Chương 1330 Ma Linh Quả
Cuối cùng, bởi vì hành động tham lam của điện chủ Ma Thần phân điện Tắc Mông đã hù chạy một vị Hồn Ma Vương Giả tân sinh, có vài nguyên nhân, nhiều phương diện nguyên nhân, được vị Đại Thần Sư điều tra chuyện này ẩn giấu đi.
Thế nhưng, chuyện này cũng không trở ngại Vạn Thần cung xử trí Tắc Mông.
Thậm chí, dù cho chuyện này bị vị Đại Thần Sư nắm quyền ẩn tàng xuống, thế nhưng hậu quả xấu một chút cũng không giảm. Mấy Đại Thần Sư điều tra bởi vì... chuyện này đã rất bất mãn đối với hành động ngu xuẩn của Tắc Mông.
Sở dĩ, khi báo cáo kết quả cuối cùng cho Vạn Thần cung, trong quá trình nộp lên kết quả điều tra, sinh ra một chút biến hóa tâm tình gì đó.
Nguyên bản, Tắc Mông chỉ là tham công, nhưng trong quá trình điều tra, kết quả lại bị miêu tả thành trước đó không hề có chút thành tích nào, sau đó biết đến thưởng công.
Là Tắc Mông ngu xuẩn dẫn đến vị nữ tù binh bị bắt được kia lần thứ hai chạy trốn.
Kết quả lần lượt được nộp lên, cuối cùng tự nhiên là nộp chỗ của người phát Thần Dụ là Nghịch Chiến Chiến Thần Xà Oa, Chiến Thần Xà Oa giận dữ.
Vạn Thần cung dẹp loạn thế nào thì Nghịch Chiến Chiến Thần Xà Oa lửa giận không được biết, thế nhưng đối với xử trí Tắc Mông thì nhanh chóng có kết quả.
Điện chủ Ma Thần phân điện Tắc Mông tuy không có hành động xúc phạm, nhưng chuyện đại ý và ngu xuẩn lại tạo thành xúc phạm, tội không thể tha, lập tức cướp đoạt thần chức, giải vào ma ngục Vạn Thần cung nhốt trăm năm để chuộc tội.
Nghiêm phạt đối với Tắc Mông đã có địa vị cao đến điện chủ Ma Thần phân điện chính là cực kỳ nghiêm trọng, có thể nói là nỗ lực của nửa đời trước của hắn hoàn toàn chơi xong.
Kết quả này cũng nhờ gia tộc của Tắc Mông đã âm thầm động tay vào, bằng không, Tắc Mông trực tiếp bị cách chức thành nô lệ cũng có thể.
Trên cơ bản, Ma tộc có thể tiến nhập Ma Thần điện trở thành nhân viên thần chức đồng thời đảm nhiệm chức vụ nhất định thì gia tộc sẽ không quá kém, phía sau đều có một thế lực gia tộc hoặc lớn hoặc nhỏ, chớ nói chi Đại Ma sư Nguyệt Đảo xuất thân từ bộ tộc Nguyệt Ma.
Ngay vào ngày Tắc Mông bị giáng chức, gia tộc phía sau Nguyệt Đảo cũng đã bắt đầu động tác, ngoài được tuyên dương công huân, nhất là vết thương bị lực lượng tạo hóa tạo thành vẫn không cách nào khôi phục, cuối cùng nhờ có một vị Đại Thần Sư ban thưởng thuốc mới hoàn toàn khôi phục.
Một phần công lao và năng lực này, hơn nữa có gia tộc phía sau trợ giúp, Nguyệt Đảo thành công được bổ nhiệm làm Đại Điện chủ của một tòa Ma thần phân điện.
Chỉ chờ tu vi của Nguyệt Đảo đạt tới là có thể thu được xưng hào Thần sư, trở thành điện chủ Ma Thần phân điện.
Đến tận đây, do chuyện Thần Dụ đưa tới một loạt hậu quả tạm thời hạ màn.
Đại Ma sư Nguyệt Đảo trở thành Đại Điện chủ của một tòa Ma thần phân điện, thành người bề ngoài có được lợi ích lớn nhất. Nhưng thật ra, người được lợi ích lớn nhất phải là Cuồng Ngưu lĩnh chủ Ngưu Ma Long Nộ.
