Chương 1540 Thái Thượng Kinh Hãi (1)
Nhưng đối với tình huống như thế, bản thân Lăng Thiên Bích cũng không có quá nhiều kinh ngạc, bởi vì cơ sở ảo ảnh của hắn thật ra chính là nhằm vào ký ức nơi sâu xa nhất trong đầu Diệp Chân, coi đây là chủ thể, lại bị hắn dụng bí pháp thần thông gia trì, đủ loại biến hóa, dùng để công phá tâm cảnh của Diệp Chân.
Bây giờ bản thân Diệp Chân xuất hiện trong ảo ảnh, chỉ có thể nói đây là ký ức nơi sâu xa nhất trong đầu óc Diệp Chân, Lăng Thiên Bích đối với cái này không thể ra sức, chỉ có thể coi đây là cơ sở, triển khai đủ loại bí pháp đến công kích Diệp Chân.
Nhưng bản thân Diệp Chân xuất hiện trong ảo ảnh đã gây nên lòng hiếu kỳ của Lăng Thiên Bích, hắn không biết tình huống ra sao, lại có thể để người bị ảo ảnh nhằm vào xuất hiện trong ảo ảnh.
Cái này cần có ký ức đau đớn thê thảm cỡ nào?
Chỉ là Lăng Thiên Bích có nằm mơ cũng chẳng ngờ, chính là một tia hiếu kỳ này của hắn đã làm cho hắn rơi vào biên giới vạn kiếp bất phục.
Rất nhanh, ảo ảnh lần thứ hai xảy ra một chút biến hóa, tuy rằng mỗi người trong ảo ảnh dưới thần thông bí thuật ảnh hưởng Lăng Thiên Bích vẫn như cũ cực kỳ không thể tả.
Nhưng chuyện tiến triển giữa mấy người lại ra ngoài dự liệu của Lăng Thiên Bích.
Rất nhanh, tình cảnh trong ảo ảnh đã xuất hiện biến hóa giống như máu chó, đại chiến nổ ra, trời long đất lở, dân chúng lầm than, cực kỳ máu tanh, nhân gian như luyện ngục.
Một đứa bé bất lực gào khóc dưới trời chiều màu máu, sau đó, Diệp Chân và chư nữ đến gần cứu tiểu cô nương này, sau đó thu cô bé này làm đồ đệ, truyền thụ cô bé này một thân bản lĩnh.
Thế nhưng, khi nữ hài này lớn lên trổ mã trở thành một đại cô nương xinh đẹp xinh đẹp, nữ hài đã sinh tình cảm đối với sư phụ của nàng, thế nhưng vẫn không cách nào mở miệng.
Nữ hài nhưng là cơ duyên tràn đầy, đầu tiên được cao nhân truyền thừa bí pháp thần hồn, sau đó mấy lần đạt được thiên tài địa bảo tăng lên phẩm chất thần hồn, chậm rãi thành tựu tiên thiên hồn quang ngũ sắc, lại đạt được một bảo bối.
Tất cả những thứ này làm cho người khống chế ảo ảnh là Lăng Thiên Bích trợn mắt há mồm, cơ duyên của nữ hài kia lại giống hắn như đúc, còn dáng dấp nữ hài kia, rõ ràng chính là hắn.
Hắn không hiểu tại sao hắn lại xuất hiện ở trong ảo ảnh, làm sao xuất hiện trong ký ức của Địch Khoát Hải, hiện tại, hắn chỉ muốn làm rõ, chuyện này đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Cô bé này rõ ràng chính là hắn, nhưng cũng không phải hắn.
Lăng Thiên Bích đặc biệt để tâm và hiếu kỳ, làm cho hắn bất tri bất giác rơi vào trong ảo ảnh của mình.
Sau lần đó, gặp đại biến, sư nương của nữ hài chết thảm, trước khi chết thảm để lại di ngôn, bắt nữ hài thề phải chăm sóc sư phụ một đời một kiếp.
Võ giả quan chiến không ai phát hiện, trong ảo ảnh, khi nữ hài phát xuống lời thề, trên Ngũ Tiên Lôi, môi của Lăng Thiên Bích cũng đang không ngừng rung động.
Nếu Diệp Chân nhìn thấy, đến gần sẽ phát hiện, khẩu hình của Lăng Thiên Bích lại giống như đúc khẩu hình của nữ hài thề.
