← Quay lại trang sách

Chương 1397 Thái Tử?

Thủ quân như rùa rụt cổ tại trong Sơn Dương huyền thành, nhìn Diệp Chân giống như đi bộ nhàn nhã đột phá trùng vây vọt vào thị trấn, tự phát hoan hô lên.

Tuy rằng đại quân mười mấy vạn thủy yêu này chỉ vây thành, cũng không có công thành, nhưng mang cho bọn hắn áp lực không cách nào hình dung, thậm chí là trong lòng tuyệt vọng.

Mà Diệp Chân đột phá trùng vây vào thành như một anh hùng để bọn họ nhìn thấy hi vọng.

Thế nhưng, còn không chờ những binh sĩ cùng bách tính hoan hô xong, một lão giả trên người mặc quan phục Đại Chu Huyện lệnh, bước nhanh vọt tới trước mặt Diệp Chân, phẫn nộ rít gào.

-Câm miệng!

-Cao hứng cái gì?

Tai vạ lập tức đến nơi, các ngươi không biết sao?

Vài câu trước là hống to hướng về phía những binh lính cùng dân chúng đang hoan hô, sau đó, miệng phun nước bọt chỉ thẳng vào mũi Diệp Chân mắng to.

- Đột phá trùng vây vào thành, ngươi có phải là cảm thấy rất anh hùng?

- Vô tri, ngu xuẩn!.

- Ngươi lợi hại, nhưng một mình ngươi dù thân thể làm bằng thiết, có thể đánh mấy tên thủy yêu?

- Đại hiệp, ngươi có biết hay không, ngươi làm như vậy, sẽ khiến đám thủy yêu vây thành triệt để tức giận, lúc đầu, những thủy yêu này chỉ là vây mà không công, nhưng bị ngươi làm như thế, sẽ khiến bọn họ máu tanh trả thù, không được, cả huyện thành đều sẽ bị bọn họ tàn sát.

Bị chĩa vào mũi mắng để Tuần Tra Thần Liệp theo sát mà đến nổi giận, Diệp Chân dùng thủ thế ngăn bọn họ đang có ý bày ra thân phận rõ ràng.

-Một huyện lệnh, thủ thổ an dân, Tiêu huyện lệnh, ta muốn biết, những bách tính Sơn Dương huyện ngoài thị trấn kia, ngươi có tính toán gì?

Ánh mắt Diệp Chân sáng quắc hỏi.

Tiêu huyện lệnh ngẩn ngơ, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân hơi nghi hoặc một chút, sau đó chém đinh chặt sắt nói.

- Dưới loại cục diện này, ta chỉ có thể làm hết sức bảo vệ nhiều bách tính nhất có thể, cũng phải có lấy hay bỏ.

- Tước gia đại nhân, ngài làm sao đến rồi?

- Mạt tướng nghênh đón hầu Tử tước đại nhân tới muộn, kính xin Tử tước đại nhân xử trí!

Quân soái binh quân thứ sáu Bắc Hải quận - Cao Hành Cơ vừa rồi nhận được tin tức chạy nhìn thấy người vừa nãy xông trận là Diệp Chân, làm đại lễ cúi chào.

Vị Tiêu huyện lệnh này ngẩn người, người trước mắt này chính là tân chủ nhân Bắc Hải quận?

Lần trước, lúc Diệp Chân tới tiếp thu quân thứ sáu, Diệp Chân hành trình vội vã, chỉ đi tới quân doanh một chuyến, cũng không có nhận biết quan viên nơi đây, Huyện lệnh nhận không ra Diệp Chân cũng bình thường.

-Đứng lên đi, Cao Hành Cơ, thủy yêu vây thành này, ngươi biết bao nhiêu?

Diệp Chân hỏi.

-Bẩm báo tước gia, thủy yêu vây thành đến từ một phương hải vực lân cận Bắc Hải quận, dưới trướng Bích Lân Long Vương, trên căn bản, hàng năm vào lúc này, những thủy yêu này sẽ đến tàn phá một phen.

-Đại đa số thời điểm, có chuẩn bị trước, tổn thất rất ít, nhưng năm nay, mùa mưa đột nhiên đến sớm, hơn nữa mưa lại vừa lớn vừa lâu để tốc độ bầy yêu tiến lên vô cùng nhanh, để ta không kịp chuẩn bị, lúc này mới xuất hiện cục diện năm nay!

