← Quay lại trang sách

Chương 1457 Nam Man Thánh Địa

Nam Man bộ lạc ở Chân Huyền Đại Lục chủ yếu phân bố trong quần sơn ở phía nam Hắc Long Vực, có mấy ngàn vạn nhân khẩu nhưng phân bố lại cực kì phân tán.

Đã biết Nam Man có hơn ngàn bộ lạ, nhỏ thì có dưới một trăm người, lớn thì có mấy triệu người, đều có thể xem như bộ lạc.

Nhưng chỉ bộ tộc có nhân khẩu trên trăm vạn mới có thể có được quyền lên tiếng nhất định trong Nam Man, có được được một ghế Trưởng lão.

Trưởng lão Nam Man bộ tộc xếp hạng theo thực lực bộ lạc của mỗi người, cuối cùng lại từ trong các trưởng lão bộ tộc nghị lập ra một vị đại tù trưởng, cùng với các trưởng lão xếp hạng phía trên cùng nhau thống nhất quản lý toàn bộ Nam Man bộ tộc.

Dân trí Nam Man khá thấp, xảy ra tranh đoạt nhiều phần lớn ở trong núi rừng, dân phong bưu hãn.

Mùa màng tốt thì tự nhiên không có chuyện gì, nhưng khi mùa màng chênh lệch, đồ

ăn không đủ sẽ ngang nhiên phát động xâm lấn đối với Nhân Tộc xung quanh.

Mặc dù có hỗ thị nhưng trước kia đã cướp quen tay nên không nguyện ý dùng tiền hàng để trao đổi, cho đến sau khi bị Diệp Chân đánh đau nhức thì mới bắt đầu tuân thủ quy tắc của hỗ thị thông thương.

Những năm nay, hỗ thị thông thương rất có tiến triển, bình thường tộc nhân Nam Man đi săn lấy được da lông, yêu đan, thảo dược và các loại thiên tài địa bảo sẽ mang cho thương nhân lợi nhuận không cách nào tưởng tượng.

Một túi ba mươi cân lương thực có thể đổi lấy một viên yêu đan Nhân giai Yêu Thú, mười cân muối một nồi sắt là có thể đổi được yêu đan của một con Yêu Thú Địa giai Hạ Phẩm.

Lợi nhuận đó quả là gấp mấy trăm lần.

Loại lợi nhuận này làm cho những nhóm thương nhân kia gần như điên cuồng bắt đầu xâm nhập Nam Man bộ tộc, trước những thương nhân trục lợi xâm lấn, Nam Man bộ tộc ở trước mặt Nhân Tộc đã không có quá nhiều bí mật.

Con mắt của những thương nhân này đều cực kỳ độc ác, Dương Đề Quả mà Nam Man bộ tộc coi như bệnh dịch nát trong núi rừng lại là chủ dược mà Luyện Đan sư nhân tộc dùng để luyện chế Thăng Tiên Tán nâng cao tinh thần trợ hứng cho quý tộc.

Từng người đều không cần mạng đi vào chỗ sâu trong Nam Man bộ tộc, cho dù không ít thương nhân vô thanh vô tức tử vong trong núi rừng nhưng cũng không cách nào ngăn cản các thương nhân này truy đuổi lợi nhuận to lớn.

Chưởng giáo Tề Vân Tông tìm đến cho Diệp Chân ba người cực kỳ thấu hiểu hơn ngàn bộ tộc lớn nhỏ ở Nam Man, toàn bộ đều là thương nhân.

Hơn nữa ba người này còn là Đại Thương trong những thương nhân mới trỗi dậy.

Đều là dẫn theo đầu xâm nhập Nam Man liều một thân tài sản kinh khủng trở về, bây giờ ba người đều đã thành lập thương lộ của riêng mình trong Nam Man bộ tộc.

Nhất là hai người trong đó, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã tích lũy tài sản bằng với một quốc gia.

Hiểu rõ của bọn hắn đối Nam Man có thể nghĩ.

Theo lời giải thích của ba vị đại thương nhân này, trong thời gian hơn năm năm nay, Nam Man bộ tộc đã bị bọn hắn dò xét toàn bộ, đối bọn hắn thì cơ hồ không có bí mật.

