← Quay lại trang sách

Chương 1664 Minh Đường Nhất Định Phải Chết

Này, ta ở sau lưng ngươi, ngươi đều không phát hiện!

- Ngươi cũng thật là... Kém cỏi!

Chớp mắt khi âm thanh Diệp Chân tràn đầy xem thường vang lên sau lưng Minh Đường, Minh Đường cũng không phản ứng giống người bình thường cấp tốc xoay người.

Mà nhanh như tia chớp chạy trốn tới cửa đại điện.

Nói thật, chỉ dựa vào phần năng lực ứng biến này liền nói rõ Minh Đường những năm nay lăn lộn không uổng phí, có năng lực, nhưng vấn đề là...

- Phản ứng không sai, nhưng vấn đề là, có tác dụng sao?

Nhìn Minh Đường lao đến cửa đại điện, tiếng Diệp Chân trêu tức như mèo đùa nghịch con chuột vang lên.

Hầu như cùng một giây Minh Đường chạy tới cửa đại điện đột nhiên phát hiện một đạo kiếm quang.

Đạo kia kiếm quang toả ra một loại khí tức để tim mật Minh Đường đều run rẩy, kiếm quang còn chưa đến người, chỉ xa xa toả ra kiếm khí đã như chia cắt máu trong cơ thể Minh Đường.

Minh Đường theo bản năng kinh ngạc thốt lên một tiếng, quanh thân linh quang dựng lên, thân hình nhanh như tia chớp ngoặt một cái, định lần thứ hai bỏ chạy.

Không thể không nói, Minh Đường phản ứng rất nhanh, nhưng Tử Linh phản ứng lại nhanh hơn hắn không chỉ gấp mười lần.

Kiếm quang run lên, Minh Đường nhìn thấy tình cảnh cực kỳ quái dị.

Hắn nhìn thấy, thân thể của hắn đang hướng về một cửa điện khác chạy như điên, nhưng không có đầu.

Theo bản năng, Minh Đường cúi đầu liếc mắt nhìn, máu tươi trên cái cổ không đầu của hắn lúc này mới cuồng phun ra ngoài, cùng một giây, thân thể của hắn, vỡ thành hai nửa, nội tạng máu tươi chảy đầy đất.

Dùng Tử Linh do Huyễn Cực Lưu Kim một lần nữa đúc thành thân kiếm, một khi khôi phục, sẽ rồi phát huy ra uy lực trung phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, huống chi có Tử Linh làm kiếm linh chủ trì, uy lực kia ngay cả Diệp Chân cũng không dám chạm.

Không có thôi thúc bất kỳ kiếm pháp gì, thậm chí ngay cả kiếm của bản thân cũng không dùng đến, chỉ thôi thúc kiếm cương, Tử Linh đã đơn giản trảm giết Minh Đường.

Theo lời Tử Linh lại nói, nàng sợ bẩn.

Thời điểm thân thể Minh Đường vỡ thành hai mảnh, đầu Minh Đường cũng nứt thành hai nửa.

Diệp Chân lúc trước bị hơn vạn người vây công trước Thượng Cổ na di trận cũng không có để Tử Linh ra tay, hiện tại lại trực tiếp để Tử Linh ra tay.

Không phải vì khoe khoang, mà xác định trăm phần trăm chém giết Minh Đường.

Trên thực tế, ngay thời điểm Diệp Chân nhìn thấy Minh Đường tại Thượng Cổ na di trận, Diệp Chân cũng đã quyết định ngày hôm nay tất sát Minh Đường.

Mặc kệ trả cái giá lớn đến đâu, Diệp Chân ngày hôm nay nhất định phải thủ tiêu Minh Đường.

Nguyên nhân rất đơn giản, Minh Đường biết quá nhiều, hắn không chỉ có biết Chân Huyền đại lục, còn đi qua Chân Huyền đại lục, cũng biết Diệp Chân chính là đến từ Chân Huyền đại lục.

Nếu để cho tên này đem tin tức phân tán ra, Diệp Chân chỉ sợ cũng sẽ trở thành công địch của thiên hạ.

Đến thời điểm đó, Giới Vương cảnh cường giả không tính, vô số Đạo cảnh cường giả đều sẽ truy sát Diệp Chân khắp thiên hạ.

Một tiểu thế giới, mà còn là tiểu thế giới có đặc sản, tiểu thế giới vô chủ, sức hấp dẫn đối với Đạo cảnh cường giả… quá lớn.

Cái kia đã không phải là trứng vàng, mà là gà mái mỗi ngày có thể đẻ ra kim trứng.

Một khoảnh khắc kia, Diệp Chân đã nghĩ rõ ràng tại sao Minh Đường lại bày xuống trận thế như vậy đối phó với Diệp Chân hắn, chính là ngay khi Trí công công báo cáo, không biết làm sao nhận ra hắn, phát hiện ra hắn.

Sau đó thì muốn bắt sống hắn, đạt được Chân Huyền thế giới sau lưng hắn.

Chỉ cần điểm cơ bản này, vì lẽ đó Minh Đường nhất định phải chết.

Vì lẽ đó, chớp mắt khi đối phương tiến vào hành cung, Diệp Chân không có dông dài, trực tiếp động đại sát khí Tử Linh hạ tử thủ!.

Trong tình huống đột ngột như vậy, lại do Tử Linh ra tay, trên căn bản không thể ra xuất hiện bất kỳ bất ngờ gì.

Dưới tình huống này, Minh Đường bị chém giết là một loại tất nhiên.