Có Đại Điện chủ Nguyệt Đảo duy trì, Long Nộ bắt đầu nhanh chóng mở rộng thực lực, cho dù lãnh địa hay thực lực cá nhân cũng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.
Đương nhiên, hai người này chỉ là người có được lợi ích lớn nhất biểu hiện ra ngoài, trên thực tế, Diệp Chân đã khống chế thần hồn của bọn họ mới là người được lợi ích lớn nhất.
Quyền thế của hai người Nguyệt Đảo và Long Nộ càng lớn, thực lực càng mạnh, như vậy chỗ tốt Diệp Chân lấy được sẽ càng lớn.
Tắc Mông qua chuyện lần này trực tiếp trở thành người bị hại, nhưng phải đến khi bị giam áp vào ma ngục, ngồi trong ngục nghĩ lại, Tắc Mông cũng không hiểu rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Hình như hắn chỉ lòng tham thưởng công một lần, không hiểu sao thiếu chút nữa phạm vào tội lớn xúc phạm, thoáng cái từ trên trời rơi xuống.
Hắn vẫn nghĩ không thông, nữ tù binh rốt cuộc đào tẩu như thế nào. Tuy bên phía Vạn Thần cung giải thích là đối phương có lực lượng tạo hóa, như vậy mọi việc bất khả tư nghị cũng có thể giải thích thông.
Thế nhưng, trong gia tộc của hắn cũng có cao nhân, đã từng câu thông, nữ tù binh kia đúng là có lực lượng tạo hóa có thể chạy trốn khỏi địa lao dày đặc cấm chế của Tắc Mông.
Thế nhưng, lực lượng tạo hóa cho dù có thần kỳ thì cũng chỉ là một loại lực lượng cấp cao hơn, cho dù có các loại tác dụng thần kỳ thì ở trong địa lao bị
Tắc Mông bày cấm chế dày đặc cũng không thể nào hư không tiêu thất.
Ít nhất, cũng có thể lưu lại một chút dấu vết lực lượng, thế nhưng toàn bộ đều không có.
Đáng tiếc, sau khi Tắc Mông bị giam vào địa ma ngục, những thứ này lại trở thành một đám mây mù không có lời giải.
Sợ rằng, cũng chỉ có Diệp Chân, người phía sau màn bố trí tất cả những thứ này mới rõ ràng sự huyền bí trong đó.
Nữ tù binh đó thật ra chỉ là do A Sửu phun ra một chút bổn nguyên thận khí của Thái Cổ Mê Thận cùng với một giọt tiên huyết chứa hơi thở của Trường Nhạc công chúa mà thôi.
Theo Thận Long nguyên linh A Sửu nói, có bổn nguyên thận khí của Thái Cổ Mê Thận ở đó, nếu chỉ dựa vào mắt thường và thần hồn để phân biệt thì cho dù vị Nghịch Chiến Chiến Thần Xà Oa đánh xuống Thần Dụ tự mình đến cũng không cách nào phân biệt ra được thật giả.
Mà chỉ cần Thận Long nguyên linh A Sửu nguyện ý, nữ tù binh do một đoàn bổn nguyên thận khí biến thành, bất cứ lúc nào có thể hóa thành hư vô.
Thậm chí, để đem chuyện này càng giống thật hơn, Diệp Chân cố ý để Đại Ma sư
Nguyệt Đảo đứng bất động, tản ra tất cả phòng ngự, để Trường Nhạc công chúa đánh mấy chưởng, tạo thành vết thương kinh khủng lừa gạt tất cả mọi người.
Khi Diệp Chân nghe xong tin tức này vẫn thở dài một một, kết quả sau cùng so với dự đoán của hắn thì vẫn kém một chút.
Theo kế hoạch của Diệp Chân, Tắc Mông kia bởi vì tội lớn xúc phạm và hù chạy một Hồn Ma Vương Giả tân sinh, có thể sẽ trở thành Ma thần tế phẩm được đưa lên Hiến Tế điện trong Vạn Thần cung hiến tế.
