← Quay lại trang sách

Chương 1444 Một Cánh Tay Đắc Lực (1)

Ánh mắt của Cái quân loé lên, không thể không nói, Thái thượng Nhị Trưởng lão Long Minh đề nghị rất thích hợp, bằng không, kẻ chết ở chỗ này, chính là bọn họ!

Hơn nữa, nếu vị cường giả tuyệt thế trước mắt này có thể đột phá đến Thần Thông cảnh trong Truyền thuyết, như vậy có được pháp môn phù hợp, bọn họ nói không chắc cũng có cơ hội!

- Lão phu cũng có ý này, nhưng, nếu đánh lén...

Đại lâu khôi Cái Quân Vạn Tinh Lâu còn chưa nói hết lời, dư quang đột nhiên lóe lên nơi khóe mắt, bảy vòng xoáy linh lực giữa bầu trời lại đang nhanh chóng tản đi.

Văn Phụ Quốc và Đại lâu khôi Vạn Tinh Lâu Cái Quân liếc mắt nhìn nhau, đang muốn hành động, thì vẻ mặt lại trắng bệch, la thất thanh.

- Diệp Chân?

Lời vừa nói, Văn Phụ Quốc đã há hốc mồm, tên Diệp Chân, hắn đã nghe qua vô số lần, nhưng ngày hôm nay, mới chân chính nhìn thấy chân thân.

Càng làm hắn sợ hãi là, trên người Diệp Chân toả ra loại uy thế làm cho hắn sợ hãi theo bản năng!

Giữa bầu trời, Diệp Chân đang lĩnh hội, chìm đằm trong trạng thái đột phá đến Thông Thần Cảnh nhất trọng.

Nói cho đúng, hiện tại, Diệp Chân đột phá cũng không trọn vẹn.

Điều này vì đạo văn trên Chân Huyền đại lục không trọn vẹn, một phần đạo văn cũng không được bổ sung hoàn thiện, chờ Diệp Chân quay lại Hồng Hoang đại lục sẽ

có thể bù đắp một phần này, đến khi đó, có thể khiến tu vi lần thứ hai tăng cao.

Hiện nay, đột phá đến Thông Thần Cảnh, biến hóa to lớn nhất là lý giải và ứng dụng đối với đạo văn càng thêm thuận buồm xuôi gió, đồng thời, số lượng Linh lực trong cơ thể so với trước đó, ít nhất tăng lên gấp ba.

Đây chỉ là biến hóa chủ yếu nhất, còn có các loại biến hóa cần Diệp Chân từ từ lĩnh hội.

Âm thanh của Cái Quân để vẻ mặt của Diệp Chân trở nên hơi bất ngờ.

Không nghĩ tới, sau khi hắn đột phá, lần đầu tiên nhìn thấy chính là đám gia hoả này.

- Cái Trưởng lão, không nghĩ tới, Bản Thánh vừa mới đột phá xuất quan, các ngươi đã đến!

Diệp Chân nhìn về phía Cái Quân, nói.

Dưới ánh mắt nhìn kỹ của Diệp Chân, mồ hôi lạnh chảy ra trên cái trán của Cái Quân, nhưng sóng to gió lớn gì hắn chưa từng thấy qua, ngay cả Vạn Tinh Lâu cũng đang phục hưng lên trong tay hắn, lập tức đã có kế sách ứng đối.

- Thiên khác thường tương, lão phu cũng là đúng dịp! Lão phu ở đây chúc mừng tu vi của Trấn Hải đại thánh tịnh tiến lần thứ hai, chúc mừng Trấn Hải đại thánh!

Lời của Cái Quân vừa nói xong, để võ giả Vạn Tinh Lâu, còn có Thái thượng Nhị

Trưởng lão Long Minh - Văn Phụ Quốc và mấy vị Long Vương của Long Minh, tất cả võ giả dồn dập học theo răm rắp, chắp tay hướng về phía Diệp Chân.

- Chúng ta chúc mừng tu vi của Trấn Hải đại thánh tịnh tiến lần thứ hai, chúng ta xin chúc mừng Trấn Hải đại thánh!

Âm thanh sơn hô biển gầm này để Cái Quân và Văn Phụ Quốc bất đắc dĩ nở nụ cười khổ, muốn đối phó Diệp Chân, là không thể.

