← Quay lại trang sách

Chương 1344 Có Phải Là Quá Ác Rồi Không?

Trong Thần Mâu thành có hơn chín phần mười cư dân cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bầu trời khủng bố trắng bao phủ Thần Mâu thành đã kéo dài gần một tháng!

Thần Mâu thành cũng đóng kín một tháng, mỗi ngày đều có những Ma tộc nhìn khả nghi bị bắt đưa lên Thần Mâu Sơn, sau đó, sẽ không có sau đó.

Đại đa số đều triệt để biến mất, có thể trở về, trên căn bản là con cháu Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc.

Cho tới sau gần một tháng, muôn người đều đổ xô ra đường Thần Mâu thành, tất cả mọi người cũng không dám di chuyển, ngoan ngoãn ngốc trong nhà, cái gì cũng không dám làm miễn cho chuốc họa tới cửa!

So sánh với đó, dòng dõi đích tôn Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộcnhư Kim Hoa Ma Quân Kê Hoa được che chở, một đám chiến nô, chúc ma, nô lệ quý phủ hắn trên căn bản không có chuyện gì.

Bởi vì chuyện này, tế lễ hàng năm của Tam Nhãn Ma tộc cũng bị đẩy lùi lại, vẫn như cũ điều tra bốn phía, chính như Diệp Chân cân nhắc, sau khi chuyện bộc phát được một ngày, mấy Thượng Cổ na di trận gần đó đã bị giam đóng.

Thế nhưng, vài ngày sau, lại bất đắc dĩ mở ra.

Bởi vì đối với chuyện này, Tam Nhãn Ma tộc căn bản không có bất kỳ manh mối nào, làm ầm ĩ nửa ngày, tất cả tùy tùng Kê Nan mang đến lần này vì sưu hồn quá độ mà thần hồn tan vỡ mà chết, Kê Nan thân là con cháu huyết mạch Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc, còn được lưu lại thần hồn còn thân thể thì đã không còn.

Nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ đầu mối hữu dụng.

Đầu mối duy nhất chính là đạo tặc rất thông thạo thần dị độn thuật, còn có thể triển khai Phụ Cốt Lân Hỏa khủng bố.

Ngoài ra lại không có bất luận manh mối gì.

Cầm hai manh mối này khắp tìm kiếm khăp thiên hạ Tam Nhãn Ma tộc, không khác biệt gì con ruồi không đầu.

Kéo dài gần sau một tháng, cuối cùng không cách nào tiếp tục kéo dài.

Các đệ tử Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc bọn họ đã rời khỏi lãnh địa quá lâu, hơn nữa sau thời gian đó cũng không đặt quá nhiều bố trí, cho tới trong một tháng này, lãnh địa của ba vị con cháu Tam Nhãn Ma tộc bị lãnh chúa khác công kích.

Các loại biện pháp phong cấm cũng mang đến áp lực thực lớn cho Tam Nhãn Ma tộc!

Mắt thấy không có bất cứ kết quả gì, sau khi suy tính thận trọng, Trưởng Lão hội chỉ có thể bất đắc dĩ cử hành tế lễ hàng năm, đồng thời thả ra thần niệm khống chế Thần Mâu thành.

Năm nay, Kê Hoa tham gia tế lễ hàng năm, biểu hiện cũng như cũ, mỗi lần đều có thể thu hoạch phong phú trở về, nhưng tham gia tế lễ hàng năm lần này, Kê Hoa vẫn cực kỳ ủ rũ.

Nửa thành!

Năm nay Trưởng Lão hội phát xuống tài nguyên tu luyện chỉ bằng nửa thành của năm rồi, đây là đãi ngộ con cháu Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc, còn Tam Nhãn Ma tộc bình thường, ngay cả nửa thành tài nguyên tu luyện cũng không có.

Ai cũng biết trong tộc xảy ra đại sự, nhưng cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Những Tam Nhãn Ma tộc này rất bất mãn, một ít Tam Nhãn Ma tộc bất mãn tài nguyên tu luyện bị cắt giảm mức độ lớn, trong bóng tối muốn liên thủ gây sự.

Có thể chưa kịp xâu chuỗi lại, đội chấp pháp như hổ như sói đã nhảy vào trạch viện bọn họ, từng tên bị đưa vào Thần Mâu Sơn nghiêm hình thẩm vấn.

Các trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc đang lo lửa giận không chỗ phát tiết, những người này quả thực là bia ngắm đưa tới cửa.

Làm cho Kê Hoa sợ hãi, cúi đầu ủ rũ trở về, cũng không dám nói nửa câu bực tức.