Nhưng, Nam Man bộ tộc lại có ba cấm địa, mà ba cấm địa này thì dù những thương nhân bọn hắn ném ra bao nhiêu lợi ích cũng không thể tiến vào.

Trừ cái đó ra thì toàn bộ Nam Man đối với bọn hắn không có bí mật gì.

Hơn nữa, ba người này trừ địa đồ và bản đồ phân bố các bộ lạc ra, còn vô cùng phối hợp giao ra một ít bí thuật mà những năm này bọn hắn dùng giá tiền cực thấp đổi lấy từ trong Nam Man bộ tộc.

Phối hợp như vậy, chủ yếu hay là ba người này lòng tham quấy phá.

Năm đó, chính là sau khi Diệp Chân một mình xâm nhập vào Nam Man bộ tộc, mở ra thương lộ cho bọn hắn, nhưng loại thương lộ này lại cực kỳ có hạn.

Bây giờ, bọn hắn hi vọng Diệp Chân có thể lần nữa mở rộng thương lộ, thậm chí mịt mờ biểu thị, nếu vị đông chinh thống soái Diệp Chân này có thể xử lý mười vị đại trưởng lão xếp hạng trước mười của Nam Man bộ tộc, thì nhóm bọn hắn có thể nhập chủ chưởng khống một chút Nam Man bộ tộc cỡ nhỏ.

Trong vòng mười năm, thậm chí có thể không đánh mà thắng chiếm đoạt Nam Man bộ tộc.

Đối với chuyện này, Diệp Chân cũng không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào, Diệp Chân cũng không phải tay chân của bọn hắn, bây giờ chuyện Diệp Chân quan tâm là lai lịch của Nam Man bộ tộc.

Ba đại thương nhân giao ra bí thuật thu tập được từ Nam Man bộ lạc, phần lớn đều là một chút bí thuật bình thường, nhưng vẫn có mấy quyển rất trân quý có thể nói là bí thuật cùng cấp bậc với bí thuật Càn Khôn Như Ý.

Giống như bí thuật Vạn Thú Huyết Tinh!

Có thể dùng bí thuật để Yêu Thú hấp thu tinh huyết Yêu Thú, sau đó luyện hóa rút ra một sợi huyết mạch Bản Nguyên từ trong cơ thể Yêu Thú đó, từ đó giúp Yêu Thú của mình đột phá phẩm giai.

Loại bí thuật này rất thần kỳ, dựa theo lời giải thích theo ghi chép, chỉ cần có đầy đủ tinh huyết Yêu Thú, ngược dòng máu phản tổ tái hiện huyết mạch Thái Cổ tổ thú cũng không phải không thể.

Nếu không phải Diệp Chân bây giờ có Linh Hư Quả, chỉ sợ Diệp Chân sẽ nhịn không được dùng loại phương pháp này tăng lên huyết mạch cho tiểu Miêu.

Còn có mấy loại bí thuật làm cho Diệp Chân cảm thấy hứng thú, giống như Hung Linh Luyện Hồn Thuật, chính là bí pháp dùng để giam cầm thần hồn Yêu Thú bị giết chết, luyện chế nó thành hung linh, sau đó thôi động hung linh tẩy luyện thần hồn Yêu Thú của mình, để thần hồn của nó trở nên vô cùng cứng cỏi.

Theo tu luyện bí pháp này, dù tu vi thần hồn Yêu Thú của mình rất kém cỏi nhưng trước mặt tu vi cao thủ Thần Hồn rất cường đại công kích cũng sẽ lông tóc không tổn hao.

Nói cách khác, lấy luyện hồn thần quang trước mắt của Diệp Chân, nếu ra tay với tiểu Miêu có thể tuỳ tiện đánh nát thần hồn tiểu Miêu, nhưng nếu để tiểu Miêu tu luyện Hung Linh Luyện Hồn Thuật thì có thể để thần hồn của tiểu Miêu trở nên vô cùng cứng cỏi, nếu có thể kiên trì khổ tu cái hơn trăm năm, tiểu Miêu có thể không nhìn công kích Thần Hồn của Diệp Chân.

