Chương 1492 Bắt Đầu Xây Dựng Thị Trường Buôn Bán (2)
Trên Độc Long đảo, thi hành chế độ trưởng lão, có một tên đại tộc trưởng, chín tên trưởng lão, đại tộc trưởng đều do tộc trưởng họ Sở đảm nhiệm, trong chín tên trưởng lão, cái tộc trưởng sáu họ khác mỗi người có một vị trí, tên trưởng lão ba khác, đều do cao thủ trong tộc dân trên Độc Long đảo đảm nhiệm.
Nhưng, phần lớn cao thủ đều xuất thân từ bộ tộc họ Sở, vì lẽ đó, hiện nay nắm quyền trên đảo, là bộ tộc họ Sở.
Trên Độc Long đảo, tuy rằng có gần hai trăm vạn nhân khẩu, nhưng người sống trên mặt đất trong chu vi ba ngàn dặm vẫn như cũ cực kỳ ít, nhưng dù sao cũng là có tổ chức, hai người ngoài như Diệp Chân và Liêu Phi Bạch gióng trống khua chiêng tìm hiểu tình huống Độc Long đảo, bảy họ trên Độc Long lại không có cảm nhận gì, sợ là sớm đã bị thủy yêu tiêu diệt vô số lần.
Rất nhanh, đã có người tới vặn hỏi, dù sao dưới cái nhìn của bọn họ, tu vi của Diệp Chân cũng không cao, cũng không phải cần cảnh giác.
Diệp Chân thừa cơ để lộ ý đồ của bản thân, các trưởng lão bảy họ trên Độc Long đảo rất nhanh đã phản ứng lại.
Có lẽ là vật tư trên Độc Long đảo khá khan hiếm, nguyên nhân chủ yếu vì ít liên lạc với bên ngoài, đối với Diệp Chân đến, vẫn rất hoan nghênh.
Ngay lập tức, đại tộc trưởng Sở Thánh Đình, nhị trưởng lão Miêu Sâm, bát trưởng lão Sở Thăng, cửu trưởng lão Sở Kính đã đến gặp mặt nói chuyện với Diệp Chân.
Qua nhiều năm như thế, thủ đoạn làm việc của Diệp Chân đã sớm cực kỳ thuần thục, dù cho Diệp Chân đã quyết định chủ ý, phải thu về bảy họ trên Độc Long đảo dùng, nhưng vẫn phải thành lập liên hệ với bọn họ, mới có thể chậm rãi từng bước từng bước tiến đến.
- Khách quý muốn mở hiệu buôn trên Độc Long đảo?
Nghe được ý đồ Diệp Chân đến đây, đại tộc trưởng Sở Thánh Đình có chút bất ngờ, từ mấy trăm năm trước, bị người từ bỏ, người muốn tới trên Độc Long đảo mở hiệu buôn, vẫn rất hiếm gặp.
- Nói cho đúng, là ta muốn mở thị trường buôn bán (khư thị), vì lẽ đó, trước tiên muốn nói chuyện hợp tác với tộc trưởng!
Diệp Chân nói.
- Thị trường buôn bán?
Ánh mắt của Đại tộc trưởng Sở Thánh Đình sáng lên, làm di dân hải đảo, quá rõ một thị trường buôn bán ảnh hưởng như thế nào đến hải đảo, nếu trên Độc Long đảo, mở ra một thị trường buôn bán, dù cho thị trường buôn bán có quy mô nhỏ, cũng sẽ mang đến biến hóa nghiêng trời cho bọn họ, mang đến vô số của cải.
Nhưng, lượng lớn của cải tràn vào, cũng sẽ bí mật mang theo vô số nguy hiểm.
Nhưng, đại tộc trưởng Sở Thánh Đình quan sát Độc Long đảo, lấy tình huống Độc Long đảo, dù có mở ra thị trường buôn bán, phỏng chừng cũng là loại quy mô rất nhỏ, loại thị trường buôn bán này, nguy hiểm rất ít, có thể mang đến ích lợi và của cải cho bọn họ, cớ sao không làm đây?
Rất nhanh, Sở Thánh Đình đã đưa ra điều kiện, bắt đầu phát họa trên bản đồ hải đảo.
- Nếu khách quý muốn mở thị trường buôn bán, vậy chúng ta cũng cực kỳ hoan nghênh, nhưng, địa bàn cuộc sống tộc nhân chúng ta, không thể bị quấy nhiễu.
- Nơi này là các loại ruộng cày, lâm viên, vùng mỏ, đều thuộc về chúng ta, những nơi ngoài địa bàn này, ngươi có thể chọn một chỗ mở thị trường buôn bán, ngươi cứ chọn đi!
