Chương 1340 Hành Động Điên Cuồng
Chớp mắt khi thần niệm năm người bắt đầu phóng xạ, Diệp Chân dùng tốc độ nhanh nhất độn đến nơi sâu nhất dưới nền đất, sợ bị thần niệm bọn họ phát hiện ra.
Loại thống kê này kéo dài hơn ba tức mới kết thúc, cuối cùng, thần hồn lực lượng năm người tiêu hao quá độ hòa cùng một chỗ, tính toán kết quả thống kê một lần, đánh thần hồn lạc ấn kết quả thống kê, năm người cuối cùng tuần tra khu vườn thêm một lần, lại bức ra bản nguyên tinh huyết, lúc này mới nhanh chóng rời khỏi vườn Linh Hư quả.
Bất quá, Diệp Chân cũng không có vội vã đi ra, lại bỏ ra chút thời gian cẩn thận điều tra một lần trong vườn Linh Hư quả, xác định không còn có thủ vệ khác, lúc này mới chầm chậm hiện thân.
Một tiểu thế giới đóng kín chỉ có thể dùng bản nguyên tinh huyết Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc dựa vào bí pháp mới có thể mở ra thông đạo, Tam Nhãn Ma tộc còn có cái gì không yên lòng?
Huống chi, ngoại trừ người biết chuyện, sợ rằng cũng không nghĩ ra dưới Linh Mâu Hải dĩ nhiên ẩn giấu một tiểu thế giới?
Mà dù là biết, Linh Mâu Hải rộng lớn vô biên, muốn tìm đến nơi tiểu thế giới ẩn giấu, còn cần bí pháp đặc thù mới có thể mở ra, độ khó kia, so với mò kim đáy biển thì còn khó hơn gấp trăm lần.
Lấy một Linh Hư quả tiếp một Linh Hư quả, Diệp Chân mạnh mẽ cắn một cái, phần thịt quả vào miệng, chua ngọt sướng miệng, sau khi hóa thành lực lượng cuồn cuộn mát mẻ nhằm về phía Linh Phủ.
Hai tay giống như huyễn ảnh, Diệp Chân một bên lấy những Linh Hư quả thành thục, còn thỉnh thoảng tự nhét vào trong miệng mình mấy quả.
-Ta nói A Sửu, dù các trưởng lão Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc, chỉ sợ cũng không dám như ăn Linh Hư quả như ta đâu?
Diệp Chân phun ra một hột, ánh sáng hai tay biến ảo một chút, mấy chục Linh Hư quả thành thục đã rơi vào trong tay.
-Nếu một mình ngươi nắm giữ quả này, vậy ngươi chính là đại gia trong đại gia, nắm Linh Hư quả cất rượu uống cũng không có vấn đề gì!
-Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc nhất mạch, nhân khẩu không có mười triệu cũng có sáu bảy triệu, hạch tâm tộc nhân trong đó có tư cách hưởng thụ Linh Hư quả, chỉ sợ ít nhất cũng có một triệu.
-Ngoài ra, chỗ tốt lớn như vậy, Tam Nhãn Ma tộc bọn họ sợ là cũng không cách nào độc hưởng, khẳng định đưa ra một phần.
-Khà khà, cứ như vậy, chỉ sợ các trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc cũng không dám lãng phí một Linh Hư quả.
-Cái đó là đương nhiên!
Cười cười, hai vai Diệp Chân loáng một cái, phân hoá ra chín thận ảnh phân thân, thần niệm hơi động, chín thận ảnh phân thân nhanh chóng đánh về phía bốn phương tám hướng, cùng Diệp Chân thu hoạch Linh Hư quả.
Sau khi lần trước đi tới Thượng cổ Ma Thần Điện, thần hồn tu vi Diệp Chân đã đạt đến tiên thiên hồn quang cửu trọng, con số thận ảnh phân thân cũng đạt đến chín cái.
Diệp Chân một người muốn lấy Linh Hư quả khắp trong vườn, trăm vạn quả, chỉ sợ đến mấy ngày mấy đêm, có thận ảnh phân thân hỗ trợ, nhanh hơn mấy lần.
Lúc này, Diệp Chân có chút hoài niệm Tiểu Yêu, nếu Tiểu Yêu ở đây, tùy tiện thúc giục một lần, trăm vạn đầu cây cỏ xúc tu nhô ra, chỉ sợ một canh giờ đã có thể lấy sạch Linh Hư quả nơi này.
Thế nhưng hiện tại Diệp Chân thì không xong.
Tuy rằng Diệp Chân ra có thể triển khai Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, thế nhưng vừa triển khai, những Linh Hư thụ này có thể sẽ bị hủy.
Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, Linh Hư thụ nơi này, trẻ tuổi nhất, chỉ sợ đều có mấy ngàn năm, càng có những Linh Hư thụ chu vi mấy chục dặm, Diệp Chân tính toán, thụ linh kia không có mấy triệu năm, cũng có gần trăm vạn năm.
