Chương 1522 Thần Thông Của Vân Bôn
Đổi làm Diệp Chân, chỉ sợ cũng phải làm như thế.
Giống như lúc này, rất nhiều người đều vây đến chỗ đặt cược bắt đầu đổi tiền đánh bạc.
Người thắng phấn khỏi, người thua than thở.
Còn có một phần thì thì đứng ở chỗ đó nhanh chóng phát ra phù tấn, thông báo tình huống hiện tại cho chủ tử sau lưng của mình, có muốn tới chiến một hồi hay không hay không?
Còn về Vân Bôn, thì đầy võ đài bôn ba gào thét.
- Ai tới chiến Vân Bôn ta?
- Ai dám đánh với ta một trận?
- A? Ai tới chiến ta?
Vân Bôn đấm vào ngực gào thét, đối với nửa ngày không có người đến chống lôi, phi thường thất vọng.
- Ai tới chiến với ta?? Ngũ Tiên Lôi được gọi là lôi đài đệ nhất thiên hạ này mà không có một hảo hán à?
- Không ai dám đến chiến ta Vân Bôn sao?
- Ta đến!
Âm thanh ngang nhiên của Diệp Chân vang lên, ngay sau đó, Diệp Chân nhảy lên biên giới Ngũ Tiên Lôi võ đài, hướng về phía hắc y chấp sự đứng ở trong hư không lấy ra ký giấy sinh tử.
Vân Bôn nghe có người đến đây chống lôi thì đầu tiên là vui vẻ, nhưng khi thần niệm nhìn rõ ràng Diệp Chân, cảm ứng được tu vi khí tức của Diệp Chân toả ra thì sắc mặt lập tức đen lại.
- Thông Thần Cảnh nhị trọng?
- Đây là tới chịu chết, hay là anh hùng thiên hạ đều rụt trứng lại hết? Không ngờ lại để một tiểu tử Thông Thần Cảnh nhị trọng tới khiêu chiến ta?
- Ta có thể lý giải là ngươi sợ, ngươi không dám chiến đấu với Địch mỗ?
Diệp Chân đột nhiên cười nói.
Vân Bôn mặt đang tối sầm nghe được câu này thì con mắt lập tức lồi ra.
- Tiểu tử, ngươi đây đang tìm cái chết! Ta không muốn giết hạng người vô danh, chút tu vi ấy của ngươi, tốt nhất là không nên đi lên tham gia trò vui!
- Chiến với ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Nói xong, Vân Bôn giống như thị uy, cái đuôi sau lưng lại giống như roi dài dựng thẳng lên, sau đó mạnh mẽ vung xuống, phát ra tiếng xé gió cực kỳ thê lương.
Con ngươi Diệp Chân co rụt lại, năm ngón tay đột nhiên ở ra sau đó nắm chặt lại, sóng tiếng nổ vang lên không ngừng, Vân Bôn đánh thiết đuôi xuống, đột nhiên lại như là rơi vào vũng bùn, tốc độ trở nên cực kỳ chậm hiếm thấy!
- Hả?
Thoáng chốc, biểu hiện trên mặt của Vân Bôn trở nên cực kỳ nghiêm nghị!
- Đúng là có mấy phần bản lĩnh, chỉ có điều tu vi này của ngươi chỉ là tôm tép!
Vân Bôn dùng một loại ánh mắt hơi có chút bất ngờ từ trên xuống dưới đánh giá Diệp Chân, cái đuôi giống như đuôi roi chậm rãi thu hồi ra phía sau.
Diệp Chân thì nhăn lông mày lại.
- Nếu như ngươi sợ, hoặc nhận thức sợ hãi thì mau cút khỏi võ đài, Địch mỗ còn muốn thủ lôi đây!
Vân Bôn ngẩn người, lập tức bắt đầu cười ha hả.
- Thấy qua cuồng, nhưng chưa từng thấy ai cuồng như ngươi, hơn nữa còn giả hỏa tu vi chỉ có Thông Thần Cảnh nhị trọng cuồng.
- Cũng tốt, để ta vui đùa cùng ngươi một chút!
Nói xong, thân hình Vân Bôn đột nhiên nhảy về phía sau một cái, vẫy tay về phía Diệp Chân.
Sau khi Diệp Chân nhảy lên Ngũ Tiên Lôi, hắc y chấp sự bay lên giữa bầu trời mở miệng.