Sở Thánh Đình chỉ vào địa đồ nói.
Diệp Chân xem cũng không hiểu, nói thẳng.
- Sở đại tộc trưởng, không cần nhìn, ngoại trừ địa bàn tộc nhân của các ngươi sinh sống, những địa phương khác, ta mua lại tất cả!
Điều này làm cho Sở Thánh Đình có chút bất ngờ.
- Mua lại tất cả, vậy cũng là ba phần tư đất đai toàn bộ hải đảo, nếu như định giá....
- Không sao, đại tộc trưởng cứ định giá đi!
Diệp Chân cười nói.
- Đây.....
Diệp Chân hào khí như vậy, Sở Thánh Đình cũng có chút không cầm nổi, giao lưu thần hồn truyền âm với mấy vị trưởng lão, thương nghị một phen xong, chậm rãi mở miệng nói.
- Khách quý muốn mua lại ba phần tư địa đất liền trên toàn bộ hải đảo, ít nhất phải..... Năm trăm vạn khối linh thạch trung phẩm!
- Năm trăm vạn khối linh thạch trung phẩm....
Cái giá này để vẻ mặt Diệp Chân trở nên hơi quỷ dị, tương đương với bốn vạn khối linh thạch thượng phẩm, đến khi đó, chỉ cần bán ra bốn vạn cây Xích Âm thảo, Diệp Chân đã có thể lấy trở về.
Giá tiền này, nếu tính ra, đối với Diệp Chân mà nói, không khác gì tặng không cho hắn.
Thấy nét mặt của Diệp Chân biến hóa, lại làm cho Sở Thánh Đình cảm thấy khả năng là Diệp Chân cảm thấy giá hét quá cao, vội hỏi.
- Nếu khách quý cảm thấy giá cả không thích hợp, chúng ta có thể lại thương lượng.
- Không cần!
- Cái giá này, hơn nữa ta đồng ý tăng gấp đôi cái giá này, tất cả mua lại đất liền, ngoại trừ khu vực tộc nhân của các ngươi sinh sống!
Diệp Chân nói.
- Tăng gấp đôi, vậy chẳng phải là ngàn vạn khối linh thạch trung phẩm?
Sở đại tộc trưởng và ba tên trưởng lão khác đồng thời lấy làm kinh hãi.
Tuy địa bàn Độc Long đảo lớn, sản xuất, nuôi sống người không thành vấn đề, nhưng muốn có nhiều tiền lời là không thể.
Toàn đảo một năm sản xuất, trừ đi tiền vốn, chỉ còn lại chưa tới năm mươi vạn khối linh thạch trung phẩm, trên dưới cuộc sống toàn tộc, vẫn rất căng thẳng, bây giờ Diệp Chân đưa ra cái giá ngàn vạn khối linh thạch trung phẩm, bằng với tổng thuần thu của bọn họ hơn hai mươi năm.
- Không sai, ta có thể ra cái giá này, nhưng, ta có ba cái điều kiện!
Diệp Chân nói.
- Mời khách quý nói!
Sở Thánh Đình nói.
- Điều kiện thứ nhất, ngày sau thị trường buôn bán phát triển, bảy họ Độc Long đảo các ngươi, không cho phép bất kỳ thương nhân ngoại lai thuê đất, thành lập hiệu buôn, việc thương nhân ngoại lai có thể thành lập hiệu buôn hay không, để cho ta làm chủ, không có quan hệ gì với các ngươi!
Diệp Chân nói.
Suy nghĩ một hồi, Sở Thánh Đình gật đầu.
- Đây không thành vấn đề, lão phu sẽ dặn dò tộc nhân!
- Sở đại tộc trưởng, không phải dặn dò, đây là quy củ, là luật pháp!
- Ta bỏ ra giá cao, nếu tộc nhân của ngươi vi phạm, phá hỏng quy củ của ta, ta sẽ giết người đó, đến khi đó, tộc trưởng cũng đừng trách ta.
- Nhưng, ngược lại, nếu các ngươi nguyện ý, đến khi đó, ta có thể miễn phí đưa cho các ngươi một khu đất làm hiệu buôn, nhưng các ngươi chỉ có thể kinh doanh đặc sản, không thể cho thuê lại.
Loại thủ pháp đánh một cái, rồi lại cho một quả táo ngọt, Diệp Chân đã dùng cực kỳ thuần thục.
Điều kiện này để mấy người Sở Thánh Đình liếc mắt nhìn nhau, vội vàng gật đầu.
