← Quay lại trang sách

Chương 1816 Man Giáp

Trong Tổ Thần Điện, ngoài chuyện đại loạn ra còn có ẩn giấu ở sau lưng minh tranh ám đấu cùng một chuyện Tụ Tinh Chung của Man Linh Điện, Diệp Chân hoàn toàn không biết.

Lúc này, Diệp Chân đang nhìn ba vị Chiến Linh tụ trước người, hung hăng nắm lại nắm đấm.

Nếu như trước đó Diệp Chân dù có trăm vạn đại quân Ma Hồn Giới, cũng không có sức đánh một trận với Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê, nhưng bây giờ tăng thêm ba vị Chiến Linh này thì lại không giống.

Không sai, là ba vị Chiến Linh.

Thần Xạ Di Liệt và Thần Xạ Đại Khâm đều xuất thân từ Thánh Linh Phong, thực lực của Thần Xạ Đại Khâm thì Diệp Chân không biết, nhưng theo Di Liệt nói, trước khi Thần Xạ Đại Khâm trọng thương ngủ say thì cho dù địa vị hay thực lực cũng ở phía trên Di Liệt hắn.

Điểm này, từ thái độ của Thần Xạ Di Liệt đối với Đại Khâm cũng có thể thấy được.

Hai vị Thần Xạ đều là hạng người công kích sắc bén, nhưng sau khi Di Liệt hỏi thăm Diệp Chân về thực lực của hắn thì lại phát hiện, bên phía Diệp Chân lại không có một người chủ lực nào.

Cho dù quân đoàn trưởng ba đại quân đoàn của Diệp Chân cũng bị Phong Khuê xử lý dễ dàng.

Nếu như thế thì cũng quá bị động.

Dù sao Kinh Phong Đại Thánh giỏi về tốc độ, nếu không ai có thể đem dẫn dụ hắn, cho dù hai người bọn họ là Thần Xạ thì cũng khó bắn trọng thương được.

Nhất là Thần Xạ Đại Khâm vừa từ trong trọng thương ngủ mê tỉnh lại, khôi phục không nhiều, không cách nào triền đầu giống Thần Xạ Di Liệt.

Sau đó, Diệp Chân đã thỉnh xuất Dục Thổ Man Thủ Hộ Chiến Linh - Dục Lỗi.

Đây là một tráng hán so với nhân hùng còn phải to hơn mấy lần, nếu không nói đến tu vi, chỉ dựa vào hình thể cũng đã mang đến cảm giác áp bách to lớn.

Hình thể của Diệp Chân ở trong võ giả cũng có thể miễn cưỡng tính là khôi ngô, rất khỏe mạnh, nhưng, việc Dục Thạch này lại rộng đến gấp đôi Diệp Chân.

Chỉ nắm đấm thôi đã lớn như cái đầu Diệp Chân.

Không chỉ như thế, sau khi Dục Thạch này ngưng tụ thành linh thể, quanh người lại phủ lên một tầng áo giáp màu đen làm bằng đá, cả người cũng chỉ lộ ra một đôi mắt, nhìn qua giống như một quái thú làm bằng đá.

Càng làm cho Diệp Chân ngạc nhiên là lấy tu vi luyện khí trước mắt của hắn, lại không nhìn ra phẩm giai của áo giáp làm bằng đá trên người Dục Lỗi.

- Dục Lỗi Tướng Quân, phẩm giai của áo giáp này ra sao, năng lực phòng ngự như thế nào?

Diệp Chân không hiểu hỏi.

Trước thi cho Chiến Linh xuất chiến, Diệp Chân nhất định phải nắm rõ thực lực chiến đấu cận thân của Dục Lỗi, mặc dù những Chiến Linh này chỉ là lực lượng hình chiếu, chân linh vẫn ở trong tượng đá ở Man Linh Điện cung phụng trong Thánh Linh Phong.

Nhưng nếu bị Phong Khuê chém giết ở đây, như vậy chân linh của bọn hắn cung phụng trong Man Linh Điện cũng sẽ nhận trọng thương, không nói lực lượng thật vất vả khôi phục rơi xuống, thậm chí còn có thể lần nữa rơi vào trạng thái ngủ say.

