← Quay lại trang sách

Chương 1754 Tiểu Miêu Đột Phá Ngoài Ý Muốn

Còn không đợi máu tươi Diệp Chân cuồng phún ra rơi xuống đất, nhân mã của Tổ Thần Điện, Tuần Tra Ti Tuần Tra Thần Liệp, Trung tuần thú Cảnh Trạm liên tục thủ tại chỗ này, Thủ Huy Đại Thần Sư còn có nhân mã Thiên Miếu cùng nhau xông vào trong tĩnh thất của Diệp Chân.

Trong chớp mắt chen cho tĩnh thất của Diệp Chân chật như nêm cối.

- Diệp đại nhân, ngươi không sao chứ?

- Diệp chủ tế, ngươi sao rồi?

Sắc mặt Diệp Chân trở nên có chút tái nhợt, chậm rãi lau đi một chút máu tươi trên khóe miệng.

- Người tới tu vi rất cao, sợ là Đạo Cảnh, nhưng có thể là bởi vì hư không Liệp Vương quấy nhiễu, một chưởng kia không đánh ra toàn lực.

- Bằng không...

Diệp Chân bỗng nhiên rùng mình một cái.

Ánh mắt của Cảnh Trạm xoay tròn, ánh mắt sâm lãnh chăm chú nhìn về phía Thủ Huy Đại Thần Sư.

- Không phải các ngươi có một vị cường giả Đạo Cảnh canh giữ ở lòng đất sao? Làm sao để thích khách thông qua?

- Cảnh tuần thú, Tuần Tra Ti các ngươi cũng bố trí không ít nhân thủ trong lòng đất, sao cũng không phát hiện?

- Chí ít thì vị Đại Thần Sư của Thiên Miếu chúng ta đã đuổi theo.

Diệp Chân bị thương nhẹ, không tìm ra hung thủ, chuyện này, cũng chính là chuẩn bị cầm miệng mà thôi.

Để Thủ Huy Đại Thần Sư may mắn là, vừa rồi mặc dù mạo hiểm làm việc, nhưng đã đạt được, trước mắt Diệp Chân này là chân thân!

Nếu là huyễn thân, vừa rồi một chưởng của Thiên Miếu Đại Thần Sư bọn hắn chụp xuống đã trực tiếp vỡ vụn, không thể nào thổ huyết.

Một chưởng vừa rồi chính là đánh thật!

Hắn một hồi có thể phục mệnh.

Nhưng làm cho hắn buồn bực là vì chuyện này, Thủ Tuyên Đại Thần Sư của bọn hắn lặn canh giữ ở lòng đất phải trả giá đại giới một cánh tay.

Nhưng Thiên Miếu có các loại bí thuật linh đan diệu dược, chỉ cần tìm về cánh tay cụt kia là có thể lập tức nối lại, Thủ Tuyên Đại Thần Sư trên cơ bản cũng cũng không tổn thất gì.

Lúc này, Thủ Tuyên Đại Thần Sư đang không ngừng phát thần hồn truyền âm cho Thủ Huy Đại Thần Sư đâu.

- Huy ca, nhanh lấy cánh tay cụt về đây cho ta. Ngươi sớm lấy được cánh tay đó về, tổn thất của ta sẽ ít đi một chút.

- Huy ca, ta chính là làm theo lời ngươi nói, ngươi không thể không quản ta nha.

Thủ Tuyên Đại Thần Sư cũng nóng nảy.

Trầm ngâm một chút, ánh mắt Thủ Huy Đại Thần Sư rơi xuống tay cụt trong tĩnh thất Diệp Chân.

- Trước mắt còn chưa đuổi kịp thích khách, có cánh tay cụt này, bằng vào bí pháp của Thiên Miếu ta có lẽ có thể truy tung đến thích khách kia...

Thủ Huy Đại Thần Sư mình tìm cho mình một cái lý do, đang chuẩn bị nhặt lên cánh tay cụt.

Cũng ở trong nháy mắt này, trong ngực Diệp Chân đột ngột thoát ra một đạo bạch quang, một ngụm ngậm lấy cánh tay cụt.

