Chương 1721 Thần Vương Pháp Chỉ (2)
Mặc dù đại khai sát giới trong Đế Đô Lạc Ấp Đại Chu căn bản là chuyện không thể nào, nhưng bất kể có thể dùng được hay không, trước phải chuẩn bị để tránh họa về sau.
Về phần lai lịch thân phận của Đại Nhĩ Đóa Niếp Đinh và Lăng Thiên Bích, đã sớm sắp xếp xong, chức vụ đảm nhiệm trong Bắc Hải Quận, trên đường đi quan sát hai người bọn hắn đã có lập hồ sơ.
Làm Tuần Phong sứ, giải quyết thân phận mấy người tựa như chơi trò chơi của trẻ con mà thôi.
- Lần này sự việc trọng đại, khi các ngươi ở dịch trạm bên ngoài Lạc Ấp thành chờ, nhất định phải an phận, đóng cửa không ra ngoài, tốt nhất không tiếp xúc với bất kỳ người ngoài. Nếu không, chọc phải họa sát thân bất ngờ, đừng trách Bá tước không nhắc nhở qua các ngươi.
Trước khi đi vào, Diệp Chân lại cẩn thận dặn dò người bên cạnh.
Mặc dù những tùy tùng này trên căn bản không biết những chuyện này, nhưng lại chọc phải họa sát thân bất ngờ, Diệp Chân cũng rất áy náy.
Cho nên lần này Diệp Chân mang rất ít người theo, để giảm bớt đến mức độ xảy ra nguy hiểm ít nhất.
- Đại nhân, ngươi xem!
Trong lúc bất chợt, Tuần Thiên Thần Tướng Phong Cửu Mạch chỉ về phương hướng Lạc Ấp.
Mọi người ngẩng đầu nhìn qua chớp mắt, một đạo diễm quang từ phương hướng Lạc Ấp thẳng bay nhanh tới. Nhưng, trong khi diễm quang bay đi, dù mọi người chỉ liếc mắt nhìn thì hai mắt đều sẽ có một loại cảm giác đau nhói.
Vốn bên ngoài thành Lạc Ấp, diễm quang xuất hiện như vậy là rất bình thường, nhưng khi ánh mắt đoàn người nhìn vào diễm quang, tất cả trong lòng mọi người đều hiện lên một loại cảm giác quỷ dị, diễm quang này hình như đang bay về phía bọn họ.
Thần hồn lực lượng càng cường đại, loại cảm giác này càng mãnh liệt, ánh mắt của Lăng Thiên Bích, Phong Cửu Mạch đồng thời nhìn về phía Diệp Chân, hỏi ứng đối như thế nào.
- Các ngươi đều lui về sau, giao cho ta!
Lệ hống một tiếng, thân hình Diệp Chân chợt lóe lên, sải bước nghênh hướng đạo diễm quang tản ra khí tức kinh khủng kia.
Khi đạo diễm quang càng ngày càng gần, tản ra khí tức ba động càng thêm mịt mờ cường đại, đồng thời dựa vào kinh nghiệm Diệp Chân từng đánh với cao thủ, đã không khó đoán được, đây là một đạo khí tức thuộc về cường giả Đạo Cảnh.
Thần niệm động một cái, Long Lân Linh Giáp màu đen nhạt cũng đã bao phủ toàn thân Diệp Chân, chợt nhìn, quanh thân Diệp Chân như bao phủ một tầng vảy rồng màu đen.
Đầu ngón tay Thiên Lôi Linh Hỏa toát ra, một Huyền Hỏa Toản tản ra khí tức cường hãn hiện lên, Diệp Chân ngẩng đầu ưỡn ngực không biết sợ, nghênh hướng đạo diễm quang tản ra khí tức cường giả Đạo Cảnh kia.
Nói thật, Diệp Chân đã chọc phải nửa bước Đạo Cảnh, tồn tại giống như Bích Lân Long Vương vậy, lấy thực lực trước mắt, cộng thêm tên Tử Linh biến thái, còn có cơ hội đánh một cái.
Nhưng đối mặt với cường giả Đạo Cảnh, Diệp Chân thật đúng là không có lòng tin, khác biệt duy nhất chính là sẽ bị đối phương dùng mấy chiêu giết chết.
Nếu nơi cách xa Lạc Ấp, Diệp Chân phát hiện cường giả Đạo cảnh phong tỏa hơi thở của mình, tuyệt đối sẽ ngay đầu tiên bỏ trốn.
