← Quay lại trang sách

Chương 1586 Dịch Tuân Đề Nghị

Thái cổ hung thú như Cửu Đầu Trùng một khi đột phá tu vi đến Thông Thần cảnh, như vậy tuyệt đối có thể gắng gượng chống đỡ võ giả Huyền Cung cảnh, nếu lại có thêm tăng lên, tiện tay có thể ngược phần lớn võ giả Huyền Cung cảnh.

Tình cảnh này, tiểu Miêu ẩn ở trong hư không mê tít mắt không ngớt, bất quá, Diệp Chân không muốn chuyện Đại Nhĩ Đóa tham chiến bại lộ, vì lẽ đó không có gọi tiểu Miêu và Đại Nhĩ Đóa hiện thân.

Thiên phú thần thông của Đại Nhĩ Đóa quá hữu hiệu, quả thực chính là vũ khí bí mật, dù là cường giả nửa bước Đạo cảnh như Bích Lân Long Vương cũng bị ảnh hưởng dù có ít hơn, những cường giả Giới Vương cảnh khác bị thiên phú thần thông Đại Nhĩ Đóa đả kích, mỗi người lòng rối như tơ vò.

Một trận chiến đêm nay, không thể không kể công Đại Nhĩ Đóa, sau khi trở về, thiếu không được chỗ tốt.

Đương nhiên, thịt rồng cũng không thiếu phần của tiểu Miêu.

Diệp Chân tin tưởng, nếu như Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu dùng số lượng lớn thịt rồng, tu vi đột phá đến Thông Thần cảnh sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng vấn đề là, tiểu Miêu hiện nay đơn thuần tăng cao tu vi, đối với sức chiến đấu thực lực tăng lên cũng không lớn.

Tiểu Miêu trọng yếu chính là huyết mạch tăng lên.

Như theo Thận Long nguyên linh A Sửu lời giải thích, tiểu Miêu có thể thức tỉnh huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương, như vậy sức chiến đấu của tiểu Miêu sẽ tăng trưởng mấy lần thậm chí mấy chục lần.

Thậm chí có thể mạnh hơn Cửu Đầu Trùng.

Tuy rằng huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương luận viễn cổ thì không bằng Cửu Đầu Trùng, nhưng Phá Hư Hắc Hổ Vương ở thời đại Thái cổ là hung thú lấy sức chiến đấu nổi danh.

Tính ra, tiểu Miêu không ngừng dùng Linh Hư Quả đã hơn hai năm gần ba năm, lúc đầu mỗi ngày có thể dùng Linh Hư Quả rất có hạn, một ngày cũng bất quá chừng mười quả.

Bây giờ huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương khi xuất hiện càng ngày càng nhiều, tốc độ luyện hóa Linh Hư Quả đã tăng lên mấy chục lần, một ngày có thể ung dung luyện hóa mấy trăm Linh Hư Quả.

Đến hiện tại, tổng số Linh Hư Quả tiểu Miêu dùng đã cao tới hai mươi vạn quả trở lên, tiểu Miêu triệt để thức tỉnh huyết mạch Phá Hư Hắc Hổ Vương cũng có thể ở ngay một năm, nửa năm công phu nữa thôi.

Diệp Chân rất chờ mong.

Nhìn triều dương vừa nhảy khỏi mặt biển, Sơn Thần Dịch Tuân tùy ý phát ra một tia khí lưu, rửa sạch ô uế thân trên bởi vì phân giải xác rồng mà nhiễm phải.

- Diệp bá tước, thời gian không còn sớm, chúng ta nên cực tốc trở về?

- Diệp bá tước cũng không muốn trơ mắt nhìn thập lôi đài chủ sắp tới tay bởi vì đến muộn mà bay mất chứ?

- Làm sao để mất?

- Chúng bây giờ ta trở về nên còn tới kịp!

Diệp Chân cười nói.

- Nơi này cách Ngủ Tiên đảo có….

