← Quay lại trang sách

Chương 1719 Thân Vương Bí Thuộc Về

Diệp Chân vung tay lên, một ngàn thùng lớn chứa đầy Bích Lân Long Vương Chân Long tinh huyết, đã lập đầy toàn bộ đại điện.

Ba người Tĩnh Hải Đại Thánh, Phúc Hải Đại Thánh, Phá Hải Đại Thánh lập tức trợn tròn mắt.

- Tứ đệ, ngươi ngươi lấy đâu ra nhiều Chân Long tinh huyết vô hạn đến gần Ngũ Trảo Long Chân Long như vậy?

- Còn có thể từ đâu tới? Khi chém chết chân thân Bích Lân Long Vương, ta thu thập được, những thứ này, các ngươi sẽ dùng để đề thăng tu vi đi! Có thể để cho tu vi của các ngươi đột nhiên tăng mạnh chừng mấy trọng nữa không?

Diệp Chân nói.

Phá Hải Đại Thánh ngày thường âm u nghiêm túc, lúc này cũng hiếm thấy phá lên cười.

- Có một trăm ngàn cân Ngũ Trảo Chân Long tinh huyết này, tu vi của ta đột phá đến Thông Thần cảnh thất trọng, không, ít nhất có thể đột phá đến Thông Thần cảnh bát trọng!

Tĩnh Hải Đại Thánh và Phúc Hải Đại Thánh chính là gương mặt kích động, bọn họ đã không biết rõ làm sao cảm tạ Diệp Chân.

- Tứ đệ, chờ sau khi chúng ta đánh hạ địa bàn, tất cả lợi nhuận trên địa bàn, toàn bộ phân chia làm bốn, bốn huynh đệ chúng ta, mỗi người một phần!

Suy nghĩ hồi lâu, Tĩnh Hải Đại Thánh chỉ có thể cho ra một hứa hẹn như vậy, mới hơi an lòng.

Nhưng lúc này, Diệp Chân lại cười thần bí, lại ném ra ba thùng lớn.

- Đại ca, các ngươi nhìn thêm chút nữa trong thùng này đựng gì thế?

Không đợi Tĩnh Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh nhìn, mũi của Phúc Hải Đại Thánh giống như hóng gió, khẽ nhăn lại một cái, ngón tay đặt trên thùng gỗ, không ức chế được run rẩy.

- Nếu theo ta biết, đây là tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long? Đây là tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long cao hơn một phẩm giai so với tinh huyết Ngũ Trảo Chân Long.

- Còn là loại tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long chính thống nhất, nguyên thủy nhất.

- Như vậy tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long, ta chỉ yêu cầu năm trăm cân là có thể để cho huyết mạch của ta đột phá trở thành Ứng Long.

- Nếu sau khi ta dùng trước Bích Lân Long Vương Chân Long tinh huyết đột phá huyết mạch trở thành Ứng Long, lại dùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết này, cũng chỉ cần năm sáu chục ngàn cân thì có thể để cho huyết mạch của ta tiến giai thành Chân Long!

Tứ Trảo Chân Long!

Lời nói của Phúc Hải Đại Thánh đã kích động không mạch lạc.

Tứ Trảo Chân Long, chuyện trở thành Tứ Trảo Chân Long này, vô số lần hắn nằm mơ, cũng không dám nghĩ sẽ thành sự thật.

Hắn là thuồng luồng xanh, huyết mạch thấp kém, có thể trở thành Giao long, Giác Long, đã là may mắn đời này, bây giờ, lại có thể trở thành Tứ Trảo Chân Long, đây quả thực…

Nói xong, Phúc Hải Đại Thánh đã bình tĩnh nhìn về phía Diệp Chân, ý kia lại không quá minh bạch.

m thanh của Phúc Hải Đại Thánh rất rõ ràng, nếu hắn mở miệng với Diệp Chân, thật không tốt, nhưng trở thành Tứ Trảo Chân Long cám dỗ thật sự quá lớn.

Hắn có thể làm, chính là quyết định lúc này, dùng lực lượng nửa đời sau để báo đáp Diệp Chân.

