Chương 1422 Thư Lụa Của Diệp Chân
Bắc Hải quận, mưa to gió lớn, sắc mặt Bích Lân Long Vương cực kỳ âm trầm, mang theo một đám thủ hạ Đại Yêu Giới Vương Cảnh nhanh chóng hướng về tới gần khu vực Bắc Hải quận thành.
Long tộc trời sinh có thể khống chế mưa gió, như Bích Lân Long Vương, một nhân vật mạnh mẽ như vậy, thậm chí không cần thôi thúc hết sức, chỉ cần hơi động, vị trí của hắn, mưa gió lập tức mãnh liệt hơn nhiều, dày đặc như gió bão mưa rơi hướng về phía mà hắn đang đi tới.
Một đám thủy yêu lại như đạp lên sóng nước, tốc độ bỗng dưng nhanh hơn mấy phần mười.
Ngay cả Thủy Hạt Tướng quân Âm Thuyên là võ giả Huyền Cung cảnh cũng dựa thế đi theo, đuổi kịp đại quân của Bích Lân Long Vương.
Ở thuỷ vực, Bích Lân Long Vương hắn có sức hiệu triệu cực kỳ cường đại, hắn vừa mới lên bờ, những thủy yêu kia bỏ chạy tán loạn do bại trận, vì ngửi được hơi thở của hắn mà tự giác tụ tập lại đây.
Lúc này, tính cả Thủy Hạt Tướng quân Âm Thuyên trước đó thu nạp được mười mấy vạn Đại Yêu tan tác, con số đại quân thủy yêu của Bích Lân Long Vương đã cao tới ba mươi vạn.
Nguồn sức mạnh này, đừng nói quét ngang Bắc Hải quận, nếu quét ngang vị trí Lăng châu ở Bắc Hải quận cũng đều có thể.
Ở tình huống bình thường, ba mươi vạn thủy yêu không đáng sợ, nhưng nếu thêm vào Bích Lân Long Vương, một sự tồn tại có thể chiến đấu với Đạo cảnh, còn có hơn trăm tên Đại Yêu Giới Vương Cảnh, ba mươi vạn thủy yêu, sức chiến đấu có thể tăng lên gấp đôi gấp mấy lần.
- Âm Thuyên, nơi đây cách Bắc Hải quận còn bao xa?
Một đường đi tới, Bích Lân Long Vương lòng như lửa đốt, từ khi thực lực còn yếu, con cái của hắn bị giết chết hết, qua mấy chục ngàn năm nỗ lực, rốt cục có thể an gia lập nghiệp, xưng bá một phương, thật vất vả mới sinh ra được một dòng độc đinh, đương nhiên là cực kỳ đau lòng.
Đặc biệt là nhi tử này của hắn lại rất thông minh, khá hiếu thuận, từ trên người
Ngao Tranh, Bích Lân Long Vương như nhìn thấy bộ dáng khi hắn còn niên thiếu, mức độ đau lòng này quả thực không cách nào hình dung.
Bây giờ lại bị Nhân tộc giam giữ, liên tiếp mấy ngày không có tăm tích.
Đặc biệt là, cái gọi là phụ tử liên tâm, mấy ngày qua, nhiều lần, Bích Lân Long Vương đều có một loại cảm giác khiếp đảm vô hình, hắn mơ hồ cảm giác được, bảo bối của hắn nhi tử của hắn phải chịu đau đớn.
Điều này làm cho Bích Lân Long Vương có một loại cảm giác ngũ tạng đau đớn, nếu không phải hắn có sức mạnh thâm hậu, e sợ đã sớm hiện ra bản thể, đại khai sát giới trong Bắc Hải quận.
Đặc biệt là nghe thấy Thủy Hạt Tướng quân nói Bắc Hải Tử Tước Diệp Chân dùng các loại thủ đoạn khiến cho nhi tử Ngao Tranh của hắn tức giận, sỉ nhục nhi tử Ngao Tranh của hắn, quả thực giận không nhịn nổi!
Hắn đã quyết định, chỉ cần có thể thành công cứu được nhi tử của hắn, hắn sẽ tàn sát Bắc Hải quận, báo thù rửa hận cho nhi tử.
