Chương 1818 Lạc Nhật Thần Xạ
Trong tiếng gầm rống tức giận, ánh mắt của hai người Di Liệt và Đại Khâm lập tức chuyển thành kinh ngạc, thanh âm tràn đầy mỉa mai của Diệp Chân cũng vang lên.
- Đến cùng là ai ngu! Trong thế giới này, ngươi muốn giết ta, nằm mơ đi!
Diệp Chân cười lạnh.
Một kích vồ hụt, Phong Khuê trở nên vô cùng âm trầm.
- Ngươi chọc giận ta, ngươi thật chọc giận ta!
- Tiếp theo sẽ cho ngươi kiến thức một chút sự lợi hại của hậu duệ Đại Phong ta!
- Thanh Dực... Thiên Võng!
Phong Khuê rống lên giận dữ, giữa thiên địa đột nhiên có thêm một đạo thanh quang huyết sắc vô cùng sáng tỏ.
Nhưng đạo thanh quang vô cùng sáng tỏ này lại có chút giống với ảo giác, bởi vì trong nháy mắt này, dựa vào mắt người đã không cách nào phân rõ ràng vừa thêm ra, đến cùng là một đạo thanh quang, hay là vô số đạo thanh quang.
Dù sao ngay khi xuất hiện, giữa thiên địa đột nhiên có thêm một mặt Thiên Võng thanh quang lập lèo.
Mà trong nháy mắt đạo Thiên Võng màu xanh lòe lòe này xuất hiện đã chụp xuống hai người Thần Xạ Di Liệt, Đại Khâm.
Trong thần niệm của Phong Khuê, lúc này hai người Thần Xạ Di Liệt và Đại Khâm là tồn tại có uy hiếp nhất đối với hắn, cho nên phải ưu tiên giải quyết Di Liệt và Đại Khâm.
Tốc độ Thiên Võng màu xanh cực nhanh, những nơi nó đi qua, ngay cả không khí cũng bị cắt thành vô số ô lưới nhỏ bé, có ba ma hồn Giới Vương Cảnh vận khí không tốt cũng ở hướng đó.
Còn không đợi bọn họ phản ứng đã bị Thiên Võng màu xanh cắt thành vô số mảnh vụn!
Vẻ mặt hai người Thần Xạ Di Liệt và Đại Khâm thay đổi, nhanh chóng vội vàng thối lui, đồng thời cự cung trong lòng bàn tay bắn ra, mỗi một tiễn đều là bắn về phía Thiên Võng màu xanh kia.
Mỗi một tiễn đều có thể đánh nát Thiên Võng màu xanh đó, nhưng dù tốc độ đánh nát nhanh thì tốc độ bổ dệt thanh quang của Kinh Phong Đại Thánh lại càng nhanh.
Tử Linh Tiên Kiếm cực nhanh đuổi theo sau lưng Phong Khuê, nhưng chuyện làm cho Diệp Chân giật mình là lúc này Tử Linh Tiên Kiếm lại căn bản theo không kịp tốc độ của Phong Khuê.
- Chết đi!
Phong Khuê phát ra một tiếng gầm thét, hơn trăm năm, đây là lần đầu tiên hắn bị thương, mà còn là mũi tên bị hậu duệ Đại Phong nhất tộc bọn hắn ghét nhất.
Hắn muốn xé hai tiễn thủ chán ghét trước mắt này thành mãnh vụn!
- Muốn giết bọn hắn, ngươi nằm mơ đi!
m thanh cười nhạo của Diệp Chân lần nữa vang lên, thân hình Thần Xạ Di Liệt và Đại Khâm lập tức biến mất trước người Phong Khuê.
Phong Khuê ngẩn người, một đôi mắt chim nhìn về phía Diệp Chân, tràn đầy hung quang, nhưng trong chớp mắt hung quang đã biến thành cuồng nhiệt.
Hắn đã có thể xác định, trong tay Diệp Chân chắc chắn có một món thế giới chi bảo.
- Ha ha ha ha, thế giới chi bảo của ngươi chắc chắn sẽ là của bản đại thánh!
- Bản thánh không tin, phương pháp na di này của ngươi có thể kiên trì đến khi nào! Một lần có thể cứu được mấy người!