Linh Hư thụ sinh trưởng gần trăm vạn năm trong thiên địa nguyên khí dày đặc như vậy, nếu một khi tỉnh lại trở thành thụ yêu, sức chiến đấu kia, Diệp Chân quả thực không dám tưởng tượng.
Bất quá, nếu Diệp Chân thật sự triển khai Ất Mộc Thông Linh Thần quyết đem những Linh Hư thụ này tỉnh lại trở thành thụ yêu, vậy này Linh Hư thụ cũng sẽ bị hủy, muốn lần thứ hai thu hoạch, nhanh nhất cũng phải sau đó trăm năm.
Chín thận ảnh phân thân nhanh chóng hái Linh Hư quả thành thục, chỉ một lát đã thu hoạch hai mươi vạn Linh Hư quả, Diệp Chân vui vẻ ra mặt.
Chỉ cần hai ba canh giờ, số lượng Linh Hư quả hắn cần sẽ đủ, đến lúc đó, lấy Linh Hư quả quý giá, hắn tùy tiện đưa mấy quả ra ngoài, còn không đổi được lượng lớn chỗ tốt.
Tình cảnh kia, ngẫm lại cũng có thể làm cho người ta sung sướng, cười cười, Diệp Chân nhìn từng Linh Hư thụ, đột nhiên suy tư.
-A Sửu, ngươi nói nếu ta dào hết đám Linh Hư thụ này sẽ có hậu quả gì?
Trong đầu Diệp Chân đột nhiên bay lên một ý nghĩ điên cuồng như thế.
-Vậy thì sẽ để Linh Hư quả viên của Tam Nhãn Ma tộc triệt để đoạn tử tuyệt tôn!
-Hắc, ta thấy phương pháp này rất tốt, ngươi đào hết Linh Hư thụ nơi này, đến lúc đó, Linh Hư quả trên tay ngươi càng thêm đáng giá.
-Ta dám cam đoan, Linh Hư quả viên quy mô loại này, toàn bộ Hồng Hoang thế giới, không đứng số một cũng số hai.
A Sửu bỉ ổi bỉ ổi cười nói.
-Không sai, ý nghĩ này rất tốt!
Trong nháy mắt tiếp theo, hai tay Diệp Chân đặt trên đất, linh lực vọt vào, một linh thụ mang theo rễ cây liền vụt lên từ mặt đất.
Bất quá, ngay lúc triệt để đào ra, Diệp Chân do dự.
- A Sửu, Linh Hư thụ này cũng là thiên địa kỳ trân, xem như là một loại thiên địa linh thụ, điều kiện trồng trọt lại cực kỳ hà khắc, ta cũng không có nơi tốt để thu xếp Linh Hư thụ!.
- Nếu như tất cả bị ta đào, vậy những Linh Hư thụ này chẳng khác nào bị ta phá huỷ!
- Nhiều thiên địa linh thụ trực tiếp bị hủy bởi ta tay, thực sự có chút đáng tiếc.
Diệp Chân ngoài miệng nói đáng tiếc, dưới tay một chút đều không chậm, những đồ chơi này ở trong tay Ma tộc, lớn mạnh chính là thực lực Ma tộc, còn không bằng bị Diệp Chân đào hết.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu ngẩn ra, sau đó chậm rãi nói.
- Kỳ thực, những Linh Hư thụ này vẫn có cơ hội sống sót.
- Làm sao?
Diệp Chân nhìn về phía nó.
-A, ta có thể vẽ ra một phần không gian đặc biệt trong Thận Long Châu, chuyên môn gửi những Linh Hư thụ! Đến thời điểm, chỉ cần ngươi duy trì nồng độ thiên địa nguyên linh nhất định cho không gian đặc biệt này, giống như đưa vào lượng lớn linh thạch, dưới tình huống này, những Linh Hư thụ không cách nào sinh trưởng, nhưng cũng sẽ không chết đi.
Chờ đến khi ngươi có được địa bàn thích hợp có thể trồng Linh Hư quả, đến lúc đó lại trồng xuống, vậy ngươi sẽ có được một vườn Linh Hư quả.
-Thật sự?.
Diệp Chân ngẩn ngơ, sau đó một chưởng vỗ đến Thận Long Nguyên Linh A Sửu, lượng lớn linh lực tràn vào trong cơ thể A Sửu, khiến cho hình thể nó cấp tốc bành trướng một vòng lớn.
-Còn ngẩn người làm gì, đào cây đi!
Diệp Chân quát to.
So với hái Linh Hư quả, đào Linh Hư thụ có tốc độ càng chậm, càng thêm gian khổ.