Sau khi xin được chỉ thị từ mấy vị trưởng lão thân cận, thừa dịp lệnh cấm giải trừ, Kê Hoa mang theo một đám thuộc hạ của hắn, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi Thần Mâu thành, trở về lãnh địa.

Không thể không nói, tế lễ hàng năm năm nay, đúng là một cơn ác mộng.

Nhưng đối với Kê Hoa mà nói, ác mộng vừa rồi bắt đầu không bao lâu.

- Địch huynh, ngươi cũng nhìn thấy, trong tộc xảy ra đại sự! Ma linh quả đáp ứng cho ngươi, trong thời gian ngắn, sợ là không có đủ.

Sau khi quay lại lãnh địa, Kê Hoa khá có chút khó khăn nói.

Biểu hiện của Diệp Chân chợt trở nên cực kỳ ngạc nhiên, sau đó đột nhiên đứng lên.

- Kê huynh, ngươi đáp ứng với ta! Ta có thể trước khi lên đường, giúp ngươi có thêm một nhóm Ma Hồn tăng tu vi, sao ngươi có thể.....

- Bớt giận, Địch huynh bớt giận!

Kê Hoa vội vã động viên Diệp Chân, nói xong, cực kỳ xấu hổ lấy ra năm quả Linh Hư quả đặt tới trước mặt Diệp Chân.

- Địch huynh, trong tộc xảy ra đại biến, năm nay số lượng Linh Hư quả, ta chỉ có được có năm quả, năm quả này đưa hết cho ngươi, số còn lại, ta lại từ từ suy nghĩ biện pháp!

- Mới có năm quả?

Con mắt của Diệp Chân bỗng trừng lớn, dáng dấp khó có thể tin!

Kê Hoa xoa xoa tay, cực kỳ lúng túng gật đầu.

- Địch huynh yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp!

Trong chớp mắt này, Diệp Chân nhìn Kê Hoa vừa lại lúng túng vừa bất đắc dĩ lại lộ ra vẻ lo lắng, đột nhiên cũng có chút xấu hổ.

Hắn có phải hơi ác quá rồi không?

Hắn một tay chuyển hết rồi vườn Linh Hư quả của Tam Nhãn Ma tộc đi, dẫn đến Kê Hoa không cách nào có đủ ma linh quả, còn làm hại Kê Hoa bọn họ hàng năm thu được tài nguyên tu luyện sụt giá chín thành rưỡi.

Về phần tại sao tất cả loại tài nguyên tu luyện giảm thiểu chín thành rưỡi, có lẽ Diệp Chân đã hiểu, hẳn là các trưởng lão Tam Nhãn Ma tộc không muốn chuyện vườn Linh Hư quả của Tam Nhãn Ma tộc bọn họ bị thất lạc bị bạo lộ quá sớm.

Dù sao theo hiện tại mà nói, vườn Linh Hư quả của Tam Nhãn Ma tộc vẫn như cũ là tài nguyên cấp chiến lược.

- Được rồi, xác thực, trong tộc các ngươi xảy ra đại sự, ta cũng nhìn thấy, ta cũng biết ngươi khó xử! Vậy ngươi cứ từ từ thu thập đi, ta không vội!

Nghe được câu nói này của Diệp Chân, Kê Hoa bỗng nhiên tiến lên, vô cùng kích động nắm chặt tay Diệp Chân, dùng sức lay động.

- Vẫn là Địch huynh thông tình đạt lý.....

Diệp Chân nhanh chóng rút tay ra, dùng sức lau lau.

- Kê huynh, ngươi biết mà, ta không thích nam nhân!

Kê Hoa ngẩn người,

- Thế nhưng, ta cũng không phải thích nam nhân! Không phải, ta đối với ngươi không có ý kia.....

- Đừng đừng đừng, không nói đến chuyện này! Đúng rồi, tên Kê Nan hung hăng thế nào rồi?

Diệp Chân hỏi.

Nhắc đến Kê Nan, biểu hiện của Kê Hoa trở nên cực kỳ vui mừng.

- Ha, tên khốn kia, đã chết chắc rồi! Thật không biết trêu chọc ôn thần nào, tất cả Chúc Ma trên lãnh địa bị sắp xếp một lần không nói, chính bản thân hắn, ta tận mắt thấy xuất hiện trên tế lễ hàng năm.....

Trong con ngươi Kê Hoa chợt hiện qua một tia sợ hãi.

- Còn sống sót, nhưng, cũng không thể tiếp tục lớn lối như trước đây, bất luận ai lại gần, bản thân trước hết sẽ sợ hãi đến co giật lên..... Có người nói, đây là hậu quả sau khi sưu hồn quá độ.....