Trong tiếng cười điên dại, lần nữa thi triển ra Thanh Dực Thiên Võng, nhưng lần này, phạm vi Thanh Dực Thiên Võng càng lớn rộng lớn hơn.
Cơ hồ là trùm xuống Diệp Chân, Thần Xạ Di Liệt, Đại Khâm còn có gần vạn Ma Hồn Đại Quân, trong đó bao gồm hai mươi vị hồn tướng Giới Vương Cảnh.
Cái này khiến Diệp Chân khẩn trương, hắn chợt phát hiện, tụ tập tinh nhuệ ma hồn giới cùng một chỗ là một quyết định sai lầm.
Chẳng những vô dụng, ngược lại còn chôn vùi toàn bộ tinh anh ma hồn giới!
Nhưng lúc này, hối hận đau lòng cũng đã vô dụng!
- Tản ra, toàn bộ giải tán!
Ngay khi gầm thét, Diệp Chân đã ra lệnh cho bọn người Hắc Nhị, tụ tập tinh anh ma hồn giới ở đây sẽ chỉ tăng thêm tử vong!
- Lui!
Thần niệm khẽ động, Diệp Chân lần nữa mang theo Di Liệt, Đại Khâm biến mất, xuất hiện ở phía bên kia của Thanh Dực Thiên Võng.
May mà là mục tiêu của Phong Khuê không phải là Diệp Chân, còn có Di Liệt và Đại Khâm, thân hình thoắt một cái, Thanh Dực Thiên Võng lại như thiểm điện trùm tới phương hướng bọn người Diệp Chân!
Trong chớp mắt đã thay đổi phương hướng!
Vừa rồi vốn là bọn người Diệp Chân truy sát Phong Khuê, nhưng bây giờ lại biến thành Phong Khuê truy sát bọn người Diệp Chân, hơn nữa tình thế cực kỳ chật vật.
- Diệp thần sứ, xem ra qua hôm nay, ngươi phải đồ sát trên trăm con Chân Long mới có thể bổ sung tổn thất của bản tướng!
Thần Xạ Đại Khâm đột nhiên nở nụ cười khổ.
- Hả, trên trăm con Chân Long?
Còn không đợi Diệp Chân kịp phản ứng, cự cung trong lòng bàn tay Đại Khâm rung động, một loại khí tức không cách nào hình dung đột ngột bắt đầu dâng lên trên người Đại Khâm.
Cự cung trong lòng bàn tay Thần Xạ Đại Khâm cũng giống như sống lại, vô số hoa văn huyền ảo từ trong lòng bàn tay Thần Xạ Đại Khâm lan tràn ra, leo lên trên thân cung, trong chớp mắt đã làm cho khí tức của cả cự cung trở nên rất khác biệt!
Nguyên bản cự cung dài hai mét, trong chớp mắt đã tăng vọt đến bốn mét, một loại hung sát chi khí giống như Thái Cổ Hồng Hoang đột ngột tản ra!
Cũng không thấy Đại Khâm làm như thế nào, cả người đột ngột bắn ra vô số linh quang, mà những linh quang này trong chớp mắt đã toàn bộ tập trung đến trên linh tiễn màu xanh đen của cự cung.
Một đạo linh tiễn màu xanh đen kéo theo cái đuôi thật dài cực nhanh đánh phía Phong Khuê.
Ngay khi một tiễn này bắn ra, Thần Xạ Di Liệt nhìn một màn này, trong mắt lại lộ ra vẻ sùng kính!
Ngay khi một tiễn này bắn ra, trong mắt Thần Xạ Đại Khâm đột nhiên xuất hiện vẻ khác lạ.
Ầm ầm!
Vẻ mặt Diệp Chân trong nháy mắt này trở nên vô cùng chấn động!
Không gian chấn động!
Một tiễn này của Thần Xạ Đại Khâm, vừa bắn ra đã làm cho toàn bộ không gian Ma Hồn Giới chấn động kịch liệt, ngay cả Chiến Hồn Huyết Kỳ trong lòng bàn tay của Diệp Chân cũng truyền lại cho hắn một tia cảm giác bất an.
Nhưng kinh hãi nhất lại chính là Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê!
