Chương 1757 Tiên Tri Ma Sư
Mặt trời đỏ lặn về phía tây, xích vân còn sót lại một đường, sắc trời sắp ám đi.
Đây là hoàn cảnh bên ngoài khi Diệp Chân nhìn ra từ cửa sổ tĩnh thất của dịch quán.
Bản thân tình cảnh này không quá kinh người, nhưng vừa so sánh lại thật khó lường.
Diệp Chân nhớ rất rõ ràng, khi hắn tiến vào Thận Long Châu, mặt trời đang ngã về phía tây, khoảng giờ Thân hai khắc (bốn giờ chiều).
Nhưng bây giờ lại là giờ Dậu hai khắc đến giữa ba khắc mặt trời xuống núi, chưa đến sáu giờ rưỡi chiều.
Mà Diệp Chân lại nhớ rất rõ ràng, từ khi hắn dời Thận Long Châu ra ngoài thân thể tiến vào trong Thận Long Châu, đầu tiên là lãng phí một canh giờ không có đầu mối, sau đó lại nghe Thận Long Nguyên Linh A Sửu nói tu luyện mười canh giờ.
Tổng cộng hắn ngốc trong Thận Long Châu mười một canh giờ.
Nếu như vậy, lúc này phải là ngày hôm sau, giờ Mùi hai khắc (khoảng hai giờ chiều) mới đúng.
Nhưng bây giờ lại là mặt trời xuống núi, kém gần hai canh giờ, nghĩ thế nào cũng thấy không đúng.
Trong chớp mắt, trái tim Diệp Chân bỗng nhiên nhảy lên, xuất hiện một suy nghĩ cực kỳ kinh người.
Nhưng ý nghĩ này lại quá kinh người, Diệp Chân còn cần nghiệm chứng một phen.
- Nhiếp Đinh, bắt đầu từ khi A Sửu giúp ta bày ra huyễn tượng đến bây giờ đã trôi qua bao lâu?
Diệp Chân cảm thấy sau khi tiến vào Thận Long Châu, tốc độ thời gian hình như hơi lộn xộn, nhưng bọn người Nhiếp Đinh làm người ngoài cuộc hẳn sẽ không bị ảnh hưởng.
- Đại nhân, cũng không bao lâu, chỉ khoảng một canh giờ mà thôi, nói đúng hơn một canh giờ cộng thêm không đến nửa nén hương....
Nhiếp Đinh vẫn chưa nói xong, nhưng trong đôi mắt của Diệp Chân đã xuất hiện vẻ kinh hãi.
Chỉ qua một canh giờ, mà Diệp Chân lại ở trong Thận Long Châu đã hơn mười một canh giờ.
- Thiên Bích, từ khi ta nói ngươi phối hợp tác chiến đến bây giờ qua bao lâu?
Diệp Chân vẫn như cũ có chút không dám tin.
- Bẩm sư tôn, mới qua một canh giờ một chút.
Nghe xong Lăng Thiên Bích trả lời, Diệp Chân đối với kết quả này lại càng thêm kinh hãi, tuy vẫn cảm thấy không thể nào, nhưng đã tin tưởng.
- Tiếp tục phối hợp tác chiến. Mặt khác, ghi nhớ thời gian từ giờ trở đi.
Nói xong, Diệp Chân lại trở về tại chỗ, ngay khi Thận Long Nguyên Linh A Sửu bày ra huyễn tượng bao trùm Diệp Chân đã trốn vào sâu trong lòng đất, thân hình lần nữa biến mất.
Chờ Diệp Chân lần nữa hiện ra đã là tại một ngày rưỡi sau, lần này, Diệp Chân trọn vẹn tiềm tu trong Thận Long Châu mười tám canh giờ.
Như vậy theo dòng chảy thời gian bình thường, hiện tại bên ngoài hẳn là vừa rạng sáng, mặt trời chưa mọc.
Nhưng sau khi đi ra, Diệp Chân lại phát hiện, sắc trời đen nhánh, đèn hoa mới lên.
- Hồi đại nhân, từ lúc vừa rồi ngươi giao phó đến bây giờ đã qua một nửa canh giờ.
