← Quay lại trang sách

Chương 1727 Chứng Cứ

Bệ hạ, thần muốn tố cáo Bắc Hải tam đẳng Bá Tước Diệp Chân, Tây Tuần Thú Tuần Phong Sứ đường thứ hai Diệp Chân vượt quyền loạn quyền, tự tiện nhúng tay vào chiến tranh của Thiên Minh hầu quốc, làm cho Thiên Minh hầu quốc ta tổn thất nặng nề, sinh linh đồ thán, tử thương vô số, xin bệ hạ làm chủ cho vô số dũng sĩ, bách tính chiến tử của Thiên Minh hầu quốc!

Mấy câu nói đó, Minh Đường dùng đủ cảm xúc, âm thanh nghẹn ngào.

Bi thương nói xong, hắn còn nặng nề đập đầu chạm đất, quỳ hoài không dậy.

Trong chớp mắt, toàn bộ Càn Khôn Điện trở nên im tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, nụ cười trên mặt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chậm rãi biến mất, một luồng khí lạnh không tên bao phủ trong lòng mọi người.

Đế Vương giận dữ, thây nằm trăm vạn.

Càn Khôn Điện như thành một thế giới độc lập, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trực tiếp là chưởng khống giả, chỉ cần Nhân Tôn Hoàng Cơ Long muốn, tâm tình của hắn biến hóa, có thể tùy ý thay đổi bốn mùa trong càn khôn điện.

Lúc này, Nhân Tôn Hoàng chỉ cần hơi biểu đạt thái độ của hắn cho quần thần ―― hắn không cao hứng!

- Hừ, Minh Đường, ngươi lại thượng cáo công thần trẫm vừa ban thưởng, ngươi có mục đích gì?

- Công thần Trẫm tán thành, nhưng giờ trong miệng ngươi lại trở thành hung thủ tạo thành sinh linh đồ thán, ngươi nói trẫm mắt mù à?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói như gầm thét, giống như sấm chớp nổ vang trong Càn Khôn Điện, Minh Đường lập tức bị một tiếng gầm này hù nằm rạp trên mặt đất, đến thở cũng không dám.

Một khắc này, hắn thật sự sợ…

Nếu Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thật lấy lý do này trị tội hắn, mặc dù có Thiên Miếu ra sức bảo vệ, không trị hắn tội chết, nhưng làm cho Thiên Minh hầu quốc của bọn hắn biến mất cũng không phải là không thể.

Như bọn người Bách Lý Phì, Mộc Hủ, Cơ Nguyên nghe thấy vậy lại cùng nhau có một loại cảm giác muốn chửi thề.

Mẹ nó, hội nghị báo cáo tự biện này không phải đã định trước hết rồi sao?

Ngươi thật hồ đồ hay giả bộ hồ đồ vậy?

Dưới ánh mắt Thân Vương Cơ Nguyên ra hiệu, Hình Bộ tả thị lang bước ra khỏi hàng nói.

- Bẩm bệ hạ, vào hai tháng trước, Thiên Minh hầu quốc đã tấu việc này lên Hình Bộ để tấu bệ hạ, cũng đưa lên rất nhiều chứng cứ, chỉ chờ hôm nay đối chất với báo cáo của Diệp Chân.

Câu này của Hình Bộ Thôi Thị Lang xem như cứu được thái tử Minh Đường Thiên Minh hầu quốc, đồng thời cũng làm cho Diệp Chân dính vào chuyện này, có danh phận đại nghĩa, xem như thoáng lấy lại một chút.

- Trẫm phải đa tạ Thôi khanh nhắc nhở, nếu không phải Thôi khanh nhắc nhở, trẫm suýt nữa quên chuyện này, rất tốt, trẫm đã nhớ Thôi khanh.

Thanh âm Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vang lên, nghe là cảm tạ, thế nhưng ai cũng nghe ra ý tứ chân chính của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Vừa rồi, Hình Bộ tả thị lang vì lấy một chút chỗ tốt từ Thiên Miếu giờ đã sắp khóc, dù hắn có Thiên Miếu ủng hộ, thế nhưng bị Nhân Tôn Hoàng Cơ Long biểu thị ghi nhớ, chuyện này tuyệt đối là một đại bi kịch.

Hắn có thể làm đến vị trí này, dưới mông tuyệt đối không sạch sẽ, bất cứ lúc nào cũng có người hạ hết sức chỉnh ngươi.

