Chương 1431
Trăm năm sau!
- Một trăm năm sau, ta sẽ mở ra cấm chế Thần hồn trên người hắn!
Diệp Chân nói.
- Một trăm năm quá dài, hiện tại, ta giao hoàn toàn bộ tiền chuộc, ngươi mở ra cấm chế Thần hồn trên người hắn!
Dù biết chuyện này không thể nào, Bích Lân Long Vương vẫn thử một hồi.
- Chuyện này không thể nào!
- Trừ phi đầu ta bị nước chảy vào, mới sẽ làm như vậy!
Diệp Chân kiên quyết nói.
- Long Vương các hạ, nếu như ta mở ra cấm chế Thần hồn cho nhi tử Ngao Tranh của ngươi, sợ là ngươi sẽ ngay lập tức hạ lệnh tàn sát toàn bộ Bắc Hải quận đúng chứ?
Bích Lân Long Vương mặt âm trầm lắc lắc đầu, nhưng trên thực tế, lại khẳng định lời giải thích của Diệp Chân.
Nếu không phỉa trong tay Diệp Chân nắm tính mạng của nhi tử hắn, hắn đã sớm hạ lệnh tàn sát Bắc Hải quận mấy chục lần.
- Trăm năm, sau một trăm năm nữa ta nhất định sẽ mở ra cấm chế Thần hồn trên người nhi tử Ngao Tranh của ngươi! Chỉ cần các ngươi không trái với hai ước định này, ta sẽ tuyệt đối không thôi thúc cấm chế Thần hồn!
- Về phần bảo đảm anh, ta cảm thấy cái này không cần!
- Bởi vì ở trước mặt Long Vương các hạ, Diệp mỗ thực sự không đáng nhắc tới, mà muốn mạng nhất chính là, Bắc Hải quận này đất phong của là Diệp mỗ, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, Bắc Hải quận này sẽ trở thành đất phong cả đời này của Diệp mỗ.
Diệp Chân một mặt dứt khoát nói.
- Nhưng bản vương cảm thấy, một trăm năm vẫn quá dài rồi! Mười năm…
Không chờ Bích Lân Long Vương nói xong, Diệp Chân đã lắc đầu như trống lúc lắc nói.
- Long Vương các hạ, ngươi không cần nói nữa, về điểm này, tuyệt không cò khả năng kè mặc cả!
- Người cũng rõ ràng, nếu như trong tay ta không nắm bắt điểm này, cho dù lấy được tiền chuộc thì sợ cũng không sống qua ngày mai! Nếu không phải sợ ngươi không đồng ý, ta thật muốn định thời gian là ngàn năm, một ngàn năm sau!
Nghe vậy, Bích Lân Long Vương lộ ra một nụ cười cực kỳ khó coi, nói.
- Vẫn là thôi đi, trăm năm thì trăm năm!
Một trăm năm đối với tuổi thọ lâu đời Long tộc thì chỉ như là trong nháy mắt mà thôi, hắn chờ được.
Huống hồ, hắn cũng không thật sự hi vọng dựa vào Diệp Chân giải trừ cấm chế Thần hồn trên người nhi tử Ngao Tranh của hắn.
Thủy Tộc trong vạn tộc trên thế gian có tuổi thọ dài nhất, hắn thậm chí biết, ở trong Tứ Hải Long Đình có không ít nhân vật khủng bố sống sót từ thời đại Thái Cổ.
Hắn không tin vô số đại năng Thủy Tộc cũng không giải được một cấm chế Thần hồn nho nhỏ do Nhân tộc bày xuống.
Chờ hắn mở ra cấm chế Thần hồn trên người nhi tử của hắn, đó chính là lúc hắn tàn sát Bắc Hải quận để Diệp Chân này sống không bằng chết!
…
Trong hư không, sau khi giao đủ số lượng tiền chuộc cho Diệp Chân, mặt ngoài, Bích Lân Long Vương vung tay lên, mang theo một đám Thủy tộc lùi không còn một mống, nhưng trên thực tế, ngay đầu tiên Bích Lân Long Vương đã ẩn vào tầng mây trong hư không.
Sau đó nhìn chòng chọc vào Diệp Chân đang cầm trữ vật giới chỉ mấy chứa đầy tiền chuộc và tiền bồi thường chiến tranh.
