Chương 1508 Cho Ngươi Mượn Nhiệt Huyết Thêm Mấy Phần Màu Sắc
Sau khi âm thanh cực kỳ thô bạo của đại hào Bình Lục đảo - Trâu Phách vang lên, ánh mắt của những vị khách khác cũng đồng thời hơi động, dồn dập tập trung đến trên người Diệp Chân.
Không khí của hiện trường cũng trong nháy mắt này trở nên quỷ dị.
Một câu nói của Trâu Phách làm cho uy phong mà ba đại Thủy Quân đẩy lên cho Thiên Dực thương hào bỏ đi hơn nửa không nói, mà còn thành công dẫn suy nghĩ tất cả mọi người về một hướng khác, thực lực của Thiên Dực thương hào đến cùng như thế nào?
Sau khi tiếp nhận thiếp vàng lễ đơn, mặt Đại quản gia Cái Quân nguyên bản tràn đầy ý mừng đã thẫn thờ không có bất kỳ biểu lộ gì.
Gia hỏa đa mưu túc trí như Cái Quân vui mừng phẫn nộ không hiện rõ cũng một mặt khó chịu, có thể tưởng tượng được cách làm của Trâu Phách này có bao nhiêu ác liệt.
- Chưởng quỹ, đây là lễ đơn của Bình Lục đảo Trâu Phách, ngươi xem một chút.
Cái Quân tận lực dùng bước tiến chầm chậm và tốc độ chầm chậm đưa lễ đơn cho Diệp Chân, để tranh thủ cho Diệp Chân thời gian xử trí chuyện này.
Chủ yếu là yêu cầu của Trâu Phách quá mẫn cảm.
Trước mặt mọi người lấy mười võ giả Giới Vương cảnh làm danh mục bảo vệ, yêu cầu nửa thành cổ phần danh nghĩa của Khư Thị Độc Long Đảo, chuyện này là biến hóa thăm dò thực lực chân chính của Thiên Dực thương hào.
Giả như Thiên Dực thương hào đồng ý, những thế lực lớn xung quanh nắm giữ cường giả Giới Vương cảnh cũng có thể học theo răm rắp, cắn một cái về phía Khư Thị
Độc Long Đảo.
Dùng thực lực bức người khác thần phục, xưa nay đều là thủ đoạn tốt nhất làm giàu trí phúc, một khi Diệp Chân thỏa hiệp, như thế sẽ đưa tới càng nhiều sói đói.
Cho dù có Bình Lục đại hào Trâu Phách bảo vệ, chỉ cần có người bên ngoài xâm lấn, hắn có thể mang uy cầu lợi, đến lúc đó có thể một chút nuốt chửng Khư Thị
Độc Long Đảo.
Giả như Diệp Chân từ chối, như thế thì vấn đề sẽ rất đơn giản, tiếp đó, sau khai trương đại điển, Khư Thị Độc Long Đảo vừa khai trương sẽ trực bị mười vị cường giả Giới Vương cảnh tấn công.
Trừ phi Diệp Chân có thể lấy ra sức mạnh để bọn họ kiêng kỵ.
Quan trọng nhất chính là, dưới tình huống này, chỉ có phản kích bá đạo nhất, trực tiếp nhất, mới là lựa chọn hữu hiệu nhất.
Những thủ đoạn khác, bất luận Diệp Chân tự mình ra tay vận dụng cấm thuật, hoặc thủ đoạn lợi dụng đại quân, vận dụng tụ quần cũng không có hiệu quả kinh sợ.
Nói cách khác, một câu nói của Bình Lục đảo đại hào Trâu Phách này đã đẩy Khư
Thị Độc Long Đảo vừa khai trương vào tình cảnh nguy hiểm nhất.
Nếu xử lý không tốt, ngày mai Khư Thị Độc Long Đảo sẽ phải đóng cửa.
Trong tình huống bình thường, loại chuyện yêu cầu cổ phần danh nghĩa chia sẻ lợi ích này đều sẽ tiến hành ngầm, mà Trâu Phách lại trực tiếp lộ ra đến chỗ sáng, trực tiếp nói ra trên khai trương đại điển.
- Kẻ này, sợ không đơn giản chỉ là yêu cầu cổ phần danh nghĩa như vậy, sau lưng có thể có mục đích khác.
Sẽ là ai?
