Chương 1784 Phòng Ngừa Chu Đáo
Diệp Chân nói.
Lời vừa nói, tên Tế Ti kia lập tức như bị làm khó, hình như cảm thấy Diệp Chân làm có chút sơ suất.
- Còn đợi làm cái gì?
Trường Nhạc công chúa khẽ quát.
- Quyết định của Tả Đại Chủ Tế chính là quyết định của Bản cung, còn không mau đi!
- Vâng, thuộc hạ lập tức đi từ chối ngay!
Trong đại điện, một đám Nguyệt tế, Tinh tế, Thiên Không Tế Ti hầu đang nhìn Diệp Chân một chút, từng tên dùng sức ghi nhớ dáng vẻ của Diệp Chân vào trong đầu.
Diệp Chân biết ý tứ ba vị hoàng tử, bây giờ nhân khí, thực lực Trường Nhạc đại tăng, tự nhiên đến tranh thủ sự ủng hộ của nàng.
Mà Diệp Chân từ chối, biểu thị cho trước mắt Trường Nhạc không nguyện ý lẫn vào trong chuyện của ba người bọn họ.
- Kỳ hạn năm năm sắp tới, ngày mai sau đại tế, ta sẽ rời đi.
Diệp Chân đột nhiên nói.
- Kỳ hạn năm năm?
Trường Nhạc công chúa chậm rãi nhẹ gật đầu, nhưng vẫn khó nén vẻ thất vọng, nếu có thể, nàng hi vọng Diệp Chân tu hành với nàng ở Man Linh Điện nhiều một chút, ở bên người nàng.
Diệp Chân là một người duy nhất không xem nàng là công chúa, cũng là bằng hữu duy nhất của nàng!
Tim của Diệp Chân rắn như thép.
Bởi vì ước hẹn năm năm, những năm nay Tây tuần thú đã có hành động, vẫn không đáng kể, mà kỳ hạn năm năm đã qua, Tây Tuần thú có thể xuất thủ toàn phương, có thể triển khai cuộc chiến thảm nhất với Diệp Chân.
Cùng thời khắc đó, trong một tửu quán cách xa tỷ vạn dặm phía ngoài Vạn Thánh thành, Nguyệt Đảo và Ngưu Ma Long Nộ đã trải qua mấy tuần rượu, đuổi tộc nhân ra, lấy cớ chúc mừng đến trong tửu quán vắng vẻ này.
- Có chuyện gì quan trọng?
Thần Sư Nguyệt Đảo vừa thấy mặt đã đi thẳng vào vấn đề, ban ngày lúc rời đi Ma Thần cung, Long Nộ đã dùng thần hồn truyền âm, hẹn hắn đến nơi đây có chuyện quan trọng thương lượng.
Giơ lên vò rượu trong tay, miệng không tiếng động uống rượu, giữa hai người lại dùng thần hồn truyền âm trao đổi.
- Nguyệt huynh, hôm nay sau khi ta tiếp nhận Tiên Tri Ma Sư xâu đỉnh, ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, chuyện chúng ta bị chủ thượng Diệp Chân khống chế Tiên Thiên Thần Hồn, nếu cáo tri cầu trợ Tiên Tri Ma Sư có thể làm cho chúng ta thoát khỏi khống chế của hắn hay không?
- Ngươi điên rồi?
Nghe được lời nói của Ngưu Ma Long Nộ, phản ứng đầu tiên của Thần Sư Nguyệt Đảo là gia hỏa này điên rồi!
- Ta không điên!
Thần sắc của Ngưu Ma Long Nộ cực kỳ tỉnh táo.
- Ngươi suy nghĩ một chút, giờ này ngày này, tiền đồ hai người chúng ta, chính là bực nào rộng lớn.
- Tiếp qua mười năm, Ma Hoàng cung và Ma Thần cung, ta người đều sẽ có chỗ đứng!
- Nếu có chút vận khí, trong vòng trăm năm, hai người chúng ta trở thành một trong mấy vị tồn tại quyền thế nhất Ma Tộc cũng không phải không được!
- Nhưng khi ngươi ta trở thành một trong mấy vị tồn tại quyền thế nhất Ma Tộc, thì sao? Vẫn phải là làm nô lệ cho Diệp Chân kia, vẫn phải nghe hắn hiệu lệnh! Như thế, còn có ý nghĩa gì?