Nhưng cuối cùng, hắn chỉ bị nhốt vào ma ngục trăm năm.
Giống như ở Đại Chu, quý tộc đều có đặc quyền.
Nhưng kết quả này, Diệp Chân cũng miễn cưỡng hài lòng.
Diệp Chân không biết một lãnh chúa Ma tộc tuyệt đối tín nhiệm và Ma Thần điện phân điện chủ phối hợp ủng hộ nhau sẽ trở thành quái thai gì.
…
- Địch huynh, ta ở trong lãnh địa của ta phân ra cho ngươi một lãnh địa diện tích ước chừng vạn lý, sau này chính là lãnh địa độc hữu của ngươi, đồng thời cũng có thể ổn định tiền chuộc trong một vạn nô lệ tư quân Ma tộc và một vạn nữ đày tớ. Một vạn Ma tộc nô công, đồng thời, làm một lãnh chúa, ngươi có tất cả quyền chi phối trong lãnh địa!
- Xem như lễ vật, trong lãnh địa ngoại trừ có vài mạch khoáng ra thì còn có một nhánh sơn mạch khoáng Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, hàng năm đại khái có thể sản xuất một hai nghìn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc!
Trong đại điện lĩnh chủ thật lớn và xa xỉ của Kim Hoa Ma quân Kê Hoa, Kê Hoa vừa cử rượu thăm hỏi, vừa bàn giao cho Diệp Chân.
Diệp Chân dùng ngón tay trỏ gõ trên bàn ăn to lớn trước mặt.
- Một nhánh núi hàng năm sản xuất mấy nghìn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc? Tiền chuộc trăm vạn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc đâu, ngươi chừng nào đưa ta?
Vấn đề này làm Kê Hoa nở nụ cười khổ.
- Địch huynh, trăm vạn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, cũng không phải ta nói không giữ lời, thật sự là con số này, ta cần một chút thời gian.
- Trăm vạn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, đúng là trong lãnh địa của gia tộc bọn ta sở hữu mạch khoáng Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, thế nhưng ta cũng không phải tộc trưởng của gia tộc, cho nên cái này chỉ có thể từ từ trả lại.
Nghe vậy, Diệp Chân cười lạnh.
- Bao lâu, mười năm, hay một trăm năm? Nếu nói như vậy, chuyện hợp tác của chúng ta, sợ là sẽ không cần phải... Tiếp tục nữa?
- Không không không!
Kê Hoa vội vã lắc ngẩng đầu.
- Ta là người rất giữ chữ tín, ngươi cũng biết, Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc cũng có phẩm giai, thượng phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc và hạ phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, chênh lệch rất lớn!
- Ta nghĩ, Địch huynh khẳng định thích thượng phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, mà không phải cái loại hạ phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc có rất nhiều tạp chất.
- Đương nhiên!
- Bởi vì trong gia tộc ta có con đường riêng, có thể có được số lượng lớn thượng phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, như vậy, ta có thể cung cấp cho Địch huynh ít nhất mười vạn cân Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc. Mà dưới tình huống bình thường, một trăm cân hạ phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc mới có thể đổi được một cân thượng phẩm Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc.
- Giá trị trong đó, không cần ta nói, Địch huynh cũng hiểu chứ?
Kê Hoa nói rằng.
- Hiểu rõ!
- Như vậy, ta nghĩ Địch huynh nhất định sẽ giúp hồn ma dưới trướng ta đề thăng một chút thực lực, có lẽ không bao lâu nữa, ta sẽ lên Nhân Ma chiến trường, ta cần công huân, cho nên ta cần một ít hồn ma của năng lực cường đại phụ trợ.
Kê Hoa nói.
- Đây là tiền để giao dịch thêm?
Diệp Chân hỏi.
- Có thể nói là vậy!
- Ngươi biết, làm một Hồn Ma Vương Giả, ta cũng không thể trống rỗng đề thăng thực lực con dân của ta, ta cần Tiên Thiên thần hồn của Ma tộc chết trận!
- Cái này giao cho ta!
Kê Hoa nói.
- Thành giao!