← Quay lại trang sách

Chương 1668 Tam Sinh Đạo Pháp (2)

Vừa lúc trốn trở lại, Minh Đường thậm chí không dám thấy bất kỳ người xa lạ gì, xuất hành không có mấy ngàn hộ vệ tinh nhuệ căn bản không dám ra ngoài.

Mà Tam Sinh Đạo Pháp này, sau khi tu luyện có thể tu luyện ra kiếp trước, kiếp này, hậu thế - tam đại Đạo thể. Người tu luyện có thể tùy ý cắt bản thể, sau đó để đạo thể cất bước thế gian hoặc làm một ít chuyện nguy hiểm.

Đạo thể tử vong, bản thể chỉ tổn thương một phần thần hồn lực lượng, nhưng vẫn như cũ sống sót.

Hơn nữa, tam sinh Đạo thể, mỗi một Đạo thể cũng có thể tu luyện độc lập, nếu tu luyện tới đỉnh phong thì có thể tương đương ba người đồng thời đang tu luyện, đến thời điểm đó, thành tựu cũng cực kỳ khả quan.

Then chốt là, tam sinh Đạo thể này, chính là Thần thuật bảo mệnh.

Thời điểm ngẫu nhiên bị giết, chỉ cần có một Đạo thể sống sót, vậy thì không chết được.

Không chút do dự, Minh Đường lựa chọn Tam Sinh Đạo Pháp, dưới sự chỉ điểm của Cửu Nhật Thần Vương tu luyện thành công.

Trong ngày thường chỉ có một Đạo thể ra ngoài cất bước, hai Đạo khác thể đều chỉ có thể ở nơi ẩn mật, lấy phương thức ngủ say tiềm tu.

Trừ khi người tu luyện chủ động khống chế, hay hoặc Đạo thể ở ngoài cất bước tử vong, một Đạo thể khác mới hồi tỉnh.

Tình huống Minh Đường bây giờ chính là Đạo thể ở ngoài cất bước bị giết, một Đạo thể khác tự động tỉnh lại.

Bất quá, bởi một bộ Đạo thể này của hắn những năm gần đây liên tục tu luyện trong bí cảnh, lại không có phân tâm việc vặt vãnh.

Vì lẽ đó ở trên tu vi còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Đạo thể bị Diệp Chân giết chết, tu vi đạt đến Huyền Cung cảnh thất trọng.

Hơn nữa, thời gian Đạo thể tách ra sẽ dùng bí pháp trong Tam Sinh Đạo Pháp luyện chế tâm thần Huyết phù, một khi Đạo thể ở ngoài cất bước tử vong, sau khi kích phát tâm thần Huyết phù sẽ nhận được tất cả ký ức tử vong của Đạo thể trước khi chết.

Thời điểm Minh Đường tu luyện Tam Sinh Đạo Pháp đã biết cuối cùng cũng sẽ có một ngày sẽ xuất hiện, nhưng không ngờ ngày đó đến nhanh như vậy.

Minh Đường dung hợp ký ức Đạo thể, biểu hiện rất nhanh sẽ trở nên không giống nhau.

Hắn biết rõ những ký ức ấy xuất hiện trong Đạo thể đại diện cho điều gì.

Sa Hà thành, tuyệt đối không thể sai sót.

Sa Hà thành, không chỉ có là điểm cất bước để Thiên Minh Hầu quốc mở rộng, càng là một bố trí trọng yếu không gì sánh được để hắn mở rộng sức ảnh hưởng trong Thiên Miếu Nhật Nguyệt sơn.

Những năm nay, Minh Đường đã sớm nghĩ rõ ràng, Thiên Minh Hầu quốc kỳ thực chỉ là tài nguyên hắn có nắm trong tay mà thôi, mà mục đích thực sự của hắn là Thiên Miếu.

Thiên Minh Hầu quốc mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ là một Hầu quốc, dưới cước sắt của quân tiên phong Đại Chu Đế Quốc, lập tức thành bột mịn nhưng Thiên Miếu lại không giống nhau.

Thiên Miếu là một thế lực có thể chống lại Đại Chu Đế Quốc.

Những năm nay, hắn lợi dụng sức ảnh hưởng cùng quyền lực của hắn tại Thiên Miếu đến giúp đỡ Thiên Minh Hầu quốc, lại lợi dụng quyền lực Thiên Minh Hầu quốc thả ra để nhất mạch Thiên Miếu Nhật Nguyệt sơn truyền đạo bố trí thật, rộng rãi thu tín đồ.

Dưới sự hỗ trợ lẫn nhau mới có thành tựu hôm nay.

Toàn bộ Thiên Minh Hầu quốc, mặc dù lấy phụ vương hắn làm Quốc chủ, nhưng chí ít bốn phần mười quân quyền đã nắm giữ ở trong tay của hắn.

Hơn nữa, phụ thân hắn khi muốn quyết định trọng đại, hầu như mọi chuyện muốn nghe của hắn ý kiến, bởi vì sau lưng của hắn có Thiên Miếu.

Thiên Miếu coi trọng hắn bởi vì sức ảnh hưởng mạnh mẽ của hắn ở thế tục.

Hai bên này chỉ cần một mặt xảy ra vấn đề, tất cả trước mắt hắn sẽ như nước chảy về biển đông.

Vì lẽ đó, sau một phen cân nhắc, Minh Đường phát hiện, họa lớn nhất hiện tại của hắn không phải Diệp Chân, mà là Sa Hà thành rơi vào trạng thái mất khống chế.

Chân Huyền đại lục phía sau Diệp Chân giấu ở trong lòng hắn, ai cũng nắm không đi được, chỉ cần có thời gian, hắn sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp đạt được Chân Huyền đại lục.