- Ngày hôm nay qua đi, hai người chúng ta đã trở thành anh hùng, là tấm gương từ trên xuống dưới Ma Tộc, còn do Tiên Tri Ma Sư tự tay xâu đỉnh chúc phúc, ta còn được tứ phong làm Đại Lực Ngưu Ma.
- Nếu chúng ta thẳng thắn cầu xin Tiên Tri Ma Sư, cầu xin Tiên Tri Ma Sư giải trừ cấm chế trên người hai người chúng ta, cũng vì mặt mũi của mình, vì mặt mũi của Ma Tộc, Tiên Tri Ma Sư chắc chắn sẽ tìm kiếm nghĩ cách giải trừ cấm chế trên hai người chúng ta.
- Như vậy, từ nay hai người chúng ta có thể thoát khỏi Diệp Chân!
Nói xong, Ngưu Ma Long Nộ dùng ánh mắt tha thiết nhìn về phía Nguyệt Đảo, hi vọng nhận được sự đồng ý và ủng hộ của Nguyệt Đảo.
Thần sắc của Nguyệt Đảo trong chớp mắt đã vô cùng lạnh lẽo.
- Ta thấy ngươi hôm nay bị vinh dự làm cho đầu óc không hoạt động! Trước đó, nói Ngưu Ma nhất tộc các ngươi đầu óc ngu si, chỉ có tứ chi phát triển, ta thấy rất đúng!
- Ngươi cũng không nghĩ một chút, vinh dự hôm nay của ngươi ta là ai cho?
- Ta không phải cảm tạ Diệp Chân cho hai người chúng ta cơ hội và vinh dự, mà ta biết rõ, Diệp Chân kia, nếu có thể cho chúng ta thành tựu, cũng có thể hủy chúng ta!
- Chỉ cần tên Ma Hồn Vương Giả kia hiện thân, lại hoặc lộ ra linh ảnh đồ diệt phân tự Thiên miếu La Châu, lại hoặc mấy phong Ngọc Giản giao lưu với chủ thượng, cũng đủ làm chúng ta thân bại danh liệt!
Nguyệt Đảo quát.
Ngưu Ma Long Nộ trầm tư mấy hơi, nhẹ gật đầu.
- Cũng có khả năng này, nhưng, chỉ cần chúng ta thu được sự ủng hộ của Tiên Tri Ma Sư, những chuyện này, căn bản không tính là gì!
- Tiên Tri Ma Sư ủng hộ? Rốt cuộc đầu óc ngươi phát triển như thế nào, làm sao lại ngu xuẩn như thế?
Nguyệt Đảo tức giận muốn dậm chân mắng to!
- Ngươi có nghĩ qua không, nếu Tiên Tri Ma Sư cũng không cách nào giải trừ cấm chế do Diệp Chân hạ trên người ngươi ta thì sao?
Nguyệt Đảo quát.
Lời vừa nói, cái trán của Đại Lực Ngưu Ma Long Nộ lập tức chảy xuống mồ hôi lạnh.
- Điều đó không thể nào? Tiên Tri Ma Sư phải có năng lực này?
- Có?
- Ngươi đang muốn cầm tài sản tính mệnh và tiền đồ của mình đi cược?
- Hai người chúng ta mặc dù bị Diệp Chân khống chế, nhưng những năm gần đây, chuyện cũng không quá giới hạn, chỉ là mật báo mà thôi, ngược lại, ngược lại chủ thượng vừa có cơ hội, sẽ thành toàn cho chúng ta!
- Hơn nữa, nếu Tiên Tri Ma Sư không cách nào giải trừ cấm chế do Diệp Chân hạ trên người chúng ta, như vậy, hai chúng ta bị gian tế Ma tộc khống chế, trừ bị gạt bỏ, còn có kết quả gì?
- Đương nhiên, sau khi chúng ta chết, có thể sẽ gắn cho chúng ta một lý do dễ nghe, như tu luyện tẩu hỏa nhập ma? Bị Thiên Miếu ám sát? Nhưng ngươi ta đều chết rồi, còn có tác dùng gì?
- Hơn nữa, dù cho Tiên Tri Ma Sư thật sự có thể giúp chúng ta giải trừ cấm chế trên người do Diệp Chân hạ, như vậy chủ thượng Diệp Chân tất nhiên sẽ biết được. Những năm nay, chúng ta đưa qua tình báo, tùy tiện tiết lộ vài sự kiện, cũng đủ để hai chúng ta dính lên phiền phức!