Vừa nghe được một chữ 'Đảo', sắc mặt Diệp Chân đại biến, kinh hô.

- Nguy rồi, ta đã quên một việc lớn!

Sơn Thần Dịch Tuân một mặt kinh ngạc nhìn Diệp Chân đang hốt hoảng lấy ra tử mẫu tù và, nhanh chóng liên hệ.

Lúc trước Diệp Chân cùng Sơn Thần Dịch Tuân chia cắt chân thân Bích Lân Long Vương giá trị không cách nào đánh giá, trong lúc nhất thời dĩ nhiên quên cảnh báo cho khư thị Độc Long đảo.

Bích Lân Long Vương bị Diệp Chân và Dịch Tuân liên thủ chém giết, Nguyên Linh mượn cường giả Đạo cảnh hạ Nguyên Linh bảo vệ đào tẩu, Diệp Chân không biết hiện nay Bích Lân Long Vương đang ở trạng thái gì.

Thế nhưng trong cơn giận dữ, Bích Lân Long Vương rất có thể sẽ làm ra chuyện mất đi lý trí.

Giống như triệt để mặc kệ con trai của hắn - Ngao Tranh chết sống, hạ lệnh đồ sát khư thị Độc Long đảo, cũng rất có khả năng.

Tuy rằng khả năng này không quá lớn, nhưng nếu thật xảy ra, đến thời điểm đó, Diệp Chân dù dằn vặt nhi tử Bích Lân Long Vương chết đi sống lại cũng vô sự vô bổ.

Diệp Chân vui mừng duy nhất chính là trước đây đã nhắc với mọi người ở khư thị Độc Long đảo, thời điểm Bích Lân Long Vương mất đi lý trí, độ khả thi xuất hiện tình huống xấu nhất cũng không hề quá lớn.

Rất nhanh, Diệp Chân đã liên lạc với sư tỷ Liêu Phi Bạch, khư thị Độc Long đảo hiện nay vẫn không có bất kỳ tình hình gì khác thường, nhưng đã làm tốt chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào.

Suy nghĩ một chút, Diệp Chân lần thứ hai nhắc nhở Liêu Phi Bạch duy trì cảnh giới, đồng thời lệnh Liêu Phi Bạch nhanh chóng rời khỏi Độc Long Đảo, trốn vào Hiển Thánh Thủy phủ.

Trong toàn bộ khư thị Độc Long đảo, bất kể của cải hoặc người, cái khác cũng có thể bỏ qua, chỉ có Liêu Phi Bạch là Diệp Chân tuyệt đối không cách nào dứt bỏ.

Dù cho từ tình huống trước mắt, Bích Lân Long Vương tựa hồ không hề mất đi lý trí, như vậy khư thị Độc Long đảo có thể tiếp tục thủ vững.

Thế nhưng, khó bảo toàn việc Bích Lân Long Vương không mất lý trí, hay hoặc là điều tra trong bóng tối, dùng thủ pháp tương tự để áp chế Diệp Chân, vì lẽ đó, vì lý do an toàn, Diệp Chân vẫn để cho Liêu Phi Bạch dời đi sớm nhất.

Trong toàn bộ khư thị Độc Long đảo, có thể đủ để áp chế Diệp Chân cũng chỉ có Liêu Phi Bạch mà thôi.

Sau đó, Diệp Chân lại khẩn cấp liên hệ với đất phong Bắc Hải Quận, Cổ Thiết Kỳ và Đường Hổ đem đẳng cấp đề phòng Bắc Hải Quận đến cao nhất, nghiêm phòng Bích Lân Long Vương mất đi lý trí liều lĩnh tàn sát đẫm máu toàn bộ Bắc Hải Quận.

Đồng thời, Diệp Chân lại cố ý liên hệ đại ca Tĩnh Hải Đại Thánh, để bọn họ gần đây cẩn thận đề phòng. đồng thời cũng phải giữ một khoảng cách với khư thị Độc Long đảo, để tránh khỏi bị Bích Lân Long Vương hữu tâm phát hiện quan hệ ẩn mật giữa bọn họ.