Ánh mắt Diệp Chân lướt qua một vòng khắp nơi trong tràng khách, trong lòng bỗng hơi động.
Thiên Dực thương hào khai trương Khư Thị ở Độc Long Đảo, tất cả sáng lập không cừu không oán với xung quanh, tam đại Thủy phủ tồn tại xung quanh, muốn đánh lợi ích lên Khư Thị Độc Long Đảo, ít nhất cũng sẽ xem Độc Long đảo có tiền cảnh hoặc phồn vinh lên đến mới sẽ chìa tay.
Mà sẽ không giống với vị trước mắt này, có ý tứ đẩy Thiên Dực thương hào vừa mở
Khư Thị ở Độc Long Đảo vào tuyệt cảnh.
- Xem ra, hẳn là vị kia.
Những ý nghĩ này chỉ là ý nghĩ nháy mắt hiện lên trong đầu Diệp Chân mà thôi, động tác của Diệp Chân vẫn không có bất kỳ đình trệ.
Xử lý chuyện này, chỉ cần có bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ mang đến phiền phức cho Khư Thị Độc Long Đảo mãi không hết.
- Tám võ giả Giới Vương cảnh sơ kỳ, hai võ giả Giới Vương cảnh trung kỳ, ha ha, Trâu tiên sinh, ngươi muốn dùng chút gà đất chó sành đó để bảo vệ Thiên Dực thương hào chúng ta?
- Chút gà đất chó sành ấy đừng nói đến bảo vệ Thiên Dực thương hào chúng ta, cho dù đến làm nô bộc cho Thiên Dực thương hào chúng ta cũng không đáng cái giá nửa thành cổ phần danh nghĩa này.
Cười nhìn Bình Lục đại hào Trâu Phách, Diệp Chân một hồi lại một hồi xé nát tấm lễ đơn thiếp vàng.
Trâu Phách vừa rồi còn hào khí mây xanh vẻ mặt tươi cười, gương mặt lập tức xụ xuống, biểu hiện trở nên cực kỳ khó coi.
Cùng một giây, biểu hiện của khách xem lễ cũng biến thành cực kỳ kinh ngạc.
Bao gồm cả Hoa Trường Quân ở trong, bọn họ cũng không ngờ, ứng đối của Diệp Chân lại kịch liệt như thế, dĩ nhiên hướng về mặt làm mất mặt, căn bản không giống như tác phong của một thương nhân.
Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết, Diệp Chân xưa nay không phải một thương nhân.
- Xem ra, Địch chưởng quỹ là không lọt mắt Bình Lục quần hào chúng ta, không thể thiếu, ngày khác sẽ đến bái phỏng Địch chưởng quỹ một hồi.
Nói xong, Trâu Phách xoay người định rời khỏi.
- Chậm đã!
Diệp Chân mãnh liệt quát lên tiếng.
- Làm sao?
Trâu Phách lập tức xoay người lại, mắt đối mắt vào Diệp Chân.
- Lẽ nào Địch chưởng quỹ thay đổi chủ ý?
- Đại nhân, mấy vị quỷ thám đại nhân để ta cho ngươi cũng biết, nội tình của Bình Lục đại hào, bọn họ đã điều tra xong.
Thanh âm vặn vẹo của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh theo gió biển chui vào lỗ tai Diệp Chân.
- Thật ra Bình Lục đảo chính là một cường đạo, ở vị trí giao giới giữa Nguyên Tân Thủy Phủ và hai Thủy phủ khác, chính là khu vực Địa giới không ai quản lý, trên đảo có đất hơn trăm vạn, có mười cường giả Giới Vương cảnh, được gọi Bình Lục thập hào, thật ra chính là mười cường đạo của Bình Lục.
Trâu Phách này chính là lão đại của Bình Lục thập hào, xưa nay cướp bóc thương thuyền đi lại, phong cách làm việc cực kỳ hung tàn, hoặc thu phí bảo hộ của các khư thị to nhỏ xung quanh, trong hai triệu dặm Nguyên Tân Thủy Phủ tổng cộng có sáu khư thị lớn nhỏ, mỗi một nhà đều từng bị Bình Lục thập hào này doạ dẫm.
Đạt được tình báo này, Diệp Chân hoàn toàn yên tâm.
Tuy Độc Long đảo điều chỉnh đến mười quỷ thám, hệ thống tình báo sáng lập thời gian lại ngắn, cho nên rất nhiều khách khứa tới cũng không biết tỉ mỉ tình báo về hắn.