Hình Bộ Thôi Thị lang giống như tiểu tức phụ ủy khuất nhìn thoáng qua Ly Thân Vương Cơ Nguyên, ý là ta đã hết sức, ngươi cần phải nhanh an bài đường lui cho ta.

Ly Thân Vương Cơ Nguyên chậm rãi nhẹ gật đầu, xem như cho Thôi Thị lang một viên thuốc an thần.

- Diệp khanh, có người cáo ngươi thiện quyền loạn quyền, nhúng tay vào tranh đấu nội bộ của hầu quốc, gây nên sinh linh đồ thán, ngươi có lời nào để nói không?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nói.

Ánh mắt Diệp Chân quét nhìn Minh Đường đang quỳ dưới đất một chút.

- Hồi bệ hạ, chuyện này đơn thuần là lời nói vô căn cứ!

- Thần đúng là thần từng đi qua Sa Hà thành, nhưng thần đi chấp hành công vụ, cho dù vì truy tra hạ lạc của một Hồn Ma Vương Giả quá cảnh, nhưng việc này, thần đã bí báo với Tuần Tra Ti.

- Hơn nữa, thần trải qua thiên tân vạn khổ, điều tra được khí tức của tên Hồn Ma Vương Giả, nhưng lại biến mất ở Sa Hà thành do Thiên Minh hầu quốc chiếm lĩnh.

- Thần không có bằng chứng, nhưng tuần tra thần tướng dưới trướng thần, mười ba tên Tuần Thiên Thần Liệp truy tung, một trăm hai mươi lăm linh thám tham gia điều tra đều có thể làm chứng, Hồn Ma Vương Giả đó biến mất ở Sa Hà thành do Thiên Minh hầu quốc chiếm lĩnh.

- Còn biến mất ở trong quân doanh trú quân của Thiên Minh hầu quốc, Linh Thám dưới trướng thần có linh ảnh làm chứng!

- Thần và rất nhiều Tuần Thiên Thần Liệp, Linh Thám kiểm tra kỹ càng đưa ra phán đoán suy luận, vị Hồn Ma Vương Giả đó có thể có quan hệ cực kỳ mật thiết với Thiên Minh hầu quốc.

- Năng lực Hồn Ma Vương Giả vô cùng quỷ dị, để phòng xảy ra đại loạn, còn xin bệ hạ phái người tra rõ trong ngoài Thiên Minh hầu quốc, lục soát tung tích của Hồn Ma Vương Giả kia.

Diệp Chân quát.

Vừa dứt lời, Minh Đường lập tức ngơ ngác, sắc mặt trắng nhợt, bỗng nhiên ngẩng đầu, trừng mắt về phía Diệp Chân nói.

- Ngươi… Ngươi ngậm máu phun người!

Ở Đại Chu, có liên quan với Ma Tộc là tối kỵ, nhất là phong quốc giống như Thiên Minh hầu quốc, càng là kiêng kị trong kiêng kị.

Bởi vì đã từng xảy ra qua phong quốc dưới trướng Đại Chu bị Ma Tộc khống chế, cả nước tạo phản truyền nọc độc vô tận, từ đó về sau, Đại Chu đối với bất luận hành vi phong quốc tiếp xúc với Ma Tộc đều không khoan dung.

Đây là nguyên nhân lúc này Minh Đường sợ hãi.

Minh Đường nghĩ tới đủ cách đối phó Diệp Chân, nhưng không ngờ Diệp Chân lại ở phương diện này cắn ngược hắn một cái.

Nhưng Minh Đường cũng không phải quá lo lắng, dù sao loại chuyện từ không đến có này cũng không gây lên nổi bao nhiêu sóng gió.

Bởi vì Minh Đường rất rõ ràng, Thiên Minh hầu quốc bọn hắn tuyệt đối không có bất kỳ liên quan gì với Ma Tộc.

Đáng tiếc là Minh Đường lại quên một chuyện và không ngờ một chuyện khác.

Minh Đường quên Diệp Chân là người của Tuần Tra Ti, người của Tuần Tra Ti rất quen thuộc đối với việc tạo ra chứng cứ.

Minh Đường càng vạn lần nghĩ không ra là đối với chuyện này, Diệp Chân cũng không tạo ra mà có chứng cứ rõ ràng.

- Ta ngậm máu phun người?

Diệp Chân cười lạnh một tiếng, xuất ra một ngọc giản gia trì tầng tầng phong cấm, hai tay trình lên.

