Chương 1447 Thái Cổ Di Chủng
Bay không bao lâu, Diệp Chân đã chán ghét tốc độ phi hành của ba người khá chậm, dứt khoát lấy ra một chiếc soái cấp Thiên Linh chu, trực tiếp tiêu tốn nhiều Linh thạch, nhanh chóng chạy đi.
Vì không có Tiểu Miêu ở đây, nếu có Tiểu Miêu để bốn người cùng cưỡi Tiểu Miêu chạy đi, cũng không phải vấn đề gì.
Mà sở dĩ Tiểu Miêu không ở đây vì đang đi tìm vị trí sào huyệt Long Đảo của Long Minh.
Diệp Chân đã biết vị trí cụ thể của Long Đảo Long Minh vô cùng thần bí, thậm chí lúc trước Diệp Chân sưu hồn mấy vị Long Vương, tìm kiếm trong Thần hồn, cũng chỉ có vị trí đại khái của Long Đảo, phi thường thần bí.
Dưới tình huống này, trước đây sau khi Diệp Chân đột phá đến Thông Thần Cảnh, bất ngờ phát hiện Thái Thượng trưởng lão Long Minh xuất hiện.
Sau khi đuổi bọn họ rời đi, bản thân Diệp Chân đi theo đám người Vạn Tinh Lâu, trong bóng tối lại để cho Tiểu Miêu ẩn mình đi theo sau Thái thượng Nhị Trưởng lão Long Đảo - Văn Phụ Quốc.
Diệp Chân tin tưởng, Tiểu Miêu dựa vào tu vi hiện tại tuyệt đối sẽ không mất dấu.
Ở trong Thần hồn của Diệp Chân cảm ứng được, Tiểu Miêu đã đứng im, dừng lại ở một nơi nào đó, có thể là đã tìm được vị trí của Long Đảo.
Trong lúc đó, dựa vào cảm ứng Thần hồn của Tiểu Miêu, sau một ngày rưỡi, Diệp Chân thành công hội hợp với Tiểu Miêu, nhưng, nơi Tiểu Miêu dừng chân, lại là hải vực mênh mông vô bờ, cũng không tìm thấy một hòn đảo nào.
Đây khiến Diệp Chân ngạc nhiên vạn phần.
Sau khi giao lưu một thoáng với Tiểu Miêu, ánh mắt của Diệp Chân thấy mấy vòng xoáy Hải Nhãn khổng lồ trên mặt biển rất bình thường đang chậm rãi chuyển động.
Chiếu theo cách giải thích của Tiểu Miêu, sau khi đám người Văn Phụ Quốc đến, rồi tiến vào vòng xoáy khổng lồ, biến mất.
- Đại Thánh, ngàn năm nay, Vạn Tinh Lâu chúng ta mấy lần điều tra vị trí Long Đảo của Long Minh, không chỉ một lần phát hiện loại vòng xoáy Hải Nhãn này! Bao gồm Minh chủ đời trước Giải Thiên Hà, mấy lần phát hiện đều nhảy vào vòng xoáy Hải Nhãn trải rộng khắp ngoại vực Tử Hải.
- Lúc đó, chúng ta phán đoán, đường nối tiến vào Long Đảo của Long Minh là ở sau vòng xoáy này Hải Nhãn này, nhưng, chúng ta phái ra vô số cao thủ, một lần nhiều nhất là có một trăm vị võ giả Khai Phủ cảnh nhảy vào vòng xoáy này Hải Nhãn dò đường, kết quả, không ai sống sót!
Đại lâu khôi nhìn Diệp Chân cau mày, nói ra phát hiện của mình.
- Như vậy.....
- Nếu Giải Thiên Hà mấy lần nhảy vào đi qua, khẳng định sau mấy vòng xoáy Hải Nhãn này có mê hoặc, như thế nào, các ngươi có dám theo ta, đi một chuyến không?
Diệp Chân chớp mắt một cái hỏi.
- Có Đại Thánh cùng đi, có gì không dám!
Cái Quân và Ninh Sĩ Dị đồng thời cười nói.
- Đã như vậy, vậy thì tiến lên!
Nói xong, Diệp Chân nhảy vào trong vòng xoáy Hải Nhãn đầu tiên, nói thật, ở trong nước, Diệp Chân vẫn không có sợ gì.
