Chương 1386 Đầu Nhận Dạng (1)
Diệp Chân ngăn lại Kiều Hoành đang nổi giận, lão già này, đừng thấy một mặt lửa giận, chỉ là biểu diễn mà thôi, nhưng không đi chính thức gây chiến, hiển nhiên đang hư cần sự cố.
- Các ngươi không quen biết Bắc Hải Tử tước, nhưng thánh chỉ Thánh Thiên tử Đại Chu ta, ấn tỷ Đại Chu, đều nhận chứ?
Diệp Chân cất cao giọng nói.
Vừa dứt lời, Xa Bôn vừa rồi mũi vểnh mũi lên trời, không dám đáp lại.
Thánh chỉ của Đại Chu Thánh Thiên tử, ấn tỷ của Đại Chu, hắn dám nói nửa chữ
‘không’ sao?
Đặc biệt là những tướng lãnh như bọn họ, đối vối luật Đại Chu và quân pháp Đại Chu, lại quá rõ ràng!
Không dám nói ‘không’, lại không dám khẳng định, chỉ có thể yên lặng ứng đối.
Nhưng khi hắn yên lặng, Diệp Chân vẫn không cho có cơ hội hắn tiếp tục yên lặng.
- Liễu tham mưu, xin mời đọc thánh chỉ!
Liễu Phong biểu hiện rùng mình, tay phải lập tức giơ lên cao một cuộn thánh chỉ bố trí bảy màu bạch theo quy định, cao giọng nói.
- Đại Chu Thánh Thiên tử sắc phong Diệp Chân làm Nhất đẳng Bắc Hải Tử tước, tiếp quản Bắc Hải quân, còn không mau tiếp thánh chỉ?
Hô to một tiếng, sắc mặt của Kiều Hoành đã đại biến, vội vội vã vã tung người xuống ngựa, quỳ hướng về phía thánh chỉ được Liễu Phong giơ lên cao, không chỉ quận trưởng Kiều Hoành, hơn một trăm quân chức lệ thuộc Phủ Quận trưởng phía sau Kiều Hoành, ngoại trừ Tuần Tra Thần cuồng săn canh giữ xung quanh, tất cả người ở đây, bao gồm Cổ Thiết Kỳ cũng quỳ xuống tại chỗ!
Đây chính là thiên uy của Đại Chu!
Xa Bôn đứng đối diện cổng doanh trại, lại rơi vào thời khắc lựa chọn khó nhất đời này của hắn.
Quỳ hay không quỳ?
Quỳ chính là đại diện cho khuất phục, mà không quỳ, thì đại diện cho.....
Hơn vạn binh sĩ phía sau hắn, đều đang theo dõi hắn, có vài binh sĩ, vốn đang muốn quỳ xuống hướng về phía thánh chỉ, rồi lại bị một ít bằng hữu thông minh đỡ lên.
Tình hình trong ngoài Đại doanh, trở nên cực kỳ quỷ dị.
Cũng vào lúc này, Diệp Chân vô thanh vô tức lấy ra ấn tỷ bản mới xanh mênh mang, cắn mạnh rách ngón tay giữa, một giọt tinh huyết nhỏ lên ấn tỷ xanh mênh mang, thoáng chốc, vô số khí tức Hồng Hoang chen lẫn tiếng quát uy nghiêm, đã từ trong ấn tỷ tuôn trào ra.
- Sắc phong Tây Điền Diệp Chân làm Nhất đẳng Tử tước, phong hào Bắc Hải, đất phong là toàn bộ châu Bắc Hải quận!
Khí tức Hồng Hoang để người nghẹt thở kia, âm thanh cực kỳ uy nghiêm, phối hợp với uy thế trấn quốc đặc hữu do Càn Khôn Tỉ thánh chỉ toả ra, lập tức đã chứng minh thân phận của Diệp Chân.
Dưới mâu thuẫn, một phần binh sĩ đối diện cổng doanh trại đã cực kỳ sợ hãi, quỳ rạp dưới đất, Hỏa Liên nỏ trong liên thủ bị ném rơi xuống đất, cũng mặc kệ.
Nhưng rất nhanh, phần lớn thân vệ đều nhìn chằm chằm vào Xa Bôn, một lần nữa đứng lên, nhặt lên Hỏa Liên nỏ.
Vào thời khắc này, vẻ mặt của Xa Bôn lại trở nên cực kỳ băn khoăn, trong ý nghĩ của bọn họ, vị Diệp Tử tước này chắc là thẹn quá thành giận mới đúng, nhưng lại là thánh chỉ, lại là ấn tỷ, hoàn toàn không có xuất chiến theo dự đoán.
- Kiều quận trưởng, người này là ai?
Diệp Chân bỗng chỉ vào Xa Bôn, hỏi.
- Bẩm báo Diệp Tước gia, người này là Đệ Nhất Quân soái Bắc Hải quận, Xa Bôn, là người dũng mãnh thiện chiến...