Cho tới phòng ngự Độc Long Đảo liền giao cho Đảng Khiếu lẫn vào, một khi Bích Lân Long Vương ra tay đối với quân đội của Đảng Khiếu liền đại biểu cho nguy hiểm Độc Long Đảo đã đến.

Giao phó xong tất cả những thứ này, Diệp Chân mới thở phào nhẹ nhỏm, nhưng biểu hiện vẫn cực kỳ ngưng trọng như cũ.

Trận chiến ngày hôm nay, xem như triệt để không để ý mặt mũi cùng Bích Lân Long Vương, ảnh hưởng đối với sau này quá lớn, đặc biệt Bích Lân Long Vương có thủ đoạn che đậy Diệp Chân trừng trị con trai hắn, Diệp Chân cũng sẽ phi thường bị động.

- Thời gian, ta cần nhiều thời gian hơn, nhanh một chút trở nên mạnh mẽ, nhanh một chút tăng cao tu vi!

Diệp Chân đột nhiên nắm chặt nắm đấm.

- Diệp bá tước đang lo lắng khư thị Độc Long đảo của ngươi?

Ánh mắt Dịch Tuân một mực chờ đợi nhìn qua nói với Diệp Chân.

- Khư thị Độc Long đảo của ngươi, chúng ta bên này đã có tình báo nhất định, có cung cấp số lượng lớn Xích m Thảo, tiền cảnh rất tốt.

- Chỉ là một chút tâm huyết, không thể nói là quá lo lắng.

Diệp Chân quay đầu lại liếc mắt nhìn vị trí Độc Long Đảo.

- Nếu như có thể bảo toàn xuống cũng vẫn có thể xem là một tài nguyên, có thể duy trì tu luyện, ngày sau cũng có khả năng lớn mạnh.

- Nếu như không thể, bị Bích Lân lão Long phá huỷ cũng phá huỷ, chỉ cần người bảo toàn là tốt rồi, ngày nào thực lực tăng lên một tầm cao mới sẽ xây dựng lại.

Diệp Chân nói.

- Ha ha, Diệp bá tước ngược lại thật sự rộng rãi.

- Bất quá, nếu nhấc đến việc, lão phu nơi này ngược lại có một chủ ý bảo toàn sản nghiệp khư thị Độc Long đảo của ngươi.

Sơn Thần Dịch Tuân cười nói.

- Ừm?

- Ánh mắt Diệp Chân sáng lên.

- Còn xin tiền bối nói rõ.

- Phương pháp rất đơn giản, nhưng cần Diệp bá tước ăn một chút thiệt thòi.

Dịch Tuân nói.

- Chính là hợp tác cùng Ngũ Tiên Đường chúng ta, trở thành Khư Thị dưới cờ Ngũ Tiên Đường chúng ta.

Diệp Chân nghe lời này xong hơi nhướng mày, có chút không hiểu rõ ý.

- Sơn Thần Dịch Tuân lần thứ hai nở nụ cười.

- Đương nhiên, loại chuyện mưu đồ sản nghiệp của người khác kia, lão phu ngay ở trước mặt Diệp bá tước vẫn là làm không được.

- Kỳ thực chính là để Diệp bá tước nhường ra nửa thành tả hữu chuyển nhượng cho Ngũ Tiên Đường chúng ta, sau đó, khư thị Độc Long đảo của ngươi có thể công khai treo lên cờ hiệu Ngũ Tiên Đường.

- Chỉ cần Khư Thị treo lên cờ hiệu Ngũ Tiên Đường, không dám nói toàn bộ chư thiên vạn giới, nhưng ở trong địa giới Bắc hải, còn không ai dám động.

- Đừng nói một nho nhỏ Long Vương như Bích Lân Long Vương, cho dù là Tứ Hải triều đình muốn đụng đến Khư Thị có danh nghĩa Ngũ Tiên Đường bọn ta cũng phải suy nghĩ một chút hậu quả.