Sau đó, âm thanh răng rắc nhấm nuốt giống như hạt đậu nổ vang lên.

Răng rắc răng rắc!

Tư!

Đây là âm thanh nhai nát xương cốt và âm thanh cắn đứt gân thịt từ miệng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu truyền ra.

Thủ Tuyên cực kỳ đột ngột xuất thủ tập kích Diệp Chân, mặc dù sau đó thả ra một đạo Phân Thân ngụy trang, ý đồ mê hoặc Diệp Chân.

Cường giả Đạo Cảnh ngụy trang vẫn rất lợi hại, thành công lừa qua thần niệm của Diệp Chân, nhưng lại không gạt được lỗ tai của Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh.

Trong nháy mắt người ám sát bỏ chạy, Đại Nhĩ Đóa đã dùng thiên phú Thần Thông của hắn nói cho Diệp Chân, thích khách đến truy sát hắn là đại thần sư Thủ Tuyên bị đoạn mất một cánh tay.

Như vậy thích khách là ai đã quá rõ ràng.

Hơn nữa, Diệp Chân cũng biết dụng ý chân thực vì sao đại thần sư Thủ Tuyên đột nhiên ám sát hắn, đánh hắn một chưởng không đau không ngứa như thế.

Đây cũng là nguyên nhân Diệp Chân liều mạng, sớm đã làm ra vô số chuẩn bị, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất trở về, không có cái thứ hai.

Vết tích phân tự La Châu bị đồ sát, Diệp Chân vãn chưa làm sạch sẽ toàn bộ, ngược lại trừ khí tức không nên xuất hiện giống như Linh Hư Quả Thụ Yêu, cái khác, Diệp Chân không thu thập.

Nếu thu thập quá sạch sẽ, như thế nào tẩy thoát hiềm nghi trên người mình được?

Nghĩ đến, chỉ cần cao thủ Thiên Miếu đuổi tới phân tự La Châu, nhìn xem hiện trường vết tích phân tự La Châu bị đồ, tám chín phần mười đều sẽ liên tưởng đến trên người Diệp Chân.

Như vậy chuyện thứ nhất đương nhiên là sẽ trước xác định một chút, Diệp Chân có khả năng hành hung hay không.

Nhìn xem Diệp Chân đến cùng ở nơi nào, có thời gian gây án hay không.

Bởi vì dưới tình huống bình thường, trong hai canh giờ, muốn từ phân tự La Châu xa ở mấy ngàn vạn dặm trở về Lạc Ấp, phía dưới Đạo Cảnh, trên cơ bản không thể nào.

Không nói phân tự La Châu đến Long Du Nguyên đã mấy ngàn vạn dặm đường, không phải ngươi muốn gấp trở về là có thể gấp trở về, dù có Thượng Cổ na di trận na di cũng rất khó.

Hơn nữa, lúc này chính vào đêm khuya, quốc đô Lạc Ấp của Đại Chu đế quốc trước khi mặt trời mọc, sau khi mặt trời lặn, nếu không có thánh chỉ hoặc tín vật đặc thù thủ lệnh là không thể nào ra vào từ Chu Thiên Vạn Linh Hiển Nguyên Kính giám thị cửa thành Lạc Ấp.

Cho dù trước đây Bách Lý Phi mang theo một nhóm người rời khỏi Lạc Ấp hay dựa vào Phần Thế Quyền Trượng của Nhật Nguyệt Thần Quân mới có được tư cách mở ra cổng Lạc Ấp.

Liền như thế, cũng phải trước thông báo lập hồ sơ cho Đại Ti Thiên Ngũ Dự, Cấm Quân đại nguyên soái, quân bộ, sau đó mới được phép xuất hành.

Về phần những người khác, muốn vào ban đêm ra vào Lạc Ấp, cho dù bát đại thân vương thảo luận chính sự cũng không được.

Đừng nhìn Lạc Ấp là ở chỗ này, nhưng lòng đất Lạc Ấp có trận pháp thật lớn bảo vệ, bình chướng vô hình trên bầu trời đều đảm bảo chính là cường giả Đạo Cảnh cũng chỉ ra vào từ cửa thành.