Ngay cả ở ngoài Ngũ Tiên Lôi, mấy người Loan Đại quan chiến cũng chỉ cho rằng là Lăng Thiên Bích đang sử dụng một loại thần thông bí pháp nào đó, căn bản không biết Lăng Thiên Bích đã vô hình trung lọt vào ảo ảnh do mình bày ra.
Nữ hài đã phát ra lời thề thần hồn nhưng ảo ảnh vẫn đang tiếp tục.
Sư nương chết rồi, tính tình của sư phụ đại biến, dùng đủ loại phương pháp dằn vặt nữ hài, lại như giống như dạy bảo chó vậy, dạy bảo nữ hài cực kỳ nghe lời, không dám làm trái bất kỳ cái gì.
Trên Ngũ Tiên Lôi, Lăng Thiên Bích đã triệt để rơi vào trong ảo ảnh của mình.
Trong ảo ảnh, mỗi khi sư phụ Diệp Chân đánh một roi lên người cô gái, Lăng Thiên Bích cũng theo bản năng run cầm cập một hồi, sau đó, thậm chí Lăng Thiên Bích còn thất thanh kêu thảm lên.
Lần này, biểu hiện của tất cả mọi người trong ngoài Ngũ Tiên Lôi đều đại biến.
Cùng lúc đó, Thận Long Nguyên Linh A Sửu vẫn đang khống chế ảo ảnh đột nhiên nói.
- Đại gia, này lão lao lực, hiện tại, đã đến lúc Diệp đại gia ngươi nhặt chỗ tốt rồi!
Diệp Chân đang nhìn ảo ảnh cực kỳ máu chó đến ngây người như phỗng, theo bản năng hỏi.
- Nhặt thế nào?
- Ha, bổn đại gia tiêu hao một phần bản nguyên thận khí của Thái Cổ thận Long, lặng lẽ sửa lại ảo ảnh, mà cái tên Lăng Thiên Bích này lại đang toàn tâm toàn lực gia trì ảo ảnh, không có bất kỳ đề phòng gì đối với ảo ảnh của mình, tự mình làm cho mình rơi vào ảo ảnh.
Lời này làm cho Diệp Chân cảm thấy mơ hồ, có chút không hiểu rõ.
- Thật ra, việc này nói ra rất phức tạp, nhưng cũng rất đơn giản, chính là ta lợi dụng bản nguyên thận khí của Thái Cổ Thận Long, kéo chính hắn vào trong ảo ảnh của hắn.
- Mỗi một phân lực lượng hắn triển khai ở trong ảo ảnh thật ra đều triển khai đến trên người hắn.
- Giả như, mục tiêu của hắn là để ngươi biến thành điên, vậy chính hắn sẽ trước tiên biến thành điên, mục tiêu của hắn là nhờ vào đó khống chế tâm thần của ngươi, vậy chính hắn sẽ trong vô hình trung bị khống chế.
- Hơn nữa, ta dựa vào ảo ảnh của hắn, gieo xuống trong nguyên linh của hắn thần phục với ngươi, giống như là ngươi gieo vào ký ức lạc ấn, hơn nữa, loại ký ức lạc ấn ta gieo xuống này sẽ mạnh hơn vô số lần!
- Nói chung, một câu nói, ta lợi dụng bản nguyên thận khí của Thái Cổ thận Long, thay đổi ảo ảnh hắn chế tạo, làm cho chính hắn bị hãm vào.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu không nhịn được nói.
Ảo ảnh vẫn còn tiếp tục, trong ảo ảnh, Lăng Thiên Bích giống như làm trâu làm ngựa hầu hạ Diệp Chân, vẫn tiếp tục không ngừng bị đánh mắng, mỗi một lần đánh chửi, cũng làm cho Lăng Thiên Bích trên Ngũ Tiên Lôi thê thảm rên lên.
Tình cảnh này làm cho hắc y chấp sự Dịch Tuân nhìn không hiểu ra sao, mà ba người Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông thì cảm thấy không đúng.
Chuyện này tuyệt đối không bình thường.
Nhưng bọn họ lại không dám quấy nhiễu, thủ đoạn của Lăng Thiên Bích không giống với bọn hắn, đừng xem thủ đoạn thần hồn là vô ảnh vô hình, một khi phân ra thắng bại, không chết cũng bị thương, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Bọn họ không biết tình huống hiện tại của Lăng Thiên Bích là thế nào, cũng căn bản không dám quấy rối, chớ nói chi chủ động giúp Lăng Thiên Bích chịu thua.