Vừa rồi, lúc Trâu Phách làm khó dễ, Diệp Chân đã mệnh lệnh quỷ thám dưới trướng dùng thời gian ngắn nhất điều tra rõ nội tình của Bình Lục đại hào.
Tuy rằng quỷ thám ra sức, nhưng cũng nhờ có Nguyên Tân Thủy Quân - Đảng Khiếu toàn lực phối hợp, bằng không cũng sẽ không tra ra nhanh như vậy.
Biết lai lịch chân chính của Bình Lục đại hào, Diệp Chân xử trí chuyện này có thể triệt để thoải mái tay chân.
- Thay đổi chủ ý?
Khóe miệng Diệp Chân hiện ra một tia cười nhạo,
- Trâu Đại đầu mục ngươi cả nghĩ quá rồi!
Nghe được bốn chữ "Trâu Đại đầu mục", hai mắt Trâu Phách ngưng lại, lập tức bắn ra hung quang như thực chất.
- Trâu Đại đầu mục ở khai trương đại điển trên Thiên Dực thương hào chúng ta thành lập khư thị làm ra hành động không khai báo như thế đã muốn rời khỏi, thực sự không còn gì để nói?
Diệp Chân cười nói.
- Khai báo?
- Ngươi muốn khai báo gì?
Trâu Phách ngửa mặt lên trời cười lớn.
- Nếu Địch chưởng quỹ muốn khai báo, vậy hiện tại các huynh đệ nào đó của ta có thể cho Địch chưởng quỹ một câu trả lời thỏa đáng!
Nghe vậy, Diệp Chân lại chậm rãi lắc đầu.
- Các huynh đệ của ngươi, nếu như bọn họ dám đến gây sự, ta tất nhiên sẽ cho bọn họ một câu trả lời thỏa đáng, nhưng bây giờ, Trâu Đại đầu mục ngươi gây sự quấy rối trước, nên trước tiên làm phiền trâu Đại đầu mục khai báo!
- Á?
Khóe miệng Trâu Phách lộ ra nụ cười cân nhắc.
- Nghe Địch chưởng quỹ ý này, là muốn lưu Trâu mỗ lại đây?
Trong nháy mắt tiếp theo, hai tay Trâu Phách mở ra, khí tức Giới Vương cảnh ngũ trọng cực kỳ cường hãn ngút trời dâng lên, lại như là sóng trùng kích tán về bốn phương tám hướng.
Linh lực khí tức giống như thực chất, không chỉ làm cho bố trí thương nghị đài, cắt lễ đài chia năm xẻ bảy, vô cùng chật vật, mà càng xúc phạm những vị khách cách đó không xa liên tục kinh ngạc thốt lên.
- Nếu Địch chưởng quỹ là ý này, vậy thì phái người ra ngoài thử xem!
Khóe miệng Trâu Phách hiện ra một nụ cười lạnh lùng.
Thấy cảnh này, Diệp Chân lắc đầu liên tục.
- Tốt tốt, khai trương đại điển, vẫn cứ để ngươi làm loạn, cũng may, thương nhân chúng ta không trọng hình thức, chỉ cần đại cát đại lợi.
- Màu đỏ, chính là màu sắc vui mừng nhất, vậy hôm nay, Thiên Dực thương hào ta sẽ mượn nhiệt huyết của Trâu Đại đầu mục dùng một lát, vì Thiên Dực thương hào ta khai trương thêm mấy phần màu sắc!
Uy nghiêm sát khí đáng sợ từ trong miệng Diệp Chân lóe ra, ánh mắt Diệp Chân chỉ hơi nhìn trong hư không một chút.
- Mượn nhiệt huyết của ta dùng một lát?
Trâu Phách cười to.
- Vậy cũng cần phải xem các ngươi có bản lĩnh…
Cực kỳ đột ngột, trước người Trâu Phách hư không nứt ra một cái khe, thật là đúng dịp không khéo, vết nứt hư không này xuất hiện ngay sau gáy Trâu Phách.
Xì!
Vết rạn nứt hư không xuất hiện đột ngột, giống như một thanh lưỡi dao cực kỳ sắc bén, lặng yên không một tiếng động cắt đứt cổ Trâu Phách, nhiệt huyết giống như nước suối nhanh chóng tràn ra!