← Quay lại trang sách

Chương 1705 Sơn Thần Dịch Tuân Gói Quà Lớn

Nhất định phụng bồi!

Đối mặt với uy hiếp của Nguyên Ngân Ưng, Diệp Chân đúng mực trả lại bốn chữ này, Nguyên Ngân Ưng biết, hắn uy hiếp cũng không dọa được Diệp Chân, một tên gia hỏa to gan lớn mật như vậy.

Hừ lạnh một tiếng, Nguyên Ngân Ưng mang theo ngũ trảo Ngân Long vì mất máu quá nhiều sắp hôn mê, bay về phương xa.

- Dịch Đại Chấp Sự, chiến sự hôm nay, làm phiền Dịch Đại Chấp Sự rồi, một chút tâm ý, bất thành kính ý, mong Dịch Đại Chấp Sự vạn chớ từ chối.

m thanh của Diệp Chân vang lên chớp mắt, mười thùng lớn đặc chế chứa Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, mỗi thùng trăm cân từ trong tay Diệp Chân bay ra, bay về phía Sơn Thần Dịch Tuân.

Sơn Thần Dịch Tuân ngẫm nghĩ một chút, đã gật đầu nhận.

- Đây là bổn phận lão phu nên làm, nhưng, ngươi đã có lòng, lão phu đành nhận lấy!

Ánh mắt của Diệp Chân nhìn về phía bầu trời tràn ngập ánh sao, chắp tay hướng phía bầu trời.

- Hôm nay ước hẹn ba chiêu, tiểu tử cám ơn sáu vị tiền bối đã chủ trì bảo hộ, một chút tâm ý, xin sáu vị tiền bối vui vẻ nhận lấy!

Vung tay lên, sáu mươi thùng lớn đặc chế chứa Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết đã bay về phía hư không.

- Ha ha ha ha, tiểu tử ngươi đã có lòng, lão phu đành nhận lấy!

m thanh vang lên chớp mắt, lưu quang lướt qua trong hư không, sáu mươi thùng Ngũ Trảo Chân Long tinh huyết đã biến mất trong thời gian ngắn.

Nói thật, mới vừa rồi khi Diệp Chân không ngừng thu Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, sáu vị này đã chảy nước miếng tại chỗ.

Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, bọn hắn không chỉ thiếu, mà còn rất thiếu.

Đừng nói hơn mấy ngàn vạn cân, dù chỉ có mười cân trăm cân, bọn họ cũng thỏa mãn rồi.

Bọn họ không tới, Diệp Chân cũng sẽ tự lấy ra tặng một ngàn cân Ngũ Trảo Ngân Long Chân Long tinh huyết.

Nếu bàn về giá trị, một ngàn cân Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết này, chỉ cần lộ ra ngoài một ít, ít cũng phải mấy triệu khối linh thạch thượng phẩm.

Đương nhiên, nếu có người bán bảo bối này, mới là kẻ ngu, đồ chơi này, chỉ cần siết chặt trong tay, càng nắm chặt càng đáng tiền!

Hành động lần này của Diệp Chân để cho con ngươi võ giả bốn phương tám hướng lập tức đỏ lên, ngay cả Vân Bôn, Hoảng Đông, Loan Đại, những gia hỏa xuất thân không bình thường này cũng không ngừng liếm môi.

- Vân Bôn, Loan Đại, ngươi nói thử xem nếu chúng ta tới cửa cầu, yêu cầu Thiên Bích cho mỗi người chúng ta một nghìn cân Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, có khả năng lấy được hay không?

Hoảng Đông liếm lấy môi nói.

Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết này, chỉ cần có đủ xấp xỉ một nghìn cân, lập tức có thể làm cho nhục thân của bọn họ cường hãn hơn gấp đôi.

Mặt Vân Bôn và Loan Đại liền biến sắc.

- Da mặt của chúng ta còn chưa đủ dày, nếu muốn đi, ngươi đi đi.

Vân Bôn nói.