Nhớ năm đó, Diệp Chân lấy tu vi Khải Phủ cảnh tứ, ngũ trọng, đã có thể giết tiến hai thế lực của bọn họ, khiến họ không được yên bình, bây giờ tu vi là Thông Thần cảnh.

Quả thực không cách nào tưởng tượng được.

Âm thanh sơn hô biển gầm này để Diệp Chân hơi ngạc nhiên, tự bao giờ hắn có danh vọng lớn như vậy?

Thật ra, chỉ là Diệp Chân không biết, hiện tại tên tuổi của Diệp Chân ở ngoài vực Tử Hải, còn muốn lớn hơn một chút so với đám người Tịnh Hải Đại Thánh.

Đương nhiên, đây đối với Diệp Chân cũng chỉ là bất ngờ mà thôi, ở Hồng Hoang đại lục, đều trải qua nhiều tình cảnh càng nghiêm trang hơn hiện tại.

Giữa bầu trời, ánh mắt của Diệp Chân hơi động, cúi đầu quan sát Cái Quân, Văn Phụ Quốc dẫn đầu mọi người đến.

- Ta nói này Cái đại trưởng lão, từng cái miệng của các ngươi bảo là đến chúc mừng ta, nhưng tặng lễ đâu?

- Tại sao ta không có cảm giác được chút thành ý nào của các ngươi vậy?

Nói đến đây, năm ngón tay của Diệp Chân kích mở ra, xong hơi sờ sờ một cái, thoáng chốc, nước biển phía dưới như biển gầm, phóng lên trời, không chờ Cái Quân và nhiều võ giả phản ứng lại, sóng biển đã hóa thành vô số gợn nước tinh tế, trói chặt bọn họ.

Sau khi đột phá, Diệp Chân đã ngộ ra được sát chiêu Hắc Long giảo, cường hãn hơn rất nhiều.

Trong nháy mắt, mấy trăm tên tu vi Khai Phủ cảnh, còn có Cái Quân tu vi cao tới Nhập Đạo cảnh nhị, tam trọng đã bị bắt giữ tại chỗ!

- Trấn Hải đại thánh bớt giận, lần này chúng ta là đúng dịp đi ngang mà thôi!

- Lễ vật, chúng ta sẽ sớm đưa đến, nhất định sẽ đưa đến!

Cái Quân lập tức nhận lỗi trước.

Thậm chí ngay cả Văn Phụ Quốc luôn luôn cứng rắn cũng bị dọa sợ, tiện tay hơi động một cái đã bắt giữ bọn họ tại chỗ, không nhúc nhích được, còn đồng thời bắt giữ mấy trăm người, đến cùng phải mạnh đến bao nhiêu mới làm được?

Thần quang biến ảo trong mắt, Diệp Chân đã tính toán xong.

Vốn dĩ, Diệp Chân định nén lại ý nghĩ, không vội, nếu đã gặp phải bọn họ thì nên thu thập luôn.

Nhưng, trong kế hoạch của Diệp Chân, đối hai thế lực cực lớn như Vạn Tinh Lâu và Long Minh này, không chỉ đơn giản là giết sạch.

Một khi nhớ tới điều này, Diệp Chân thả lỏng năm ngón tay, nước biển trói chặt trên người mọi người lập tức rải rác, trả lại tự do cho họ.

- Tốt lắm, Bản Thánh sẽ chờ lễ vật của các ngươi!

Lời vừa nói xong, Cái Quân, Hoàng Đàn, Văn Phụ Quốc như được đại xá, mang theo nhân mã từng người quay đầu bỏ chạy, lần lượt quay lại địa bàn của mình.

Bên phía Văn Phụ Quốc cũng còn tốt, còn bên phía Vạn Tinh Lâu bay không được bao xa, đã há hốc mồm.

Bọn họ phát hiện, vị Trấn Hải đại thánh kia hung danh hiển hách lại đang truy treo sau lưng bọn họ!

Phát hiện Diệp Chân vẫn đi theo sau lưng bọn họ, Đại lâu khôi Vạn Tinh Lâu Cái Quân, Nhị lâu khôi Hoàng Đàn lập tức không hiểu.

Vừa mới nãy, Diệp Chân chỉ quơ một cánh tay, trực tiếp để bọn họ mất đi dũng khí phản kháng hiếm hoi còn sót lại.

Lúc này, Diệp Chân ở sau lưng bọn họ, bọn họ ngoại trừ hoảng sợ thì có thể làm gì?