Nhảy vào chớp mắt, Hắc Thủy linh trụ của Diệp Chân được đúc ra từ Hắc Long truyền thừa đột nhiên run lên!
Liên kết trong Hắc Thủy linh trụ rung động, không phải loại chấn động bình thường, mà là một loại cảm ứng rất vi diệu, phát ra từ vô số Hắc Thủy đạo văn nằm dày đặc trên Hắc Thủy linh trụ.
Hình như phía dưới vòng xoáy có sức mạnh tương tự.
Điều này làm cho Diệp Chân có chút bất ngờ, Hắc Thủy đạo văn trên Hắc Thủy linh trụ của hắn, nguồn gốc, là đến từ chính Hắc Long Truyền thừa, là một loại đạo văn rất đặc thù.
Mà phía dưới vòng xoáy lại có thể làm cho đạo văn sinh ra cảm ứng với Hắc Thủy linh trụ, điều này làm cho Diệp Chân có một suy đoán vô hình.
Dòng nước trong vòng xoáy, giống như một phiến bàn cực to, càng chuyển càng nhanh, rơi vào vòng xoáy nước biển nhưng chỉ mấy tức, thân thể của Diệp Chân hơi mất khống chế, bị hút vào sâu trong vòng xoáy.
Ngược lại ở trong nước, Diệp Chân cũng có chút nào vội, hắn cho phép vòng xoáy này đánh úp vào hắn.
Khi tiến vào càng sâu trong vòng xoáy, tốc độ của Diệp Chân càng lúc càng nhanh, càng ngày càng xâm nhập sâu vào vòng xoáy Hải Nhãn này, nhưng cùng lúc, Hắc Thủy đạo văn nằm dày đặc trên Hắc Thủy linh trụ lại có cảm ứng mơ hồ, nhưng càng ngày càng mạnh.
Khi bị vòng xoáy Hải Nhãn hút vào chưa tới nửa giờ, phía trước Diệp Chân đột nhiên tối sầm lại, một cửa Hải Sơn động cao mấy chục mét xuất hiện ở khắp nơi phía trước.
Hải Sơn động này cực hùng kỳ, trên dưới đều có mấy đạo như nơi hiểm yếu bình thường đối xứng ngọn núi, như tiến vào một hàng răng lược xen kẽ.
Trong hang núi màu đỏ sậm, còn có từng cái từng tím nối dài, tạo hình khá là kinh ngạc.
Tốc độ vòng xoáy nước biển ở đây đã chậm lại, hình như sắp đến điểm cuối, nhưng mắt thấy sắp đến điểm cuối, trong hang núi kia đột nhiên có một cái lưỡi cực lớn, cực dài hồng hào thăm dò, nhanh như tia chớp xoắn về phía bọn họ.
Thứ này làm doạ Diệp Chân nhảy lên một cái, còn chưa kịp phản ứng, lưỡi dài tinh hồng vô cùng lớn kia, đã chặn ngang quấn lấy Diệp Chân, dùng lực kéo cực kỳ khủng bố, muốn xoắn nát Diệp Chân.
Hầu như là phản ứng theo bản năng, Lôi Linh tiên trong Hậu Thiên Linh Bảo hơi động, một đạo Tru Tà thần lôi đã nổ ra nhanh như tia chớp, trực tiếp đánh vào trên cái lưỡi tinh hồng khổng lồ kia.
Lập tức bắn cho tinh hồng to lớn kia thành than cốc, điện quang đen thui phân tán ra, toàn bộ sơn động đều kịch liệt run rẩy.
Ngọn núi hùng vĩ ở miệng sơn động, lại hợp lại với nhau.
Lúc này, Diệp Chân mới kinh ngạc phát hiện, đây không phải sơn động, mà là từng cái từng cái miệng lớn như chậu máu.
Nói cho đúng là một miệng rắn vô cùng lớn.
Từng ngọn núi hùng vĩ đối xứng nhau, chính là răng rắn có vô số nọc độc.
Phát hiện này làm cho Diệp Chân kinh hãi, chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, thần niệm hơi động, liên tiếp thôi động Lôi Quang Châu sau đầu, một đạo tiếp một đạo Tru Tà thần lôi nổ ra, đánh con yêu vật há cái miệng rộng trước mắt này.
Lúc này, Diệp Chân thừa cơ bay ra, đã nhìn thấy ba người Cái Quân, Ninh Sĩ Dị, Âu Đột chậm hơn hắn một bước, đang há to cái miệng nhìn Yêu thú khủng bố trước mắt.