Sau khi nói chuyện phiếm một phen, Kê Hoa bày xuống tiệc rượu, chúc mừng một phen.

- Kê huynh, ma linh quả trong ngắn hạn thu thập không đủ, ta có thể không ngại, có thể chờ! Nhưng Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc đáp ứng ngươi, cần Trấn khí thiên tài địa bảo rèn đúc, cũng không thể thiếu.

Khi quay lại Địch Lĩnh, Diệp Chân dặn dò Kê Hoa.

Lần này, Kê Hoa lại đầu gật giống như gà con mổ thóc,

- Địch huynh yên tâm, những thứ đó, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ chậm trễ gì, nhất định sẽ đưa tới từng nhóm! Bao gồm danh sách thiên tài địa bảo tấm khiên kia của Địch huynh, một phần đều sẽ không thiếu!

Diệp Chân thoả mãn gật đầu, rời khỏi.

Cho tới khi Kê Hoa cầm phần danh sách thiên tài địa bảo, chính là Kê Hoa muốn bồi thường cho Diệp Chân, mà soạn ra một phần danh sách thiên tài địa bảo, ừm, thiên tài địa bảo trên đây đều khá là hiếm thấy!

Sở dĩ như vậy, đây có quan hệ đến kế hoạch sau này của Diệp Chân.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, hầu như là nền tảng để Tam Nhãn Ma tộc lớn mạnh bị phá vỡ, vườn Linh Hư quả bị mất trộm, Diệp Chân cảm thấy, Tam Nhãn Ma tộc tuyệt đối sẽ không dừng tay.

Trước đây, lúc đang cùng Kê Hoa trên đường trở về, Diệp Chân một có một loại cảm giác bị giám thị, cảm giác này, lúc có lúc không.

Nghĩ đến, hẳn là Tam Nhãn Ma tộc cảm thấy công khai không được, nên hành động trong tối. Không chắc loại giám sát bí mật này, sẽ tra ra được đầu mối gì!

Giám sát bí mật, một khi có người có bất cứ dị thường nào, sẽ lôi đình xuất kích.

Biện pháp này cũng không còn cách nào!

Bởi vì sự phát hiện này, Diệp Chân quyết định, trong thời gian ngắn, hắn vẫn nên an ổn ở Địch Lĩnh mới tốt.

Ngược lại, hắn cũng vừa hay cần thời gian tu luyện, chỉ cần có tài nguyên tu luyện sung túc, tu luyện ở đâu đều như nhau.

Hiện tại, Diệp Chân không thiếu tài nguyên tu luyện, chỉ thiếu thời gian.

- Cho Tiểu Yêu một vạn quả, Tiểu Miêu một vạn quả, mỗi ngày có thể luyện hóa bao nhiêu, tự lượng sức đi, ăn xong tới tìm ta lấy tiếp!

- Nhớ kỹ, khi ăn nhất định phải cẩn thận, tốt nhất, Tiểu Yêu ngươi xây một cái hầm ngầm bí mật, hai ngươi cùng một chỗ tiềm tu đi! Nhớ kỹ, khi ăn nhất định phải nhanh, khí tức tuyệt đối không nên để lộ.

Quay lại Địch Lĩnh một hồi, Diệp Chân đã quăng cho Tiểu Yêu và Tiểu Miêu mỗi người một trữ vật giới chỉ, còn dặn dò rất cẩn thận chi tiết.

Nếu trưởng lão Hoàng tộc Tam Nhãn Ma tộc thấy cảnh này, e sợ sẽ bị tức ngất đi.

Chính là bọn họ lấy thân phận trưởng lão Hoàng tộc tôn quý nhất Tam Nhãn Ma tộc, bình quân mỗi một năm có thể được hưởng ma linh quả cũng chỉ có một ngàn quả mà thôi.

Nhưng trước mắt hai thằng nhóc này, một thụ yêu, một vật cưỡi yêu thú, tiện tay lại có được một vạn quả!

Giao phó xong tất cả, ánh sáng lóe lên trong Xích Nguyệt Hồn Giới của Diệp Chân, đã bay ra một viên Hỏa Diễm Nhuyễn Ngọc toàn thân lóng lánh màu đỏ tím, thỉnh thoảng có lôi đình màu tím nhạt tinh tế chợt hiện qua.

Đây chính là Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc tiếng tăm lừng lẫy!

Nếu có lượng lớn Lôi Hỏa Nhuyễn Ngọc, có thể coi đây là cơ bản tu luyện một loại Linh hỏa khác có uy lực cực kỳ mạnh mẽ.