Chỉ có thể vừa đi vừa nghỉ.

Lúc đầu, bọn họ còn tưởng rằng Diệp Chân tiện đường, đặc biệt là cùng đường, nên mới nhường Diệp Chân đi.

Không nghĩ tới, Diệp Chân vừa dừng lại, đã trực tiếp tới nói.

- Đi đi, làm sao không đi rồi, ta còn muốn theo các ngươi quay về Tinh đảo Vạn Tinh Lâu lấy phần lễ vật kia đây!

Điều này làm cho mấy người Cái Quân lần thứ hai há hốc mồm, chỉ vì phần lễ vật đó thôi sao?

Nhưng, bọn họ không có lựa chọn khác!

Nếu bây giờ, bọn họ không đi, Diệp Chân cũng biết đường.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể lo lắng sốt ruột quay lại Tinh Đảo - tổng bộ Vạn Tinh Lâu, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất thông báo cho mấy người Ninh Sĩ Dị ở Tinh đảo chuẩn bị tốt để ứng phó mọi tình huống.

Diệp Chân đi theo bọn hắn chính vì lấy một phần quà tặng, kẻ ngốc mới tin!

Sau ba ngày, Tinh Đảo - sào huyệt Vạn Tinh Lâu đã xuất hiện trong tầm mắt.

Bởi vì đạt được tình báo của mấy người Cái Quân, Tinh Đảo đã sớm chuẩn bị, rất sớm khởi động đại trận hộ đảo của Tinh Đảo.

Ba, bốn năm trước, khi Diệp Chân tàn phá Tinh Đảo xong, Vạn Tinh Lâu đã rút kinh nghiệm xương máu, đại trận thủ đảo đối với Tinh Đảo, đã cho tăng mạnh mức độ lớn.

Trước kia chỉ là một cảnh giới trận pháp, hiện tại lại là một phòng hộ đại trận bao trùm lấy đảo, đồng thời, hạch tâm phòng hộ đại trận của Tinh Đảo cũng bố trí tất cả một lần nữa, uy lực đều tùy vào tình huống, lại thêm lên bên trong có vô số võ giả chủ trì, gần như không cách nào công phá.

- A, Tinh Đảo các ngươi biến hóa không nhỏ nha, phòng ngự đã mạnh hơn nhiều so với bốn năm trước lúc ta đến!

Diệp Chân chỉ vào màn sáng phòng hộ đại trận của Tinh Đảo nói.

Cái Quân và Hoàng Đàn hai mặt nhìn nhau, không biết đến cùng phải làm gì với vị

Trấn Hải Đại Thánh Diệp Chân trước mắt này.

Nhưng, Diệp Chân đang ở gần bọn hắn, nhưng bọn họ muốn nhân cơ hội chạy vào đại bản doanh Tinh Đảo cũng không dám.

Bất đắc dĩ, Đại lâu khôi Cái Quân chỉ có thể bất đắc dĩ cười bồi một tiếng.

- Chỉ là tăng mạnh một chút.

- Nhưng, trong mắt bản Thánh, vẫn như cũ không đáng chú ý!

Khẽ quát, Diệp Chân nhấc lên một chưởng, vô số Hắc Thủy đạo văn như ẩn như hiện trong lòng bàn tay, thoáng chốc, nước biển bốn phương tám hướng của Tinh Đảo giống như sôi trào, cao cao cuốn lên, rồi trút xuống hướng về ngoại vi phòng hộ đại trận của Tinh Đảo.

Ầm ầm ầm!

Trong tiếng sóng nước, phòng hộ đại trận của Tinh Đảo ầm ầm bị phá nát, ở ngoài hạch tâm phòng hộ đại trận của Tinh đảo, lập tức vụn thành nhiều mảnh.

Như đã sớm biết phía ngoài phòng hộ đại trận không có tác dụng, trong Tinh Đảo, mấy người Âu Đột, Ninh Sĩ Dị đã sớm lui đến hạch tâm phòng hộ đại trận Tinh Đảo.

Trên tiết điểm của hạch tâm phòng hộ đại trận, lúc này ngồi đầy võ giả tinh anh của Vạn Tinh Lâu, mỗi người đều đang đặt song chưởng của mình trên tiết điểm của trận pháp, bất cứ lúc nào chuẩn bị dùng linh lực của bản thân chống đỡ đại trận.