Sau đó Diệp Chân nhìn lướt qua hư không, xoay người trở về, hai con mắt của Bích Lân Long Vương ngưng lại, ánh mắt giống như chim ưng sắp tấn công con mồi, gắt gao khóa lại thân hình Diệp Chân.
Nhưng làm cho Bích Lân Long Vương cực kỳ ngạc nhiên chính là, khi Diệp Chân đi tới giữa một cánh đồng cỏ thì đột nhiên tiêu tan, trữ vật giới chỉ cầm trong tay cũng rơi vào trong bụi cỏ.
- Quả nhiên là huyễn thân!
Bích Lân Long Vương oán hận liếc nhìn, vui mừng vì vừa rồi mình không động thủ.
Đột nhiên, biểu hiện của Bích Lân Long Vương trở nên ngẩn ngơ, trữ vật giới chỉ mới từ huyễn thân của Diệp Chân rơi vào trong bụi cỏ đã biến mất không còn tăm hơi.
Trong nháy mắt ngắn ngủi đã biến mất không còn tăm hơi.
Thủ đoạn này, quả thực vô cùng kỳ diệu.
Khóe miệng Bích Lân Long Vương cười gằn, thần niệm khẽ động, thoáng chốc, mấy dấu ấn theo dõi vị trí thần hồn đã rõ ràng hiện ra ở trong thần hồn của Bích Lân Long Vương.
Chỗ tốt của Bích Lân Long Vương hắn không phải dễ chiếm.
Vừa rồi, trữ vật giới chỉ hắn dùng để giao ra tiền chuộc đều có gắn dấu ấn theo dõi thần hồn đặc hữu của hắn.
Chính là vào đúng lúc này tìm tới bắt giữ bản thể chân thân của Diệp Chân.
Chỉ cần bắt giữ Diệp Chân, cấm chế thần hồn trong cơ thể nhi tử Ngao Tranh của hắn sẽ có thể giải trừ trong thời gian ngắn nhất, đồng thời, hắn cũng phải để người đời biết, tiện nghi của Bích Lân Long Vương hắn, không phải dễ chiếm như vậy.
Gần như là trong nháy mắt, Bích Lân Long Vương đã khóa chặt vị trí của mấy chiếc nhẫn trữ vật kia, nhưng vị trí lại có chút quái lạ.
Lại ở trong lòng đất!
Hơn nữa còn đang nhanh chóng bỏ chạy dưới nền đất.
- Cái tên này tinh thông thuật độn thổ?
Biểu hiện của Bích Lân Long Vương trở nên cực kỳ tức giận.
Tuy độn xuống lòng đất sẽ không thể trốn sự truy sát của hắn, nhưng hắn một đường truy sát trong lòng đất, như vậy động tĩnh liền quá lớn, nếu làm Diệp Chân tức giận, lần thứ hai dằn vặt nhi tử của hắn, có lẽ lại tới một lần nữa giở công phu sư tử ngoạm, lúc đó sẽ phiền phức.
Ngay sau đó, Bích Lân Long Vương quyết định, cẩn thận từng li từng tí theo dõi, hắn không tin, Diệp Chân này còn có thể làm con chuột cả đời trốn trong lòng đất?
Thế nhưng, còn không đợi Bích Lân Long Vương lên đường, lông mày Bích Lân Long Vương run lên, mấy chiếc nhẫn trữ vật có gắn dấu ấn theo dõi đã bị phá nát toàn bộ!
Lần này, hắn triệt để mất đi mục tiêu!
Tại chỗ ngẩn người một lát, Bích Lân Long Vương mới chậm rãi đuổi về hướng đại quân Thủy tộc đang lui lại.
- Hừ, họ Diệp, đừng cho bản vương cơ hội, bằng không thì bản vương nhất định sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết!
- Tranh nhi bị hắn đã khống chế thần hồn, ám sát quy mô lớn là không thể! Xem ra, chỉ có thể phái ra tinh nhuệ cá biệt, bất cứ lúc nào bắt giữ tiểu tử này!
Nếu Thủy tộc không được, như vậy Nhân tộc thì sao? Yêu tộc khác thì sao?
Bích Lân Long Vương âm hiểm cười gằn.
