← Quay lại trang sách

Chương 1467 Trấn Vực Thiên Vương

Hắc Long Vực, Hắc Long Lịch ngày hai mươi sáu tháng mười hai năm bốn ngàn ba trăm tám mươi sáu, quần hùng các phương của Chân Huyền Đại Lục tề tụ về Thủy Lệ

Đảo.

Chín vực bốn đảo tổng cộng ba mươi hai đường quần hùng, hội tụ sau ngày thứ năm, cũng tức là ngày một tháng một năm sau, cách Thủy Lệ Đảo năm vạn dặm, trên một tòa hải đảo phạm vi hơn ngàn dặm do Long Minh cống hiến, trảm bách (trăm) thú lấy máu tế trời, dựng thẳng bia lớn, lập đảo này gọi là Thiên Vương đảo, đồng thời liên kết đồng minh ở đây.

Trong chín vực ở Chân Huyền Đại Lục, lấy bốn vực Tam Quang Vực, Phiêu Tuyết Vực, Thủy Vân Vực, Chân Linh Vực lập minh, xưng Địa Tâm Minh, Minh Chủ nhất thống hơn phân nửa Chân Linh Vực, Giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo - Giản Thiên Hùng.

Còn năm vực khác lần lượt là Hắc Long Vực, Huyền Long vực, Thiên Thanh Vực, Thiên Phong Vực, Kim Quang Vực lập minh, xưng là Hắc Long Minh, Minh Chủ nhất thống hai phần ba Hắc Long Vực, đồng thời chiếm một phần ba Thiên Phong Vực, Chưởng giáo Tề Vân Tông - Quách Kỳ Kinh.

Trừ Địa Tâm Minh và Hắc Long Minh ra, Long Minh cũng đổi tên là Long Đảo, Long Đảo và Vạn Tinh Lâu vạch biển mà trị, đều chiếm một nửa hải vực, chia thành hộ pháp cho Địa Tâm Minh và Hắc Long Minh, trở thành cánh tay cho Minh Chủ.

Trừ cái đó ra, Thiên Dực Đảo và Thủy Lệ Đảo độc lập với bên ngoài, bất kỳ người nào cũng không được tự tiện xông vào, kẻ xâm lấn, cho dù Minh Chủ của hai minh, không có mệnh lệnh của Diệp Chân cũng không thể tự tiện xông vào, mười vạn dặm xung quanh hai đảo là cấm địa.

Sau khi hai đại minh hội minh, cộng tôn Diệp Chân làm Thiên Vương của Chân Huyền Đại Lục, xưng Trấn Vực Thiên Vương.

Toàn bộ ba mươi đường hào hùng trong minh, sau khi liên kết đồng minh, hào hùng các đường vạch minh xưng bá, xưng là ba mươi hai đường chư hầu.

Sau khi liên kết đồng minh, hai đại minh sẽ đều ra vật tư, nhân lực, tu kiến Thiên Vương cung ở trên Thiên Vương Đảo cho Diệp Chân, đồng thời, cộng tôn Phong Khinh Nguyệt và Lục La là Thiên Phi.

Lúc đầu, ba mươi hai đường chư hầu muốn tôn hiệu cho phụ mẫu của Diệp Chân, nhưng phụ thân Diệp Thiên Thành không thích những cái hư danh đó, hai người càng muốn trải qua thời gian thanh tịnh, không nguyện ý làm những đồ chơi thượng vàng hạ cám đó.

Mặc dù không có tôn hiệu, nhưng ba mươi hai đường chư hầu bí mật đem linh tượng phụ mẫu của Diệp Chân để cho đám thủ hạ nhìn qua, nhớ kỹ, miễn cho trong lúc vô tình đắc tội hai vị lão nhân này, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

Sau khi liên kết đồng minh kết thúc, ba mươi hai đường chư hầu thăm viếng Diệp Chân, đồng thời sửa chữa tên lịch pháp của Chân Huyền Đại Lục, thống nhất lịch pháp của chín vực đổi thành Chân Lịch.

Lấy tên của Diệp Chân đặt tên cho lịch pháp, lấy ngày liên kết đồng minh làm năm đầu của Chân Lịch, nhớ làm Chân Lịch ngày một tháng một năm đầu.

Sử xưng Đại Minh năm đầu Chân Lịch.

Thật ra chuyện liên kết đồng minh, bao gồm hào Thượng Tôn, Diệp Chân cũng không quá để ý, Diệp Chân chỉ là trên nghi thức tượng trưng góp mặt một chút, những cái này, tất cả đều là chiêu mà chư hầu các lộ nghĩ ra để lấy lòng Diệp Chân.

