← Quay lại trang sách

Chương 1461 Ngụy Thánh Linh Phong (2)

Sau đó, Diệp Chân lại tuyên bố mấy mệnh lệnh có lợi thay đổi tình trạng Nam Man trước mắt, lấy lực ảnh hưởng trước mắt của Diệp Chân, tuyệt đối có thể chấp hành xuống dưới, nhưng căn bản không tính được dấu vết Thượng Thần.

Nhưng thời gian kéo như thế, Diệp Chân cũng sẽ đem đại chiêu cho nghẹn ra.

- Man Bộ ta khó khăn bao nhiêu, hôm nay bản thần hàng lâm, có thể xóa đi các loại đau xót tạp bệnh.

Nói rồi Diệp Chân nhẹ nhàng vung tay lên, trên bầu trời đột nhiên rơi xuống giọt mưa màu xanh biếc.

Mỗi một giọt mưa màu xanh biếc đều tản ra vô cùng sinh cơ.

Tựa như người khát lâu nhìn thấy nước suối, tất cả Nam Man bộ hạ đều vô ý thức hé miệng uống lấy, giang hai tay ra đón, sau đó tham lam thêm hút lấy mỗi một giọt nước.

Nam Man bộ hạ nuốt vào giọt nước màu xanh biếc này, cho dù chỉ nuốt một giọt nước màu xanh biếc cũng tinh thần đại chấn, ám thương trong cơ thể nháy mắt tốt hơn phân nửa.

Nhất là những lão giả thụ thương đau nhức bối rối, còn có Nam Man võ sĩ thụ thương gần đây thì nhao nhao kinh hô lên, sau khi nuốt mấy giọt nước màu xanh biếc thì thương thế của bọn hắn đã nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

Lão giả vừa rồi còn đang cầm quải trượng đột nhiên liền ném ngoặt đi, một lần nữa đứng thẳng.

Những lão nhân ho khan kịch liệt gập cả người cũng đột nhiên cảm giác hô hấp nhẹ nhõm vô số lần.

Vết thương của những Nam Man võ sĩ thụ thương gần đây cũng trong khoảng thời gian ngắn đã bắt đầu kết vảy, vết thương lúc trước đã kết vảy, cứng vảy bắt đầu nhanh chóng tróc ra.

Đột nhiên, mấy nữ tử Nam Man chỉ vào lẫn nhau kinh hô lên.

Chạy vội trong núi rừng, trên người nhiều thương thế, nhất là đối nữ tử thì một khi trên mặt thụ thương, đó chính là vết sẹo chung thân, vừa rồi, một Nam Man thiếu nữ trong lúc vô tình bôi một giọt nước màu xanh biếc lên trên mặt, vết sẹo trên mặt nàng đã lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bình phục rồi biến mất.

Thoáng chốc, những Nam Man tộc nhân lập tức kinh ngạc, nhao nhao quỳ rạp xuống đất, vô cùng thành kính quỳ xuống với Diệp Chân, miệng nói Thần sứ.

Ngay cả đại trưởng lão Nam Man bây giờ Ô Duy cũng kinh ngạc.

Tu vi của hắn, chỉ có Hồn Hải Cảnh, kiến thức cũng rất có hạn.

Bây giờ loại giọt mưa màu xanh, hắn thấy chính là Thần tích.

Vô cùng kính sợ, đại trưởng lão Ô Duy hiện tại của Nam Man vô cùng thành kính cuối người về hướng Diệp Chân, miệng nói tổ thần phù hộ, nguyện thần sứ vạn năm vĩnh tại!

Giữa một mảnh âm thanh kính sợ mà thành kính cầu nguyện, vô số Nam Man tộc nhân lệ rơi đầy mặt.

Sau vài vạn năm bị tổ thần vứt bỏ, bọn hắn rốt cục đã được tổ thần ôm ấp, trùng hoạch tổ thần che chở.

Ở trên bầu trời, Diệp Chân tay chân như nhũn ra, nhìn một màn này, cảm thán lúc trước mình nghẹn đại chiêu không có lãng phí.

Lúc trước Diệp Chân nghẹn đại chiêu rất đơn giản, chính là bức Ất Mộc Linh Lực vô cùng tinh thuần trong cơ thể ra ngoài, sau đó mạnh mẽ dùng thủy khí trong tầng mây dùng lực lượng thần hồn câu đến, để thủy khí trong tầng mây kết hợp với Ất Mộc Linh Lực, mới hạ xuống cơn mưa Ất Mộc Linh Lực này.

Nhưng, loại mưa Linh Lực này tiêu hao quá lớn, nếu không phải Diệp Chân có âm dương ngũ hành linh phủ Ngũ Hành tương sinh, liều mạng hao hết tất cả Linh Lực trong cơ thể, Diệp Chân mới tạo ra một trận mưa Ất Mộc Linh Lực bao trùm chừng năm dặm xung quanh.