Người khác e ngại Đại Chu, nhưng Bích Lân Long Vương tự mình trải qua chinh phạt chiến tranh đối với Bắc Hải quận của Đại Chu, dù cho lúc trước hắn chỉ là tiểu tốt, cũng hiểu rõ, hiện tại Đại Chu đã càng ngày càng sa đọa, càng ngày càng yếu!
Chỉ có điều, sống rất lâu theo kinh nghiệm sống nói cho biết hắn, Bắc Hải Tử
Tước này hành sự không phải bình thường, trước đó trong chiến tranh, chiêu nào chiêu nấy hết sức nhằm vào nhi tử Ngao Tranh của hắn, sợ không phải hạng người lỗ mãng không có mưu lược.
Lấy lòng dạ của hắn, trước khi hắn chưa có thể cứu ra nhi tử bảo bối, hắn sẽ không thể đại khai sát giới, miễn làm cho đối phương tức giận!
Trải qua cuộc chiến, huyết tính Nhân tộc Đại Chu, hắn lại rất rõ ràng!
Thật sự là ngàn cân treo sợi tóc, dù là mất mạng, ngay cả Thần hồn cũng tiêu tán, vì một số vinh dự hư vô mờ ảo, tất cả đều thành kẻ điên hi sinh!
Đây là nguyên nhân cho tới bây giờ, Bích Lân Long Vương cũng không có đại khai sát giới cho hả giận.
- Long Vương bệ hạ, Bắc Hải quận thành cách nơi này còn có hơn mười hai ngàn dặm, bằng vào tốc độ trước mắt của chúng ta, nhiều nhất là thêm khoảng một canh giờ, sẽ có thể đến nơi!
Thủy Hạt Tướng quân Âm Thuyên đáp.
- Người xác định, Thái tử bị nhốt ở Bắc Hải quận thành?
Bích Lân Long Vương hỏi.
- Thưa Long Vương bệ hạ, điểm này, thuộc hạ có thể xác định, thuộc hạ bố trí thủy yêu giỏi ẩn nấp hành tung và thông minh ở xung quanh các yếu đạo giao với Bắc Hải quận thành, mấy ngày qua, Diệp Chân kia cũng không có giải Thái tử điện hạ đi nơi khác!
Âm Thuyên nói.
Nghe vậy, Bích Lân Long Vương hơi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần chưa giải đưa đi, vậy thì dễ dàng.
Chiếu theo truyền thống ích kỉ của Nhân tộc Đại Chu, có lúc sẽ áp giải tù binh đến đế đô Lạc Ấp, dâng lên trên, nếu như vậy, thật sự không thể cứu được.
- Bệ hạ, phía trước lại có Thủy Tộc trước kia bỏ chạy, hình như bọn họ là thân vệ trước đây của Thái tử điện hạ?
Trong màn nước phía trước, Âm Thuyên đột nhiên phát hiện hơn mười bóng người, đột nhiên nói.
Bích Lân Long Vương kiềm chế lại suy nghĩ, nếu Thái tử đã bị bắt, thân vệ Thái tử còn sống sót, vậy thì phải phạt tội thật nặng, chém đầu răn đe tất cả.
Nhưng lúc này đang lo cho an nguy của nhi tử bảo bối, Bích Lân Long Vương lại không có tâm tình xử trí những thân vệ này.
- Thu nạp đến trong đội ngũ, chờ cứu được Thái tử, sau khi quay về Bắc Hải, sẽ xử trí từng tên!
Bích Lân Long Vương khoát tay áo một cái, nói.
- Tuân mệnh!
Thủy Hạt Tướng quân tiến lên điên cuồng thu nạp vào đại quân, nhưng, một lúc sau, Thủy Hạt Tướng quân lại biểu hiện có chút quái lạ, dẫn mười hai tên thân vệ của Long Thái tử Ngao Tranh, tới trước mặt Bích Lân Long Vương.