Trước mắt Yêu thú khủng bố này hơi động, toàn bộ đáy biển như long trời lở đất, giống như đất rung núi chuyển, chờ đến lúc nhìn thấy Diệp Chân đi ra từ trong miệng rắn, ba người càng cực kỳ khiếp sợ.
Không trách, bọn họ phái trăm tên cường giả Khai Phủ cảnh lao xuống dò đường, đều một đi không trở lại, lại không có tin tức.
Thì ra, phía dưới còn có một con quái thú bảo vệ như thế, ngay cả Trấn Hải đại thánh tu vi cao tới Thông Thần Cảnh cũng bị nó dọa sợ, những võ giả Khai Phủ cảnh kia, kết cục có thể tưởng tượng được.
May mà lúc trước, bọn họ cực kỳ cảnh giác, thấy trăm tên cường giả Khai Phủ cảnh đều một đi không trở lại, đã quả đoán từ bỏ thăm dò, bằng không, mấy người bọn họ, đã bị con quái thú này ăn thịt mấy lần.
Trước mắt, quái thú này đứng im còn tốt, chỉ hơi động, hình thể to lớn đã cực kỳ doạ người.
Bản thể của con quái thú này còn muốn lớn hơn gấp đôi so với bản thể chân thân của Tịnh Hải Đại Thánh.
Lúc này vừa nhìn, đầu của quái thú này có chín cái, chín cái đầu căng tròn, trên mỗi cái đầu đều chỉ có một mắt, phối hợp với thân thể tròn vo này như một con sâu, nhưng cái miệng lớn như chậu máu lại đặc biệt khủng bố.
Lúc này, tám cái đầu của con quái thú trước mắt này là tám con Độc Mục, cực kỳ hung lệ, nhìn chằm chằm Diệp Chân, cái đầu Diệp Chân vừa mới trốn thoát khỏi co giật, cái miệng nhếch to, không ngừng có dòng máu chảy ra.
- Đại Thánh, đây là quái thú gì, tại sao lão phu chưa từng gặp?
Cái Quân hít vào một ngụm khí lạnh hỏi.
Diệp Chân suy nghĩ một thoáng, chậm rãi nói.
- Nếu như ta không nhận sai, đây là Cửu Mục yêu, một loài di chủng Thái Cổ, còn gọi là Cửu Đầu Trùng!
Vốn, Diệp Chân cũng không nhận ra con quái thú khủng bố trước mắt này, nhưng, trong lượng lớn tàng thư ở phủ đệ của Trường Lạc công chúa, hắn đã từng đọc qua ghi chép về Cửu Đầu Trùng, một loài Thái Cổ di chủng.
Loài Cửu Đầu Trùng này cực kỳ hung hãn, trên sách cổ có ghi, dù Chân Thần trong truyền thuyết, gặp phải con Cửu Đầu Trùng này cũng cực kỳ đau đầu.
Nhưng, ở Hồng Hoang đại lục, loài Thái Cổ di chủng này đã sớm tuyệt tích, chỉ có một vài tiểu thế giới được truyền thừa lâu đời, mới có thể sẽ còn một, hai con, nhưng Diệp Chân cũng không nghĩ tới, Chân Huyền đại lục lại có loài Thái Cổ di chủng hung hãn tuyệt luân này.
Nhưng rất rõ ràng, con Cửu Đầu Trùng trước mắt này chưa thành niên, nên tu vi chỉ có Nhập Đạo cảnh tam trọng mà thôi.
Nhưng đừng xem thường con Cửu Đầu Trùng chỉ có tu vi Nhập Đạo cảnh tam trọng này, nếu thả món đồ chơi này ra ngoài, toàn bộ Chân Huyền đại lục cũng không có người có thể đàn áp nó.
Không nói thứ khác, Tru Tà thần lôi của Diệp Chân uy lực mạnh bao nhiêu, Diệp Chân lại quá rõ ràng, bình thường đối cứng với một Huyền Cung cảnh, tuyệt đối phải bị trọng thương, nhưng con Cửu Đầu Trùng trước mắt trúng ba đòn Tru Tà thần lôi cũng không bị tổn thương bao nhiêu, chỉ làm cho một cái đầu co giật liên tục, trong miệng, liên tục chảy máu.