Dù loại cảm giác khủng bố nghẹt thở do bị Bích Lân Long Vương khóa chặt khí tức đã biến mất, nhưng Diệp Chân vẫn như cũ một hơi trong lòng đất chạy trốn ra hơn ngàn dặm mới dám từ dưới nền đất chui lên.
Giới Vương cảnh cửu trọng đỉnh phong, có thể sánh ngang với Đạo cảnh - Bích Lân Long Vương, thực sự là quá khủng bố.
Diệp Chân đã biết cái tên này tuyệt đối sẽ không dễ dàng thả hắn rời khỏi như thế, đúng như dự đoán, Diệp Chân đã tìm ra lạc ấn truy tung trên trữ vật giới chỉ.
Cũng may tiên thiên hồn quang tứ sắc của Diệp Chân khá mạnh mẽ, bằng không, nếu đổi thành những người khác thì cho dù có thể phát hiện lạc ấn theo dõi, cũng không có cách nào đánh nát.
Tùy ý phát cho Phong Cửu Mạch một đạo tin tức trở về, Diệp Chân lặng yên không một tiếng động quay lại Bắc Hải quận.
Nhưng sau khi trở lại Bắc Hải quận, Diệp Chân cũng không lập tức hiện thân.
Bây giờ, hắn vừa chơi Bích Lân Long Vương một vố, trong tay còn nắm cấm chế thần hồn của nhi tử Ngao Tranh của hắn, muốn Bích Lân Long Vương buông tha hắn là chuyện không thể.
Diệp Chân có thể đoán được, Bích Lân Long Vương nhất định sẽ cố gắng tìm cách bắt lại Diệp Chân, hơn nữa còn là không chừa thủ đoạn nào.
Diệp Chân cảm thấy, tương lai mấy năm, hắn chính là ngủ cũng phải cẩn thận.
Thậm chí, tuyệt đối không thể nghỉ ngơi trong phòng ngủ của hắn ở phủ quận trưởng.
Phải biết, lão quỷ Bích Lân Long Vương này có quan hệ cực kỳ rộng rãi, sức mạnh hắn có thể thôi động là không cách nào tưởng tượng, có trời mới biết sẽ phái ra người mạnh thế nào đến đối phó với Diệp Chân.
Không biết chừng, chỉ cần Diệp Chân công khai lộ ra một hai lần, sẽ bị nhìn chằm chằm.
Diệp Chân cảm thấy, cuộc sống tương lai của hắn sợ là sẽ không dễ chịu, cả ngày đều phải lo lắng đề phòng.
Vừa nghĩ tới những tháng ngày đó, Diệp Chân có một loại cảm giác tê cả da đầu, chỗ tốt của Bích Lân Long Vương này cũng thật không phải dễ kiếm.
Vì có thể để cho cuộc sống tu luyện của mình thật tốt, Diệp Chân cảm thấy, hắn ẩn núp trong lòng đất là lựa chọn không thể tốt hơn.
Đại địa có thể mang cho Diệp Chân bảo vệ tốt nhất, chí ít, có thể ngủ an giấc.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Chân quay một vòng dưới nền đất của Bắc Hải quận thành, tìm một nơi thích hợp, xây dựng một tĩnh thất trong lòng đất cho mình.
Một Thiên Lôi Linh hỏa đốt qua, tĩnh thất trong lòng đất của Diệp Chân đã được tạo ra đại khái.
Nhưng vừa nghĩ đến cuộc sống cả ngày không thấy mặt trời này, ngay cả không khí cũng không lưu thông, Diệp Chân đã có chút đau đầu.
Đột nhiên, trong lòng Diệp Chân hơi động, tại sao hắn phải tử thủ ở Bắc Hải quận thành chứ?
Chỉ cần hắn tử thủ tại Bắc Hải quận thành, cho dù hắn ở trong lòng đất, chỉ cần Bích Lân Long Vương muốn phái tới người, thì cũng có thể phát hiện dấu vết.
Hắn nếu rời khỏi Bắc Hải quận thành, thiên hạ rộng lớn, Bích Lân Long Vương phái ra cao thủ cho dù mạnh hơn nữa cũng toi công.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Diệp Chân cảm thấy, hắn vứt xuống đất phong Bắc Hải quận thì độ khả thi quá lớn.