Dù không dùng tới Chiến Hồn Huyết Kỳ chạy trốn, vậy cũng sẽ ngay đầu tiên thúc giục Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, chạy càng xa càng tốt, cường giả Đạo Cảnh đó cũng không phải để đùa giỡn.
Nhưng đây là Lạc Ấp.
Diệp Chân mặc sắc phục Bắc Hải tam đẳng Bá tước, đánh nghi thức cờ hiệu Bắc Hải tam đẳng Bá tước và Tây Tuần Thú đệ nhị đường bộ Tuần Phong sứ, nếu bị một đạo khí tức cường giả Đạo Cảnh đột nhiên xuất hiện sợ chạy trối chết.
Diệp Chân tin tưởng, những Hoàng quyền phái Bá Quyền phái ủng hộ thậm chí là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng sẽ thất vọng đối với hắn, thậm chí sẽ hỏi tội!
Trước mắt diễm quang này vọt tới về phía Diệp Chân, cực kỳ có khả năng là cường giả tới từ Thiên Miếu.
Diệp Chân đang đánh cược, nếu hắn đã công khai lộ diện ở Long Du Nguyên Thượng, như vậy tin tức hắn tới, Thiên Miếu đều biết, quan phương Đại Chu không có thể không biết.
Diệp Chân không tin, quan phương Đại Chu sẽ không ngồi nhìn hắn bị cao thủ Thiên Miếu phái tới giết chết.
Một điểm này, Diệp Chân tuyệt đối không tin.
Danh hiệu thiết huyết của Đại Chu cũng không phải để không, mà là do chiến đấu tạo thành.
Căn cứ vào một điểm phán đoán này, lúc này, Diệp Chân mới xông thẳng về trước nghênh hướng đạo diễm quang kia tản ra hơi thở Đạo Cảnh.
Ngay tức khắc, trong đạo diễm quang dần hiện ra bóng người, một tên đầu trọc trong hai tròng mắt cháy bừng liệt diễm khủng bố, người mặc Xích Sắc Thiên Miếu.
- Ngươi chính là Tuần Phong sứ đệ nhị bộ Tây Tuần Thú - Diệp Chân?
Cách thật xa, âm thanh sáng chói của Thiên Miếu Đại Thần Sư như lôi âm cuồn cuộn vang lên.
- Tại hạ chính là Đại Chu Bắc Hải tam đẳng Bá tước, Tuần Phong sứ đệ nhị bộ Tây Tuần Thú Diệp Chân, các hạ là người nào, không biết vì chuyện gì mà cản đường?
Mặt của Diệp Chân bắt đầu khó chịu hỏi.
Đừng thấy gương mặt của Diệp Chân nghiêm túc, kì thực thần niệm đã sớm chìm vào trong đệ nhất Kiếm Mạch, phát ra bốn phương tám hướng.
Diệp Chân tìm, tìm xung quanh có còn cao thủ hay không, nếu vạn nhất cược sai, cái mạng nhỏ của hắn sẽ bị uy hiếp.
Có trời mới biết Diệp Chân có thể chống đỡ mấy chiêu trước mặt vị Đại Thần Sư này?
Ngay khi Diệp Chân tỏ ý, Tử Linh đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, một khi lại thật không có cao thủ xuất hiện, Diệp Chân cũng chỉ có thể dựa vào Tử Linh tranh thủ được một chút hi vọng sống sót.
- Có thể!
- Phụng pháp chỉ Của Cửu Nhật Thần Vương tới để lấy mạng ngươi!
Bàn tay của Đại Thần Sư sáng chói, trong mắt lệ quang nổ ra, thân hình rơi xuống chớp mắt, một cước đạp về mặt đất, chớp mắt đá ra, vô luận đất đai hay không trung, Ngũ Hành linh lực mắt thường không thấy được, cũng vô hình bị chấn động.
Ngày xưa, thần niệm của Diệp Chân động một cái là có thể cảm ứng được Ngũ Hành linh lực, tùy thời có thể trốn vào Ngũ Hành linh lực, trong thời gian ngắn có một loại phương thức khác vô hình chấn động lên, để cho thần hồn của Diệp Chân không cảm ứng được bọn chúng.
Mặt của Diệp Chân đã biến sắc, Đại Thần Sư này tỏa ra hào quang trước hết chặt đứt đường lui của Diệp Chân hắn.
