Chương 1319 Đại Ma Sư Tới Cửa
Lãnh địa của Tứ Tí Na Già Đà so với lãnh địa của Ngưu Ma Long Nộ, quả thực không thể so sánh.
Nếu luận về diện tích, lãnh địa của Tứ Tí Na Già Đà lớn một chút so với một trấn của hạ đẳng quận huyện ở Đại Chu, mà địa bàn của Ngưu Ma Long Ma có diện tích cũng không khác nhau lắm so với một trung đẳng quận huyện ở Đại Chu, có diện tích đất liền kéo dài hai triệu dặm.
Nếu so về nhân khẩu, tổng số Ma tộc, nô bộc dưới trướng Ngưu Ma Long Nộ gần ngàn vạn, còn tổng nhân khẩu trong lãnh địa Tứ Tí Na Già Đà tuyệt đối sẽ không hơn hai mươi vạn!
Phủ lãnh chúa càng khác nhau một trời một vực.
Phủ ở lãnh địa của Đà chỉ lớn hơn một tiểu viện mà thôi nhưng phủ của Long Nộ lãnh chúa lại như một tòa cung điện có phạm vi mấy chục dặm, còn là kiểu cung điện cao hơn hai mươi mét.
Chủ yếu là vì phù hợp với chiều cao khủng bố của những Ma tộc cái kia, nhưng Diệp Chân đứng ở trong tòa cung điện này lại hết sức không thích ứng được.
Trong phủ của Ngưu Ma Long Nộ, phân thân Ma soái của Diệp Chân đang ngồi ngay ngắn trên cao, còn Ngưu Ma Long Nộ, Diệp Chân, Trường Nhạc Công chúa, Đà, Tiểu Yêu phân biệt ngồi ở hai bên.
Khi Ngưu Ma Long Nộ bị Diệp Chân khống chế thần hồn, triệt để thần phục với Phân thân Ma soái dưới chân Diệp Chân, hắn đã phái ra trăm vạn nô lệ và đại quân bao vây bốn phương tám hướng lãnh địa của Đà cùng phối hợp với trăm vạn nô lệ đại quân, chủ chiến quân đoàn năm vạn Ma tộc triệu hồi tất cả.
Vốn dĩ, Diệp Chân không có hứng thú khống chế tất cả thần hồn tướng lĩnh quan trọng dưới tay Ngưu Ma Long Nộ, đối với Diệp Chân, vững vàng khống chế Ngưu Ma Long Nộ là được rồi.
Nhưng Ngưu Ma Long Nộ lại mãnh liệt đưa ra kiến nghị với phân thân Ma soái, nên hắn mới khống chế tất cả thần hồn những tướng lĩnh quan trọng kia.
Nguyên nhân rất đơn giản, phản bội giết chủ đối với Ma tộc mà nói, đặc biệt là huyết mạch không phải Hoàng tộc trong Ma tộc, quá thông thường, một khi tu vi có chiến lực có hơn đầu lĩnh của mình, chuyện phản bội kia cùng như cơm bữa.
Mà nếu Ma Hồn Vương Giả giúp hắn triệt để khống chế tướng lĩnh dưới trướng hắn, như vậy sẽ bình yên lâu dài trong lãnh địa của hắn, hắn không cần tiếp tục phải hàng đêm đề phòng thủ hạ của hắn, toàn lực mở rộng là được.
Vì lẽ đó, lúc này, Diệp Chân mới có chút phiền phức đi khống chế tất cả thần hồn tướng lĩnh dưới trướng Ngưu Ma Long Nộ.
Diệp Chân cũng không ngờ dưới tay hắn thêm một Ma tộc Đại lãnh chúa làm nô lệ sẽ tạo thành hậu quả ra sao, sẽ mang đến chỗ tốt ra sao, ngược lại chắc không phải chuyện xấu gì?
Ngưu Ma Long Nộ không hổ là Ngưu Ma có cái đầu hình rắn, làm việc cũng cực kỳ nham hiểm, tướng lĩnh chủ chiến dưới trướng hắn lấy danh nghĩa hợp lý, triệu tiến vào trong đại điện, sau đó, lại bị Long Nộ và phân thân Ma soái của Diệp Chân áp chế hai bên, bọn họ còn được lựa chọn sao?