Từ đó làm cho lực lượng Man Linh Điện bị suy yếu.

Cho nên lúc này dù là thời gian lại gấp gáp nhưng Diệp Chân cũng phải hiểu rõ điểm này.

- Nếu như bản tướng không nhìn lầm, đây chính là Dục Thổ Man Man Giáp của các ngươi?

Mở miệng lại là Thần Xạ Di Liệt.

Sau khi Dục Lỗi được mời tới chưa nói quá nhiều ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Di Liệt.

- Không sai, chính là Man Giáp! Nếu tộc ta ở đây, ta chỉ cần đứng ở đó, Phong Khuê kia cũng khó phá Man Giáp này của ta.

- Bây giờ... Man Giáp này của ta nhiều nhất có thể thạch chịu ba đến năm kích toàn lực của Phong Khuê, sau ba đến năm kích, giáp này tất phá!

Trong lời nói của Dục Lỗi có vài phần xúc động.

Vẻ mặt Diệp Chân lại vô cùng kinh ngạc.

Làm một Luyện Khí Sư, đương nhiên hắn biết danh tiếng của Man Giáp.

Man Giáp là một loại Thượng Cổ Chiến Giáp đã bị đào thải, chính là Man Giáp do Lê tộc tách đi ra từ một bộ phận Man Tộc dùng bí pháp luyện chế.

Cũng là một loại luyện khí chi pháp duy nhất từ thời đại thượng cổ trên uy lực có thể trưởng thành đến cấp độ Tiên Thiên Linh Bảo.

Lúc luyện chế sẽ dung nhập máu tươi của thành viên toàn tộc, sau đó sẽ được cung phụng ở thánh địa của bản tộc cả ngày lẫn đêm dùng máu tươi và thần niệm gia trì để lực lượng của Man Giáp này mỗi thời mỗi khắc đều liên tục trưởng thành.

Đến lúc sử dụng mới lấy ra.

Hơn nữa bởi vì Man Giáp này và bản nguyên tinh huyết của người sử dụng phù hợp với nhau cho nên uy lực mạnh mẽ, lúc chiến tranh có thể dùng bí pháp gia trì để gia tăng uy lực của Man Giáp trên phạm vi lớn.

Nhưng nếu toàn tộc tử thương thảm trọng, như vậy uy lực của giáp này cũng sẽ hạ xuống đến mức độ nhất định.

Man Giáp này rất khó luyện chế, trưởng thành chậm chạp, thường thì mỗi một Man Giáp đều là thánh vật hộ tộc của một Man Tộc, đây cũng là nguyên nhân sau này Man Giáp biến mất.

Diệp Chân lại không nghĩ rằng, Dục Thổ Man Thủ Hộ Chiến Linh Dục Lỗi lại còn tồn tại có một bộ Man Giáp, đây chính là chiến khải thực sự.

Không giống như Thần Xạ Di Liệt, cự cung của hắn chỉ là xác của Khí Hồn chiến cung lúc trước của hắn, sau đó lấy tinh huyết linh lực ngưng tụ, uy lực so với lúc trước đã yếu nhược hơn rất nhiều.

- Ba đến năm kích, không sau biệt lắm!

Thần Xạ Đại Khâm chậm rãi nhẹ gật đầu.

- Chỉ cần tranh thủ cho chúng ta thời gian ra hai đến ba đòn là đủ.

- Nhưng mặc dù tốc độ của hắn không chậm, nhưng muốn đuổi kịp cũng rất khó.

Thần Xạ Đại Khâm đưa ra một câu hỏi khó.

- Việc này không là vấn đề, giao cho ta! Để ta giải quyết, nếu các ngươi cảm ứng được lực lượng khác thường bao trùm các ngươi, không nên hoảng hốt, đó là lực lượng của ta!

Giao phó một câu, sắc mặt của Diệp Chân biến đổi.

- Không ổn, Phong Khuê đã nhìn ra cái gì, đang xung kích đại quân của ta, nhất định phải lập tức hành động!

- Ta mang các ngươi quá đó, các ngươi cũng tiện thể hội một chút lực lượng của ta!

