Chương 1452 Tiêu Chuẩn
Thiếu chủ, không sai, Long Đảo này là do vuốt rồng thân thể Thái Cổ Hắc Long tàn phế biến thành, cũng ẩn chứa một phần truyền thừa của Thái Cổ Hắc Long, hơn nữa là truyền thừa tinh túy chân chính.
- Thế nhưng thiếu chủ hiện nay không có khả năng cao thu được một phần truyền thừa này!
Hàn Đàm lão Quy nói rằng.
-Nói thế nào?
Vừa nghe hiện tại không thể, Diệp Chân có chút thất vọng.
-Thiếu chủ, con đường Thái Cổ Hắc Long tu luyện có chút khác với con đường võ giả tu luyện.
-Võ giả bình thường, thân thể nhiều lắm gánh chịu năm phần mười tu vi đã cao.
-Thế nhưng Thái Cổ Hắc Long lấy thân thể làm vật dẫn, trăm phầm trăm tu vi đều tập trung ở thân thể trên.
-Hơn nữa, Thái Cổ Hắc Long nhất tộc trừ một ít thiên địa linh vật đặc thù ra, chắc chắn sẽ không sử dụng ngoại vật.
-Thân thể chính là Trấn khí, chính là Linh bảo, chính là tất cả.
-Dưới tình huống này, dù chỉ là đoạn trảo tàn phế trên thân thể Thái Cổ Hắc Long cũng có uy năng không thể tưởng tượng.
Nói tới chỗ này, Hàn Đàm lão Quy ngừng một chút.
- Dựa theo một ít ký ức còn sót lại trong đầu lão nô, thân thể Thái Cổ Hắc Long khi ngày còn sống, mỗi một nơi đều có thể gắng gượng chống đỡ Tiên Thiên Linh Bảo oanh kích.
- Bây giờ đã ngã xuống, thân thể tàn phế, nhưng uy năng long trảo cũng có thể sánh ngang với Hậu Thiên Linh Bảo, thậm chí uy lực còn ở giữa ngưỡng Hậu Thiên Linh Bảo và Tiên Thiên Linh Bảo.
- Cho nên, một vuốt rồng Hậu Thiên Linh Bảo hoặc Tiên Thiên Linh Bảo không phải người phát hiện sẽ thu được.
- Bản thể nó là do Thái Cổ Hắc Long biến thành, nhất định phải nắm giữ lực lượng đồng nguyên cùng Thái Cổ Hắc Long mới có thể thu lấy.
- Lực lượng đồng nguyên?
Ánh mắt Diệp Chân hơi động.
- Ngươi nói…
- Hắc Long Bá Thể?
- Không sai, nếu thiếu chủ có thể tu luyện Hắc Long Bá Thể tới cực hạn, như vậy độ khả thi thu lấy long trảo vô cùng lớn!
Hàn Đàm lão Quy nói.
- Cực hạn.
Diệp Chân cười khổ, Hắc Long Bá Thể này, nhập môn dễ dàng, tiểu thành cũng không khó, thế nhưng càng về sau này càng khó.
Diệp Chân hiện nay mới luyện Hắc Long Bá Thể đến tiểu thành, nếu dựa vào Chân Long tinh huyết trước đây Long Thái tử Ngao Tranh thả ra, khoảng chừng cần mười ngàn thùng mới miễn cưỡng đẩy mạnh Hắc Long Bá Thể đến đại thành.
Nếu muốn dựa vào Chân Long tinh huyết tu luyện Hắc Long Bá Thể từ đại thành đến trạng thái đỉnh phong, số lượng tiêu hao lại sẽ tăng lên gấp bội, chỉ sợ mười vạn thùng cũng không đủ.
Nhưng nếu đổi thành Ngũ Trảo Chân Long cao cấp hơn, Chân Long tinh huyết cần thiết sẽ giảm gấp mấy lần, nếu có một loại Long tộc tinh huyết cao cấp hơn Ngũ
Trảo Kim Long như Thanh Long, số lượng tiêu hao càng sẽ giảm gấp mười, gấp trăm lần.
Nói cách khác, Diệp Chân muốn nhanh chóng thu lấy vuốt rồng Thái Cổ Hắc Long, trên căn bản không thể.
Bất quá, nếu chờ Diệp Chân tu luyện Hắc Long Bá Thể tới cực hạn, một khi thu lấy vuốt rồng này, thu được truyền thừa tinh túy chân chính trong Thái Cổ Hắc Long, có thể tưởng tượng, đến thời điểm đó, chỉ sợ tu vi của Diệp Chân sẽ biến hóa long trời lỡ đất.