Thời điểm có phản kháng, gõ cho bất tỉnh, sau khi tỉnh lại, triển khai rất nhiều trên mấy thứ cực hình thần hồn, tất cả đều đã phục.
Không tới một nữa thời gian, gần trăm vị tâm phúc thủ hạ dưới trướng Ngưu Ma Long Nộ đã bị Diệp Chân khống chế thần hồn, bị Diệp Chân nô dịch.
Diệp Chân đưa ra mệnh lệnh rất đơn giản với bọn họ, nghe theo mệnh lệnh của Long Nộ, không được vi phạm.
Đại công cáo thành, Long Nộ vừa mừng rỡ lại cực kỳ kính nể, chuẩn bị một tiệc rượu đối với vô cùng được hoan nghênh trong Ma tộc.
Thế nhưng món ăn chỉ lên một nửa, Diệp Chân đã bảo cho lui toàn bộ.
Toàn là rượu máu người, thịt nướng chảy xuống dòng máu còn bình thường, lại còn có trái tim còn bốc hơi nóng, đừng nói Trường Nhạc Công chúa không nhìn nổi, ngay cả Diệp Chân cũng không nhìn nổi.
Nói thật, Ngưu Ma Long Nộ cũng không ngu ngốc, tuy rằng hắn trên danh nghĩa là thần phục với Ma Hồn vương đô, nhưng tất cả quyết định đều do một mình Diệp Chân đưa ra, chuyện khống chế thần hồn cũng do Diệp Chân, tên Nhân tộc này tự mình ra tay.
Thậm chí, khi hắn nhìn về phía Diệp Chân, dù cho biết rõ đối phương chỉ là một Nhân tộc chỉ có tu vi Nhập Đạo Cảnh tam trọng nhưng trong lòng vẫn sẽ có một loại âm thầm sợ hãi và kính nể, trực giác của hắn hoặc bản năng nói cho hắn biết, hắn tuyệt đối không thể mạo phạm Nhân tộc trước mắt!
Thậm chí, khi bề ngoài hắn cũng không có biểu lộ bất kính đối với Diệp Chân, khi lén lút xem Diệp Chân là nô lệ Nhân tộc, trong lòng sẽ theo bản năng cực kỳ sợ hãi.
Ngược lại, đối với Ma Hồn Vương Giả Địch Khoát Hải, hắn cũng không có cảm giác này, chỉ là kính nể về mặt huyết mạch và thực lực mà thôi.
Những lĩnh hội nhỏ bé này, làm cho hắn đã hiểu rõ một ít chuyện.
Nhưng hắn chân chính thần phục, chủ nhân chân chính trong mắt hắn lại chính là Nhân tộc thấp kém, quá rõ ràng có thể khác như thế nào được?
Trừ phi hắn muốn chết!
Hơn nữa, thời điểm hắn chết rồi cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Diệp Chân, người chủ nhân này có thể bất cứ lúc nào từ trong hàng tướng lĩnh tâm phúc của hắn chỉ định ra một người tới kế thừa vị trí của hắn!
Hắn có thể làm chỉ có thể là tiếp thu!
Vì lẽ đó, dù cho Ma Hồn vương đô Địch Khoát Hải không nói gì, chỉ cần Diệp Chân mắng, hắn đã vội vã sắp xếp cho nô lệ lui xuống.
Nhưng tiệc rượu vừa rồi lui xuống, ngoài cửa điện lớn đã mang tới âm thanh một trêu chọc.
- Long Nộ, ngày hôm nay ngươi thay đổi khẩu vị sao? Trái tim còn tươi bốc hơi nóng như vậy, ngươi dĩ nhiên cho mang xuống?
- Ha ha, ngươi không dùng được, vậy để bản tọa nếm thử trước!
Tiếp theo, ngoài cửa đã vang lên âm thanh nhai nước tung toé ngay tại chỗ.
Dưới ánh mắt của Diệp Chân, Ngưu Ma Long Nộ ý thức được nhìn về phía đó, biểu hiện của Ngưu Ma Long Nộ bỗng ngây người, trong con ngươi tràn đầy kinh sắc.
- Đại nhân, người đến chính là Đại ma sư Nguyệt Đào của Ma Thần điện!
Long Ma dùng thần hồn truyền âm.