Nhưng Diệp Chân chờ đợi là Tiên Thiên thần hồn của Minh Đường.

Minh Đường phi thường biết rõ Chân Huyền đại lục, có khác biệt một trời một vực với Ngôn đại chưởng quỹ Thông Thiên hào trên Loạn Không đảo lúc trước chỉ suy đoán ra phía sau Diệp Chân có khả năng.

Càng quan trọng chính là, Minh Đường và quái vật khổng lồ như Thiên Miếu có ngàn vạn tia quan hệ.

Vì lẽ đó, chỉ chém giết Minh Đường không được, Diệp Chân còn muốn sưu hồn Minh Đường, làm rõ rang việc Minh Đường đến cùng có nói đến việc có quan hệ đến Chân Huyền đại lục hay không.

Nếu như có, những phiền phức đó sẽ phải được thanh trừ từng cái!

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, chuyện để Diệp Chân trợn mắt ngoác mồm xảy ra.

Tiên Thiên thần hồn Minh Đường vừa rồi từ hắn bị chém thành hai khúc trong đầu trốn ra chớp mắt dĩ nhiên phân giải tại chỗ.

Điều này làm cho con mắt Diệp Chân đột nhiên trừng lớn.

Này không hợp lý a.

Tử Linh kiếm quang rất mãnh liệt, càng có lực lượng thương tổn thần hồn nhất định, nhưng Diệp Chân trước đó đã đặc biệt giao phó, Tử Linh ra tay đúng mực, tuyệt đối không thể tổn thương Tiên Thiên thần hồn của Minh Đường.

Diệp Chân cũng nhìn ra được Tử Linh quả thật có chỗ lưu thủ.

Nhưng hiện tại, Tiên Thiên thần hồn của Minh Đường lại trực tiếp nứt toác.

- Không nên nhìn ta, một chút kiếm khí có lực lượng thương tổn thần hồn ta cũng không có đụng tới, ta vận dụng chỉ là kiếm cương đơn giản nhất thôi!

- Chủ yếu là Tiên Thiên thần hồn cái tên này quá yếu, tu vi Huyền Cung cảnh sơ kỳ, Tiên Thiên thần hồn của hắn dĩ nhiên còn muốn suy yếu hơn so với võ giả Thông Thần cảnh sơ kỳ bình thường.

- Chỉ bị kiếm cương chấn động liền vỡ vụn, thực sự quá chênh lệch!

Nói xong, Tử Linh còn trợn mắt.

- Lần sau, đối thủ nát như vậy thì không cần tìm ta ra tay!

Tử Linh nói là sự thực, thời điểm Tiên Thiên thần hồn của Minh Đường sụp đổ, thần hồn gợn sóng xác thực rất yếu.

Điểm này có chút quái lạ, nhưng bây giờ người ta đã hồn phi phách tán, hiện nay cũng chỉ có thể như vậy.

- Hộ vệ ngoài kia đang muốn xông vào thì giao cho các ngươi, ta cần một chút thời gian!

Diệp Chân hướng về phía Tử Linh nói.

Minh Đường vừa rồi mới rống to một tiếng để không ít người đang vọt tới đây.

Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Trí công công giống như đã bị dọa sợ chết trân tại chỗ, thân hình biến ảo một chút, Ma soái phân thân trốn ra, đã đem Trí công công bắt ở trong tay.

Cùng một giây, Diệp Chân thu trữ vật giới chỉ Minh Đường tới trong tay, thần niệm quét qua, lông mày cau lại.

Trong trữ vật giới chỉ của Minh Đường, Diệp Chân dĩ nhiên không tìm được lệnh bài khống chế Thượng Cổ na di trận của Sa Hà thành.

Có tàn sát trước Thượng Cổ na di trận, Thượng Cổ na di trận của Sa Hà thành trong thời gian ngắn muốn mở ra lại, trên căn bản không thể.

Diệp Chân chỉ có thể trước tìm được lệnh bài khống chế Thượng Cổ na di trận Sa Hà thành, lại nghĩ cách.

- Không có?

Nói, lệnh bài khống chế Thượng Cổ na di trận Sa Hà thành ở trong tay ai?

Ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía Trí công công bị bắt sống.

Người sau hàm răng ha ha ha đánh nhu ẩu đả, tay run lập cập đưa ra một tấm lệnh bài.

- Tại... Tại nơi này… tiểu nhân...

Nhìn Trí công công lấy ra lệnh bài, trong ánh mắt Diệp Chân xuất hiện sát khí, xem ra hôm nay bị phát hiện còn có quan hệ với Trí công công này.

Bất quá, theo Diệp Chân, đây là chuyện tốt.

Mầm họa Minh Đường, sớm ngày giải quyết thì có chỗ tốt sớm.

Ngay khi nắm lệnh bài khống chế Thượng Cổ na di trận Sa Hà thành trong tay, Diệp Chân đang muốn sưu hồn Trí công công, đột nhiên, gian ngoài trong viện liền bay lên một đạo sóng lực lượng xảo quyệt không gì sánh được.

Diệp Chân rất ít gặp phải qua sóng lực lượng kỳ dị này, nhưng nhớ tới rất rõ ràng.

Thời điểm đẩy cửa ra đã nhìn thấy Tử Linh kiếm cương đang bổ tới đầu Lương Du thân hình gầy yếu, y phục xốc xếch trong phủ.

Ánh mắt Diệp Chân hơi động, thần niệm cũng theo đó mà hơi động.

- Dừng tay!