Đế đô Lạc Ấp này cũng không phải nói đùa.

Thời gian chiến tranh, nó hoàn toàn chính là một thành lũy chiến đấu, đừng nói là phía dưới Đạo Cảnh, cho dù cường giả Đạo Cảnh, muốn ra vào cũng không còn cách nào.

Loại tình huống này, cho dù một phần vạn tỷ lệ, Diệp Chân có thể trong một hai canh giờ ngắn ngủi lấy khoảng cách mấy chục triệu dặm quay lại đến Long Du Nguyên thì cũng tuyệt đối không có cách nào trong tối nay tiến vào Lạc Ấp.

Mà loại tình huống này, chỉ cần xác định Diệp Chân ở Lạc Ấp đến cùng là chân thân hay là huyễn thân thì sẽ xác định được Diệp Chân có hiềm nghi hay không.

Chỉ là Diệp Chân không ngờ, vì xác định hắn có khả năng gây án hay không, Thiên Miếu lại dùng thủ đoạn kịch liệt như thế.

Nếu việc này đã là do Thiên Miếu làm, như vậy Diệp Chân làm gì cũng phải cho bọn hắn một chút khó chịu, bằng không một chưởng này chẳng phải khổ sở uổng phí?

Nghe tới đại thần sư Thủ Huy nhắc đến cánh tay cụt, Diệp Chân lập tức hiểu rõ ý đồ của đối phương, thần niệm khẽ động, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lập tức xuất mã.

Nghe âm thanh nhấm nuốt của tiểu Miêu, nhân mã Tổ Thần Điện, nhân mã Tuần Tra Ti và đại bộ phận võ giả Thiên Miếu không biết nội tình vây tới cũng không có gì, chỉ thấy có chút đáng tiếc.

Tự mình thao tác chuyện này, đại thần sư Thủ Huy ngơ ngác tại chỗ.

Hắn nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng không ngờ sẽ xuất hiện một con Yêu Thú ăn mất cánh tay.

Về phần đuổi đại thần sư Thủ Tuyên chạy ra ngoài trốn ở hư không nhìn thấy cảnh này, con mắt đảo một vòng, kém chút nữa ngất đi tại chỗ.

Tay của hắn!

Làm cường giả Đạo Cảnh, mỗi một phần huyết nhục trên người đều ẩn chứa một lượng lớn linh lực, đều rèn luyện qua mấy trăm vạn lần.

Nếu nối liền thì hắn cũng chỉ hao tổn một chút máu tươi, qua ba năm ngày sẽ phục hồi như cũ.

Nhưng bây giờ bị Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu ăn mất, cho dù hắn giết Vân Dực Hổ Vương rồi từ trong bụng Vân Dực Hổ Vương lấy ra cánh tay cụt bị nhai nát thì cũng không thể trở về được.

Cho dù hắn là cường giả Đạo Cảnh, lợi dụng vô thượng huyền công có thể một lần nữa thúc đẩy sinh trưởng ra một cánh tay, nhưng muốn đem cánh tay mới này giống nhau như đúc với cánh tay cũ thì ít nhất phải tiêu hao mười năm tu vi của hắn.

Trong lòng đau nhức a.

Hận không thể lúc này đập ra, toái thi vạn đoạn con súc sinh kia.

Nhưng hắn không dám!

Hắn dám đảm bảo, chỉ cần hắn lấy bộ dáng tay cụt hiện tại hiện thân, toái thi vạn đoạn tuyệt đối là hắn.

- Diệp Chân, ngươi... Ngươi...

Chỉ Diệp Chân liên tục nói hai ngươi chữ, đại thần sư Thủ Huy tìm không ra lời có thể chỉ trích Diệp Chân.

Chẳng lẽ chỉ trích hắn bao che hung thủ ám sát sao?

Cũng nhưng vào lúc này, khí tức quanh người Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vừa nuốt mất một đầu cánh tay của đại thần sư Thủ Tuyên đột nhiên bắt đầu chấn động kịch liệt.