- Hắn sao lại đột nhiên đến lãnh chúa phủ của ngươi?
Diệp Chân hỏi.
- Ha ha, thật tươi mới!
Không chờ Long Nộ trả lời, một gia hỏa cả người mọc đầy lông vàng giống như gấu chó, đung đưa bước vào trong đại điện, khóe miệng còn tràn đầy máu tươi đang chảy ra.
Nguyệt Đào tiến vào đại điện, chỉ liếc mắt nhìn, trong ánh mắt bị thịt mỡ chen thành một khe chỉ, hung quang chợt bắn ra bốn phía.
- Hả? Lúc nào nô lệ Nhân tộc cũng có thể tham gia tiệc rượu của Ma tộc chúng ta?
Còn có chỗ ngồi, lại còn dám ngồi ở chỗ đó?
- Hoặc nói, Long Nộ ngươi lại nghĩ ra món ăn mới mẻ gì? Lấy gan người sống hay là?
Nói xong, Nguyệt Đào kia lại hướng về phía trước đi tới, nước bọt cuồng chảy ra.
- Người của ta, ai dám ăn bọn họ, ta trước hết sẽ đem hắn làm thành một bàn món ăn!
Phân thân Ma soái Địch Khoát Hải bỗng quát lên.
Diệp Chân cũng có chút bất đắc dĩ, hết cách rồi, ở địa giới Ma tộc, Nhân tộc xác thực không tiện làm việc lắm.
- Khẩu khí thật lớn!
Nguyệt Đào bỗng đứng lại, trong đôi mắt nhỏ hình tam giác hung quang gắt gao tỏa ra, hướng về phía Ma Hồn Vương Giả đang ngồi ngay ngắn tại chủ vị.
- Một Ma Hồn nho nhỏ, chẳng lẽ không muốn sống nữa?
- Long Nộ gặp qua Đại ma sư!
Long Nộ vội vã nghênh đón, bám vào bên tai Nguyệt Đào nói nhỏ vài câu.
Thoáng chốc, biểu hiện của Nguyệt Đào đại biến, nhìn phân thân Ma soái lộ ra vẻ khó tin.
- Ma Hồn Vương Giả, đây không thể nào, bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện!
- Ta thử xem!
Trong mắt hung quang lóe lên, Nguyệt Đào một chưởng đánh về cái trán của Diệp Chân.
- Ta nói rồi, dám động người của ta, ta sẽ biến hắn thành một bàn món ăn trước tiên!
Phân thân Ma soái đã sớm đề phòng, nổi giận quát một tiếng, quang hoa của huyết đao nhanh như tia chớp bổ ra.
Trên lợi trảo vừa dài vừa đen của Nguyệt Đào tia lửa văng khắp nơi, trường đao Huyết Ảnh và lợi trảo của hắn đồng thời va đến, tạo nên, điều này làm cho biểu hiện của Diệp Chân va Nguyệt Đào đồng thời biến đổi.
Nguyệt Đào này thân là Đại ma sư Ma Thần điện, có tu vi Huyền Cung Cảnh trung kỳ, nhưng một đòn vừa rồi, chính là tùy ý ra tay, trong tình huống phân thân Ma soái toàn lực đề phòng, có thượng phẩm Trấn khí gia trì, gần như ra tay toàn lực, nhưng lại không chiếm được tiện nghi gì.
Điều này cho thấy Đại ma sư Nguyệt Đào rất mạnh.
Có lẽ, theo Diệp Chân đoán, tất cả bọn họ gộp lại, sợ đều không phải đối thủ của Nguyệt Đào này.
Diệp Chân bên này khiếp sợ, còn Nguyệt Đào lại càng thêm sâu hơn, hắn chính là Hoàng tộc Nguyệt Ma bộ tộc trong Ma tộc, chiến lực cực kỳ cường hãn, đừng nói là đối thủ đồng cấp, dù là Ma tộc có tu vi cao hơn so với hắn đều không phải đối thủ của hắn.
Bây giờ, lại không phân cao thấp, liều mạng với một Ma Hồn Thông Thần cảnh cửu trọng, tuy rằng chỉ một chiêu, đủ khiến hắn vô cùng khiếp sợ.
Càng quan trọng chính là, nếu đối phương đúng là Ma Hồn Vương Giả, đó chính là trả giá thật sự quá lớn.
