Chương 1732 Bằng Chứng Như Núi
Còn xin bệ hạ giao ra hung thủ Diệp Chân tàn sát hơn vạn miếu chúng Thiên Miếu phân tự Sa Hà thành, để lão phu giao cho Thần Quân!
Bị Lôi Điện điện chủ ho nhẹ một tiếng kéo về chính đề, Bách Lý Phi lần nữa nghiêm mặt nói.
Cùng một khắc, hai người Mộc Điện Điện Chủ Mộc Hủ, Lôi Điện điện chủ Chấn Diễn cũng đồng thời ra khỏi hàng, cùng đứng sau lưng Bách Lý Phi đồng thanh nói.
- Mời bệ hạ giao ra hung thủ, để cho chúng ta giao chỉ!
Ba đại điện chủ cùng nhau lên tiếng, việc này lừa gạt không được, ngay cả vừa rồi vui cười giận mắng, vẻ mặt Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương cũng biến thành nghiêm nghị.
Trên long tọa, Tân Hoàng Cơ Long mặt không biểu tình ngồi ngay ngắn nơi đó, không có bất kỳ ý tứ đáp lại.
Làm một đế vương, hắn cần phải làm là cân bằng và khống chế, mà không phải tự thân lên trận vật lộn.
Trong nháy mắt tiếp theo, Đại Ti Thiên Ngũ Dự đứng ra khỏi hàng nói.
- Lời ấy của Bách Lý điện chủ sai rồi, Diệp Tuần Phong Sứ chỉ là người các ngươi hiềm nghi hành hung, cũng không có chứng cứ trực tiếp chứng minh hắn là hung thủ.
- Nếu hắn thật sự là hung thủ, các ngươi muốn dẫn hắn đi, ta không còn lời nào để nói. Nhưng nếu không có chứng cứ trực tiếp, chỉ dựa vào một chút phỏng đoán đã muốn mang đi tướng tài đắc lực dưới trướng bản tọa, tuyệt không có khả năng!
- Ngũ đại nhân, Thiên Miếu chúng ta xuất ra những chứng cớ kia còn chưa đủ à?
Bách Lý Phi âm trầm mở miệng nói.
- Tất cả đều là suy đoán chủ quan của các ngươi mà thôi!
- Diệp Chân lúc xảy ra chuyện đi qua Sa Hà thành, nhưng không thể nói đi qua Sa Hà thành chính là hung thủ? Nói thật, cao thủ xuất ở tại Sa Hà thành, cũng không chỉ một mình Diệp Chân.
- Tuần Tra Ti chúng ta nắm giữ tình báo cũng không dưới trăm vị, huống chi, vị Ma Tộc Hồn Ma Vương Giả kia có hiềm nghi lớn nhất!
Đại Ti Thiên Ngũ Dự làm chó săn thân tín cyar nhân tôn hoàng, lúc này đã tự thân lên trận toàn lực khai hỏa chủ công.
Cũng chỉ có dạng người như Ngũ Dự mới có thể chịu nổi song trọng áp lực đến từ Thiên Miếu và Ly Thân Vương Cơ Nguyên, hơn nữa, Tuần Tra Ti Đại Ti Thiên Ngũ Dự tự thân ra trận đã là một loại uy hiếp.
Những quan viên có khuynh hướng Thiên Miếu, to gan đối đầu với gia hỏa Ngũ Dự quản lý Tuần Tra Ti có xú danh cũng phải đang liên tục cân nhắc.
Bách Lý Phi lại cười lạnh một tiếng.
- Ngũ Đại Ti Thiên, ngươi là mắt mờ hay có bệnh hoặc mất trí rồi? Thiên Miếu chúng ta đưa lên chứng cứ, không chỉ có riêng Diệp Chân xuất hiện ở Sa Hà thành.
- Các loại lực lượng ba động còn sót lại trong phân miếu Sa Hà thành, các loại lực lượng khí tức trên người người chết, vết thương vân vân, toàn bộ đồng dạng với công pháp của tặc tử Diệp Chân này.