Nhìn các lộ chư hầu nghĩ thiết pháp nịnh nọt mình, lấy lòng Phong Khinh Nguyệt và Lục La, Diệp Chân xem như có chút hiểu rõ cảm thụ của những Đế Vương kia.

Nhưng ngẫm lại sự tàn khốc trong gia tộc của những đế vương trong sử sách, suy nghĩ lại một chút tao ngộ của Trường Lạc công chúa, Diệp Chân cảm giác hắn vẫn nên an ổn làm hắc thủ phía sau màn thì hơn.

Nhưng màn kịch quan trọng chân chính lại là sau khi liên kết đồng minh.

Sắp xếp số ghế của mình, lợi ích phân phối, các loại quy tắc định ra,… có lẽ một câu thay đổi là dính đến lợi ích đếm không hết.

Nhưng Diệp Chân cũng không rảnh rỗi để ý những thứ này, trước mắt ba mươi hai đường chư hầu này, Minh Chủ Giản Thiên Hùng còn có Quách Kỳ Kinh, đều là nhân trung chi kiệt, năng lực quản lý và cổ tay một chút cũng không kém hơn Diệp Chân.

Những quyền lực này, Diệp Chân triệt để hạ cho bọn hắn, Diệp Chân cần nhấn mạnh chính là quyền uy của mình.

Chân Lịch ngày hai tháng một năm đầu, Diệp Chân tức Thiên Vương và ba mươi hai đường chư hầu ngồi ngay ngắn ở trên Thiên Vương Đảo khẩn cấp sửa gấp ra một cung điện giản dị, ngồi trên vương phủ, Diệp Chân nhìn xuống ba mươi hai đường chư hầu phía dưới, đột nhiên mở miệng.

- Chư vị, một năm trước, ta hứa hẹn cùng chư vị nhất thống Chân Huyền Đại Lục, cho các vị vô số tiện nghi, bây giờ, các vị đã thành công làm được, nhưng, đồ vật bản vương yêu cầu, chư vị chuẩn bị thế nào rồi?

Diệp Chân đột nhiên hỏi.

Diệp Chân vừa vang lên, Minh chủ Hắc Long Minh - Quách Kỳ Kinh đã đứng dậy, đồng thời đưa lên một phần ngọc giản danh sách.

- Diệp Thiên Vương, Tề Vân Tông ta sưu tập đến trăm vạn cân tài vật bảo có trong danh sách, đây là danh sách, khai phát một trăm hai mươi vạn mẫu dược điền năm loại dược liệu mà Thiên Vương nhắc đến.

Sau khi Diệp Chân xem xong thì nhẹ gật đầu.

- Tề Vân Tông làm việc cực kì dụng tâm, đặc biệt thưởng một cân huyết tinh Chân Long, ba viên thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, ba viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan!

Theo Diệp Chân một thưởng, tròng mắt của ba mươi mốt đường chư hầu khác lập tức trợn tròn.

Thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, bọn hắn quá rõ ràng, đồ chơi đó chính là có tiền mà không mua được.

Hạ Phẩm Niệm Linh Đan thì càng vô cùng trân quý, lúc ba mươi đường chư hầu bị

Diệp Chân thu về đều hoặc nhiều hoặc ít đạt được mấy viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan.

Sử dụng Hạ Phẩm Niệm Linh Đan tu luyện, tu vi đột phá nhanh chóng, hiệu quả tu luyện một ngày tương đương với mười ngày nửa tháng tu luyện bình thường, quan trọng nhất là, còn có thể lấy một loại tốc độ không chậm tăng lên tu vi thần hồn.

Từng người xem như bảo bối để dùng, bởi vì số lượng cực ít nên chính là người thân cận nhất cũng sẽ không tùy tiện đưa ra.

Bây giờ Diệp Chân lập tức đưa ra ba viên, trong mắt bọn hắn, một viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan, có thể đổi thành ba năm khổ tu của bọn hắn.

Về phần tinh huyết Chân Long, trên Chân Huyền Đại Lục, người đạt được càng ít, nhưng, theo một lời nửa câu lưu truyền ra, tinh huyết Chân Long, trân quý đến cực hạn, luận giá trị, so với Hạ Phẩm Niệm Linh Đan còn muốn trân quý hơn.

Lập tức, ba mươi hai đường chư hầu từng người tranh nhau chen lấn đưa lên trữ vật giới chỉ, sợ mình đưa lên chậm.