- Hồi bệ hạ, đây là do trên trăm tinh anh trong Tuần Phong Sứ đường thứ hai Tây Tuần Thú một đường truy tra bảo lưu lại trong bí ngăn.

- Mặt khác, trong đó còn có linh ảnh do Linh Thám Ngưu Nhị dưới trướng thuộc hạ tự tay ghi lại, trong đó có cảnh tượng Hồn Ma Vương Giả ẩn hiện ở quân doanh trú quân của Thiên Minh hầu quốc ngoài Sa Hà thành.

Vừa dứt lời ra, Minh Đường trợn tròn mắt.

- Đây là chuyện không thể! Tuyệt đối không thể nào!

Diệp Chân lại không để ý đến Minh Đường, nói tiếp.

- Mặt khác, có quan hệ đến việc này, nửa năm trước thuộc hạ đã bí mật báo cho Đại Ti Thiên đại nhân, chuẩn bị làm báo cáo.

Nói xong, Diệp Chân chắp tay nhìn về phía Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

- Còn xin Đại Ti Thiên minh giám!

Nghe vậy, Đại Ti Thiên Ngũ Dự không vội không chậm từ tốn nói.

- Bẩm bệ hạ, thật có việc này, lúc ấy thần còn lập hồ sơ ở trong bí ngăn Tuần Tra Ti tổng bộ.

- Mặt khác, bởi vì việc này can hệ trọng đại, vì lý do cẩn thận, lúc ấy thần còn chuẩn bị làm báo cáo với Đại tổng quản.

Hoàng đế Đại Chu quản lý một tổ chức tình báo bí giám bí mật, mặc dù không công khai ra ngoài, nhưng tất cả triều thần Đại Chu đều biết rõ.

Ngư Triêu n khom người hầu ở nơi đó chậm rãi tiến lên nửa bước.

- Hồi bệ hạ, Đại Ti Thiên đúng là báo cáo lão nô chuẩn bị qua việc này, chỉ có điều vẫn không tra ra kết quả sau cùng, cho nên lão nô chưa bẩm báo bệ hạ.

Tây Tuần Thú Tẩy Thiên Cổ vừa được phong thưởng, vẻ mặt biến thành đen như đít nồi.

Mẹ nó, vừa rồi còn nói nghe hắn dạy bảo, hiện tại đã làm việc trực tiếp với người lãnh đạo của hắn.

Nếu không phải việc này quá mẫn cảm, hắn thật muốn hỏi Diệp Chân, vì sao không nói hắn chuẩn bị?

Mồ hôi giọt lớn chừng hạt đâu lập tức từ trán Minh Đường lăn xuống, ngay cả Ly Thân Vương Cơ Nguyên, ba vị điện chủ Thiên Miếu Bách Lý Phi, Mộc Hủ, Chấn Diễn cũng trở nên vô cùng ngưng trọng.

Bọn hắn tin tưởng, Thiên Minh hầu quốc không thể nào cũng không cần thiết tiếp xúc với một Ma Tộc Hồn Ma Vương Giả, nhưng ở trên công đường Đại Chu, hai đại tổ chức tình báo Tuần Tra Ti và bí giám liên thủ lại vu hãm một hầu quốc nho nhỏ, kết quả đó cơ hồ là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Nếu không phải bọn hắn những người này ở đây, đoán chừng dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sẽ hạ lệnh san bằng Thiên Minh hầu quốc cũng sẽ không có bất kỳ người phản đối.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mấp máy bờ môi, ánh mắt như lưỡi đao, chậm chạp nhìn chăm chú về hướng Minh Đường, tất cả mọi người hiểu rõ, đây là điềm báo thiên tử muốn nổi giận.

Minh Đường đang quỳ dưới đất, dưới ánh mắt và đế uy mạnh mẽ của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bao phủ xuống, bắt đầu run lẩy bẩy.

Dù là trước mắt Diệp Chân còn chưa đưa ra chứng cứ, hai tổ chức tình báo Tuần Tra Ti và bí giám mang tiếng xấu khắp Đại Chu bắt đầu liên thủ thu thập Thiên Minh hầu quốc bọn họ, kết quả đó còn phải nói gì nữa sao?

Đang lúc sống mũi cao của Nhân Tôn Hoàng Cơ chuẩn bị mở miệng dựa thế trước thu thập Thiên Minh hầu quốc thì Ly Thân Vương Cơ Nguyên cất bước ra khỏi hàng, lên tiếng.