- Tìm tới cửa xin người ta, ngươi nói xem thua thiệt không? Tiểu Báo Tử không phải nói Địch Khoát Hải này muốn tìm tung tích một nữ nhân tên là Thải Y sao?

- Có chuyện đó, còn không bằng chúng ta đi hỏi thăm nhiều một chút về tung tích Thải Y này, phải tìm được một chút tin tức đáng tin, đến lúc đó, mới xem làm như thế nào mở miệng, không phải như thế hợp lý hơn à?

Loan Đại quát lên.

Mặt Hoảng Đông nghẹn lại, chỉ có thể bất đắc dĩ đuổi theo phía sau Vân Bôn và Loan Đại.

Từ xa, Nguyên Ngân Ưng mang theo Ngũ Trảo Ngân Long rời đi, nghe được âm thanh của Diệp Chân, trong lòng rất tức giận, khí huyết quay cuồng, thiếu chút nữa không kiềm chế được phun ra một ngụm máu.

Địch Khoát Hải tiểu tử này dám lấy Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết của hắn để đổi nhân tình!

Thương hại Ngũ Trảo Ngân Long của hắn, vì phải lấy ra đủ một triệu cân tinh huyết, thiếu chút nữa đã mất mạng.

Nguyên Ngân Ưng hận chuyện đó nhất.

Thiếu chút nữa đã nghiến nát một cái răng!

So sánh với Nguyên Ngân Ưng đang tức giận, Đại Chấp Sự Minh Sơn Đường - Thôi Thạch lại nhìn bằng một con mắt khác.

Ai, chỗ tốt của hắn đâu?

Chẳng lẽ Địch Khoát Hải quên hắn.

Hôm nay, cuộc chiến đêm trăng tròn này đều do hắn an bài, hơn một nửa tuần Vệ đều là đội ngũ Minh Sơn Đường bọn họ.

Hơn nữa, sáu vị Đạo Cảnh sư huynh là hắn mời tới, cũng là đội ngũ Minh Sơn Đường bọn hắn.

Dịch Tuân và sáu vị Đạo Cảnh sư huynh đều có phần, nhưng vì sao hắn không có?

Đây chính là Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết nha, bình thường muốn mua một nửa cân nửa lượng làm thuốc, ngươi cầm lấy linh thạch cũng mua không được, bây giờ còn là mười thùng.

Đó đủ để trả cho hắn biết bao nhiêu nhân tình, đổi về bao nhiêu nhân tình rồi.

Ánh mắt của Thôi Thạch sáng quắc trừng mắt nhìn Diệp Chân, mong đợi Diệp Chân trong nháy mắt tiếp theo cũng ném cho hắn mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết.

Nhưng, dù sắp trừng lật con ngươi cũng không thấy được mười thùng Chân Long tinh huyết.

Con người Diệp Chân luôn luôn ân oán rõ ràng, Dịch Tuân nói qua, theo như ý tứ Thiên Vận Đường bọn họ là muốn trực tiếp phái trú một cường giả Đạo Cảnh trấn giữ ở Khư thị Độc Long đảo.

Nhưng, lại bị Đại Chấp Sự Minh Sơn Đường - Thôi Thạch cầm đầu đám người phản đối mảnh liệt, lý do vì phái Đạo Cảnh cường giả trú đóng, Khư thị Độc Long đảo còn chưa đủ tư cách.

Bất đắc dĩ, sau khi Dịch Tuân phải xin chỉ thị Đường Tôn Thiên Vận đường, mới mời được mấy vị ẩn tu sư huynh dời nơi ẩn tu đến gần Khư thị Độc Long đảo.

Diệp Chân lại rất thù dai.

Cho nên, Thôi Thạch muốn lấy được cảm tạ từ Diệp Chân, lấy được mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, đó tuyệt đối không thể!

Thôi Thạch trông mòn con mắt cũng không thấy Diệp Chân đưa tới mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, lại có được món quà lớn của Sơn Thần Dịch Tuân.