- Địch Khoát Hải sắp khiêu chiến Vân Bôn, Vân Bôn, ngươi là người thắng liên tiếp, ngươi có một khắc đồng hồ thời gian khôi phục, có cần hay không?
- Ha ha, đối phó với một tiểu tử chỉ là Thông Thần Cảnh nhị trọng, cần gì khôi phục, hiện tại có thể khai chiến!
Vân Bôn cười to nói.
- Chư vị, trước khi trận chiến bắt đầu còn có thời gian nửa khắc đồng hồ để đặt cược, xin nắm chặt!
- Mặt khác, theo sẽ thông qua quy tắc đặt cược chi tiết của Ngũ Tiên Lôi, tu vi của người chống lôi và người thủ lôi chênh lệch quá lớn, vì vậy, lần đặt cược tỷ suất hai bên, sẽ khóa chặt trên dưới nửa thành, xin chư vị tranh thủ thời gian đặt cược!
Hắc y chấp sự nói.
Chi tiết quy tắc ấy, trước đó Diệp Chân cũng đã nhìn thấy trên bia đá, dụng ý rất đơn giản, chính là sợ có người Đả Hắc lôi.
Chư Thiên Vạn Giới này, người nào làm việc không có hạn cuối nhất?
Không phải tồi đồ tội ác tày trời, cũng không phải nô lệ Ma tộc, mà là thương nhân!
Thương nhân làm việc, chỉ mưu tính lợi ích, vì lợi ích vì lãi kếch sù mà không có cái gì mà bọn hắn không làm được.
Trước đây, có người nói vào mấy vạn năm trước, có người vì mưu đồ lượng lớn tiền đánh bạc lưu thông trên Ngũ Tiên Lôi mỗi ngày nên đã đặc biệt xin võ giả Đả Hắc lôi.
Trước tiên tìm một võ giả mạnh mẽ, thắng liên tiếp tràng, sau đó sẽ phái một võ giả tu vi rõ ràng thấp hơn nhiều đến chống lôi, tỷ suất bồi thường chênh lệch giữa hai người tự nhiên rất lớn.
Lúc này, có người đặt vốn lớn đến trên người người chống lôi, sớm đã có ước hẹn, trước đài chủ nhường chiến bại, dù Ngũ Tiên đảo có nhìn ra vấn đề ở trong, nhưng vì tín dự nên cũng phải bóp mũi chịu đựng.
Hơn nữa, lại có võ giả tự mình áp lượng lớn tiền đánh bạc lên chính mình, sau đó chiến bại để thu được lợi ích kinh người.
Rất nhiều lần sau đó, Ngũ Tiên Lôi đặt cược ới có rất rất nhiều quy củ, giống như bất kể là ai, hạn mức tối đa đều chỉ có thể áp một vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Tuy Ngũ Tiên Lôi nhiều quy củ như vậy, chỉ riêng về đánh bạc thì quy củ đã phi thường bá đạo và không nói lý, nhưng tín dự (chữ tín + danh dự) của Ngũ Tiên Lôi xếp đặt ở nơi đó, người đặt cược quả thực như cá diếc sang sông.
Dù cho Ngũ Tiên đảo khóa chặt tỷ suất bồi thường cuộc khiêu chiến này là nửa thành nhưng vẫn có vô số người đi đặt cược.
Không vì gì khác, loại chuyện tốt giống như gần như là nhặt tiền này, ai không muốn nhặt?
Cho dù hạn mức tối đa là một vạn viên linh thạch thượng phẩm, chỉ bồi thường nửa thành, vậy cũng là năm trăm viên linh thạch thượng phẩm, đủ rất nhiều võ giả dưới Giới Vương cảnh tu luyện được một quãng thời gian.
Nhưng gần như tất cả mọi người áp đều là Vân Bôn!
Còn về Diệp Chân, hiện nay vẫn không có bất kỳ ai.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, chiến lực của Vân Bôn là mọi người tận mắt đánh nhìn thấy, tu vi của Diệp Chân thực sự quá thấp.
Ngược lại tỷ suất bồi thường của hai bên cũng hơn kém nhau cũng không quá nhiều, Vân Bôn nửa thành, Diệp Chân một thành, trên căn bản, không ai sẽ phải mạo hiểm đi mua Diệp Chân thắng.
- Đại Nhĩ Đóa, ngươi và ta mỗi bên mua một vạn viên linh thạch thượng phẩm!
Diệp Chân dùng thần hồn truyền âm nói.