Cũng có mấy vị chư hầu không dụng tâm trên những chuyện này thì càng hô to hối hận, sớm biết Diệp Chân ban thưởng cao như thế, dù có liều mạng cũng phải tìm kiếm đủ một lượng lớn vật phẩm trên danh sách Diệp Chân liệt kê đó.

Đáng tiếc, bây giờ nói cái gì cũng đã trễ.

Nhưng, rất nhanh bọn hắn sẽ phát hiện, chuyện này không đơn giản chỉ là trễ, muộn mà thôi.

Rất nhanh, số lượng thiên tài địa bảo trước đó Diệp Chân giao phó cho ba mươi hai đường chư hầu thu thập danh sách, đã thống kê ra toàn bộ.

Thu thập số lượng nhiều nhất, chính là Vạn Tinh Lâu, tiếp theo là Nhật Nguyệt Thần Giáo, sau đó là Tề Vân Tông.

Ngay trước mặt đông đảo chư hầu, Diệp Chân trọng thưởng thu thập số lượng ở trước ba hạng đầu, giống như Vạn Tinh Lâu thu thập số lượng nhiều nhất, Diệp Chân trọng thưởng ba cân tinh huyết Chân Long, mười viên thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, trăm viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan.

Thứ hai, thứ ba phân biệt thưởng hai cân tinh huyết Chân Long, năm viên thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, năm mươi viên và mười viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan.

Sở dĩ Diệp Chân có nhiều thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan như vậy, thật ra là một năm này Thủy Lệ Đan Vương luyện chế.

Nguyên nhân năm đó thiếu khuyết thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, chủ yếu hay thiếu khuyết thiên tài địa bảo luyện đan, nhưng thiên tài địa bảo luyện chế thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan ở Hồng Hoang đại lục lại không thiếu, trên người Diệp Chân vừa lúc cũng có.

Một năm qua, Thủy Lệ Đan Vương luyện chế rất nhiều thiên phú huyết mạch Tăng Sinh Đan, lúc này, Diệp Chân đã lấy ra làm ban thưởng.

Nhưng màn kịch quan trọng, cũng không phải ở chỗ ban thưởng.

Ban thưởng xong thu ba hạng đầu chư hầu thập thiên tài địa bảo, mặt Diệp Chân trầm xuống, đột ngột nói.

- Hoa Mai Cung Cung Chủ ở đâu, có thể giải thích cho bản Vương một chút, vì sao Hoa Mai Cung các ngươi thu tập được các loại thiên tài địa bảo, đều chỉ là mấy ngàn cân, ngay cả một phần trăm của xếp hạng thứ nhất Vạn Tinh Lâu cũng không bằng?

Vừa dứt lời ra, Hoa Mai Cung Cung Chủ lập tức có chút rơi vào tình huống khó xử, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống.

Bởi vì các thế lực lớn tranh đoạt những thiên tài địa bảo này, một năm qua, giá cả của những thiên tài địa bảo này gia tăng nhanh chóng, Hoa Mai Cung Cung Chủ cảm giác có chút quá ăn thiệt thòi, cho nên không quá dụng tâm sưu tầm, nghĩ rằng chỉ cần thu được một bộ phận cũng có thể.

Lúc này, bị Diệp Chân chất vấn, hắn mới hiểu được chuyện có chút lớn rồi.

Lau một vệt mồ hôi lạnh, Hoa Mai Cung Cung Chủ nói lắp bắp.

- Hồi bẩm Diệp Thiên vương, không phải thuộc hạ không tận tâm, mà là một năm này khuếch trương quá lớn, dẫn đến chính lệnh trong Cung có chút không thông suốt, lúc thuộc hạ đến còn có một bộ phận thiên tài địa bảo đang trên đường đưa tới, có lẽ không bao lâu nữa sẽ đưa tới.

Hoa Mai Cung Cung Chủ này cũng coi có chút nhanh trí, nghĩ lấy một cái cớ như thế, ý đồ lừa gạt qua lúc này trước, sau đó trở về sẽ ban lệnh xuống cho toàn tông điên cuồng thu thập, sau khi khẩn cấp thu thập một bộ phận nộp lên trên.

Thế nhưng, hôm nay Diệp Chân cố ý nhấc lên việc này, chính là tìm bắt hắn để lập uy.

- Khuếch trương quá nhanh? Chính lệnh trong Cung không thông suốt? Xem ra, địa bàn Hoa Mai Cung các ngươi hình như hơi lớn rồi, Tả hộ pháp, lấy Linh Đồ đến!

Diệp Chân quát.