Bước ra một bước, ngay sau đó Đại Thần Sư Thủ bước ra bước thứ hai, chớp mắt bước thứ hai này bước ra, thân hình của Đại Thần Sư như khí cầu điên cuồng bành trướng.
Chỉ trong phút chốc lát, thân hình thoắt một cái, Đại Thần Sư đã biến thành một Cự Nhân cao ba ngàn mét, ngọn lửa cháy mãnh liệt khủng bố trong hai tròng mắt, giống như thần linh nhìn xuống Diệp Chân.
Xong, Đại Thần Sư Thủ không cho Diệp Chân phản ứng, đã bước ra bước thứ ba.
Bước thứ ba này, sải chân lớn như một ngọn núi lớn.
Vốn bàn chân lớn chỉ có chu vi trăm mét, một cước bước ra, toàn bộ trong thiên địa tối sầm lại, biến thành một bàn chân khổng lồ có chu vi mười ngàn thước như núi lớn.
Giờ phút nguy hiểm đó, trên bàn chân khổng lồ này, còn có liệt diễm khủng bố bao trùm màu đỏ sậm.
Ngọn lửa khủng bố kia xuất hiện chớp mắt, lại bao trùm hư không đốt xuy xuy vang dội, thật sự có người cảm giác hô hấp chợt trở nên chật vật.
Xuất hiện chớp mắt, ngọn lửa màu đỏ sậm khủng bố kia gần như thiêu đốt không khí không còn thứ gì!
- Pháp Thiên Tượng Địa tu luyện đến mức tận cùng! Con bà nó, vẫn còn có người ngưu như vậy?
Thận Long Nguyên Linh A Sửu kêu lên.
- Bất luận loại thần thông pháp môn nào, một khi tu luyện tới cực hạn, sẽ phát huy ra uy lực không thể tưởng tượng.
Đồng tử của Diệp Chân cũng trong nháy mắt này rúc vào rất sâu.
Thiên Lôi Linh Hỏa giữa ngón tay hắn ngưng tụ thành Huyền Hỏa toản vô cùng ảm đạm so sánh với diễm quang phát ra từ bàn chân lớn của Đại Thần Sư kia.
Ngay khi nhìn bàn chân lớn này hạ xuống, một loại cảm giác không chỗ nào có thể ẩn giấu nổi lên trong đầu Diệp Chân.
Diệp Chân biết, Đại Thần Sư đang cố gắng toàn lực xuất ra một kích, vô luận Diệp Chân như thế nào cũng không tránh khỏi, chỉ có thể đón đỡ.
Nhưng, cho đến bây giờ, còn không có bất kỳ một đạo khí tức phe thứ ba nào nhúng tay cuộc chiến này.
Diệp Chân đang nghi ngờ, chẳng lẽ hắn cược sai rồi sao?
Đã tính toán sai lầm rồi à?
Nhưng lúc này, Diệp Chân lại không có thời gian dư thừa cân nhắc những chuyện này, hắn đang suy nghĩ sinh tử của bản thân.
Nếu cho đến bây giờ, còn không có người thứ ba nhúng tay, như vậy Diệp Chân chỉ có thể tự vùng vẫy giành sự sống cho mình!
Trong phút chốc, ý chí chiến đấu không có gì sánh kịp, sát khí và ý chí muốn sống bộc phát ra quanh thân Diệp Chân.
Tử Linh Tiên Kiếm bay ra chớp mắt, thần niệm của Diệp Chân trầm xuống, đã chìm vào trong Tinh Hồn châu Quỳ Ngưu trong Thận Long châu, trong thời gian ngắn đã đánh ra một đạo Lôi Hệ huyền ảo vô hình.
Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên bất ngờ bay ra sau ót Diệp Chân, trong thời gian ngắn, Diệp Chân đã từ trong Tinh Hồn châu Quỳ Ngưu cảm ứng được đạo Lôi Hệ ba động huyền ảo vô hình, hợp làm một thể với Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên.
Sau khi ngưng kết ra Nguyên Linh, thần hồn lực lượng vô cùng to lớn, còn có linh lực trong cơ thể, trong một khoảnh khắc toàn bộ dồn vào trong Hậu Thiên Linh Bảo Lôi Quang Tiên.
Trên đầu ngón tay, quang hoa chợt lóe, Cửu Thiên Linh Tủy dịch cũng xuất hiện giữa ngón tay Diệp Chân.