Chỉ có người pha trộn qua Thiên Miếu mới biết giá trị chân chính khi có thể triệt để khống chế tiểu thế giới.

Mà Minh Đường vừa hợp chính là người đã pha trộn qua một quãng thời gian rất dài trong Thiên Miếu.

Việc quan trọng nhất của hắn hiện tại là ổn định Sa Hà thành đang mất khống chế, tiện đà mở rộng kết quả chiến đấu.

Mấy hơi thở sau, đổi phục Thân Vương thành quân soái, Minh Đường tự mình triệu kiến mấy vị trọng thần quân sự Thiên Minh Hầu quốc, truyền đạt mười mấy đạo mệnh lệnh đến chủ soái Sa Hà thành.

Bản thân Minh Đường cũng ngồi lên rồi một chiếc linh thuyền, mang theo rất nhiều cao thủ chạy tới Sa Hà thành.

- Không tiếc bất cứ giá nào, dù cho chính các ngươi bị đánh thành người khô, hoặc là chiếc linh thuyền này giải thể, trong vòng ba ngày, ta muốn xuất hiện trong Sa Hà thành.

Thời điểm bước lên linh thuyền, Minh Đường quay qua nói với hơn trăm tên cao thủ Huyền Cung cảnh và Giới Vương cảnh thúc thuyền.

Trong nháy mắt tiếp theo, hơn trăm tên cường giả liếc mắt nhìn nhau, cùng nhau phun ra một đạo bản mệnh tâm huyết màu vàng, linh thuyền đột nhiên run rẩy một chút liền biến mất ở phía chân trời!

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

....

Trong Tây thành Sa Hà thành, từng đại điện huy hoàng lộng lẫy san sát, mặc dù là thời gian chiến loạn nhưng có vô số bách tính xa xa quỳ trước mặt tượng thần cao to ở giữa cung điện, thành kính cầu khẩn bình an.

Hơn mười Đại Linh sư đầu bóng loáng bóng lưỡng phân biệt đứng ở tứ phương Thiên Miếu phân tự Sa Hà thành, trong lòng bàn tay lúc nào cũng rơi hạ một đạo linh quang màu thủy lam hoặc màu xanh lục, trị liệu thương thế cho những bình dân bách tính bị thương trong chiến loạn.

Cho tới loạn quân, căn bản không dám tới gần Thiên Miếu!

Một khi lại gần sẽ bị đánh giết.

Thương thế của một ít bình dân bách tính trở về từ cõi chết nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp, ánh mắt nhìn về phía tượng thần cao to liền trở nên thành kính không gì sánh được.

Gõ đầu gần như điên cuồng, lúc này, ai cũng hận không thể dâng lên tính mạng của mình đến để chứng minh bản thân thành kính đến dường nào.

Từng đạo lực lượng niềm tin vô hình theo trên người từng bách tính thành kính bay lên, hội tụ hướng về tượng thần phía trong phân tự.

Trong lúc bất chợt, tượng thần đứng sừng sững trong chùa lại trang nghiêm thêm mấy phần.

Tình hình như vậy lại như từng cơn sóng liên tiếp.

Thời đại chiến loạn, Thiên Miếu sẽ trở thành tịnh thổ duy nhất tránh khỏi chiến loạn, trong ngày thường mài hỏng môi cũng không mời được ai tin tưởng thì lúc này lại từng người từng người khóc lóc giành giật để lễ bái tượng thần.

Nơi nào thường xuyên có chiến tranh, tín đồ nơi đó sẽ nhanh chóng tăng lên gấp trăm lần gấp ngàn lần.

Vì lẽ đó, Thiên Miếu phân tự sẽ xuất hiện tại tất cả những nơi có chiến tranh xảy ra.

Từng đầu trọc Đại Linh sư có tư cách đứng hầu xung quanh lúc này đều cười híp mắt nhìn tình cảnh hiện tại, dù cho bọn họ không cảm ứng được lượng lớn lực lượng niềm tin đang hội tụ hướng đến chư thần trong thiên miếu.

Nhưng công lao của bọn họ là không thể thiếu, đến thời điểm nào đó, đủ loại ban thưởng vừa đưa ra, chỗ tốt sẽ càng ngày càng lớn.

So với ung dung ở ngoài tự, trong đại điện Nhật Nguyệt ở trong tự, trụ trì Thiên Miếu phân tự Sa Hà thành - Chiếu Thế lại mạnh mẽ cho tri huyện Vĩnh Khôn vừa trốn về một bạt tay.

Trực tiếp đánh Vĩnh Khôn đầy miệng răng hàm bay đi hết một nửa.

- Một người mà tàn sát một vị Thần sư, trăm vị Đại Linh sư, ngàn vị Linh sư của Thiên Miếu chúng ta, ngươi là nằm mơ ư hay là bị người đã khống chế thần hồn?

- Nếu bọn họ thật sự bị giết....

Còn không chờ Chiếu Thế mắng xong, một đạo phù tấn đột nhiên bay vào trong tay Chiếu Thế.

Chỉ liếc mắt nhìn, sắc mặt Chiếu Thế lập tức đại biến, lần thứ hai mạnh mẽ quăng cho tri huyện Vĩnh Khôn một cái tát, cả giận quát.

- Ngươi dĩ nhiên lâm trận bỏ chạy....

Trong lúc đang quát mắng, trong đôi mắt tượng thần Cửu Nhật Thần Vương phía sau Chiếu Thế đột nhiên rơi ra một vòng ánh lửa chói mắt.

Trong phút chốc, sắc mặt Chiếu Thế lần thứ hai đại biến, quát to lên.

- Người nào, giả thần giả quỷ, lăn ra đây cho ta!