-Nếu tạm thời không thể nhận, như vậy còn Thái Cổ hung thú Cửu Đầu Trùng, ngươi có biết lai lịch của nó và phương pháp cấm chế không?
Diệp Chân hỏi.
Nghe vậy, Hàn Đàm lão Quy hơi khom người nói.
- Thiếu chủ, Thái Cổ hung thú Cửu Đầu Trùng này, lúc đầu lão chủ nhân bắt đến dùng để làm Thú Nô trông cửa, năm đó theo cung điện lão chủ nhân đồng thời rơi xuống nơi này.
- Đáng tiếc, Thiên Đạo nơi này không trọn vẹn, Cửu Đầu Trùng cũng bị thương nặng, chỉ kéo dài hơi tàn mấy trăm năm đã tọa hóa.
Trước khi tọa hóa, Cửu Đầu Trùng đem một thân lực lượng bản nguyên ngưng tụ thành một trứng trùng, mấy ngàn năm qua mới có con Cửu Đầu Trùng trước mắt.
- Đáng tiếc, Thiên Đạo Chân Huyền đại lục không trọn vẹn, Linh khí mỏng manh để
Cửu Đầu Trùng trưởng thành thật chậm.
- Nhưng dù như vậy, hung uy Cửu Đầu Trùng cũng cực kinh người, suýt chút nữa ăn mất Lão tổ đời thứ hai của lão nô.
- Cho nên, Lão tổ đời thứ hai của lão nô đã nghĩ biện pháp đem cấm chế ở đây để chúng ta khống chế.
- Nếu thiếu chủ muốn trừng trị hắn, lão nô có thể thôi thúc cấm pháp làm cho hắn thần phục, nhưng loài này cực kỳ hung tính, thiếu chủ muốn khống chế nên dùng Thần hồn cấm pháp thích hợp khống chế.
Hàn Đàm lão Quy nói.
- Cái này đương nhiên.
Sau nửa canh giờ, dưới sự khống chế khi Hàn Đàm lão Quy thôi thúc cấm chế, để
Cửu Đầu Trùng ngoan ngoãn đưa ra Tiên Thiên bản nguyên Thần hồn, Diệp Chân thuận lợi dùng Thiên Cơ Tỏa Hồn Thuật thu cấm Thần hồn.
Điều này làm cho ba vị Thái Thượng trưởng lão Long Minh có chút bất đắc dĩ, mấy ngàn năm qua, Long Minh vẫn dựa vào Cửu Đầu Trùng duy trì vẻ thần bí và an toàn cho đại bản doanh.
Bây giờ Cửu Đầu Trùng bị Diệp Chân lấy đi, sào huyệt Long Minh bọn họ sẽ thiếu một tấm chắn thiên nhiên, để bọn họ khá đáng tiếc.
Nhưng dù sao thì Long Minh đã sắp độc bá vùng hải vực phía tây, mất đi tấm chắn thiên nhiên cũng không tính cái gì.
Tuy nói Cửu Đầu Trùng, Long Minh chính là Long Đảo đều sẽ mất đi.
Không thể không nói, Thái Cổ hung thú như Cửu Đầu Trùng loại này, dù cho là tên trông cửa cho Thái Cổ Hắc Long, nhưng dính lên hai chữ Thái Cổ, vậy thì không phải dạng vừa.
Trời sinh thần thông Càn Khôn biến hóa, to lớn nhất có thể để cho hình thể tăng vọt gấp ba, mà nhỏ thì lại có thể hóa thành bằng bàn tay.
Đồ chơi này hóa thành to bằng bàn tay lập tức trở nên rất đáng yêu.
Thân thể màu xám thêm vào chín cái đầu màu sắc không giống nhau, hàm răng cực kỳ sắc bén kia của nó, nhìn qua rất đáng yêu.
Tiện tay, Diệp Chân ném Cửu Đầu Trùng vào trong lồng ngực.
Chờ Diệp Chân chuyển tới Hồng Hoang đại lục, không đến một hai năm, thực lực Cửu Đầu Trùng sẽ tăng trưởng gấp mấy lần.
Ném Cửu Đầu Trùng to bằng bàn tay vào trong lồng ngực, trong lồng ngực Diệp Chân lập tức náo nhiệt.
Cửu Đầu Trùng, Tiểu Miêu, còn có thằn lằn a Sửu.
Tiểu Miêu cũng còn tốt, dù cho nó đang lên cấp hướng về huyết thống Hắc Hổ
Vương, thế nhưng vẫn còn sợ hãi đối với Cửu Đầu Trùng có chứa khí tức Thái Cổ hung thú như trước, không dám động mạnh.
