Chương 1327 Chiến Tranh Đánh Đổi
Đó là một loại biểu hiện thế nào, chính là biểu hiện vừa vui mừng, vừa đau khổ, vừa bất đắc dĩ.
Không ai biết vừa rồi vì bảo mệnh trả giá lớn bao nhiêu, bởi vì ngay cả chính hắn cũng không biết đánh đổi đến cùng lớn bao nhiêu.
Phụ thân của hắn, nhân vật khủng bố lấy thời gian trăm năm tĩnh dưỡng để đánh đổi, cứu một Ảnh Ma nằm trong tuyệt cảnh, sau đó, vì báo đáp phần ân tình này, vị Ảnh Ma kia đáp ứng phụ thân của hắn một điều kiện, một điều kiện rất rườm rà.
Chế thành Bản Mệnh Thần phù, vào thời khắc mấu chốt, cứu con cái của hắn một lần.
Ừm, phụ thân của Kê Hoa rất công bằng, toàn bộ huynh đệ tỷ muội của hắn đều có một cơ hội như vậy.
Theo phụ thân của hắn, một Tam Nhãn Ma tộc nắm giữ huyết mạch Hoàng tộc sau khi trải qua một lần tử vong gột rửa thì phải thoát thai hoán cốt, nếu như không thể vậy còn không bằng đi chết!
Vì vậy, phụ thân của Kê Hoa đều phân phát cho mỗi người con một Bản Mệnh Thần phù do vị Ảnh Ma đại nhân kia luyện thành, phụ thân ưa thích sự công bằng.
Bản Mệnh Thần phù này, Kê Hoa vẫn luôn giữ trong người, theo lời của phụ thân nói, cho dù đụng tới cường giả cấp bậc Ma tôn thì Thần phù này cũng có thể giúp hắn chạy thoát.
Bây giờ, dùng mất rồi!
Ở trước mặt dày đặc công kích bao trùm không hề giá trị dùng mất.
Tâm tình Kê Hoa có thể tưởng tượng được!
- Có muốn ta mang ngươi rời khỏi nơi này hay không? Nếu như không cần, sứ mệnh kia của lão phu sẽ hoàn thành, chết tiệt, ít nhất còn có hơn 300 thứ.....
Trên bầu trời, tên Ảnh Ma như ẩn như hiện một mặt phiền muộn.
Trên mặt đất, tinh thần của Diệp Chân đã căng thẳng tới cực điểm.
Thà rằng đối mặt mười vị Giới Vương cũng không muốn đối mặt một vị Ảnh Ma Giới Vương cảnh, bởi vì bọn họ chính là phù hợp với từ xuất quỷ nhập thần.
Bản thể Diệp Chân đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như tên Ảnh Ma kia phát động công kích, hắn sẽ không chút do dự phát động Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn chạy khỏi nơi này.
Đối mặt với Ảnh Ma Giới Vương cảnh, hắn không có bất kỳ nắm chắc.
Kê Hoa thì cũng bất đắc dĩ cười khổ.
- Tiền bối, ta có một điều thỉnh cầu....
- Câm miệng! Ta không muốn nghe phí lời, ta chỉ muốn ngươi xác nhận, hiện tại ngươi đã an toàn hay chưa!
Âm thanh của Ảnh Ma vang lên.
Kê Hoa lần thứ hai nở nụ cười khổ, nhưng lần này đối tượng cười khổ lại là Diệp Chân.
- Được rồi, bạn cũ, ta nghĩ, ngày hôm nay chúng ta xảy ra một hiểu lầm tuyệt vời, trong tình báo của ta, ngươi thật giống như bị một lãnh chúa nào đó bắt được, bản ý của ta là cứu người!
Nghe vậy, Ma soái phân thân cũng nở nụ cười.
- Cái kia cũng thật là một hiểu lầm, ta còn tưởng rằng ngươi muốn giết ta, vì vậy không thể không vận dụng một chút thủ đoạn!
- Làm sao biết được? Chúng ta là bạn cũ, không phải sao? Chúng ta phải từ từ nói chuyện!
Kê Hoa vung tay lên, năm Huyền Cung Cảnh dưới tay hắn hiếm hoi còn sót lại lập tức thu hồi linh lực, Trấn khí dồn dập đứng hầu phía sau Kê Hoa.
- Ha ha ha ha, vậy thì thật là quá tốt rồi, chúng ta xác thực là phải nói chuyện!
Diệp Chân vung tay lên, một trăm Phá Thiên Tru Long tiễn gắt gao khóa chặt Kê Hoa lập tức biến mất không còn tăm hơi.