Diệp Chân bàn tính toán một chốc, lấy tốc độ của hắn, muốn đào hết, dù có thận ảnh phân thân trợ giúp, cũng cần tiêu hao ba tháng trở lên.
Hắn cũng không có nhiều thời gian để lãng phí.
Dứt khoát, Diệp Chân không sợ lãng phí, trực tiếp triển khai Ất Mộc Thông Linh Thần quyết, đem một ngàn cây Linh Hư thụ tỉnh lại thành thụ yêu.
Những Linh Hư thụ biến thành thụ yêu này, Diệp Chân chỉ triển khai lên thu linh mấy ngàn năm, vừa tỉnh lại, thụ yêu thực lực thấp nhất cũng là Thông Thần cảnh.
Tình hình này để Diệp Chân lần thứ hai ngẩn người, nhớ tới một chuyện đáng sợ.
Trăm vạn Linh Hư thụ này, chỉ cần Diệp Chân không tiếc, trong một lúc nào đó, bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thân trở thành một quân đoàn cực kỳ khủng bố.
Có một ngàn Linh Hư quả thụ yêu hỗ trợ, chỉ nửa ngày, hơn trăm vạn Linh Hư thụ đã bị Diệp Chân đào lên tất cả, ném vào trong Thận Long Châu.
Phóng tầm mắt nhìn toàn bộ Linh Hư quả viên, tất cả đều là hố to cực kỳ khổng lồ, quả thực tàn tạ khắp nơi.
Diệp Chân nghĩ, nếu các trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc nhìn thấy một màn này, có thể tại chỗ tức chết hay không?.
Thu hoạch lượng lớn Linh Hư quả, lại đào đi hơn trăm vạn Linh Hư thụ, trong tiểu thế giới này đã không có bất kỳ vật gì có giá trị.
-A Sửu, nói một chút coi, làm sao rời khỏi đây? Ngươi vừa rồi liều lĩnh bảo ta đi vào, dù sao cũng nên phương pháp rời khỏi chứ?
Chuyện xong xuôi liền muốn rời khỏi, Diệp Chân hỏi A Sửu.
Thằn lằn A Sửu ngơ ngác.
- Cái này, Diệp đại gia, ta thực sự không ngờ! Ta lúc trước chỉ muốn trước tiên bắt được chỗ tốt, làm sao rời khỏi thì chưa tính tới a.
Nghe vậy, Diệp Chân há hốc mồm.
-Ngươi không có phương pháp rời khỏi thế mà bảo ta xông vào, ta thấy lá gan ngươi càng lúc càng lớn, ngay cả ta cũng dám hố, thực sự là ngứa người?
Diệp Chân nhìn chòng chọc vào thằn lằn A Sửu, trong tròng mắt bắn ra hung quang bốn phía, dáng dấp kia để thằn lằn A Sửu không tự chủ được nuốt từng ngụm nước bọt.
Diệp Chân người chủ nhân này thật muốn nổi giận, có hơn một nghìn loại phương pháp làm cho hắn sống không bằng chết, cái kia so với Tiểu Yêu phát hỏa, khủng bố hơn hơn nhiều.
-Không phải.... Đại gia thân ái nhất của ta..... Ta không phải đều vì ngươi sao?
Ngươi biết đó, Linh Hư quả phi thường quý giá, không chỉ có điều kiện trồng trọt phi thường hà khắc, điều kiện nó sinh sôi nảy nở quả thực hà khắc tới cực điểm.
-Muốn phân hoá bồi dưỡng ra một Linh Hư thụ mới, đều cần ít nhất Tiên Thiên thần hồn cùng huyết nhục của một Huyền Cung Cảnh cường giả tưới nước, mới có thể làm cho Linh Hư thụ trưởng thành.
-Đại gia thân ái của ta, ngươi suy nghĩ một chút xem, trăm vạn Linh Hư thụ, ít lắm thì cũng có trăm vạn Huyền Cung Cảnh võ giả mới có thể bồi dưỡng ra?
A Sửu lắp ba lắp bắp giải thích.
Diệp Chân nhíu mày, trừng mắt lên quát.
- Ngươi đang lừa ta? Đây chẳng phải nói, vì vườn Linh Hư quả này, ít nhất giết hơn triệu võ giả Huyền Cung Cảnh thậm chí mấy triệu?
- Ai ngốc như vậy, đem Huyền Cung Cảnh cường giả dưới tay xem phân bón cho.
- Thế nhưng tù binh thì sao? Mấy vạn năm qua, mấy vạn năm thậm chí mấy trăm ngàn năm ở trên chiến trường tích lũy mấy triệu tù binh Huyền Cung Cảnh, chắc không phải vấn đề nan giải gì chứ?
A Sửu nói.
Diệp Chân nhưng hít vào một ngụm khí lạnh, A Sửu nói như vậy, cái kia thật có khả năng.