← Quay lại trang sách

Chương 1417 Xông Doanh (2)

Đi, nói cho họ Diệp kia rằng, Bản Soái đang chữa thương, không còn cách nào xin chỉ thị, mời bọn họ đợi chút, đợi người nha môn Tây Tuần Thú đến, lại để bọn họ cùng nhau tiến vào!

Trần Khắc Bình giao phó.

Phó tướng Kim Võ lại có chút tâm thần bất định, hung danh Tuần Thiên Ti cũng không phải do thổi phồng lên mà có.

- Đại nhân, nếu bọn họ muốn mạnh mẽ tiến vào thì sao đây?

- Ngươi ngốc à, tướng ở ngoài quân mệnh đều có thể không nhận, nếu hắn dám mạnh mẽ xông doanh, bắn chết ngay tại chỗ.

- Trần đại soái, ngươi muốn ngay tại chỗ bắn chết bản Tuần Phong Sứ, bản Tuần Phong sứ có thể hiểu thành, Bình Nghi Biên Phòng đại doanh ngươi phản bội Đại Chu tạo phản hay không?!

Tiếng cười của Diệp Chân kèm theo âm thanh quỳ lạy đã vang lên ngoài cửa doanh.

Trong thời gian ngắn, sắc mặt Trần Khắc Bình trở nên xấu xí không gì sánh được.

Còn không đợi Trần Khắc Bình phản ứng kịp, toàn bộ Soái Trướng đã bị một đạo lực mạnh cấp bay lên để Trần Khắc Bình trực tiếp bại lộ trong đại doanh.

Trong đại doanh, binh sĩ Bình Nghi Biên Phòng đại doanh quỳ xuống chạm đất, Liễu Phong sau lưng Diệp Chân đang dùn hai tay nàng cao một quyển Thất Thải thánh chỉ tản ra khí tức Hồng Hoang.

Sau lưng Diệp Chân, Tuần Tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch cũng dùng linh lực hùng hồn chấn động phát ra âm thanh, phản phản phục phục nói một câu.

- Thánh chỉ đến, chư tướng Bình Nghi Biên Phòng đại doanh tiếp chỉ.

Trước mặt âm thanh này, dù đại suất như Trần Khắc Bình cũng không khỏi không quỳ xuống tiếp chỉ.

Nói đùa, tay Diệp Chân cầm thánh chỉ của Nhân Tôn Hoàng, còn có thân phận Tuần Thiên Ti Tây Tuần Thú đệ nhị lộ Tuần Phong sứ, nếu như ngay cả một Bình Nghi Biên Phòng đại doanh đều vào không được, vậy cũng không cần hỗn.

-Thượng thừa Hồng Hoang, hạ ngự vạn giới, Thiên Mệnh Thánh Chủ chiếu viết: thống suất Bình Nghi Biên Phòng đại doanh - Trần Khắc Bình bỏ rơi nhiệm vụ, khiến Ma Tộc cơ thừa lẻn vào, càng làm mất trọng khí quân quốc, tức khắc tập nã áp giải về Lạc Ấp thẩm vấn.

Liễu Phong vừa tuyên đọc hết thánh chỉ, Trần Khắc Bình ra vẻ oan khuất đầy mặt gào thét.

- Đại nhân minh giám, bọn ta trải qua một ngày một đêm huyết chiến đã chém giết được Huyết Ma, đoạt lại Phá Thiên Tru Long Nỗ, thi thể Huyết Ma, ở ngay trong...

- Mấy thứ này, ngươi đến Lạc Ấp rồi báo với Bệ Hạ!

- Còn vật chứng, bản quan sẽ dâng lên tất cả!

Diệp Chân vung tay lên, cười gằn ra lệnh.

- Bắt!

Diệp Chân tự nhiên biết Trần Khắc Bình đoạt lại Phá Thiên Tru Long Nỗ là giả, nhưng khẳng định sẽ rất giống với Phá Thiên Tru Long Nỗ đã bị đánh cắp.

Bất quá, nếu đồ chơi này rơi xuống trong tay Diệp Chân, dù là thực, Diệp Chân cũng có thể khiến nó sơ hở trăm chỗ biến thành giả.