- Hôm nay, cuộc chiến đêm trăng tròn của Ngũ Tiên lôi Lôi Vương Địch Khoát Hải tiến hành thành công, đây là kết quả cố gắng của mấy chục ngàn đệ tử Ngũ Tiên Đường ta với nhau.

- Lão phu làm người chủ trì, nhận lấy mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết này một mình cảm thấy rất ngại!

Cho nên, lão phu đặc biệt xuất ra toàn bộ mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, ban thưởng cho đệ tử Ngũ Tiên đường tham gia bảo vệ cuộc chiến đêm trăng tròn hôm nay.

- Hồ Hải, bây giờ ngươi lập tức thống kê số người, vô luận là tuần Vệ, hay quản sự chưởng quỹ chủ trì, chỉ cần là đệ tử Ngũ Tiên đường tham dự bảo vệ cuộc chiến đêm trăng tròn, tất cả đều có phần.

- Sau khi thống kê xong số lượng, mười thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết này, toàn bộ chia đều.

- Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh!

Đệ nhất phó đại quản sự Hồ Hải lên tiếng đáp lại Sơn Thần Dịch Tuân.

Ngay tức khắc, tiếng hoan hô như rung chuyển núi trời vang lên, vô luận đệ tử Minh Sơn đường hay đệ tử Thiên Vận đường, hay hoặc đệ tử các đường khác, giờ phút này đều hoan hô lên.

- Đại Chấp Sự uy vũ!

- Đại Chấp Sự công chính!

- Đa tạ Đại Chấp Sự!

Tầng tầng lớp lớp tiếng cảm tạ, như sóng biển liên tiếp nhau.

Thật ra thì, chỉ cần là cá nhân đều vô cùng đỏ con mắt với Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, dù mấy vạn người chia đều mười thùng Ngân Long tinh huyết này, mỗi người ngay cả một lượng cũng chưa chắc có.

Nhưng sẽ đều như nhau.

Vốn, mọi người không có bất kỳ hy vọng, hiện nay, mỗi người được ban thưởng dù rất ít, nhưng đối với đệ tử bình thường, chính là rất ít một chút cũng rất trân quý, rất cao hứng.

Nhìn âm thanh hoan hô của đệ tử Minh Sơn đường khen Sơn Thần Dịch Tuân, sắc mặt của Thôi Thạch đã biến hóa vô cùng khó coi.

Giời ạ, cõi đời này làm sao có chuyện tốt như vậy?

Dịch Tuân ngươi cầm chỗ tốt không nói, còn cầm chỗ tốt này lấy được danh tiếng thật to, ngươi còn mặt mũi sao?

Có một việc, Thôi Thạch có thể khẳng định, qua tối nay, danh vọng của Sơn Thần Dịch Tuân ở Ngũ Tiên Đường, sợ là sẽ đạt tới một trình độ mới!

Chân chính sẽ trở thành người đứng đầu trong Ngũ Tiên Đường dưới năm Đại Đường Tôn!

- Ôi ôi, là Địch mỗ sơ sót, tối nay làm phiền chư vị huynh đệ Ngũ Tiên Đường, vì thế, Địch mỗ sẽ lấy ra thêm hai mươi thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, phân chia cho huynh đệ Ngũ Tiên đường!

m thanh của Diệp Chân vang lên lần nữa để cho Thôi Thạch vô cùng chán ghét.

Mấy chục ngàn đệ tử Ngũ Tiên đường xung quanh ngẩn người, lần nữa hoan hô lên.

Trước đó, mỗi người bọn họ có thể ngay cả nửa lượng cũng không được chia, nhưng bây giờ có thêm Diệp Chân hào phóng như thế, mỗi người ít nhất cũng có thể chia được một hai lượng!

Mặc dù một lượng dùng để tu luyện còn chưa đủ, nhưng dùng để giao dịch với Luyện Đan đại sư cũng đủ rồi.

Nếu có thể, cũng có thể đổi lấy một cơ hội luyện đan của các bậc thầy luyện đan sư để bọn họ luyện đan cho bản thân.

- Đa tạ Địch Lôi Vương!

- Địch Lôi Vương thật sảng khoái!

- Được!