- Hôi tôn tử! Đều là một đám hôi tôn tử dối trá!
- Ta không thích nhất hôi tôn tử dối trá như vậy!
Thằn lằn A Sửu bất mãn nói thầm.
Thấy thế, trong hư không nổi lên ba động, tên Ảnh Ma kia vô thanh vô tức biến mất, giống như từ chưa từng xuất hiện.
- Ta nói bạn cũ, ngày hôm nay ngươi đã cho ta một kinh ngạc vô cùng vui mừng, thực lực của ngươi, quá lợi hại!
Ma soái phân thân và Kê Hoa nhiệt tình ôm ấp tâm sự.
Trên mặt Ma soái phân thân cũng chất đầy nụ cười.
- Thế à! Ta còn chuẩn bị cho ngươi một vui mừng lớn hơn!
- Ừ, niềm vui bất ngờ sao?
- Còn về đồ vật mà ngươi cần, ta đã sao chép nó ra mười mấy vạn bản, giao cho thuộc hạ tâm phúc bảo quản, một khi ta có chuyện, nó lập tức sẽ biến thành hơn triệu bản, xuất hiện đầy trên mặt đất Ma tộc! Còn về chính phẩm....
Ma soái phân thân đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt Kê Hoa tối sầm, biểu hiện trở nên cực kỳ khó coi.
- Bạn cũ của ta, ngươi.... Ngươi sẽ không thật sự làm như vậy chứ? Đúng rồi, chính phẩm ở nơi nào?
- Chờ khi ta tử vong, nó sẽ xuất hiện tại nơi nên xuất hiện!
Ma soái phân thân cười hắc hắc, trong tiếng cười tràn đầy âm u.
Kê Hoa cố làm ra vẻ cả kinh.
- Tử vong? Bạn cũ của ta, ngươi mạnh như vậy, sao có thẻ tử vong, tuyệt đối sẽ không tử vong!
- Không có cái gì không thể! Ta đã làm tốt dự tính xấu nhất!
Diệp Chân nói nhỏ.
Âm thanh tuy nhỏ nhưng lại làm cho biểu hiện của Kê Hoa khó coi hơn mấy phần, vắt một Lan Hoa Chỉ, Kê Hoa miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, hắn từ trong giọng nói của Ma soái phân thân đã nhìn ra rồi đối phương kiên quyết.
- Được rồi, ta mang theo tiền chuộc đến đây! Ta nghĩ, thành ý của ta đủ để đánh động ngươi! Nhưng trước khi giao dịch, xin cho phép ta cứu trị thuộc hạ của ta, Ma tộc tu vi Huyền Cung Cảnh đã là chiến lực tương đối quý giá!
Kê Hoa nói.
Diệp Chân chậm rãi gật đầu, năm thuộc hạ của hắn bay nhào hướng về phía năm Ma tộc Huyền Cung Cảnh trọng thương gần chết hiếm hoi còn sót lại.
Nhưng ngay trước khi cứu trị, một Ma tộc Huyền Cung Cảnh trong đó vẫn không thể chống đỡ nổi, kêu rên một tiếng, thân thể hóa thành nước mủ cực kỳ tanh hôi, chết thảm tại chỗ.
Giữa lúc đồng bạn của hắn chuẩn bị thu lấy Tiên Thiên thần hồn của hắn thì chuyện kỳ dị đã xảy ra, thần hồn của Ma tộc Huyền Cung Cảnh lại không bị khống chế trôi về phía Ma soái phân thân, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể ma soái phân thân.
Nhìn thấy vậy, Kê Hoa trợn mắt ngoác mồm, chỉ vào Ma soái phân thân kinh hô,
- Thì ra, Tiên Thiên thần hồn của tất cả những thuộc hạ của ta..... Tất cả.....
Trong nháy mắt tiếp theo, biểu hiện của Kê Hoa đại biến.
- Hoàng tộc, lẽ nào ngươi là Vương Giả của bộ tộc Hồn Ma?
Không chờ Ma soái phân thân bày tỏ, Kê Hoa đã nhanh như tia chớp bay lên, như là một người phụ nữ ôm lấy cánh tay Diệp Chân.
- Địch huynh, chúng ta là bằng hữu! Chúng ta là bạn cũ, không phải sao?
Vừa nói vừa lay động cánh tay.
Dáng dấp kia làm cho Diệp Chân buồn nôn suýt chút nữa nghẹt thở, nếu như một thiếu nữ xinh đẹp làm nũng như vậy thì không nói, nhưng nếu như một nam nhân cực kỳ to mọng ôm cánh tay của ngươi dao động, như vậy cơm ăn đêm qua cũng có thể nhổ đi ra!
