← Quay lại trang sách

Chương 1549 Nhờ Vả Và Hành Động

Nhiếp Đinh đột nhiên mở mắt ra.

- Ở đâu?

- Bên trong một toà kiến trúc, ta biết phương vị, nhưng không cách nào biết là đó là của nhà ai!

Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh nói.

- Chỉ cho ta phương hướng, ta tự độn thổ tới xem là thần thánh phương nào muốn ra tay với ta!

Trong nháy mắt tiếp theo, bả vai Diệp Chân loáng một cái, một cái thận ảnh phân thân đã xuất hiện tại vị trí Diệp Chân ngồi trước đó, bản thể của Diệp Chân thì lại biến mất không còn tăm hơi.

Diệp Chân nhanh chóng bỏ chạy trong lòng đất, thỉnh thoảng phát ra một chút âm thanh, để cho Đại Nhĩ Đóa đuổi tới chỗ mình.

- Đại nhân, bên trái đằng trước, đúng rồi, chính là chỗ đó, tên kia, bỏ chạy vào nơi đó, đang báo cáo với người khác!

Âm thanh của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh vang lên.

- Trường Lâm thương hào?

Khi nhìn rõ tên gọi của kiến trúc, thần niệm Diệp Chân hơi động, định trực tiếp độn vào trong Trường Lâm thương hào.

Nhưng vừa mới hơi động, biểu hiện chính là rùng mình.

Bên trong kết giới bảo vệ của Trường Lâm thương hào này lại có một tầng ma linh sát khí dày đặc giống như mạng lưới.

Ma linh sát khí này, không thuộc về sức mạnh Ngũ Hành, trùng hợp khắc chế Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn.

Lần thứ nhất, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn của Diệp Chân lại bị người ta khắc chế.

- Đại nhân, có muốn ta thuật lại đoạn nói chuyện của người trong thương hào này cho ngươi hay không?

Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn của Diệp Chân không cách nào đi vào, nhưng thiên phú thần thông của Đại Nhĩ Đóa lại không bị ảnh hưởng gì.

- Nói!

- Làm sao?

- Đắc thủ, nếu không phải tiểu tử này có thể mang đến lượng lớn tiền lời cho chúng ta, lão phu cũng chẳng muốn ra tay!

- Đắc thủ là tốt rồi, người giám sát đã vào vị trí của mình rồi chứ?

- Đã vào vị trí của mình, thưa lão gia!

- Vậy thì tốt, nhìn chăm chú hắn cho ta, nếu tiểu tử kia có bất cứ dị thường nào, ngay lập tức bẩm báo!

- Đúng rồi, lão Canh, lần này phái mấy người bàn bạc tham dự?

- Còn có, động viên bao nhiêu người?

- Số người động viên, khoảng chừng năm ngàn người, còn bàn bạc vẫn là năm cửa hiệu lâu năm, cửa hiệu lâu năm lập ở quanh Ngũ Tiên Lôi hơn trăm năm, đến lúc đó, coi như Ngũ Tiên đảo hoài nghi, cũng sẽ không hoài nghi tới trên đầu bọn họ.

Nghe vậy, khóe miệng Diệp Chân lộ ra nụ cười cười gằn!

Khi mặt trời bay lên khỏi đường chân trời, Ngũ Tiên đảo yên tĩnh một đêm đột nhiên giống như tỉnh lại, trở nên cực kỳ náo nhiệt.

Không nghi ngờ chút nào, nơi náo nhiệt nhất chính là Ngũ Tiên Lôi!

Chỉ cần có Ngũ Tiên Lôi đài chủ bắt đầu thủ lôi, Ngũ Tiên Lôi sẽ là nơi náo nhiệt nhất trên toàn bộ Ngũ Tiên đảo, ngay cả thanh lâu kỹ quán cũng không sánh bằng.

Trong huyết mạch của mỗi một võ giả đều có chảy nhiệt huyết và bạo lực, hơn nữa, xung quanh Ngũ Tiên Lôi cũng là nơi dân cờ bạc hội tụ.

Có người một ngày phất nhanh, có người một đêm táng gia bại sản.