- Huống hồ, dựa vào hành vi của Ma Hoàng cung và Ma Thần cung, ngươi còn không biết sao?
- Thà rằng giết lầm ba ngàn, không chịu buông tha một người!
- Một khi hoài nghi ngươi ta khả năng thông đồng với địch, có lẽ có khả năng bị địch nhân khống chế hoặc phát hiện chúng ta bị địch nhân khống chế, trước tiên sẽ tìm cách mạt sát chúng ta. Hoặc biết chúng ta thật sự bị khống chế, tương kế tựu kế lừa gạt địch nhân!
- Không tiếc bất cứ giá nào thay chúng ta giải trừ thần hồn khống chế, ngươi đã nghĩ nhiều!
- Long Nộ, ngươi thực sự suy nghĩ nhiều rồi!
- Hôm nay xâu đỉnh phong hào, còn có tiệc ăn mừng để ngươi quá đề cao bản thân! Cảm thấy cái danh anh hùng Ma Tộc, Ma Thần cung không thể bắt ngươi sao?
- Nhưng Ma Thần cung cũng chính là thuận thế làm mà thôi, nếu hai ta thực sự đột tử hoặc biến mất, chưa đến nửa năm, từ trên xuống dưới Ma Tộc cũng sẽ quên sạch chúng ta!
- Huống hồ, ngươi suy nghĩ lại một chút, vinh dự hôm nay của ngươi là ai cho ngươi?
- Ngươi thật đúng cho rằng mình là anh hùng Ma Tộc? Một khi chủ thượng chọc thủng, hai ta đều là tên giả mạo!
- Đến lúc đó, thời điểm Ma Thần cung vì mặt mũi, không thừa nhận hai ta giả mạo, nhưng tuyệt đối sẽ để hai ta vô thanh vô tức biến mất khỏi nhân gian!
Nguyệt Đảo nổi giận quát, từng câu giống như cảnh tỉnh để Ngưu Ma Long Nộ tỉnh táo lại, mồ hôi lạnh trên trán đã đổ như mưa.
Lúc này, Ngưu Ma Long Nộ cũng hiểu, sợ là hôm nay hắn lấy được chỗ tốt quá lớn, lễ ngộ quá lớn, người người lấy lòng mới có ý nghĩ như vậy, trong lòng lập tức hoảng hốt.
Thiếu một chút đã hủy tất cả của bản thân!
Nhưng, đầu của Ngưu Ma Long Nộ vẫn còn có chút không cam lòng.
- Nguyệt huynh, tiểu đệ ta biết sai rồi. Nhưng, chẳng lẽ cả đời này hai người chúng ta, phải làm nô cho Diệp Chân kia, mặc hắn sai sử?
- Bây giờ còn có thể, nếu như sau khi ngồi vào vị trí cao?
Ngưu Ma Long Nộ lần nữa hỏi.
- Hừ, ngươi đang nghĩ quá nhiều, nhưng lại nhìn quá thấp!
- Chuyện hai người chúng ta bị chủ thượng khống chế nô dịch, nếu có cơ hội, nhất định phải giải quyết! Nhưng, tuyệt đối không thể mượn tay người khác, miễn cho sinh thêm chuyện ngoài ý muốn.
- Chỉ có thể dựa vào bản thân tìm kiếm bí pháp!
- Chờ sau khi tu vi ngươi ta đạt tới Đạo Cảnh, bỏ ra thân gia tìm kiếm nghiên cứu bí pháp thiên hạ, nói không chừng sẽ có cách giải quyết!
Nguyệt Đảo nói.
- Chỉ có thể dựa vào bản thân giải quyết sao?
Ngưu Ma Long Nộ có chút thất hồn lạc phách.
- Tốt, chuyện này, ngươi không nên suy nghĩ nhiều! Nhớ kỹ, chỉ có thể dựa vào bản thân, sau này nếu ngươi dám sinh ra suy nghĩ non nớt đó, cũng đừng trách ta không khách khí!
- Chính ngươi tìm đường chết, ta không quan tâm, nhưng cũng chớ liên lụy đến ta!
Nói xong câu đó, Thần Sư Nguyệt Đảo phẩy tay áo bỏ đi.