Nói thật, tác dụng của loại bí pháp này quả là thần hồ thần kỹ, Diệp Chân đã chuẩn bị chờ chuyện lần này ở Nam Man kết thúc sẽ để tiểu Miêu tu luyện Hung Linh Luyện Hồn Thuật, tăng lên cường độ thần hồn.

Bởi vì có tình báo của ba vị thương nhân, Diệp Chân một đường này tiến về Nam Man, mục tiêu chủ yếu cho là tam đại cấm địa của Nam Man nhất tộc.

Trong tam đại cấm địa của Nam Man thì đệ nhất đại cấm địa chính là tổ điện.

Trên cơ bản, mỗi một Nam Man bộ lạc đều có một tổ điện hoặc lớn hoặc nhỏ, những tổ điện này đều nghiêm cấm bất luận kẻ nào tiến vào, trừ tộc nhân Nam Man.

Dọc theo con đường này, Diệp Chân trải qua hơn trăm bộ lạc, Diệp Chân không muốn quá rêu rao nên đã trực tiếp lấy tiên thiên Ngũ Hành độn pháp lặng yên không một tiếng động trốn vào tộc điện của hơn trăm Nam Man bộ lạc này nhưng lại không có bất kỳ phát hiện nào.

Tổ điện của Nam Man bộ tộc chính là tổ tiên trên mặt đất Nam Man cung phụng, pho tượng tổ tiên nên cơ bản giống nhau.

Cơ bản, đều là một vị đang ngồi, trên vai có một con chim ưng, trên tay quấn quanh một con đại xà, dưới háng cưỡi mãnh thú, dáng người khôi ngô vô cùng tráng hán.

Dung mạo cụ thể thì chỉ có thể nói, tay nghề công tượng của Nam Man thực sự quá kém.

Trên trăm tổ tượng thì đã có trên trăm bộ dáng.

Đại cấm địa thứ hai trong tam đại cấm địa của Nam Man bộ tộc chính là thánh hồ của bọn hắn.

Nam Man thánh hồ này dã thú có thể vào, súc vật có thể vào, nhưng chính là người không thể vào.

Bất luận tộc nhân Nam Man nào dám bước vào thánh hồ nửa bước, làm bẩn thánh hồ thì xử tử toàn tộc.

- Nam Man nhất tộc của Hồng Hoang đại lục cũng có một Thánh hồ, Nam Man nhất tộc của Chân Huyền Đại Lục cũng có một Thánh hồ, hai Nam Man bộ tộc này có thể vốn chính là một nhà hay không?

Phát hiện Nam Man thánh hồ làm cho Diệp Chân có chút suy đoán.

Cho tới bây giờ, Diệp Chân đã có một chút ý nghĩ đối với nguyên nhân Thiên Đạo không trọn vẹn của Chân Huyền Đại Lục, nhưng lại khuyết chứng cứ.

Không có phát hiện Thánh hồ, Diệp Chân đưa mắt nhìn sang cấm địa cuối cùng của Nam Man bộ tộc —— Nam Man Thánh Linh Phong.

Nam Man Thánh Linh Phong ở phía sau vương đình của tù trưởng Nam Man, mỗi lần Nam Man bộ tộc mới đổi bộ tộc, tù trưởng tân nhiệm và bộ tộc của hắn sẽ tiếp quản phạm vi ngàn dặm quanh Thánh Linh Phong.

Theo những thương nhân kia nói, Nam Man Thánh Linh Phong, tộc nhân bình thường căn bản vào không được, chỉ có đại tế hàng năm, tù trưởng và mấy vị đại trưởng lão mới có thể đi vào.

Diệp Chân đến nơi này vì tìm tòi bí mật cho nên chỉ muốn lặng lẽ đi vào tìm kiếm một phen, nếu có chỗ tốt thì lặng lẽ lấy đi, nếu như không có chỗ tốt thì cũng lặng yên không một tiếng động rời khỏi.

Vương đình của tù trưởng Nam Man bộ tộc rất dễ tìm, sau khi tìm được vương đình của tù trưởng, ở trên không trung, ngoài Thánh Linh Phong mấy trăm dặm treo đầy xương đầu của các loại Yêu Thú đã lọt vào tầm mắt Diệp Chân.

- Không biết nơi này sẽ có thu hoạch gì không?