Sau khi người táng gia bại sản khóc ròng, sẽ tìm một góc lặng yên không một tiếng động tự xác, mà người một ngày phất nhanh thì sẽ hô bằng gọi hữu, không say không về chúc mừng.

Lâu dần, xung quanh Ngũ Tiên Lôi này, thần thoại một ngày phất nhanh càng ngày càng nhiều, cũng hấp dẫn vô số người đến đầu cơ.

Vừa sáng sớm, chính thức quầy và chấp sự của Ngũ Tiên đảo còn chưa làm việc thì những kia thương hào kinh doanh đổ đấu đã bắt đầu thét to lên.

Rất nhiều võ giả đã túm năm tụm ba tụ tập đến các đại đổ đấu gần đó, bắt đầu thương nghị chuyện đặt cược.

Trên thực tế, bởi Ngũ Tiên Lôi chính thức ăn thiệt thòi của những thương gia trong bóng tối dàn xếp luận võ đại, vì vậy có cưỡng ép quản chế tỷ suất bồi thường, hạn mức cao nhất của mỗi lần cược chỉ tối đa một vạn viên linh thạch thượng phẩm, đặt cược vào đổ đấu chính thức của Ngũ Tiên Lôi, đặc biệt là đài chủ thắng liên tiếp thu được lợi thật rất thấp.

Giống tỷ suất bồi thường của Diệp Chân, ngày hôm qua, lúc thấp nhất thì một bồi thường nửa thành cũng không có, tỷ suất bồi thường đạt đến 1 bồi thường 0,03.

Cũng chính là một vạn viên linh thạch thượng phẩm mới bồi thường ba trăm viên linh thạch thượng phẩm, nhưng, người đặt cược vẫn là vô số.

Hết cách rồi, tự nhiên kiếm được linh thạch, không kiếm thì phí cơ hội.

Nếu như Diệp Chân đài chủ này thắng liên tiếp ba đến năm trận, như vậy chính vài ngàn viên linh thạch thượng phẩm.

Hơn nữa, tín dự của Ngũ Tiên Lôi vẫn còn ở nơi đó, chỉ cần thắng, nhất định sẽ bồi thường.

Không chỉ là Ngũ Tiên Lôi, đổ đấu tư nhân xung quanh Ngũ Tiên Lôi cũng không phải tùy tiện ai muốn mở là mở, đều có yêu cầu nghiêm ngặt.

Từ hai ngàn năm trước, có một quầy tư nhân bởi vì thua quá nhiều mà bỏ của chạy lấy người, để những võ giả đặt cược suýt chút nữa làm lộn tung lên, hôm sau Ngũ

Tiên Lôi đối với đổ đấu tư nhân xung quanh đã có khống chế mạnh mẽ.

Nhất định phải là đại thương gia có thực lực kinh tế, có thể bồi thường chi tiền nổi, mới có thể nhúng tay làm ăn loại chuyện này, có người nói, thậm chí có đặt cọc.

Về phía Ngũ Tiên Lôi, đối với những nhà đổ đấu này chỉ có một yêu cầu, thắng được cũng thua được, còn tỷ suất bồi thường đặt bao nhiêu cũng được, không ai quản.

Vì vậy, những dân cờ bạc chân chính đến đây đều tim những quầy tư nhân tỷ suất bồi thường khá cao, đương nhiên, cũng sẽ thuận lợi áp một chút lên đổ đấu chính thức của Ngũ Tiên Lôi.

Nhặt tiền, ai không vui.

Trong tiểu viện dưới chân núi Quy Lâm Cư, Diệp Chân sau một đêm tiềm tu đã tỉnh lại, chậm rãi mở mắt ra, từ từ phun ra một ngụm trọc khí.

Sau đó, nhấc lên linh lực, một tia linh lực nhanh chóng hấp thu vào trong cơ thể

Diệp Chân, đặc biệt là quay một vòng quanh ngực bụng, không có bất kỳ vướng víu gì, đêm qua thương thế thích khách Giới Vương cảnh tạo thành cho Diệp Chân đã hoàn toàn được rồi.