Lần này, Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh lại làm cho trong mắt Diệp Chân tràn đầy cuồng hỉ.
Liên tục mấy lần làm cho Diệp Chân xác nhận chắc chắn sau khi hàng rào phong cấm không gian tầng năm Thận Long Châu bị phá vỡ đã mang tới năng lực nghịch thiên gì.
Nói thật, thật đúng là nghịch thiên!
Thời gian!
Năng lực thay đổi dòng chảy thời gian!
Mười canh giờ trong Thận Long Châu là một canh giờ bên ngoài, trong Thận Long Châu mười ngày, như vậy bên ngoài mới qua một ngày, trong Thận Long Châu mười năm, bên ngoài mới qua hơn một năm mà thôi.
Tương đương với người khác tu luyện một năm, Diệp Chân có thể tu luyện mười năm.
Năng lực này của Thận Long Châu không nghịch thiên thì năng lực nào dám xưng nghịch thiên?
Khuyết điểm duy nhất chính là tu luyện trong Thận Long Châu không cách nào rút ra thiên địa nguyên khí tu luyện, chỉ có thể dựa vào linh thạch và Niệm Linh Đan để tu luyện, nhưng những đồ chơi này, hiện tại Diệp Chân căn bản không thiếu.
Hiện tại, Diệp Chân chỉ thiếu thời gian!
- Năng lực thay đổi dòng chảy thời gian, một ngày bên ngoài bằng mười ngày trong Thận Long Châu? Đây chính là năng lực nghịch thiên sau khi giải phong không gian tầng năm Thận Long Châu, A Sửu, ta nói không sai chứ?
Diệp Chân nói to.
Thận Long Nguyên Linh A Sửu thì đang chuẩn bị lười duỗi cái lưng mệt mỏi.
- Đây tính là cái gì?
- Phong cấm không gian Thận Long Châu, từ tầng năm trở lên, một so với một càng nghịch thiên! Bằng không, năm đó cũng sẽ không bị..... Sẽ không bị.....
A Sửu dùng cái trảo ngắn của nó tự vỗ đầu của mình.
- Ách, ký ức khôi phục còn chưa đủ.
Nhưng lúc này Diệp Chân nào có tâm tình thăm dò bí ẩn, vội vàng hỏi một rất vấn đề mấu chốt.
- Đúng rồi, A Sửu, ta có thể mang người khác tiến vào trong Thận Long Châu tu luyện hay không?
- Ta nói Diệp đại gia, ngươi không phát hiện, con mèo con tiểu Miêu kia bị ngươi mang vào mang ra hai ba lần sao?
Tiếng hổ gầm trầm thấp vang lên, tiểu Miêu bất mãn rống giận.
Diệp Chân ngẩn người, khẽ vuốt trán một chút, trong mắt tràn đầy cuồng hỉ.
Tiểu Miêu cũng có thể mang vào mang ra nhiều lần, vậy những người khác chắc là cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần vụ án phân tự Sa Hà thành qua đi, không đến thời gian một năm, thực lực dưới trướng Diệp Chân sẽ phát triển nhanh chóng, không còn giật gấu vá vai như bây giờ.
Nhưng nếu không phải người tuyệt đối có thể tín nhiệm thì Diệp Chân sẽ không đưa vào Thận Long Châu.
Năm đó ở Chân Huyền Đại Lục, lúc Diệp Chân mới có được Thận Long Châu, trong Thận Long Châu còn sót lại một đoạn linh ảnh, ký ức Diệp Chân vẫn còn mới mẻ.
Người đó rực rỡ cường đại cỡ nào, bị những người kia bức bách cũng được thân tử đạo tiêu.
Nếu là tin tức Thận Long Châu này rò rỉ ra ngoài, bao nhiêu Diệp Chân cũng không đủ mấy vị tồn tại kinh khủng kia giết.
Nhưng cũng vì như thế mới làm cho Diệp Chân càng thêm hiếu kì, Thận Long Châu này đến cùng có được năng lực nghịch thiên cỡ nào mới khiên vị tồn tại vô cùng kinh khủng kia không để ý liêm sỉ hạ ngoan thủ như thế?
Nhất định phải hủy Thận Long Châu mới bỏ qua?