Bích Lân Long Vương nhíu lại lông mày, nhưng, không chờ hắn tức giận, Thủy Hạt Tướng quân đã lên tiếng trước/
- Long Vương bệ hạ, những người này nói, bọn họ có cầm theo phong thư Bắc Hải Tử
Tước Diệp Chân tự tay viết!
- Hả?
Thân hình của Bích Lân Long Vương dừng lại, hai mắt trợn trừng, ánh mắt vẻn vẹn quét qua, đã để mười hai tên thân vệ của Thái tử sợ hãi, quỳ gối xuống lạy, trong đó chỉ có một người, dù cho run lẩy bẩy, như trước giơ lên cao một phong thư lụa được phong cấm tầng tầng Linh lực!
- Bắc Hải Tử Tước Diệp Chân tự tay viết thư? Làm sao, hắn muốn xin hàng, đàm phán hòa bình hay bàn điều kiện? Nếu như hắn xin hàng muốn đàm phán hòa bình, có phải đã quá muộn?
Dù cho đang bị đối phương nắm trong tay Ngao Tranh nhi tử bảo bối, nhưng Bích Lân Long Vương vẫn cực kỳ tự tin như trước, đây là thực lực còn có thế lực của hắn mang đến cho hắn.
Hắn thấy, nếu thức thời, Bắc Hải Tử Tước Diệp Chân, hẳn nên ngoan ngoãn thả nhi tử của hắn ra, xong tự sát tạ tội, hắn có thể rộng lượng lưu lạ cho đối phương một tàn hồn chuyển thế.
Ánh mắt hơi động, thư lụa trong tay tên thủy yêu kia được giơ lên cao, đột nhiên bay đến trong tay Bích Lân Long Vương.
Vẻn vẹn nhìn lướt qua, Bích Lân Long Vương đã biết, mấy phong cấm Linh lực này là phong cấm Linh lực bình thường nhất, có thể trực tiếp mở ra.
Ngón tay lướt quá, ánh sáng như ngọc bích lóe qua, mấy tầng phong cấm Linh lực đã chợt tiêu tan, Bích Lân chậm rãi mở ra thư lụa, chỉ quét mắt qua, con mắt của hắn đã trợn lên còn muốn lớn so với chuông đồng!
Hầu như là khi xóa bỏ phong cấm Linh lực trên thư lụa, phía ngoài ba ngàn dặm trong hư không, Diệp Chân khẽ động, khóe miệng hiện lên vẻ tươi cười.
Hắn biết, hắn phái ra mấy tên tù binh cầm đi thư lụa đã đến trong tay của Bích Lân Long Vương.
- Cửu Mạch, chuyện ngày hôm nay, không cần người lộ diện, ngươi ẩn vào trong hư không đi, chức trách của ngươi chính là bảo hộ cho ta, nhìn xem có tồn tại nào tinh thông Hư Không thần thông lặng yên không một tiếng động tiếp cận ta hay không?
- Một khi người thấy có Hư Không thần thông lặng yên không một tiếng động tiếp cận ta, lập tức cảnh báo là được, chuyện khác, không cần ngươi quan tâm!
Diệp Chân giao phó.
Điều này làm cho Phong Cửu Mạch có chút ngạc nhiên, lần này hắn theo Diệp Chân đến đây, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, thậm chí vì chuẩn bị bảo vệ Diệp Chân gặp nguy hiểm.
Nhưng không nghĩ tới, đến đây, Diệp Chân lại giao cho hắn một nhiệm vụ nhẹ nhàng như vậy, hoàn toàn khác với suy nghĩ trước đó của hắn.
- Không phải, đại nhân, an nguy của ngươi....
Diệp Chân lại đánh ra một thủ thế bảo im lặng, nói.
- Đối diện Bích Lân Long Vương, ngươi muốn bảo vệ ta cũng không bảo vệ được ta, ta tự có phương pháp bảo vệ tính mạng, ngươi chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ ta giao cho ngươi là được!
- Nhớ kỹ, một khi người bại lộ, lập tức trốn xa, không cần lo cho ta!
Diệp Chân nói.
- Chuyện này.....
Bán tín bán nghi, Phong Cửu Mạch tiếp nhận mệnh lệnh của Diệp Chân.