Ngay khi một tiễn này bắn ra, Kinh Phong Đại Thánh đã tăng tốc độ lên cực hạn, nhanh chóng biến ảo phương hướng, muốn thoát khỏi một tiễn này.
Nhưng mặc cho Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê thay đổi phương hướng thế nào cũng không cách nào né tránh một tiễn này.
Mà mũi tên này nhìn ở trong mắt đám người Diệp Chân lại như là đang nhảy vọt lên, chỉ lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt Kinh Phong Đại Thánh.
Nhìn một tiễn này oanh đến, khí tức mũi tên màu xanh đen càng ngày càng rõ ràng, một loại giống như từ xưa tới nay đã tồn tại ở sâu trong óc ký ức đột ngột xuất hiện.
Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê cũng trong nháy mắt này sợ hãi hét rầm lên.
- Lạc Nhật Thần Xạ, không thể nào! Chuyện này sao có thể!
- Lạc Nhật Thần Xạ, không thể nào! Chuyện này sao có thể?
Ánh mắt Phong Khuê trở nên vô cùng hoảng sợ, đồng thời vẻ mặt lại hết sức kinh ngạc.
- Các ngươi, đến cùng là...?
- Phốc!
Chữ 'người' còn chưa kịp ra khỏi miệng thì mũi tên màu xanh đen đã bắn tới, Lạc Nhật Thần Xạ trong miệng Phong Khuê đã đập gãy mấy cây lông vũ của Thanh Sí Phong Diên, sau đó vô cùng xảo trá tiến vào xương sườn dưới cánh phải của Phong Khuê!
Rên lên một tiếng, tốc độ vỗ cánh phải và cánh trái của Phong Khuê lập tức trở nên không giống, đồng thời thân hình trở nên xiêu vẹo, tốc độ giảm mạnh.
Nhưng Phong Khuê sự thật rõ ràng là liều mạng huy động kia một đôi Thanh Dực, bay ngược về đằng sau, nhìn Thần Xạ ánh mắt của Đại Khâm, tràn đầy hoảng sợ.
Thời điểm một cánh trọng thương, Phong Khuê tốc độ cũng rất kinh người, trong nháy mắt liền biến thành một chấm đen nhỏ.
Lông mày Đại Khâm nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân.
Không đợi Thần Xạ Đại Khâm nói chuyện, thần niệm của Diệp Chân khẽ động, trong chớp mắt đã mang theo Thần Xạ Đại Khâm, Di Liệt, Dục Lỗi xuất hiện ở ngay phía trước Kinh Phong Đại Thánh Phong Khuê đang bay lượn chạy trối chết.
- Muốn chạy trốn hả, nằm mơ đi!
Tiếng cười lạnh của Diệp Chân vang lên, đồng thời Thần Xạ Đại Khâm lại là một màu xanh đen Lạc Nhật Thần Xạ thẳng tắp đánh phía Phong Khuê!
Lần này, lại là hướng về phía xương sườn cánh trái dưới của Phong Khuê.
Nhưng lần này đối mặt Lạc Nhật Thần Xạ, Phong Khuê lại không bối rối như lần trước.
Trong mắt chim to lớn đột ngột bắn ra thanh quang thẳng tắp, đón lấy một mũi tên màu xanh đen.
Nhưng, Thiên Nhãn Linh Quang của Phong Khuê lại đối mặt với Lạc Nhật Thần Xạ này không dậy nổi bất cứ tác dụng gì, tiễn quang loé lên, giống như có hơn, trực tiếp phóng qua Phong Khuê oanh ra Thanh Mục Thiên Nhãn, lần nữa như thiểm điện đánh về phía xương sườn dưới cánh trái của Phong Khuê!
Nhưng Phong Khuê lại vào thời khắc mấu chốt mạnh mẽ thu Thanh Dực to lớn trở về, Lạc Nhật Thần Xạ chỉ là đâm xuyên qua Thanh Dực mở ra một động lớn mà thôi, xem như né qua yếu hại xương sườn dưới.
Nhưng vẫn như cũ máu chảy ồ ạt, làm cho tốc độ của Phong Khuê giảm mạnh!
- Đây không phải Lạc Nhật Thần Xạ!