Nói xong, lòng bàn tay Bách Lý Phi lóe lên ánh sáng, hai viên linh ảnh ngọc giản bị kích phát, hai màn ánh sáng đột ngột thoáng hiện trong Càn Khôn Điện.
Khi nhìn thấy hình ảnh trong hai ánh sáng màn này, con ngươi Diệp Chân co rụt lại.
Màn sáng bên trái là tràng diện Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân lợi dụng tốc độ và bạo lực công kích, có trực tiếp một trảo đập nát đầu, có cắn một cái rơi nửa người, còn có trực tiếp móc trái tim ra.
Trong màn sáng bên phải lại là thi thể miếu chúng tử thương trong phân tự Thiên Miếu Sa Hà thành.
Giữa ngón tay bắn ra một đạo linh quang, chỉ hướng một cỗ thi thể trong màn sáng.
- Nhìn đi, vết thương trên thi thể này giống như đúc với vết thương Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân tạo thành trong linh ảnh.
Hơn nữa, chúng ta còn ở trên thi thể này tìm được lông của Vân Dực Hổ Vương.
Nói đến đây, Bách Lý Phi hướng về phía Diệp Chân nói.
- Diệp Chân, ngươi dám đem phóng xuất Vân Dực Hổ Vương của ngươi ra để so với sợi lông này không?
- Dưới gầm trời này, Vân Dực Hổ Vương rất nhiều, vậy bộ lông cũng nhiều, ai biết có phải các ngươi từ nơi nào tìm được một sợi lông này đến vu oan hãm hại tại ta hay không?
Diệp Chân cười nhạo.
Nói thật, Thiên Miếu vừa ra tay đã lấy ra phần chứng cứ này vượt quá dự kiến của Diệp Chân, xem ra phương diện thu thập chứng cứ của Thiên Miếu xác thực tốn rất nhiều tâm tư, là tập trung tinh thần phải đưa Diệp Chân vào chỗ chết.
Linh ảnh Vân Dực Hổ Vương chiến đấu, hẳn là lúc Diệp Chân ở Thượng Cổ na di trận Sa Hà thành công kích nhân mã của Minh Đường và Thiên Miếu bị người có lòng lặng lẽ ghi lại linh ảnh, sau đó bị Thiên Miếu sưu tập tìm ra.
Vừa nhìn thấy phần chứng cứ này, Diệp Chân đã biết không cách nào chính diện bác bỏ, bởi vì Bách Lý Phi cầm trong tay đúng là sợi lông mà Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lưu lại trong lúc chiến đấu.
- Ngươi đang muốn chơi xấu sao?
Bách Lý Phi đột ngột cười lạnh.
- Các ngươi muốn vu oan hãm hại đưa ta vào chỗ chết, luôn có thể nghĩ biện pháp tạo ra ngụy chứng.
Không cách nào chính diện bác bỏ, Diệp Chân cũng chỉ có thể như thế.
- Ta xem ngươi có thể mạnh miệng đến khi nào!
Cười lạnh một tiếng, Bách Lý Phi thu hai phần linh ảnh trước mắt này lại, sau đó tiện tay nhẹ kiểm tra, hai phần linh ảnh lại xuất hiện ở chính giữa Càn Khôn Điện.
Hai phần linh ảnh này, bên trái là linh ảnh yêu bộc Cửu Đầu Trùng của Diệp Chân ở Sa Hà thành Thượng Cổ na di trận đại phát thần uy, bên phải vẫn như cũ là thi thể miếu chúng phân miếu Thiên Miếu Sa Hà thành.
- Mời chư vị xem, vết thương trên thi thể này và lực lượng khí tức cùng với Cửu Đầu Trùng trong linh ảnh tạo thành quả nhiên giống nhau như đúc. Hơn nữa, chúng ta còn tìm được nước bọt Cửu Đầu Trùng nhỏ xuống lưu lại trong phân miếu ở Sa Hà thành.
- Diệp Chân, ngươi giải thích thế nào?
