, nhưng không thể phủ nhận lão đang thật sự rất thoải mái.

Tổ Thần Điện Tinh Tế luôn luôn kiêu căng tự mãn bị Diệp Chân - một võ giả Nhập Đạo Cảnh sỉ nhục đến trình độ này, mùi vị đó, quả thực cực kỳ thoải mái.

Dương Chước Hào chiến cũng không phải, không chiến cũng không phải.

Đánh, thắng mà không vẻ vang gì, thất bại càng xấu mặt.

Không đánh, ngay cả một Nhập Đạo Cảnh nhị trọng võ giả tiêu hao quá độ cũng không dám nghênh chiến, nếu như truyền đi, Dương Chước Hào sau này không cần lăn lộn.

Dương Chước Hào do dự lại cho Diệp Chân cơ hội để phát huy.

Diệp Chân phát ra một tiếng sét đùng đoàn giống như tiếng rít gào, hướng về phía Dương Chước Hào rít gào.

- Trăm phương ngàn kế muốn đánh với ta một trận là các ngươi.

- Bây giờ, ta đồng ý, các ngươi lại không dám chiến, do dự không tiến.

- Nếu nhu nhược như thế, vừa còn kịp lúc lăn ra khỏi Trường Nhạc Công chúa phủ.

Con ngươi Dương Chước Hào đỏ chót, gầm gừ một tiếng bi phẫn.

- Ai nói ta là kẻ nhu nhược! Nếu ngươi không khôi phục liền muốn chiến, bản Tinh Tế sẽ tác thành cho ngươi.

Nổi giận gầm lên một tiếng, trước ngực Dương Chước Hào bay một tiểu ấn hình thù kỳ lạ, ngay khi chớp mắt trồi lên, sắc mặt Địa công công và Phàn Tố đồng thời biến đổi.

-Phiền phó điện chủ, ngươi và ta hợp lực ngưng tụ linh lực kết giới để tránh dư uy hai người giao thủ tiết ra ngoài!

Địa công công nói.

-Tốt!

Ngay khi Phàn Tố đáp lời, một đạo khí tức hủy diệt khiến người ta run sợ từ sau đầu Diệp Chân bay ra.

Một thứ hình thù kỳ màu đen bắn ra linh quang bốn phía lại giống như một trúc giản từ sau đầu Diệp Chân bay ra.

Chớp mắt bay ra, một ánh chớp lớn bằng nắm tay trẻ con, trong đó bay ra vô số đạo văn lôi hệ đỏ sậm, đánh tới Dương Chước Hào.

-Hậu Thiên Linh Bảo!

-Tru Tà Thần Lôi!

Phàn Tố và Địa công công hai người đồng thời kinh ngạc thốt lên một tiếng, con ngươi Cát Huyền trừng tròn vo.

Trong ánh mắt khiếp sợ của ba người, tiểu ấn trước ngực Dương Chước Hào ở thế ngàn cân treo sợi tóc đón nhận Tru Tà Thần Lôi màu đỏ sậm, hầu như vừa chạm liền tách ra.

Ngọc ấn hạ phẩm Trấn khí của Dương Chước Hào phát ra một tiếng rên rỉ, sau khi ánh sáng tiêu thất, rên rỉ trốn vào trong cơ thể Dương Chước Hào.

Trấn khí bị trọng thương, Dương Chước Hào gặp phải phản phệ ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu, hộ thể linh giáp ngoài thân trực tiếp bị nổ nát, không chờ thôi thúc hộ thể Trấn khí, Tru Tà Thần Lôi đã chui tiến vào trong cơ thể Dương Chước Hào.

Vị thịt nướng cực kỳ tiêu hôi tỏa ra, Dương Chước Hào lại như một con cá gần chết, thân thể không ngừng co giật.

Nhìn Dương Chước Hào ngã xuống đất co giật, nhìn lại Diệp Chân như không có xảy ra chuyện gì một chút, bất kể Địa công công, hay Phàn Tố, Cát Huyền, hoặc hai thanh niên Đại Linh sư phía sau Phàn Tố đều dùng một loại ánh mắt ban ngày thấy ma nhìn Diệp Chân.

Ánh mắt Trường Nhạc Công chúa nhìn về phía Diệp Chân cũng tràn ngập kinh ngạc, bất quá trong kinh ngạc lại tràn đầy thần thái dị dạng.

Đồng dạng khiếp sợ, còn có Diệp Chân.

Diệp Chân biết hắn Bảo Lôi Quang Châu sau khi triệt để thôn phệ Tiên Thiên linh vật Lôi Linh Đằng sẽ biến hóa rất mạnh.

Nhưng không ngờ sẽ mạnh đến biến thái như vậy.

Cũng chính là sáng sớm ngày hôm qua, Lôi Quang Châu mới triệt để thôn phệ luyện hóa tất cả Tiên Thiên linh vật Lôi Linh Đằng, ngày hôm nay là Diệp Chân lần đầu tiên vận dụng Lôi Quang Châu sau khi tăng lên.

Trong ánh mắt quái đản của mọi người, Diệp Chân kinh ngạc thốt lên một tiếng, thân thể mềm nhũn, đột nhiên lảo đảo cắm đầu xuống đất!

Tạo Hóa Chi Vương -