Tiếng gõ cửa vang lên, Đại Nhĩ Đóa lần thứ hai bưng nước nóng đi vào hầu hạ Diệp Chân rửa mặt, sau khi thu thập một phen, Diệp Chân chuẩn bị bước ra sân tiến về

Ngũ Tiên Lôi tiếp tục thủ lôi.

Hôm nay, chính là ngày thứ ba Diệp Chân thủ lôi.

Khi vừa muốn bước chân ra khỏi cửa phòng, trong lòng Diệp Chân không khỏi hơi động, nếu muốn bẫy người thì phải bẫy lớn một chút.

Nếu đối phương đã buông lời, không cho Diệp Chân sống đi ra khỏi Ngũ Tiên đảo, vậy còn không bằng bẫy càng triệt để hơn một chút.

Lúc ra cửa, vừa vận khí, sắc mặt Diệp Chân đã trở nên trắng bệch không ngớt, mới nhìn giống như ngươi bị bệnh nặng mới khỏi.

Bước ra cửa viện, chớp mắt vừa rồi lược như bay lên, nhíu mày một cái.

Những chi tiết này, người bình thường sẽ không lưu ý cũng sẽ không canh giữ nơi ở của Diệp Chân đang quan sát Diệp Chân.

Nhưng, có hai vị Giới Vương cảnh ẩn giấu ở trong hư không, ngay khi Diệp Chân bước ra khỏi Quy Lâm Cư đã dùng một đạo thần niệm như có hoặc không quan sát nhất cử nhất động của Diệp Chân.

Hành động lần này của bọn họ rất quan trọng, linh thạch đưa vào càng là một con số trên trời, tuyệt đối không cho phép xảy ra chút sai lầm nào.

Tuy tối hôm qua bọn họ đã đắc thủ, nhưng bọn họ còn phải tỉ mỉ quan sát, để tránh khỏi lật thuyền trong mương.

Sắc mặt tái nhợt, nguyên nhân là do bị thương chưa hồi phục.

Thân hình lướt lên cau mày, còn có thân hình rung động khó mà nhận ra, hẳn là ngũ tạng lục phủ bị thương, lúc linh lực đi qua dẫn tới đau đớn.

Tin tức rất nhanh đã truyền lại vị Giải lão gia còn có lão Canh trong tay Trường Lâm thương hào.

- A, biểu hiện của người này hôm nay, gần như dự đoán của ta, nhưng tốc độ khôi phục thương thế của hắn, so với tưởng tượng của chúng ta thì nhanh một chút.

Lão Canh nói.

Giải lão gia dưới hàm tràn đầy râu mép đỏ, thì lại cười to lên.

- Chỉ là phi hành mà đã dẫn động thương thế của hắn, như thế một khi đến chiến đấu cường độ cao, nhanh chóng vận chuyển linh lực, sẽ trong nháy mắt làm nổ thương thế của hắn.

So sánh với người này, lão Canh lại càng thêm cẩn thận.

- Có muốn thử hắn một hồi trước hay không?

- Làm sao, ngươi đối với chính mình cũng không tự tin sao?

- Đêm qua, chính ngươi đã tự mình ra tay.

- Cái đó ngược lại là không, chỉ là lão phu vẫn luôn cảm thấy, tiểu tử này có chút thâm tàng bất lộ, cho nên muốn cẩn thận một ít, thử hắn một hồi!

Lão Canh nói.

- Thử một hồi? Lấy thương thế của hắn, chỉ cần giao thủ một chút tuyệt đối sẽ bộc lộ ra một tia đầu mối vận chuyển linh lực không thoải mái, lấy nhãn lực của những võ giả xung quanh Ngũ Tiên Lôi, ngươi còn muốn kiếm một món hời? Không bồi thường là tốt lắm rồi.

Giải lão gia hừ lạnh.

- Phái ứng cử viên, phải cẩn thận một chút, nhất định phải chọn lúc tiểu tử này không bị thương, cũng có thể cứng đối cứng, cho dù tiểu tử này thật sự có bí pháp áp chế thương thế, cũng có thể chống đỡ qua.

- Chỉ cần chống đỡ mấy hiệp như thế, thương thế của tiểu tử này, tuyệt đối ép không được.

Lão Canh cẩn thận nói.