← Quay lại trang sách

Chương 1666 Quái Nhân

Ba châu phụ thuộc là cái khái niệm gì?

Năm đó chín vực Chân Huyền đại lục, mỗi vực thì tương đương với một quận to nhỏ trong Đại Chu Đế Quốc.

Trên căn bản, một châu của Đại Chu Đế Quốc, ít thì tám, chín cái quận, nhiều thì mười mấy hai mươi mấy quận.

Tính ra, toàn bộ lục địa Chân Huyền đại lục mới có thể so kích thước được với một châu của Đại Chu Đế Quốc, mà nhiều khi còn chưa bằng.

Đương nhiên, nếu tính cả hải vực Chân Huyền đại lục thì sẽ lớn hơn một chút.

Mà Thiên Minh Hầu quốc đã có ba châu phụ thuộc, vậy thì là có cương vực ba Chân Huyền đại lục, đây đã là một quái vật khổng lồ.

Đừng nói dốc lực lượng cả nước, tùy tiện vận dụng chút lực lượng tới đối phó Diệp Chân, cũng sẽ mang đến vô cùng vô tận phiền phức cho Diệp Chân.

Vì lẽ đó, Thiên Minh Hầu quốc này, nhất định phải đối phó.

Thế nhưng lấy năng lực một người như Diệp Chân, muốn đối phó một Hầu quốc nắm giữ ba châu phụ thuộc, trên căn bản không thể.

Bất quá, Diệp Chân đối phó không được, kẻ địch Thiên Minh Hầu quốc lại không nhất định đối phó không được.

Mặc dù nói hiện nay Nam Hà Hầu quốc đang cùng trong chiến tranh với Thiên Minh Hầu quốc, đang ở bào thế yếu, nhưng chỉ cần có thể thoáng trợ giúp một hồi, cán cân chiến tranh sẽ một lần nữa nghiêng.

Mà Tuần Phong Sứ đường thứ bảy của Tuần Tra Ti Nam tuần thú - Lương Du, người khống chế rất nhiều tình báo, lại là một thổ địa ở đây, là người được chọn tốt nhất để trợ giúp Nam Hà Hầu quốc.

Cũng là ứng cử viên duy nhất mà Diệp Chân hiện nay có thể vận dụng và lợi dụng.

- Cái này....

Chuyện này, Lương Du đắng đo một hồi.

Chuyện này, đừng xem Diệp Chân nói ung dung, nhưng là chân chính thao tác, cũng không đơn giản.

Thiên Minh Hầu quốc không ngốc, có hệ thống tình báo độc lập của bản thân họ, đối với Đại Chu Tuần Tra Ti cũng ngàn phòng trăm phòng.

Hơn nữa, bởi vì xây dựng Hầu quốc, sức ảnh hưởng Tuần Tra Ti cũng có hạn, nhưng vẫn như cũ có có thể thao tác một hai.

- Cái này chắc là có thể làm được, nhưn, cần một quãng thời gian. Hơn nữa, thời gian dài ngắn thì ta không cách nào bảo đảm, có thể một hai năm, có thể ba năm rưỡi, có thể bảy, có thể tám năm.

Lương Du đáp ứng nói.

- Về thời gian thì không sao cả, trong vòng mười năm đi, một Hầu quốc lớn như vậy mà. Nhưng, ta yêu cầu bắt đầu từ bây giờ, Thiên Minh Hầu quốc sẽ phải bắt đầu sứt đầu mẻ trán, tự lo không xong, điều này chắc là có thể làm được chứ?

Nói xong, Diệp Chân liếc xéo Lương Du một chút.

- Tuần Tra Thần liệp thủ hạ của ngươi, không phải là trang trí đó chứ?

- Giả như thủ hạ Tuần Tra Thần Liệp của ngươi mỗi một quãng thời gian sẽ tiện tay ám sát một hai vị có địa vị hết sức quan trọng trong Thiên Minh Hầu quốc, chắc là không phải việc khó chứ?

- Không phải!