Cao Hành Cơ đáp.

Nghe vậy, Diệp Chân hơi nhướng mày.

- Bích Lân Long Vương, thủy yêu Bắc Hải hải vực, đặc biệt là cấp bậc Long Vương, không phải cũng nhận Đại Chu sắc phong sao?

- Làm sao lại dung túng thuộc hạ cướp bóc? Có làm qua công văn hay không?

Cao Hành Cơ nở nụ cười khổ.

- Đại nhân có chỗ không biết, Bích Lân Long Vương tuy rằng chịu Đại Chu sắc phong, thế nhưng đối tượng hắn chân chính cống hiến cho lại là Bắc Hải Long Quân.

- Trên thực tế, sắc phong những Long Vương này chỉ là một loại thủ đoạn dụ dỗ

Đại Chu ta mà thôi, không có bất kỳ lực ước thúc gì đối với những thủy yêu này.

- Còn công văn, trừ phi Đại Chu Thánh Thiên tử ta tự thân phát thánh chỉ, có lẽ miễn cưỡng sẽ có chút tác dụng.

- Cho tới công văn các cấp phủ nha khác, có thể đưa thông suốt hay không đều còn chưa biết!

- Bọn họ một câu đường thủy không tĩnh, thuỷ vực rộng rãi có thể đẩy không còn một mống!

Tiêu huyện lệnh lúc trước bởi vì kinh ngạc mà không nói gì đột nhiên mở miệng.

Sau đó, Tiêu huyện lệnh liền hướng về phía Diệp Chân chắp tay nói.

- Xin hỏi Tử tước đại nhân, nếu ngươi đích thân tới, vậy ngươi có mang viện quân lại đây hay không?

- Viện quân?.

Diệp Chân lắc lắc đầu.

- Ta chỉ mang theo những người này!

Diệp Chân chỉ vào Tuần Tra Thần Liệp phía sau nói.

Biểu hiện của Cao Hành Cơ cùng Tiêu huyện lệnh trở nên cực kỳ khó coi.

Cao Hành Cơ cũng còn tốt, thần hồn bị Diệp Chân khống chế, căn bản không dám có bất kỳ bất kính gì đối với Diệp Chân, mà Tiêu huyện lệnh không giống, trực tiếp lạnh giọng hạ lệnh.

-Nếu như không có viện quân, sau khi những thủy yêu này thoáng chỉnh đốn lại, tất nhiên sẽ phát động công kích trả thù không tính toán thương vong, Cao quân soái, lập tức lựa chọn phương hướng phá vòng vây bắc môn, có thể hộ tống bao nhiêu bách tính rời khỏi thì tính bấy nhiêu.

-Còn có Tử tước đại nhân, nếu như có thể, loại trận thế vừa rồi, ngươi tốt nhất làm ra thêm một lần trong đại quân thủy yêu ngoài cửa nam, để tranh thủ thời gian cho Cao quân soái.

Tiêu huyện lệnh nhanh chóng làm ra bố trí.

Bất quá sau khi nói ra bố trí, không có ai làm ra hành động bất kỳ gì, đặc biệt là Cao quân soái trước đây đối với hắn nói gì nghe nấy, giống như không nghe lời hắn vừa nói ra.

-Cao quân soái?

Tiêu huyện lệnh một mặt ngạc nhiên.

Nói thực sự, Tiêu huyện lệnh này cũng có chút năng lực, bất quá lại đánh giá thấp năng lực của Diệp Chân.

Diệp Chân lúc này căn bản không muốn dông dài với hắn, tiện tay một chỉ, một Tuần Tra Thần Liệp nhào tới, khống chế lại Tiêu huyện lệnh.

-Cao quân soái, dưới trướng ngươi hiện tại có bao nhiêu quân mã?

Diệp Chân trực tiếp hỏi.

-Bẩm đại nhân, dưới trướng thuộc hạ hiện nay tổng cộng bốn vạn sáu ngàn ba trăm mười hai người có thể chiến đấu.

Cao Hành Cơ đáp.

-Có lòng tin tuỳ tùng bản Tử tước tiêu diệt chi đại quân thủy yêu này hay không?

Diệp Chân không nói làm cho người ta kinh ngạc đến chết không thôi.