Diệp Chân làm sao có thể không hiểu ý tứ trong ánh mắt của Phúc Hải Đại Thánh trước mắt, theo tay vung lên, hơn ngàn thùng lớn chứa tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long xuất hiện lần nữa ở trong đại điện.

- Ba vị ca ca mỗi người mười vạn cân tinh huyết Ngũ Trảo Ngân Long, ta đã sớm chuẩn bị xong.

Phúc Hải Đại Thánh và Phá Hải Đại Thánh vô cùng kinh hỉ, đồng thời, Văn Phụ Quốc và Ninh Sĩ Dị sửng sờ tại chỗ, giời ạ, xuất thủ này, thật hù dọa người.

Tĩnh Hải Đại Thánh lại hít vào một ngụm khí lạnh.

- Tứ đệ, ngươi sẽ không nói với chúng ta, ngươi lại giết một con Ngũ Trảo Ngân Long chứ?

- Đại ca, tin tức của các ngươi cũng quá bế tắc đi?

Diệp Chân lườm nguýt một cái!

Diệp Chân kể lại tại sao có được Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, ba người Thiên Dực Tam Thánh đều có chút xấu hổ.

Gần một năm, thực lực và thế lực dưới tay bọn họ khuếch trương mấy lần, nhưng phương diện tình báo lại cũng không chú ý nhiều.

Ngay cả sự kiện lớn trên Ngũ Tiên Đảo, bây giờ còn không biết.

Chuyện này, gõ cho bọn hắn một hồi chuông báo động, phải tăng cường xây dựng đường dây tình báo, bằng không chính là người điếc người mù.

Sau khi bàn xong tất cả mọi chuyện, vô luận là Tĩnh Hải Đại Thánh, hay Phúc Hải Đại Thánh hoặc Phá Hải Đại Thánh, đều đã không còn đủ nhẫn nại.

Ai cũng muốn nhanh chóng đi cảm thụ Chân Long tinh huyết, đối với Yêu Tộc chính là thánh dược tu luyện, rốt cuộc kỳ hiệu bực nào?

Diệp Chân nhìn thấu ba người đang rất vội, cũng đã cười muốn giải tán, trước khi giải tán, Văn Phụ Quốc lần nữa mở miệng về phía Diệp Chân.

- Mấy vị Đại Thánh, đáy biển có vô số Thủy Tộc, chinh chiến công phạt, dựa vào thực lực cá nhân là không đủ.

- Thuộc hạ đề nghị, ba vị Đại Thánh tu luyện sử dụng Bích Lân Long Vương Chân Long tinh huyết và Ngũ Trảo Ngân Long Chân Long tinh huyết, mỗi bên cầm ra một thành, ban thưởng cho thân tín dưới quyền các ngươi, đào tạo một nhóm thân tín có thể làm lực lượng trung kiên, đây đối với khuếch trương tương lai của chúng ta rất có nhiều chỗ lợi.

- Lời này rất đúng, vậy nghe theo Văn quân sư.

Tĩnh Hải Đại Thánh đã tán thành, Phúc Hải Đại Thánh với Phá Hải Đại Thánh, tự nhiên cũng sẽ không có ý kiến.

Ánh mắt của Văn Phụ Quốc lại nhìn về phía Diệp Chân, cho đến bây giờ, Diệp Chân còn chưa thừa nhận địa vị quân sư của hắn.

- Văn Tiên Sinh làm việc ổn thỏa, suy tính cực kỳ chu toàn, chức quân sư này, xứng đáng đảm nhiệm!

Biết ý của Văn Phụ Quốc, Diệp Chân khẳng định nói, đôi mắt người kia thoáng qua một tia nhàn nhạt vui mừng.

Người khác không biết nhóm người bên cạnh Diệp Chân có bao nhiêu tiềm lực, nhưng hắn lại biết rất rõ.

Một khi được thừa nhận là quân sư, như vậy địa vị hắn ở nơi này, đã tiến hơn một bước, đặt chân vào tầng lớp quyết sách.

Ngày sau, chỉ cần nhóm người này thuận nước thuyền lên, địa vị của hắn cũng sẽ từng bước một được đề cao.