- Có thể làm được!

Lương Du đã mồ hôi đầu đầy, hắn phát hiện, xấu bụng của hắn trước mặt Diệp Chân, thực sự là trò trẻ con.

Hắn còn đang suy nghĩ làm sao theo tình báo mà hại Thiên Minh Hầu quốc, Diệp Chân này đã trực tiếp yêu cầu dùng thủ đoạn ám sát.

- Vậy thì không thành vấn đề chứ?

Diệp Chân đánh một vang cái.

- Không thành vấn đề!

Thời điểm nói bốn chữ này, Lương Du Lương Tuần Phong Sứ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thấy thế, Diệp Chân lộ ra một nụ cười cổ quái.

- Lương Tuần Phong Sứ, ngươi sẽ không cho rằng chỉ có hai ta nói một chút như thế thì việc này sẽ được định ra rồi chứ, ngươi sẽ bảo vệ được mạng nhỏ của mình đó chứ?

Vu khống a!

Biểu hiện Lương Du đột nhiên cứng lại, sau đó cắn răng nó.

- Diệp đại nhân muốn thế nào, muốn phát xuống độc thề? Hay là giao một ít nhược điểm đến trong tay ngươi?

- Hay là lấy người nhà làm con tin?

- Lương Tuần Phong Sứ, ngươi và ta đều là người Tuần Tra Ti, loại thủ đoạn giống như trò đùa chơi nhà chòi này, thôi đừng chơi!

- Ta muốn, ngươi hẳn phải biết ta nói có ý gì?

Diệp Chân nói.

- Nhất định phải như vậy phải không? Kỳ thực chúng ta có thể rất tốt hợp tác, ta cũng là người đáng tin....

- Ngươi không có tư cách hợp tác với ta!

- Ngươi hiện tại là dùng thành ý của ngươi đổi cơ hội sống sót của ngươi!

- Ngươi biết đó, nếu Minh Đường có thể cấu kết Thiên Miếu mưu hại Tuần Phong Sứ như ta, thuận lợi thủ tiêu ngươi cũng không thể bình thường hơn được

- Thả ra thần hồn đi, ta muốn bố trí một chút thủ đoạn nhỏ trong thần hồn của ngươi, ngươi không có lựa chọn khác!

Diệp Chân nói.

Nghe vậy, Lương Du bất đắc dĩ nở nụ cười khổ!

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

- Ngươi đến cùng đã giở trò gì trong thần hồn của ta?

Toàn thân mồ hôi đầm đìa, giống như mới vớt ra từ trong nước, đau chết đi sống lại, Lương Du giẫy giụa ngồi dậy hướng về phía Diệp Chân hỏi.

Mới vừa rồi bị Diệp Chân bức bách, hắn chỉ có thể mặc cho Diệp Chân bài bố, thả ra thần hồn hướng về phía Diệp Chân.

Nhìn qua, thật giống Diệp Chân không phí bao nhiêu khí lực, Lương Du liền khuất phục, kì thực không phải như thế.

Chủ yếu là bởi vì Lương Du cũng là người Tuần Tra Ti, biết rõ tác phong làm việc của Tuần Tra Ti, đặc biệt là đối xử với kẻ địch.

Người trong Tuần Tra Ti, một khi xác thực đối phương là kẻ thù của của mình, như vậy tuyệt đối sẽ hạ tử thủ, không chút lưu tình.

Hắn tin tưởng, nếu vừa rồi hắn dám từ chối Diệp Chân, hắn đã biến thành người chết.

Hơn nữa, không chỉ hắn là người chết, Diệp Chân chỉ cần cầm chuyện có quan hệ đến Thiên Miếu Linh sư tàn sát bách tính thương nhân trong tay, thoáng tố thêm vài lời, thêm một hai câu nói, Tuần Phong Sứ như hắn dù chết rồi cũng sẽ bị khám nhà diệt tộc.

Cả nhà của hắn từ trên xuống dưới mấy trăm miệng cũng phải xong đời.