Không chờ quận trưởng Kiều Hoành dông dài xong, Diệp Chân đã ngăn lại, đồng thời ra lệnh:.
- Cổ ti mã, mở ra thông tin na di trận, khẩn cấp liên lạc Lạc Ấp!
- Vâng đại nhân!
Một tiếng tuân lệnh của Cổ Thiết Kỳ, cách đó không xa sau lưng Diệp Chân, dùng tốc độ nhanh nhất bố trí hoàn thành một bộ thông tin na di trận, sau đó, lắp đặt lên linh thạch thượng phẩm, khởi động thông tin na di trận.
- Đại nhân, đã chuẩn bị xong xuôi!
Cổ Thiết Kỳ quát lên.
Trong doanh trại, Xa Bôn hơi nghi hoặc một chút nhìn tình cảnh này, không nghĩ ra Diệp Chân đang làm gì?
Cầu viện Lạc Ấp sao?
Này hẳn không phải!
Đại Chu cực thịnh võ giả, nếu một tước gia ngay cả đất phong của mình đều không thể thuận lợi tiếp quản, còn muốn mở miệng cầu viện hướng Lạc Ấp tới tiếp quản đất phong, kết cục của vị tước vị này trên căn bản chỉ có một tội, lấy tội danh vô năng bị đoạt tước phải đi đày!
Chuyện ngu xuẩn như thế, vị Diệp Tử tước trước mắt này hẳn sẽ không làm ra, đó không phải tự mình tìm đường chết sao?
Ngay khi Xa Bôn nhìn kỹ, Diệp Chân tiện tay vứt ấn tỷ Tử tước của hắn cho Cổ
Thiết Kỳ.
- Cổ ti mã, chuẩn bị cấp báo công văn, Đệ Nhất Quân soái Bắc Hải quận binh thấy thánh chỉ mà không bái, coi thánh chỉ của Thánh Thiên tử Đại Chu ta như không khí, coi sắc đẳng cấp Nhất đẳng Tử tước Diệp Chân như không khí.
- Còn binh sĩ dưới trướng nắm quân giới trái lại mệnh lệnh đối với thánh chỉ, tự
ý cầm binh, mưu đồ gây rối, ý đồ cấu kết với Ma tộc mưu phản, Nhất đẳng Bắc Hải Tử tước Diệp Chân đẫm máu và nước mắt xin mời phái đại quân nhanh diệt, dẹp an biên thuỳ!
Diệp Chân chính miệng thuật ra phần công văn cấp báo này, tốc độ nói khá chậm, âm thanh khá lớn, mỗi một quân lính đều nghe được rõ ràng, bao gồm Xa Bôn.
Đặc biệt là Xa Bôn hắn, mỗi một câu nói, mỗi một chữ của Diệp Chân, giống như búa tạ đánh vào trong đầu hắn, làm cho hắn cực kỳ sợ hãi, cả người tuôn mồ hôi như nước, tay chân bủn rủn.
Không chỉ có Xa Bôn, quan tướng to nhỏ của Đệ Nhất quân nghe phần khẩu thuật công văn này của Diệp Chân, mỗi tên lại như bị búa tạ oanh kích ba trăm cái, ngơ ngác.
Nếu phần công văn cấp báo này đưa đến Lạc Ấp, bọn họ chính là có một vạn cái miệng đều không thể giải oan.
Dù là nơi biên thuỳ của Bắc Hải, nhưng quân lính cấu kết Ma tộc, có ý đồ mưu phản, sẽ như thế nào?
Xa Bôn dám khẳng định, Lạc Ấp nhất định sẽ phái ra đại quân tiến tiễu đến ngay đầu tiên, đến khi đó, không chỉ có tất cả Đệ Nhất quân đến bị diệt đi, những người như bọn họ, mỗi người còn bị chụp vào tội danh cấu kết Ma tộc mưu phản, như quan quân bình thường, bị xử thấp nhất cũng là giết sạch tam tộc.
Về phần Xa Bôn hắn, bị tru di thập tộc cũng còn là đơn giản!
Đạo công văn này lại như một đạo phích lịch lôi đình trong thời gian ngắn đã phá vỡ mệnh lệnh của quận úy Đường Hổ đưa ra cho hắn còn có áp lực.
Trước mặt Đại Chu, thiên uy của một quận úy nho nhỏ, ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Rầm một tiếng, Đệ Nhất Quân soái đã quỳ đến trên đất.
Khi Xa Bôn quỳ xuống, binh lính trước sau trái phải gần Xa Bôn trước cửa doanh trại, từng tên không thể chờ đợi được nữa, quỳ xuống hướng về phía thánh chỉ.
Trong phút chốc, âm thanh quỳ xuống rầm rầm như lôi đình bắn xuống!