- Về phần bồi dưỡng lực lượng trung kiên cần Chân Long tinh huyết, chỗ này của ta còn hơn hai trăm ngàn thùng Chân Long tinh huyết Bích Lân Long Vương, là hai trăm ngàn thùng Chân Long tinh huyết năm đó lấy được trên người Long thái tử Ngao Tranh, đại ca các ngươi cứ dựa theo như vậy bồi dưỡng lực lượng trung kiên.

Diệp Chân nói.

Lời của Diệp Chân vừa nói, Thiên Dực Tam Thánh đã nhìn, thật sự quá ngượng ngùng, đã cầm nhiều chỗ tốt của Diệp Chân như vậy, mà bọn họ đào tạo lực lượng trung kiên, phần lớn đều là huyết mạch hậu duệ của bọn họ, lại để cho Diệp Chân cầm Chân Long tinh huyết ra, sao được?

Từng người một từ chối.

- Ba vị đại ca, vô luận thiên tài Địa Bảo nào, dùng hết mới có giá trị tương ứng, ở trong trữ vật giới chỉ, mãi mãi chỉ là phế vật.

- Giống như Chân Long tinh huyết của Bích Lân Long Vương và Long thái tử Ngao Tranh, lợi ích đối với ta đã không còn bao nhiêu, lấy ra phần lớn bồi dưỡng lực lượng trung kiên, chính là thích hợp nhất, các ngươi cũng đừng từ chối nữa.

Vừa nói, ánh mắt của Diệp Chân nhìn về phía Ninh Sĩ Dị và Văn Phụ Quốc.

- Diệp Chân ta, luôn luôn thưởng phạt phân minh, hai vị có công tính toán bày mưu, Chân Long tinh huyết này, cũng không thiếu phần hai vị.

- Nhưng, Chân Long tinh huyết này, đối với Nhân Tộc võ giả chúng ta mà nói, cũng có thể dùng để luyện thể tráng cốt, hai người các ngươi cũng có thể dùng để tăng lên thực lực.

Nói xong, Diệp Chân vung tay lên, trước mặt Ninh Sĩ Dị và Văn Phụ Quốc xuất hiện hai mươi thùng Chân Long tinh huyết, nhưng, số lượng thùng lớn Long huyết trước mặt Văn Phụ Quốc, nhiều hơn một thùng so với Ninh Sĩ Dị.

- Mỗi người mười thùng Chân Long tinh huyết của Long thái tử Ngao Tranh, mười thùng Chân Long tinh huyết của Bích Lân Long Vương, nhưng, Chân Long tinh huyết của Ngũ Trảo Ngân Long, hai người các ngươi chỉ có một thùng.

Nhưng Văn quân sư có công đưa ra kế sách, cho nên cho thêm một thùng Chân Long tinh huyết của Ngũ Trảo Ngân Long.

Những lời này của Diệp Chân để cho vẻ mặt Văn Phụ Quốc và Ninh Sĩ Dị hai người thoáng động một cái.

Đừng thấy Văn Phụ Quốc chỉ nhiều hơn một thùng Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyế, nhưng trên thực tế, lấy giá trị Ngũ Trảo Ngân Long tinh huyết, Văn Phụ Quốc tương đương nhiều hơn gần một lần so với phần thưởng của Ninh Sĩ Dị.

- Sau này, chỉ cần hai ngươi phụ tá, thiên tài địa bảo này, sẽ không thiếu phần.

Diệp Chân nói.

Khi quyền thế lực lượng dần dần lớn mạnh, Diệp Chân sẽ cho thuộc hạ dưới tay một ít thứ mấu chốt, giống như Văn Phụ Quốc và Ninh Sĩ Dị bọn họ, bắt đầu cạnh tranh với nhau.

Dưới tình huống này, có thể từ từ tiến vào một loại lương tính tuần hoàn, cũng có thể tránh khả năng hai người này cấu kết với nhau.

Đồng thời, cũng có thể tích cực khuyến khích hai người này.

- Thuộc hạ nhất định hết sức!

- Thuộc hạ sẽ toàn tâm toàn lực!

Văn Phụ Quốc và Ninh Sĩ Dị nói.

Thời gian cấp bách, Diệp Chân chỉ ngây người ở Hiển Thánh Thủy Phủ bốn ngày, đã lên đường rời đi.