- A Sửu, nói nửa ngày, đến cùng làm sao kiếm lợi, ngươi còn chưa nói cho ta?
Trong ảo ảnh, Diệp Chân thấy gia hỏa A Sửu chơi ác khống chế, chợt bắt đầu thị tẩm.
Càng chết người chính là, từ khi bắt đầu thị tẩm, Lăng Thiên Bích trên Ngũ Tiên Lôi cũng bắt đầu cởi y phục, một mái tóc đen giống thác nước trong nháy mắt buông xuống.
- Đơn giản, hắn đã thề là sẽ đi theo ngươi, này đã là bản năng nơi sâu xa trong nguyên linh của hắn, ngươi nói cái gì thì hắn sẽ làm cái đó?
A Sửu nói.
- Chỉ đơn giản như vậy?
- Chỉ đơn giản như vậy!
Trong nháy mắt tiếp theo, trên Ngũ Tiên Lôi, Diệp Chân vẫn đang nhắm mắt đột nhiên mở hai mắt ra, giống như phích lịch nổi giận quát một tiếng.
- Thiên Bích, còn không ngừng tay!
Tại hắc y chấp sự Dịch Tuân, Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông còn có một đám võ giả quan chiến, lập tức lộ ra biểu hiện giống như thổ huyết, từng ánh mắt nhìn giống như là gặp ma!
- Thiên Bích, còn không mau ngừng tay lại!
Tiếng quát tựa tiếng sét đùng đoàng của Diệp Chân như đổ một chậu nước đá xuống đầu Lăng Thiên Bích, khiến cho hắn phải bừng tỉnh.
Lăng Thiên Bích mờ mịt nhìn khắp nơi, sau khi nhìn thấy Diệp Chân thì đột nhiên giật nảy mình, trong mắt lộ ra một tia cực kỳ sợ hãi.
Hắn cực kỳ dứt khoát quỳ một gối trước mặt Diệp Chân.
- Thiên Bích đáng chết, Thiên Bích mạo phạm chủ thượng, kính xin chủ thượng thứ tội!
Vừa dứt lời, các võ giả quan chiến bên ngoài Ngũ Tiên Lôi đều há hốc mồm.
Chuyện gì đã xảy ra?
Tại sao Lăng Thiên Bích lại đột nhiên gọi Địch Khoát Hải là chủ nhân?
Chẳng lẽ hắn trúng bí thuật thần hồn nào đó?
Loan Đại, Vân Bôn, Hoảng Đông liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt cả ba người đồng thời biến thành màu trắng xám.
Bọn họ là người rõ ràng nhất loại tình huống này đại biểu cho sự khủng bố như thế nào.
Lăng Thiên Bích tinh tu thần thông thần hồn, người này không những đã sớm kết Nguyên Linh từ mấy chục năm trước, mà còn tập được một loại thần thông ảo cảnh phi thường hiếm thấy.
Chiêu này có thể lôi kéo kẻ địch vào trong ảo ảnh, sau đó khống chế ảo ảnh làm ảnh hưởng tới thần hồn của kẻ địch.
Trên căn bản thì chỉ cần Lăng Thiên Bích muốn thì có thể làm cho kẻ địch xuất hiện đủ loại tâm tình, mừng rỡ, vui cười, phẫn nộ, la mắng, sợ hãi, oán trách…
Hơn nữa đó mới chỉ là trò đơn giản nhất, Lăng Thiên Bích có thể khiến kẻ địch bị kéo vào ảo cảnh phát rồ, thậm chí có thể khiến cho võ giả có tâm tính không đủ mạnh tự sát tại chỗ.
Lăng Thiên Bích còn có thể lưu lại ấn ký trong thần hồn bản nguyên của kẻ địch thông qua ảo cảnh, khiến cho đối phương khốn đốn cả đời, thấy hắn sẽ sinh ra sợ hãi. Nếu hắn muốn thì còn có thể dùng loại thần thông thần hồn này để cho kẻ địch hoàn toàn thần phục, làm nô lệ của mình.
Rất nhiều cao thủ sau khi đấu với Lăng Thiên Bích thường sẽ có tính tình đại biến, nếu không phải mất ý chí cầu tiến thì cũng là cả ngày mượn rượu quên sầu, chán chường cực kỳ, mà cái này đã là Lăng Thiên Bích nương tay.Tạo Hóa Chi Vương
-