Diệp Chân đã sớm hạ quyết tâm, muốn mượn một cơ hội duy nhất này giết chết Trần Khắc Bình, khiến thống suất Bình Nghi Biên Phòng đại doanh biến thành người khác.

Trần Khắc Bình cũng lăn lộn rất nhiều trong quan, hắn lại quá rõ ràng thủ đoạn của Tuần Thiên Ti, mà bản thân vật chứng đã là giả tạo, nếu như rơi xuống trong tay Diệp Chân, chỉ sợ sẽ là thực cũng sẽ biến thành giả.

Thấy tuần tra Thần Tướng Phong Cửu Mạch dẫn người nhào lên, Trần Khắc Bình lập tức cấp bách, giận dữ hét.

- Dừng tay!

Gầm lên giận dữ, hơn mười thân vệ bên người Trần Khắc Bình chợt đứng lên, bản năng định bảo hộ Trần Khắc Bình.

-Thật to gan, Trần Khắc Bình, ngươi đang muốn tạo phản sao?

Diệp Chân nổi giận quát một tiếng giống như thiên lôi, Tru Tà thần lôi trong lòng bàn tay liên tục đánh ra, trực tiếp oanh vài tên thân vệ trước người Trần Khắc Bình kêu rên liên hồi.

Thừa dịp Trần Khắc Bình thất thần, Phong Cửu Mạch nhào lên bắt giữ tại chỗ.

Tại Đại Chu, nhất là trong quân đội trực tiếp lệ thuộc Đại Chu, hai chữ tạo phản chính là cấm kỵ tối cao.

Dù cho trong Đại Chu đế quốc chia làm rất nhiều phe phái, thế nhưng, uy nghiêm Đại Chu, lại không người nào dám xúc động, giống như Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ và Tẩy gia phía sau hắn, dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long kiêng kỵ nhà hắn ba phần, không còn cách nào xử trí. Nhưng cũng không dám nói hai chữ tạo phản này!

Bởi vì một ngày đề cập hai chữ này, thân tín có lẽ sẽ theo bọn hắn, thế nhưng binh lính bình thường nhất, trong mười người sẽ có chín người không theo bọn hắn.

Bọn họ đều như vậy, huống chi thống suất Bình Nghi Biên Phòng đại doanh nho nhỏ như Trần Khắc Bình?

Thánh chỉ vừa đến, dù không muốn vẫn ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.

Bằng không, Diệp Chân cũng không dám chỉ đem mấy chục người đã vọt vào Bình Nghi Biên Phòng đại doanh mà tập nã Trần Khắc Bình.

-Trần đại soái, ngươi nói vật chứng ở nơi nào, giao ra đây, bản Tuần Phong nhất định hiểu sẽ giao đến Lạc Ấp không mất một gốc!

Diệp Chân quát lên.

Trần Khắc Bình bị bắt nghe Diệp Chân nói thế đáp trả.

- Cái này cũng không nhọc đến ngươi quan tâm, đến lúc đó, ta sẽ tự mình dâng lên cho Thánh Thượng.

- Lớn mật!

Diệp Chân gầm lên một tiếng, chỉ vào Trần Khắc Bình nói.

- Lục soát.

Ra lệnh một tiếng, sau lưng Diệp Chân tuần tra thần liệp liền xông lên, thuần thục cởi hết Trần Khắc Bình chỉ còn lại có áo thiếp thân sát người Nếu Trần Khắc Bình nói muốn tự mình dâng lên cho Bệ Hạ, tám chín phần mười sẽ mang theo người.

-Đại nhân, không có phát hiện, bất quá, trên người hắn có hai chiếc nhẫn trữ vật, thuộc hạ không còn cách nào mở ra!

Một gã tuần tra thần liệp báo cáo.

-Mở nó ra, toàn bộ lấy ra vật liệu ở bên trong!

Một gã tuần tra thần liệp hướng về phía Trần Khắc Bình quát lên.

Trần Khắc Bình quật cường khẽ cắn môi, nghiêng đầu qua chỗ khác, chứng cứ, cho dù là ngụy tạo, cũng có thể giữ gìn hắn một mạng, khiến tội lỗi của hắn giảm bớt thật nhiều, sao hắn lại giao ra.