Khóe miệng Đại Nhĩ Đóa một hồi lúng túng.
- Đại nhân, ta…ta không có nhiều linh thạch như vậy.
- Tiểu tử ngươi, cứ dùng linh thạch ta cho ngươi đi mua, thắng cho ngươi, thua ta chịu!
Diệp Chân cười mắng một câu.
Nếu chỉ một chút lòng tin như thế cũng không có, vậy Diệp Chân còn lên võ đài làm cái gì?
Ngoài tràng, tất cả đều là âm thanh đặt cược, vừa rồi Vân Bôn cực kỳ tự tin đã sớm lặng yên không một tiếng động xếp bằng trên mặt đất, trong tay mỗi bên nắm bắt một viên linh thạch thượng phẩm, thừa dịp thời gian nửa khắc đồng hồ quý giá này khôi phục trước linh lực tiêu hao.
Điều này làm cho Diệp Chân thay đổi sắc mặt, làm ra một phán đoán, Vân Bôn này là một đối thủ phi thường cẩn thận.
Vừa rồi, tuy rằng rộng lượng từ chối thời gian thắng liên tiếp có được một khắc đồng hồ khôi phục, nhưng hiện tại, hắn vẫn nắm chặt này thời gian nửa khắc đồng hồ đang khôi phục linh lực.
Vừa rồi từ chối, đó là sách lược, đó là thị uy, hiện đang lợi dụng thời gian, chính là cẩn thận.
Điểm này chứng minh đối thủ trước mắt của Diệp Chân tuyệt đối không phải hạng dễ chơi.
Xung quanh Ngũ Tiên Lôi, ngoại trừ Ngũ Tiên đảo tự mình mở đặt cược khá chính quy thì còn có một ít tư nhân mở đặt cược.
Tỷ suất của những đặt cược tư nhân này bồi thường phi thường cao, phi thường thích hợp những võ giả muốn tìm kích thích, hơn nữa mức đặt cược không có hạn mức tối đa, chỉ cần ngươi dám cược, bọn họ sẽ dám thu.
Còn về nếu ngươi thật có thể thắng cho bọn họ táng gia bại sản, sau đó có thể thể tìm được bọn họ hay không, cái đó lại chưa biết.
- Vân Bôn trong mười hơi thở đánh bại người chống lôi, tỷ suất đặt mười ăn hai, người có ý định mau tới đặt cược, nhanh tay có, chậm tay không!
- Vân Bôn trong năm mươi hơi thở đánh bại người chống lôi, tỷ suất đặt mười ăn một thành năm, người có ý định mau tới đặt cược, nhanh tay có, chậm tay không!
- Vân Bôn trong một trăm hơi thở đánh bại người chống lôi, tỷ suất đặt mười ăn nữa thành, người có ý định mau tới đặt cược, nhanh tay có, chậm tay không!
Rất nhanh, tràng ngoài tư nhân đã thét to nổi lên một lại một bồi thường tỷ suất mê người, còn có quan hệ Diệp Chân bồi thường tỷ suất, lại có chút thảm, tất cả đều là đánh cược Diệp Chân có thể chống đỡ thời gian bao lâu.
- Địch Khoát Hải chống đỡ trên một trăm hơi thở, tỷ suất đặt mười ăn không phẩy sáu thành, mau tới đặt cược!
- Địch Khoát Hải chống đỡ mười hơi thở trở lên, tỷ suất đặt mười ăn một thành năm.
Trong tiếng đặt cược chiến đấu, Diệp Chân chậm rãi nhắm hai mắt lại, tất cả tràng ngoài cũng đã không có quan hệ gì với hắn, trong mắt hắn bây giờ chỉ còn dư lại là cuộc chiến đấu trước mắt, hắn tập trung tất cả tinh thần của mình đến trên võ đạo, trong linh phủ, chỉ còn dư lại hai chữ —— chiến đấu!
Thần niệm như nước, thần niệm như lôi, trong thời gian ngắn, từng tí từng tí những năm này chiến đấu của Diệp Chân tất cả tại từng cái thoáng hiện trong linh phủ của hắn, như lướt qua.
Đủ loại chiến đấu pháp môn, kỹ xảo chiến đấu đã từng dùng qua, có chút thậm chí kỹ xảo chiến đấu chỉ dùng qua một lần, tất cả đều hiện lên trong đầu.
- Đã đến giờ, chiến đấu bắt đầu!