- Điều kiện thứ hai, bến tàu xung quanh toàn bộ Độc Long đảo, để cho ta thống nhất dự trù, thống nhất quản lý, các ngươi không thể xây bất kỳ bến tàu mới.
- Nhưng, ngược lại, các ngươi có thể miễn phí sử dụng một phần bến tàu ta chỉ định.
Diệp Chân nói.
- Điều kiện này không thành vấn đề, lão phu đáp ứng.
Sở Thánh Đình nói.
- Cho tới điều kiện thứ ba, kỳ thực chính là đôi bên cùng có lợi, ta trắng trợn khởi công xây dựng trên Độc Long đảo, mở thị trường buôn bán, xây bến tàu, khẳng định cần đại lượng nhân thủ.
- Đến khi đó, ta hi vọng tộc trưởng có thể cho tộc dân bảy tộc Độc Long đảo đến hỗ trợ ta, đãi ngộ tuyệt đối không kém!
Nghe vậy, Sở Thánh Đình vui vẻ, bọn họ muốn không phải chuyện tốt như thế à?
Trên đảo, người trưởng thành, ngoại trừ kinh doanh thổ địa, chính là ra biển săn bắt, nhưng chuyện này cực kỳ nguy hiểm, hàng năm trong tộc đều có người chết không ít.
Bây giờ có sự vụ ổn định mà còn an nhàn, cớ sao mà không làm đây.
- Hơn nữa, một khi thị trường buôn bán thành lập, cần các người đến duy trì trật tự, đến khi đó, ta hi vọng tộc trưởng cho phép ta trong từ bảy tộc, chiêu mộ quân tốt huấn luyện, đến khi đó, đãi ngộ người tòng quân, sẽ càng thêm hậu đãi.
Diệp Chân nhắc tới những chuyện này, đã để Sở Thánh Đình mừng không ngậm mồm vào được.
Đây không cần bọn họ cho phép, chỉ cần Diệp Chân dùng nhân thủ bảy tộc bọn họ, bọn họ đã có thể mượn sức ảnh hưởng đến Độc Long đảo, thậm chí thu được một phần lợi ích cũng không phải vấn đề!
Nếu hai phe đã bàn bạc xong, Diệp Chân đặt trước điều ước với đại tộc trưởng Sở
Thánh Đình và bảy tộc Độc Long đảo tại chỗ, còn bản thân đóng thêm thần hồn dấu ấn, xem như đạt thành giao dịch.
Sau đó, Diệp Chân ở trước mặt mọi người, giao hàng ngàn vạn khối linh thạch trung phẩm cho Sở Thánh Đình.
Giao linh thạch trung phẩm, đồng thời lúc này Diệp Chân bày tỏ, hiện tại hắn cần năm ngàn người lao công kiến thiết các loại kiến trúc, mỗi người mỗi ngày được trả mười khối linh thạch hạ phẩm.
Lúc này, bảy tộc đại tộc trưởng Sở Thánh Đình bày tỏ không có bất cứ vấn đề gì, sau nửa ngày, nhân thủ đã có thể tụ tập lại đây.
Sau nửa ngày, để Diệp Chân giật mình chính là, trong năm ngàn tên lao công Sở
Thánh Đình phái tới, phần lớn đều là võ giả có tu vi Nhập Đạo cảnh sơ trung kỳ trái phải, thậm chí còn có hơn một trăm võ giả Thông Thần cảnh.
Võ giả Nhập Đạo cảnh và Thông Thần cảnh đều là ứng cử viên binh lính tinh nhuệ, hiện nay, lại vì mười khối linh thạch hạ phẩm tới làm lao công?
Trong chớp mắt này, Diệp Chân có một loại cảm giác nhặt được bảo vật.
Công tác kiến thiết Độc Long đảo, Diệp Chân giao cho Đại lâu khôi Vạn Tinh Lâu Cái Quân vừa bị mang đến, chủ trì tổ chức kiến thiết, đại quân của Hiển Thánh Thủy Phủ còn chưa chạy tới, Diệp Chân lo lắng một mình Cái Quân không chấn uy nổi, nên lưu lại Liêu Phi Bạch còn có Cửu Đầu Trùng.
Mà Diệp Chân, sau khi hỏi rõ ràng tình huống xong, một mình chạy đến Nguyên Tân Thủy Phủ quản lý Độc Long đảo.
Chỉ cần thu được quyền sở hữu Độc Long đảo từ Nguyên Tân Thủy Phủ Thủy Quân, ngày sau Diệp Chân mới có thể trên danh nghĩa triệt để thu được quyền nắm giữ
Độc Long đảo.