Đệ Nhất Quân soái đã quỳ xuống, thế nhưng, âm thanh của Diệp Chân lại không có dừng lại:
- Cổ ti mã, đóng thêm ấn tỷ của Nhất đẳng Bắc Hải Tử tước của bản Tử tước, lại đóng thêm bản ấn tỷ đệ nhị Tuần Phong Sứ Tử tước Tây Tuần Thú, xin mời Kiều quận trưởng cũng cùng đóng dấu, sau đó, gấp rút gửi về Lạc Ấp!
Tốc độ của Cổ Thiết Kỳ cực nhanh, rất nhanh đã soạn xong công văn cấp báo và đóng thêm ấn tỷ Tử tước của Diệp Chân và đệ nhị Tuần Phong Sứ, sau đó, hai tay nâng phần công văn này đến, quỳ ở bên cạnh Kiều Hoành, nói.
- Kiều quận trưởng, xin mời ngươi đóng dấu!
Kiều Hoành cũng há hốc mồm, suy nghĩ một tý, hắn vẫn lấy ra ấn tỷ.
Cửa ải này, một khi hắn không đóng dấu ấn tỷ, Diệp Chân thuận miệng bảo hắn là đồng đảng mưu phản cũng có thể!
Diễn xuất này để Xa Bôn hoảng hốt, gấp rút muốn thổ huyết!
Nếu thật sự phần công văn này phát ra ngoài, hắn và đám đám huynh đệ phía sau hắn, sẽ thật sự vạn kiếp bất phục.
Hắn cũng hiểu rõ mục đích thật sự của vị Diệp Tử tước trước mắt này!
Trong chớp mắt, Xa Bôn quyết đoán, đầu gối cực kỳ chật vật bò đến trước cổng được doanh, lấy đầu chạm đất, lớn tiếng xin tha hướng về phía Diệp Chân.
- Tước gia tha mạng, Tước gia tha mạng, mạt tướng biết sai rồi, mạt tướng biết sai rồi! Mạt tướng đồng ý chấp nhận thánh chỉ, mạt tướng nguyện ý nghe hiệu lệnh từ Tước gia, phục vụ mệnh lệnh quên mình vì Tước gia!
…
Trong soái trướng của đại doanh tây thành, khi thân vệ Quận úy Đường Hổ báo lại tình hình trước cổng doanh, đặc biệt có nhắc đến Xa Bôn Quân soái Đệ Nhất quân đã quỳ xuống đất, phụng chỉ cống hiến, Đường Hổ và Mã Thiếu Giám, hai người đồng thời há hốc mồm.
Bọn họ làm sao cũng không nghĩ ra, mưu kế bọn họ chuẩn bị rất hoàn mỹ, lại nắm được thế chủ động, lại bị Diệp Chân phá vỡ nhanh như vậy?
Dưới sự tức giận, Đường Hổ đột nhiên nhào tới, tóm chặt cổ áo của tên thân vệ, rít gào lên.
- Nói, tên họ Diệp kia, làm cách nào để tên phản đồ Xa Bôn kia khuất phục?
- Bẩm báo.... Đại nhân, Diệp Tước gia đưa ra.... Thánh chỉ, lấy ra ấn tỷ, thấy Xa Quân soái không bái, đã chụp lên cái mũ cấu kết Ma tộc mưu phản... cho Xa Quân soái, muốn phát công văn cấp báo cho Lạc Ấp, thỉnh cầu Lạc Ấp phái đại quân đến dẹp yên biên thùy.
Khi tên thân vệ lắp ba lắp bắp báo lại đầu đuôi, Đường Hổ lại run lên một cái, cảm thấy hơi choáng váng, còn có vị Mã Thiếu Giám Tây Tuần Thú kia.
- Đây là dương mưu…
Run lên một lát, Mã Thiếu Giám cực kỳ ngạc nhiên phun ra hai chữ.
Biểu hiện của Đường Hổ đã kinh biến đến mức cực kỳ nghiêm nghị.
- Không sai, là dương mưu! Đây là dương mưu quang minh chính đại, đại nghĩa lẫm nhiên, trước loại dương mưu này, những âm mưu quỷ kế kia của chúng ta.... không thể che dấu chút gì.
- Như ánh dương chiếu sáng ngày đông, ngay lập tức sẽ hóa thành hư không! Trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
Mã Thiếu Giám hỏi vội.
- Trừ phi chúng ta thật sự mưu phản, bằng không, đối diện dương mưu quang minh chính đại này, chúng ta chỉ có thể khuất phục!
Nói xong, ánh mắt của Đường Hổ nhìn về phía Mã Thiếu Giám đột nhiên rất lạ.
Cái cổ của Mã Thiếu Giám co rụt lại, theo bản năng ý thức được một luồng khí tức nguy hiểm, vội vội vã vã chắp tay nói.
- Đã như vậy, bản Thiếu giám sát phải rời khỏi trước, miễn cho…
- Bắt lại!