Cả người run rẩy, Ma soái phân thân một chân đạp bay Kê Hoa.
- Ngươi, ngươi sau đó cách ta xa một chút!
- Thế nhưng, chúng ta là bằng hữu, chúng ta đúng là bằng hữu, không phải sao?
Nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Ma soái phân thân, Kê Hoa suy nghĩ một chút, vẫn không có lần thứ hai chạm vào điểm mấu chốt của Diệp Chân, duy trì khoảng cách nhất định với hắn.
- Đại nhân, bên kia còn có hai vị!
Lão giả lúc trước liều mạng bảo vệ Kê Hoa kia lặng lẽ chỉ hai bóng người co giật ở trong bụi cỏ.
Hai tù binh Huyền Cung Cảnh kia đang bị Tiểu Yêu điên cuồng thôn phệ linh lực trong cơ thể.
Võ giả Huyền Cung Cảnh, tu vi của hắn bất kể là so với Diệp Chân hay là Tiểu Yêu đều mạnh mẽ quá nhiều, tùy tiện thôn phệ một chút cũng có thể làm cho tu vi của Diệp Chân và Tiểu Yêu tăng vọt.
Duy nhất không có động tĩnh chính là Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Tiểu Yêu thôn phệ đến năng lượng, Diệp Chân chỉ được phân một thành, còn lại Tiểu Yêu và Thận Long Nguyên Linh A Sửu chia đôi.
Thế nhưng lượng lớn năng lượng vọt vào trong Thận Long Châu, ngay cả một bọt nước cũng không nổi lên được.
Muốn phá tan hàng rào không gian tầng thứ năm của Thận Long Châu, cần sức mạnh không phải là một chút.
Mà tuy Diệp Chân chỉ chiếm một thành, nhưng một thành lượng này cũng đủ để tu vi Diệp Chân từ Nhập Đạo Cảnh tam trọng tăng nhanh đến Nhập Đạo Cảnh lục trọng, như vậy, tu vi Diệp Chân còn đang nhanh chóng tăng cường, mà tu vi khí tức của Tiểu Yêu cũng nhanh chóng tăng đến Thông Thần Cảnh thất trọng.
Diệp Chân đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội quý giá như vậy, ở tình huống bình thường muốn thôn phệ tu vi của một tù binh Huyền Cung Cảnh là cực kỳ khó khăn.
- Chỉ là rác rưởi mà thôi, bọn họ thật ra đã không khác gì người chết!
Ma soái phân thân nói.
- Có lẽ, bọn họ lập tức sẽ chết rồi!
Kê Hoa ngẩn người một chút, lập tức rõ ràng ý tứ của Diệp Chân, chỉ cần hắn cứu hai gia hỏa xui xẻo kia, như vậy hai gia hỏa xui xẻo đó lập tức sẽ tử vong, giống như rác rưởi không có chút tác dụng gì.
Dưới tình huống này, hắn có thể thế nào đây?
- Được rồi, ta nghĩ chúng ta là bằng hữu, chúng ta cố gắng hợp tác, chúng ta là bằng hữu có cơ sở hợp tác, chẳng lẽ không đúng sao?
Nhìn biểu cảm xem thường của Ma soái phân thân, Kê Hoa có chút bất đắc dĩ đổi giọng.
- Được rồi, trước khi hợp tác, trước tiên chúng ta cần phải hoàn thành giao dịch!
Nói xong, Kê Hoa chủ động móc ra mấy chiếc nhẫn trữ vật, trong đó chứa tiền chuộc, có khế đất, còn có khống hồn tinh phù, lượng lớn lượng lớn tài liệu luyện khí đã ước định trước đây, thậm chí vật liệu Trấn khí mà Kê Hoa đồng ý cũng ở trong đó.
Thế nhưng Diệp Chân chỉ liếc mắt nhìn đã đẩy đống tài liệu này về.
- Không đủ, những cái này còn thiếu rất nhiều!
- Không đủ?
Kê Hoa ngạc nhiên.
- Những cái này không phải ước định lúc trước của chúng ta sao, hoàn toàn đầy đủ!
- Nhưng trước lúc này, giữa chúng ta vừa bạo phát chiến tranh! Biết hai sóng công kích vừa rồi tiêu hao bao nhiêu của cải của ta sao?
- Gấp mười lần!
- Tiền chuộc phải trên cơ sở lúc trước tăng lên gấp mười lần, chiến tranh, đây chính là chiến tranh đánh đổi!
Diệp Chân rít gào!