- Cửu Đầu Trùng này chính là Thái Cổ hung thú, người có thể có được Thái Cổ hung thú Cửu Đầu Trùng cũng không nhiều.
- Ngươi dám phóng xuất Cửu Đầu Trùng của ngươi, so sánh với nước bọt chúng ta lấy được ở tàn tích không?
Bách Lý Phi quát.
Không đợi Diệp Chân mở miệng, Thủ Tịch Đại Nhật Tế Ti Bách Tương đã mở miệng.
- Thế nào, cái đồ chơi Cửu Đầu Trùng này rất hiếm có sao?
- Theo lão phu biết, Thiên Miếu các ngươi cũng có Cửu Đầu Trùng, mà còn không dưới trăm con? Tùy tiện nhổ ra hai ngụm nước bọt để hại người, đối với đám đầu trọc Thiên Miếu các ngươi quá nhẹ nhõm?
- À, đúng rồi, trong thú cột của Đại Chu chúng ta, còn có trong Tổ Thần Điện chúng ta, Cửu Đầu Trùng càng đến hàng vạn con, quả thật là không quá nhiều.
- Trong nhà lão phu cũng chỉ có một con Cửu Đầu Trùng đang giữ cửa, ngươi có phải cũng hoài nghi lão phu là hung thủ hay không?
Bách Tương trực tiếp bắt đầu hung hăng càn quấy.
Trên mặt Bách Lý Phi dâng lên lửa giận, nhưng Lôi Điện điện chủ Chấn Diễn lại mở miệng.
- Ngày đó, người xuất hiện ở phân miếu Sa Hà thành, lại đồng thời có được Cửu Đầu Trùng và Vân Dực Hổ Vương, chỉ có một người Diệp Chân!
- Thì tính sao? Có trời mới biết các ngươi ở phân miếu Sa Hà thành rút ra nước bọt tàn tích, có phải các ngươi từ Cửu Đầu Trùng các ngươi nuôi dưỡng để hại người hay không?
Bách Tương lật một cái nói.
- Ngươi!
Bách Lý Phi trực tiếp chán nản, hắn là một hạng một hạng đưa ra chứng cứ, Đại Chu bên này lại là một hạng lại một hạng chơi xấu, quả là quá không muốn mặt.
- Không nên gấp, tiếp tục đưa ra chứng cứ, xem bọn hắn còn có thể mạnh miệng đến khi nào.
Chấn Diễn lần nữa lên tiếng.
Bách Lý Phi giữa ngón tay lại có ba linh ảnh ngọc giản bay ra, bên phải là trên trăm thi thể với miệng vết thương sắc bén hoặc là hình kiếm.
Mà linh ảnh bên trái và ở giữa lại là tràng cảnh trận chiến đêm trăng tròn của Diệp Chân với Nguyên Ngân Ưng ở trên Ngũ Tiên Đảo, và tràng cảnh đám người Tử Linh Tiên Kiếm ở đồ sát Sa Hà thành.
- Trường kiếm cấp bậc Hạ Phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, tử sắc, uy lực cực cao, loại bảo bối này cũng không phải tùy tiện loại người nào cũng có?
- Hơn nữa, chỉ cần Diệp Chân xuất ra Tử Linh Tiên Kiếm này, so sánh với trên thi thể tàn thi của phân miếu Sa Hà thành là chúng ta sẽ phân biệt ra có phải là thật hay không.
Ánh mắt của Bách Lý Phi nhìn chăm chú về phía Diệp Chân.
Diệp Chân lần nữa lấy làm kinh hãi, không ngờ Thiên Miếu ngay cả linh ảnh hắn chiến đấu trên Ngũ Tiên Đảo vào đêm trăng tròn cũng đưa đến.
- Kiếm khí cấp bậc Hạ Phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, thứ này được cho là hiếm có, nhưng đối với Thiên Miếu các ngươi không phải rau cải trắng thì cũng không quý hơn rau cải trắng bao nhiêu?
- Giả tạo một thanh như vậy, rất khó sao?