Ma tộc bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện một Ma Hồn Vương Giả, nếu giao hảo tốt với một vị Ma Hồn Vương Giả mới hiện ra, thậm chí lôi kéo tới, đặt ở sau lưng.....
Suy nghĩ đến đây, Nguyệt Đào phi thân lùi về sau, liên tục hướng về phân thân Ma soái giải thích.
- Bản tọa cũng không có ác ý, bản tọa chỉ muốn chém giết mấy tên kia, để nghiệm chứng một lần ngươi có phải thật Ma Hồn Vương Giả hay không?
Bay ngược đến cửa đại điện, Nguyệt Đào phách phách mấy lần, bùm bùm, mười mấy Ma tộc thủ vệ ngoài cửa đại điện của Ngưu Ma Long, tất cả đều bị một đòn đánh thành mảnh vỡ.
Mười mấy Tiên Thiên thần hồn của Ma tộc thủ vệ hét thảm bay ra, khi bay ra, Chiến Hồn Huyết Kỳ mà phân thân Ma soái mang theo hình như cảm ứng được cái gì, tự động tỏa ra một làn sóng sức hút không tên.
Thoáng chốc, Tiên Thiên thần hồn của mười mấy Ma tộc thủ vệ đã không tự chủ được, bay về hướng phân thân Ma soái, trong thời gian ngắn, hòa vào và biến mất không còn tăm hơi trong thân thể của Ma soái phân.
-Thật sự!
Thấy thế, Nguyệt Đào đột ngột kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Trên khuôn mặt lông lá của Nguyệt Đào mạnh mẽ xoay chuyển thành một khuôn mặt tươi cười.
- Long Nộ, còn không mau mau giới thiệu một chút vị đại nhân này cho ta làm quen, bản tọa rất sùng bái nhiều anh hùng Ma Hồn trong Ma tộc bộ tộc chúng ta!
Long Nộ theo bản năng chếch miệng, còn sùng bái, tính cách của Nguyệt Ma Nguyệt Đào này rất hung tàn, thường xuyên hành hạ chết Ma tộc tìm niềm vui, trong Ma tộc hắn hành hạ đến chết, lại gần một phần ba là Ma Hồn.
Đương nhiên, những câu nói này, Long Nộ chỉ dám nghĩ trong lòng, ngoài miệng lại không dám nói.
Sau khi giới thiệu một phen, Nguyệt Đào nghênh ngang ngồi xuống, bỏ cả thể diện, muốn kéo lên quan hệ với phân thân Ma soái Diệp Chân, những lời nịnh nọt kia, Diệp Chân nghe đến ngại ngùng.
Đáng tiếc chính là, Nguyệt Đào cũng không biết Ma HồnVương Giả Địch Khoát Hải là phân thân của Diệp Chân, một Nhân tộc thấp kém, nếu như biết đến, sẽ có vẻ mặt gì?
Thừa dịp thời cơ này, Diệp Chân và Ngưu Ma Long Nộ nhanh chóng giao lưu, làm rõ lịch còn có ý đồ đến của Nguyệt Đào này.
Theo Long Nộ nói, Nguyệt Đào này tám chín phần mười là đến hỏi hỏi chuyện của Thần dụ.
Long Nộ và Nguyệt Đào xưa nay quan hệ cũng rất tốt, trên căn bản, Nguyệt Đào chính là chỗ dựa của Long Nộ trong Ma Thần điện, xưa nay có bao nhiêu cung phụng.
Việc của Thần dụ này, một khi có manh mối, Long Nộ sẽ ngay lập tức thông báo cho Nguyệt Đào, để nắm chặt công lao.
Không gì khác, lúc trước ba Ảnh Ma nhìn thấy Trường Nhạc Công chúa, sau khi đào tẩu được, đến nơi này của Long Nộ, chỉ có một tên!
Long Nộ không đề cập tới chuyện này cũng còn tốt, vừa nhắc đến chuyện này, đã để
Diệp Chân cau mày lại, lại là một việc phiền phức.
Nhưng hiện nay, chuyện quan trọng nhất là phải ứng phó Đại ma sư Nguyệt Đào, giải quyết tên phiền toái Nguyệt Đào này!
Diệp Chân lại bắt đầu đăm chiêu!