Nhưng hiệu quả này lại tốt lạ thường.

Ất Mộc Linh Lực xem như một trong Linh Lực cấp cao nhất trong mộc chúc Linh Lực, trị liệu ám thương tật bệnh cho một chút võ giả bình thường cũng chỉ là trò trẻ con.

Những Nam Man bộ hạ này cúng bái Diệp Chân trọn vẹn gần nửa canh giờ, lúc này mới xem như kết thúc, cuối cùng, vẫn là Nam Man đại trưởng lão Ô Duy tổ chức nghênh tiến vị truyền thừa thần sứ Diệp Chân này vào trong vương cung của tù trưởng.

Những chuyện này, Diệp Chân ứng phó tự nhiên vô cùng dễ dàng.

Sau khi một trận vui hết mình, Diệp Chân lưu lại mười trưởng lão xếp hạng trước mười của Nam Man bộ.

- Ô Duy trưởng lão, bây giờ các ngươi cung phụng ta là Thần, như thế nào câu thông thủ hộ Thần Chiến Linh ta?

Diệp Chân trực tiếp sảng khoái hỏi.

Mặc dù khiếp sợ thần tích trước đó, chư vị trưởng lão Nam Man lại không dám có bất kỳ bất kính nào đối với Diệp Chân, nhưng Nam Man đại trưởng lão Ô Duy vẫn sinh ra một chút lo nghĩ đối với việc Diệp Chân trực tiếp yêu cầu bí pháp cung phụng tổ thần, câu thông Chiến Linh thủ hộ.

- Hồi bẩm thần sứ, cho đến bây giờ, các bộ tộc ta vẫn như cũ dựa theo cổ pháp cung phụng Man Thần tộc ta, dùng cổ pháp câu thông thủ hộ Chiến Linh của tộc ta!

Ô Duy trả lời rất giảo hoạt, trực tiếp đá bóng lại cho Diệp Chân, xem như tại dùng loại phương pháp này để tiến một bước nghiệm chứng truyền thừa thần sứ Diệp Chân này là thật hay giả.

Diệp Chân đã dám trực tiếp sảng khoái hỏi thì trong lòng sớm đã có toàn bộ nắm chắc, sao lại bị Ô Duy làm khó.

Sau khi ánh mắt Diệp Chân liếc nhìn Nam Man trưởng lão trong đại điện một vòng, mới nói.

- Chư vị trưởng lão, bản thần hỏi như vậy bởi vì vừa rồi Thần ta đã nói, tốc độ khôi phục vạn năm gần đây của hắn chậm hơn trước kia không chỉ gấp mười lần, cố

ý giao phó ta đi kiểm tra, có phải phương pháp các ngươi cung phụng xảy ra vấn đề hay không?

- Còn có, vừa rồi thủ hộ Chiến Linh Di Liệt tộc ta cũng giao phó ta, phương pháp các ngươi câu thông cũng không hoàn toàn, cho nên lúc khảo nghiệm bản thần chỉ phát huy ra không đến ba thành chiến lực.

- Hơn nữa, thủ hộ Chiến Linh Di Liệt nói, nếu phương pháp câu thông chính xác, phạm vi hoạt động của hắn sẽ là mấy trăm dặm quanh Thánh Linh Phong, kẻ địch trong ngàn dặm Thánh Linh Phong hắn đều có thể bắn giết.

- Mà không phải như trước mắt bị vây ở trong ngàn mét quanh Thánh Linh Phong!

Diệp Chân vừa dứt lời ra, nhóm trưởng lão Nam Man bộ tộc phía dưới lập tức nghị luận như vỡ tổ.

Không nói khác, chỉ phạm vi hoạt động của thủ hộ Chiến Linh Di Liệt mở rộng đến trăm dặm, phạm vi công kích đạt tới ngàn dặm, đối với Nam Man đã có được ý nghĩa vô cùng quan trọng.

Trong phạm vi ngàn dặm quanh Thánh Linh Phong sẽ trở thành tộc địa an toàn nhất của Nam Man nhất tộc bọn hắn, bất kỳ nơi khác đều sẽ kết thúc trong phạm vi ngàn dặm này.

Trong nháy mắt tiếp theo, không đợi Diệp Chân hỏi thăm, mười trưởng lão của Nam Man bộ lạc này đã nhao nhao chủ động nói phương pháp cung phụng Nam Man Cổ Thần và câu thông thủ hộ Chiến Linh để Diệp Chân có thể nghiệm xem có chính xác không.