Thấy thế, tên tuần tra thần liệp kia giận dữ, cho Trần Khắc Bình mấy quyền, dù như thế thì Trần Khắc Bình vẫn cắn chặc hàm răng không nói lời nào.

Trần Khắc Bình do chính Nhân Tôn Hoàng bổ nhiệm, chỉ cần hắn không mở miệng, Diệp Chân cũng không thể bắt hắn như thế nào.

-Đem trữ vật giới chỉ lấy tới đây!

Diệp Chân dò xét Trữ Vật Giới Chỉ một lần, Thần Niệm khẽ động, một đạo thần hồn lực lượng như thực chất liền đánh về phía trữ vật giới chỉ, Diệp Chân đang muốn mạnh mẽ mở ra trữ vật giới chỉ của Trần Khắc Bình.

Khóe miệng Trần Khắc Bình hiện lên một tia cười nhạo.

Lấy tu vi Huyền Cung Cảnh hậu kỳ của hắn, đừng nói một con tôm nho nhỏ Nhập Đạo Cảnh cửu trọng đỉnh phong như Diệp Chân, dù là Huyền Cung Cảnh cửu trọng đỉnh phong, khi hắn còn sống cũng vô pháp mạnh mẽ mở ra trữ vật giới chỉ của hắn.

Miễn là hắn còn sống, muốn muốn mạnh mẽ mở ra trữ vật giới chỉ của hắn, ít nhất phải là tồn tại Giới Vương Cảnh xuất thủ.

Thế nhưng, khóe miệng Trần Khắc Bình vừa hiện lên vẻ cười nhạo, Tiên Thiên thần hồn của hắn thì dường như co quắp, cảm giác đau đớn kịch liệt hiện lên trong đầu.

Phốc!.

Phun mạnh ra một ngụm máu tươi, Trần Khắc Bình bởi vì thần hồn bị thương co quắp ngả xuống đất, nhãn thần bởi vì khiếp sợ mà trở nên vô cùng mờ mịt.

-Điều này sao có thể?

Thế nhưng các loại vật kiện trong chiếc nhẫn trữ vật của hắn đang ở trong tay Diệp Chân khuynh tiết xuống tới, chứng minh đây hết thảy không phải là ảo giác.

Thuận tay nhặt lên một đống Phá Thiên Tru Long Nỗ bị tàn phá trong đó, Diệp Chân ném cho Phong Cửu Mạch, dùng một loại ngữ điệu quái dị nói.

- Phong Thần tướng, đây chính là xác vật Trần đại soái đã nói, Bệ Hạ đến lúc đó phải giám định thật giả, ngươi nhất định phải báo cáo rõ ràng rằng "Bảo quản đã niêm phong cất vào kho".

Diệp Chân âm dương quái khí phân phó, nghe không hiểu rõ đầu đui, nhung Phong Cửu Mạch tiến lên cười lạnh một tiếng đáp.

- Đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định hoàn hoàn chỉnh chỉnh đưa nó đưa đến Lạc Ấp.

Thế nhưng nghe thanh âm này, chỉ cần không phải kẻ ngu si đều hiểu Phong Cửu Mạch sẽ động thủ chân.

Trần Khắc Bình co quắp mà ngã trên mặt đất cũng hoàn toàn tuyệt vọng.

Kẻ ngu si đều hiểu, hắn ngụy tạo nên vật chứng, trải qua tay Diệp Chân, còn có thể hoàn chỉnh mới là lạ.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Trần Khắc Bình vô cùng oán độc nhìn chằm chằm Diệp Chân, hận không thể bây giờ bóp chết Diệp Chân, tâm lý cũng hiện lên một tia hối hận, lòng tham quá mức gây họa.

-Mang đi.

Khi Trần Khắc Bình như chó chết bị Phong Cửu Mạch bắt lấy, trong con ngươi Trần Khắc Bình đã tràn đầy tuyệt vọng, không có thần thái gì.

-Dừng tay!

Nhưng ngay lúc này, một quát nghiêm từ trên trời giáng xuống khiến ánh mắt đang tuyệt vọng của Trần Khắc Bình trong lúc nhất thời dấy lên thần thái sáng lán.