Thần niệm khẽ động, Diệp Chân dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ cuốn theo ba người lao về phía chiến trường dự định.

Chỉ lóe lên, ba người đã xuất hiện ở chiến trường dự định.

Ngay khi xuất hiện, Diệp Chân trước hết ngẩn người, không phải tình hình chiến đấu trên chiến trường, mà là Diệp Chân phát hiện hắn dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ mang ba vị Chiến Linh này tới, tiêu hao lại vô cùng nhỏ.

Chỉ hơi lớn lúc trước hắn dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ na di bọn người Hắc Nhị một chút, tiêu hao này so với trước đó Diệp Chân mạnh mẽ na di ra Phong Khuê trực tiếp có thể bỏ qua không tính.

- Là bởi vì bọn hắn là Chiến Linh không có thực thể à? Hay là bởi vì bọn hắn không phản kháng, nguyện ý bị ta na di?

Vấn đề này, Diệp Chân căn bản không có thời gian cân nhắc, dù sao đối với Diệp Chân thì chuyện này là một chuyện rất tốt.

Lúc này, chỗ huyết sắc bình nguyên trước mắt này mũi tên đầy trời, các loại nỏ pháo cực lớn không ngừng xé gió phóng ra.

Trên bầu trời, một đạo linh quang màu xanh tán loạn khắp nơi, một cái cự sí (cánh lớn), hơn nghìn ma hồn quan tướng đã bị tát đến người ngã ngựa đổ.

Ma hồn Thông Thần Cảnh tu vi thấp một chút thì sẽ trực tiếp bị cự sí hóa thành điểm sáng tiêu tán.

Phong Khuê ở trong quân trận mấy vạn người, có thể xưng hoành hành không sợ, nếu không phải những cường giả ma hồn Giới Vương cảnh tập trung xạ kích có thể làm Phong Khuê kiêng kị thì sợ lúc này quân trận đã sớm bị đánh tan.

Như vậy, mỗi thời mỗi khắc đều có ma hồn bị giết chết.

Những người này đều là tinh nhuệ của Ma Hồn Giới.

- Đại soái, chúng ta đang bày trận, ba mươi hơi thở trước, Phong Khuê này đã tập kích quân ta khi đang bày trận, chỉ trong ba mươi hơi thở đã oanh sát hơn ba ngàn sĩ quan Thông Thần Cảnh quân ta, hơn một trăm tám mươi tên quan tướng Huyền Cung Cảnh, còn có ba vạn phu trưởng Giới Vương Cảnh!

Hắc Nhị một mặt đau lòng!

Xem ra Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê này cũng không đần.

Hiển nhiên, Phong Khuê đã ý thức được cái gì.

- Tiếp tục bày trận, phối hợp với chúng ta!

Diệp Chân lại không lộ ra bất kỳ ba động nào.

Làm thống quân Đại Tướng, Diệp Chân đã sớm thực tập quen quân đội của mình hao tổn thương vong, cái gọi là một tướng công thành vạn cốt khô.

Dù lúc này có đau lòng thì cũng nhất định phải tỉnh táo chỉ huy.

Không thể không nói, vẫn là Diệp Chân đoán sai về chiến lực chân chính của Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê.

Thực lực bản thân của Phong Khuê lại dựa vào tốc độ xuất quỷ nhập thần của hắn, đối mặt người tu vi thấp hơn hắn, chiến lực đó sợ là tăng lên gấp mười lần.

Những ma hồn quân đoàn này tu vì cao nhất chỉ có Giới Vương Cảnh trung kỳ, cho nên tác dúng khi đối phó Phong Khuê cũng không lớn.

Ánh mắt khẽ động, Diệp Chân liếc mắt nhìn về phía Thần Xạ Di Liệt, Đại Khâm, còn có Dục Thổ Man Thủ Hộ Chiến Linh Dục Lỗi.

Ba người biết dụng ý của Diệp Chân, nhẹ gật đầu.

Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân đột ngột từ trong đông đảo ma hồn quan tướng, đằng không bay lên.

- Phong Khuê, ta ở đây!

Diệp Chân đột ngột xuất hiện!

- Hả?