Rất nhanh, sau lưng Diệp Chân đã chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, may mắn hắn dùng loại biện pháp lôi kéo này, bằng không, muốn có được bí pháp câu thông thủ hộ

Chiến Linh hoàn chỉnh gần như không thể nào.

Bí pháp câu thông thủ hộ Chiến Linh của Nam Man bộ tộc chia thành mười phần, do Nam Man trưởng lão xếp hạng trước mười trong Nam Man bộ tộc lớn nhất phân biệt nắm giữ.

Mỗi tên trưởng lão nắm giữ một bộ phận, hàng năm niên tế thì các thi triển một bộ bí pháp, mới có thể thu hoạch được hoàn thành bí pháp câu thông thủ hộ Chiến Linh.

Nghe nói, mỗi khi một trưởng lão lấy được một bộ phận bí pháp Nam Man bộ tộc câu thông thủ hộ Chiến Linh đều sẽ cầu nguyện ở tổ điện, lấy được tổ thần thủ hộ gia trì, để thần hồn vô cùng cứng cỏi, đảm bảo không tiết lộ bí pháp.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại rất nhẹ nhàng, không đánh mà thắng đã lấy được bí pháp Nam Man bộ tộc dùng tính mệnh câu thông thủ hộ Chiến Linh, mà còn là bí pháp cực kỳ hoàn chỉnh.

Bao gồm biện pháp của cung phụng Man Tộc Cổ Thần.

Đến mức tiếp theo, Diệp Chân tùy ý vạch ra sai lầm trong bí pháp bọn hắn câu thông thủ hộ Chiến Linh, để bọn hắn sửa lại, xem như tròn một vòng trên này.

Nhưng sau khi bọn hắn sửa đổi, đến cùng có thể câu thông thủ hộ Chiến Linh hay không thì cũng chỉ có trời mới biết.

Sau khi thu hoạch được phương pháp câu thông thủ hộ Chiến Linh của Man Bộ, Diệp Chân đã bắt đầu mưu đồ đến Thánh Linh Phong.

Dùng lời giải thích của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, chỉ là một Man Tộc Cổ Thần đang ngủ say dưới Thánh Linh Phong, Thận Long Châu có thể chứa đựng dễ như trở bàn tay.

Vấn đề duy nhất chính là dùng loại phương pháp nào lấy đi chí bảo Thánh Linh Phong của Man Tộc.

Lấy thân phận truyền thừa thần sứ của Diệp Chân bây giờ, muốn lấy đi chí bảo Thánh Linh Phong của Man Tộc này, sợ là Man Tộc cũng sẽ không đồng ý.

Đương nhiên, Diệp Chân cũng có thể làm bừa.

Nhưng sau khi làm bừa, những Nam Man bộ hạ này, sợ là thật sẽ nổi điên.

Cân nhắc hồi lâu, Diệp Chân quyết định, cho bọn hắn chừa chút tưởng niệm.

Tốn tầm mười ngày, Diệp Chân ở trong núi sâu thu thập các loại núi đá cỏ cây, tự tay luyện thành một ngọn núi có chín thành giống nhau với Thánh Linh Phong trước mắt.

Một ngày này, trong núi sương mù, Diệp Chân gọi đông đảo trưởng lão Nam Man bộ tộc đến nói.

- Hôm nay ta sẽ thử một lần nữa câu thông Thần của ta, đến lúc đó sẽ có dị biến, các ngươi tuyệt đối không nên kinh hoảng!

Ngay khi đông đảo Nam Man trưởng lão gật đầu như gà con mổ thóc, Diệp Chân vận chuyển câu thông thủ hộ Chiến Linh bí pháp, vô cùng nhẹ nhõm, đến gần Thánh Linh Phong.

Sau đó, trong lúc mặt đất đang chấn động kịch liệt, Diệp Chân được Vân Dực Hổ

Vương tiểu Miêu, Cửu Đầu Trùng trợ giúp, trực tiếp đem Man Tộc Thánh Linh Phong từ lòng đất rút lên, sau đó ném vào trong Thận Long Châu.

Mặc kệ có hữu dụng hay không, cũng thu vào chén của mình rồi lại nói.

Sau đó, Diệp Chân cẩn thận từng li từng tí chôn xuống ngụy Thánh Linh Phong đã tỉ mỉ chuẩn bị, sau khi chỉnh lý một phen mới từ trong sương mù bước ra.

- Hôm nay Bản thần rời núi, chính là tranh thủ muôn đời chi phúc vì Man Bộ ta, các ngươi lại hầu tin tức tốt đến đây!

Ba ngày sau, lưu lại một câu nói như vậy, truyền thừa thần sứ mới xuất hiện tại Nam Man bộ - Diệp Chân, nhẹ nhàng lướt đi!