Tiêu huyện lệnh không thể mở miệng nói chuyện, con mắt trừng lớn, ngay cả Cao Hành Cơ đã bị Diệp Chân khống chế thần hồn cũng một mặt kinh ngạc, hiển nhiên, đây là tuyệt đối không thể.

-Thêm vào những cái này đây?

Diệp Chân tiện tay tung mấy chiếc nhẫn trữ vật.

Chớp mắt tiếp nhận trữ vật giới chỉ, con mắt Cao Hành Cơ nhìn vào, ánh mắt trở nên nóng rực cực kỳ, cực kỳ cuồng nhiệt rít gào.

- Nguyện theo đại nhân quên mình phục vụ, thuộc hạ có tự tin diệt sạch thủy yêu ngoài thành.

Vừa dứt lời, Tiêu huyện thì có một loại cảm giác nhìn thấy ảo giác.

-Cho ngươi nửa canh giờ, dùng những trang bị này đưa đến cho binh lính ngươi vũ trang.

Diệp Chân quát.

Rất nhanh, toàn bộ Sơn Dương huyền thành sôi trào.

Phong Hỏa Liên nỏ quận binh trước đây mò không thấy không sờ tới, bắt đầu thành hình thức trang bị, đồng thời phát ra còn có Hồn khí, Linh khí chế tạo thành bộ.

Những trang bị này, không nói cái khác, chỉ bằng Phong Hỏa Liên nỏ có thể làm cho chiến lực những quận binh này tăng vọt mấy lần, những Hồn khí, Linh khí thành bộ càng có thể để năng lực sống sót đám binh lính tăng lên mấy lần.

Bay lơ lửng giữa trời, quan sát lít nha lít nhít thủy yêu ngoài thành, Diệp Chân có chút hối hận, hắn nên sớm đem những vũ khí, trang bị này phát xuống.

Thủy yêu đại quân còn cao minh hơn so với hắn tưởng trong, chỉ một khắc đồng hồ ra mặt, Phụ Cốt Lân Hỏa phía bắc đã bị bọn họ tiêu diệt.

Nhìn tử thương của đại quân thủy yêu phía bắc, vị thủy yêu đầu lĩnh thân người đầu cá phẫn nộ rít gào hướng về Diệp Chân trên bầu trời Sơn Dương huyền thành.

-Nhân loại, ngươi làm bản thủy quân tức giận! Vốn là theo mệnh lệnh Thái tử, không cho đồ thành, chỉ cho phép cướp bóc tán dân, thế nhưng, ngươi tổn thương nhiều thuộc hạ của ta như vậy, hiện tại, bản thủy quân quyết định, sẽ tàn sát Sơn Dương thành, tàn sát không còn một móng.

Ánh mắt Diệp Chân đột nhiên hơi động.

- Thái tử?

Đám thủy yêu đi cướp bóc này vẫn có chỉ huy?

Ánh mắt rất nhanh nhìn về Phong Cửu Mạch cùng Cao Hành Cơ phía sau.

Phong Cửu Mạch lắc lắc đầu, quân soái Cao Hành Cơ nghi ngờ nói.

- Mạt tướng nghe qua đồn đại như vậy, nói là hơn nửa năm trước, Bích Lân Long Vương sắc lập Thái tử, nhưng cụ thể thế nào, mạt tướng không biết.

Thần niệm của Diệp Chân thay đổi thật nhanh, trong thời gian ngắn đã nghĩ đến một phương pháp có thể giảm tổn thất nhỏ đến mức thấp nhất, thậm chí là giải quyết tình hình lũ lụt hiện nay.

Khóe miệng nghiêm túc một chút, lập tức quay mặt hướng về phía Thủy Quân thân người đầu cá kia khinh bỉ ngoắc ngoắc ngón tay.

- Muốn tàn sát chúng ta, nói thì làm đó, không đến tàn sát, ngươi chính là cháu của ta, hôi tôn tử của ta.

Âm thanh Diệp Chân lập tức như lôi đình vang vọng truyền khắp chiến trường để

Thủy Quân thân người đầu cá vô cùng phẫn nộ truyền đạt mệnh lệnh tiến công!

-Giết, tàn sát toàn bộ Sơn Dương huyện, già trẻ thông tha!

(chưa xong còn tiếp.)