Vì lẽ đó, hắn không có lựa chọn khác, chỉ có thể thả ra thần hồn.

Hắn sở dĩ yên tâm thả ra thần hồn như vậy là bởi vì hắn xác định, Diệp Chân có thể ra tay có hạn trong thần hồn của hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản, cấp bậc Tuần Phong Sứ giống như hắn, trước khi nhậm chức, vì phòng bị kẻ địch bắt sống sau đó sưu hồn, trong Tiên Thiên thần hồn đều sẽ có thần hồn của tế tự Tổ Thần Điện Nhật gia trì bảo vệ!.

Tổ Thần Điện Nhật tế cũng là Đạo cảnh cường giả.

Xuất phát từ loại tự tin này, cũng xuất phát vì muốn sống sót, Lương Du thả ra Tiên Thiên thần hồn bản thân.

Nhưng, thủ đoạn Diệp Chân quỷ dị nằm ngoài sự dự liệu của hắn, dĩ nhiên vòng qua bảo vệ thần hồn của Tổ Thần Điện Nhật tế, giở trò bên trong Tiên Thiên thần hồn của hắn.

Lúc này, Lương Du nhìn Diệp Chân, ngoài miệng đang chất vấn, trong lòng lại có một loại sợ hãi không tên.

Loại sợ hãi không tên này làm cho hắn có một loại dự cảm xấu.

- Làm sao, hối hận rồi, hay là sợ?

- Ngươi không cần lo lắng, cũng không phải thủ đoạn ác độc gì, chỉ vì để bảo đảm cho ngươi cẩn thận làm việc vì ta mà thôi.

- Ngươi cẩn thận làm việc cho ta, điểm ấy cấm chế, ta đương nhiên sẽ không thôi thúc, nếu ngươi hành sự bất lực. Hừ!

Diệp Chân cười gằn.

Lương Du vốn muốn hỏi Diệp Chân làm sao vòng qua bảo vệ thần hồn của Tổ Thần Điện Nhật tế, giở trò trong Tiên Thiên thần hồn của hắn.

Thế nhưng ánh mắt, khóa miệng tựa như cười mà không phải cười của Diệp Chân lại làm cho hắn có một loại cảm giác bị nhìn thấu, cuối cùng có chút sợ hãi cúi đầu.

Đương nhiên, Diệp Chân triển khai Khiên Cơ Tỏa Hồn thuật trên người hắn, không tới lúc cần thiết, Diệp Chân sẽ không đâm thủng.

Tại thời điểm cần, lập tức sẽ phát huy ra tác dụng.

- Được rồi, hiện tại, trong thời gian ngắn nhất để Nam Hà Hầu quốc biết Sa Hà thành biến hóa, đồng thời hiệp trợ bọn họ lần nữa chiếm lĩnh Sa Hà thành trước khi viện quân Thiên Minh Hầu quốc chạy tới, đồng thời đánh tan trú quân Sa Hà thành, à, có thể không chừa thủ đoạn nào!

Diệp Chân nói.

- Ta biết phải làm sao, thế nhưng....

Liếc mắt một cái, Lương Du nở nụ cười khổ.

- Thế nhưng hiện tại tình huống như thế, ta làm sao đi ra ngoài?

- Nếu như những binh lính Thiên Minh Hầu quốc đó xông tới, chỉ sợ.....

- Không sao, ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi!

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

.....

Mấy hơi thở sau, Diệp Chân triển khai Tiên Thiên Ngũ Hành Thần độn mang theo Tử Linh cùng Lương Du lặng yên không một tiếng động rút khoi Nam Bộ hành cung Sa Hà thành.

Yếu đạo không còn Tử Linh bảo vệ, mấy vạn đại quân vọt vào, nắm giữ Nam Bộ hành cung.

- Lấy ra thân phận, tử thủ ở Sa Hà thành na di trận.

Nói một câu với Lương Du đang hiện ra vẻ khiếp sợ không gì sánh được, Diệp Chân đã biến mất.