Thế nhưng, con hàng thằn lằn a Sửu lại không sợ, đồng thời, vì xác lập vị trí lão đại của hắn, sau khi Cửu Đầu Trùng bị Diệp Chân ném vào trong lồng ngực, chuyện thứ nhất nó làm chính là cho Cửu Đầu Trùng một tát.
Thoáng chốc, Cửu Đầu Trùng vừa bị Diệp Chân thu thập liền kích thích hung tính.
Bởi vì Thần hồn bị thu cấm, Cửu Đầu Trùng sợ Diệp Chân, nhưng cũng không sợ Tiểu Miêu, A Sửu.
Nổi giận gầm lên một tiếng, một đầu nhanh như tia chớp tìm tòi, liền đem a Sửu nuốt xuống, bắt đầu nhai.
Nhai tới lui một hồi đột nhiên phát hiện, tựa hồ cái gì cũng đều không ăn được.
Cửu Đầu Trùng, Tiểu Miêu và Tiểu Yêu không giống nhau.
Tiểu Miêu là Diệp Chân dùng bản mệnh tinh huyết thành lập Thần hồn liên hệ, Tiểu Yêu trực tiếp sinh ra ở trong cơ thể Diệp Chân, trời sinh đã có bản nguyên khí tức của Diệp Chân.
Vì lẽ đó, Tiểu Miêu và Tiểu Yêu cùng nhau thu thập a Sửu, tên kia sẽ kêu thảm thiết.
Thế nhưng Cửu Đầu Trùng chỉ bị Thiên Cơ Tỏa Hồn Thuật thu cấm Thần hồn, không có chứa bản nguyên khí tức của Diệp Chân, vì lẽ đó, dù cho nó cắn nuốt Thận Long Nguyên Linh a Sửu, nhai nhóp nhép cũng không thể để cho a Sửu thương tổn một chút gì.
Thậm chí ngay cả nạo ngứa cũng không bằng.
Điều này để Cửu Đầu Trùng khó chịu, nó thế mà không ăn được gia hỏa làm cho hắn khó chịu.
Sau đó, ánh mắt nhìn về phía Vân Dực Hổ Vương Tiểu Miêu.
Trong mắt hung quang đại thịnh, chín cái đầu duỗi dài, nhanh như tia chớp thăm dò, cắn về phía Tiểu Miêu.
Tiểu Miêu đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, mãnh liệt phản kích.
Tuy tu vi Tiểu Miêu cao, thế nhưng ở trong lồng ngực Diệp Chân hoàn toàn không phát huy được ưu thế tốc độ, chín cái đầu của Cửu Đầu Trùng đồng thời oanh đến đã doạ Tiểu Miêu hét rầm lêm.
Diệp Chân chỉ liếc mắt nhìn động tĩnh trong lồng ngực liền bị doạ giật mình.
Nếu như Cửu Đầu Trùng ăn mất Tiểu Miêu thì quả thật khóc không ra nước mắt.
Theo bản năng, Diệp Chân thôi thúc Thần hồn cấm pháp.
Ngay khi Cửu Đầu Trùng sắp cắn lên người Tiểu Miêu, Cửu Đầu Trùng đột nhiên kêu thảm, chín cái đầu kịch liệt co giật.
Diệp Chân tùy ý xem xét một thoáng đã rõ ràng ngọn nguồn.
Trên thực tế, là do tên Thận Long Nguyên Linh a Sửu tính toán, tính toán hung tính của Cửu Đầu Trùng, sử dụng Tiểu Miêu như mũi thương.
Mà tên Cửu Đầu Trùng này quả thật làm.
Bất quá, Diệp Chân cũng không tha cho Cửu Đầu Trùng, đầu quá đơn giản sẽ phải bị phạt, lại dám hướng móng vuốt về Tiểu Miêu, quả thực sống quá bình tĩnh.
Đơn giản, Diệp Chân triệt để thôi thúc Thần hồn cấm pháp, lần thứ hai dạy Cửu Đầu Trùng làm người, cường điệu thân phận tiểu đệ của hắn ở trước mặt Tiểu Miêu và a Sửu.
Đồng thời, Diệp Chân cũng không buông tha cho a Sửu.
Lại dám tính toán đến an nguy của Tiểu Miêu, nếu Diệp Chân hơi không lưu ý, hoặc Cửu Đầu Trùng mạnh hơn một chút, chẳng phải Tiểu Miêu sẽ xong đời.
Như vậy, Diệp Chân sẽ đau lòng đến chết.