Nghĩ đến, chắc chắn có quan hệ lớn với năng lực phong cấm trong mấy tầng không gian trên của Thận Long Châu?
Đột nhiên, Diệp Chân rất muốn biết, không gian bốn tầng phía sau của Thận Long Châu đến cùng có được năng lực nghịch thiên cỡ nào?
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
.....
Trong Thiên Miếu phân tự La Châu, đám người Bách Lý Phi tọa trấn ở trong phân tự La Châu ngồi đợi cao thủ đang tìm kiếm ở bốn phương tám hướng truyền đến tin tức.
Một khi phát hiện tung tích địch, dựa vào thủ đoạn của Mộc Điện điện chủ Mộc Hủ, hai người Bách Lý Phi và Mộc Hủ có thể trong mấy hơi thở đi đên vị trí cách đó ngàn vạn dặm, sau đó chém giết hoặc bắt sống hung thủ.
Nhưng, cho đến bây giờ, bọn hắn đã đợi ba ngày.
Trừ ba trăm cao thủ ban đầu tìm kiếm xung quanh phân tự La Châu, còn có phân tự Vị Châu và cao thủ từ Thượng Cổ na di trận Vị Châu lục tục bất kể tiêu hao chạy tới, cùng hơn vạn võ giả các hương đường xung quanh phân tự La Châu, cùng với quận binh lâm thời điều động gần đó, còn có biên quân các nơi phong tỏa nhân ma chiến trường.
Ba ngày qua, Thiên Miếu bọn hắn đã vận dụng tổng cộng hơn mấy trăm vạn nhân thủ, mặc dù mấy trăm vạn người vẫn như cũ không thể nào lục soát ngàn vạn dặm xung quanh La Châu mấy lần, nhưng thần niệm của Thiên Miếu cũng đã quét năm triệu dặm xung quanh La Châu một lần.
Ngàn vạn dặm xung quanh cũng trên đại thể quét qua một lần.
Còn có trăm Vạn Niệm Tầm Ma Kính được điều đến nhân ma trên chiến trường dùng để lục soát Ma Tộc, chỉ cần chỗ Vạn Niệm Tầm Ma Kính nhìn tới, nếu có bất kỳ khí tức Ma Tộc xuất hiện, Vạn Niệm Tầm Ma Kính sẽ cảnh báo.
Thế nhưng, Vạn Niệm Tầm Ma Kính quét qua ngàn vạn dặm xung quanh La Châu một lần vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
Đừng nói Ma Tộc, một chút khí tức Ma Tộc lưu lại cũng không phát hiện.
Ma Tộc lúc trước hành hung, giờ giống như trống rỗng biến mất.
Điều này làm cho vẻ mặt Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi và Mộc Điện điện chủ Mộc Hủ hết sức khó coi.
Nói cách khác, trước mắt án phân tự La Châu bị đồ lại không tìm được hung thủ.
Mộc Điện điện chủ Mộc Hủ còn tốt, Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi lại có một loại cảm giác sứt đầu mẻ trán.
Bởi vì xảy ra chuyện này, hai phân tự này vừa lúc thuộc về Nhật Nguyệt Phong bọn hắn, nói cách khác, hai phân tự bị đồ đều ở trên địa bàn Nhật Nguyệt Phong bọn hắn.
Nếu xử lý không tốt sẽ mang đến đả kích cực lớn đối với uy vọng của Nhật Nguyệt Phong bọn hắn, chức vụ điện chủ mà Bách Lý Phi hắn khó khăn lắm mới có được sợ là cũng phải nhường ra.
- Không thể nào kịp thời, người hành hung kia, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể nào chạy ra ngoài ngàn vạn dặm, dù sao cường giả Đạo Cảnh giống Mộc huynh có được năng lực Thần Thông xuyên toa không gian chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Có lẽ, hung thủ còn đang trốn ở nơi nào đó, chỉ là chúng ta không phát hiện ra mà thôi. Không được, ta sắp....
Lời còn chưa nói hết, tâm thần Nguyệt Điện điện chủ Bách Lý Phi hơi rung, lập tức lấy ra tử mẫu tù và đặt ở trong không gian tự thành một giới trong cơ thể hắn.