Chương 1850 Điều Kiện Của Đại Ti Thiên
Đêm đó, Diệp Chân đã nhận được một phong phù tấn, rẽ trái lượn phải xuất hiện bên trong dân trạch rất không đáng chú ý cạnh một tòa Hoàng Cung của Đại Chu.
Toà dân trạch này, từ ngoài nhìn vào rất không đáng chú ý cũng không lớn, nhưng bước vào trong đó lại có khoảng trời riêng.
Không chỉ lấy trận pháp không gian cao minh điệp gia gia trì, đình viện hay trong sảnh khách đều được bố trí vô cùng sang trọng.
Có mấy thứ trong đó còn là loại có linh thạch cũng không mua được.
- Quý khách ngồi đợi một lát, lão tổ tông không nói chính xác thời gian ra đây, nhưng lão tổ tông nói hắn chỉ cần không làm gì sẽ tới đây ngay.
Một gã sai vặt thanh tú đưa nước trà lên cho Diệp Chân sau đó rời khỏi.
Nếu có người có thể nhìn thấy đồng thời quan sát cẩn thận thì sẽ phát hiện gã sai vặt ở trong trạch viện này đều là tiểu thái giám.
Sau khoảng nửa canh giờ, lão tổ tông trong miệng gã sai vặt, giám Đại tng quản trong Đại Chu đế quốc, bí giám Đại tổng quản Ngư Triêu n thản nhiên xuất hiện.
Thấy thế, Diệp Chân vội vàng nghênh đón.
Nhưng vị này tới gặp mình đều bởi vì Trường Nhạc công chúa.
Hơn nữa, trước đây Trường Nhạc công chúa còn sai người đưa cho Ngư Triêu n một phần thư tự tay viết.
- Tin của công chúa điện hạ lão nô đã xem qua. Lẽ ra, lấy phân tình giữa lão phu và công chúa điện hạ, lão phu hẳn phải lập tức làm theo.
- Nhưng chuyện này, chuyện công chúa điện hạ giao phó toàn là làm việc cho Diệp tước gia, cho nên lão phu phải nói một chút.
Có lẽ là thời gian cấp bách, lại có lẽ quan hệ giữa Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa nên lúc này Ngư Triêu n nói chuyện rất trực tiếp, không hề sắc bén giống như ngày xưa.
- Mời Đại tổng quản nói.
Diệp Chân ở trước mặt Ngư Triêu n rất quy củ, nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất quy củ vẫn bởi vì Ngư Triêu n quá bảo vệ Trường Nhạc công chúa.
- Ngươi muốn hạ thủ với thân quyến của cao tầng Chiến Hồn Điện, việc này vô cùng phiền phức. Sau lưng Chiến Hồn Điện chính là đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp.
- Mặc dù nói Thông Nạp này không quản được bí giám dưới trướng lão phu, thế lực trong triều của hắn cũng không yếu.
- Hơn nữa, càng quan trọng là, ngươi phải hiểu được chức vụ bí giám của chúng ta, bí giám chúng ta chỉ phụ trách theo lệnh bệ hạ, cho dù bí giám chúng ta lấy được một chút chứng cứ thân quyến cao tầng Chiến Hồn Điện ăn hối lộ trái pháp luật thì cũng không cách nào công bố trên triều đình.
- Hơn nữa, nếu không phải chuyện đặc biệt trọng đại, đặc biệt quan trọng thì ngay cả lão phu cũng không thể tùy tiện báo cáo cho bệ hạ biết.
Ngư Triêu n nói.
- Đại tổng quản, ta cũng không phải thật muốn đối phó thân quyến cao tầng Chiến Hồn Điện, mà chỉ muốn tội chứng của bọn hắn mà thôi.
Diệp Chân nói.
- Dùng cái này uy hiếp bọn hắn đi vào khuôn khổ sao?
Lông mày Ngư Triêu n nhíu lại.
- Ngươi chưa từng nghĩ, nếu bọn hắn không sợ uy hiếp của ngươi thì sao?
- Chứng cứ phạm tội này, quý tộc Đại Chu ta, dưới mông nhà nào mà không có một đống, nhưng lại không nhất định đều có thể nháo đến trên triều đình.
- Có đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp làm hậu trường, ý đồ của ngươi sợ là rất khó thành công.
- Có một số việc, quan tâm sẽ bị loạn! Hơn nữa, triều đường Đại Chu cũng không phải một nhà đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp độc đại, cũng chỉ là lực ảnh hưởng hơn lớn mà thôi.
- Huống hồ, Thông Nạp có chức vị cao thì cũng không phải không có đối thủ.
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, Ngư Triêu n ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Diệp Chân.
- Ý của ngươi là lấy kê trong lửa? Ngược lại có mấy phần khả năng thành công.
Nói xong, Ngư Triêu n than nhẹ một tiếng.
- Thôi, nếu ý nghĩ của ngươi đã có chút ý tứ, lại có Trường Nhạc công chúa điện hạ nhờ giúp đỡ, như vậy lão phu sẽ giúp ngươi một lần này đi. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ chuyện đã đáp ứng lão phu, còn phải thiếu lão phu một nhân tình.
Diệp Chân đương nhiên hiểu rõ chuyện Ngư Triêu n nói là chuyện gì, chính là Ngư Triêu n sẽ không ngăn cản Diệp Chân tiếp xúc với Trường Nhạc công chúa, ngược lại, hắn hi vọng Trường Nhạc công chúa vui vẻ một chút.
Nhưng, cũng tuyệt đối không cho phép giữa Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa có bất kỳ hành vi vượt rào nào.
Theo Ngư Triêu n giải thích, vậy sẽ mang đến đại họa cho hắn và Trường Nhạc công chúa.
Về phần thiếu một nhân tình, Diệp Chân còn có thể thế nào.
Hắn vì võ đạo, vì đột phá đến Huyền Cung Cảnh, đừng nói thiếu một cho dù thiếu ba, thiếu năm thì Diệp Chân cũng phải kiên trì đáp ứng.
Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần
....
Lại sau một canh giờ, Diệp Chân lại xuất hiện ở trong tổng bộ Tuần Tra Ti, chờ Đại Ti Thiên Ngũ Dự đến.
Các nha các bộ khác của Đại Chu, sau khi trời tối sẽ bế nha, thế nhưng Tuần Tra Ti thì không giống, làm việc đêm khuya là rất bình thường.
Hơn nữa, có đôi khi, tổng bộ Tuần Tra Ti trong ban đêm còn sinh động hơn cả ban ngày.
Buổi sáng đến cửa Chiến Hồn Điện khiêu chiến, Diệp Chân đã phái người đi tổng bộ Tuần Tra Ti xin gặp Đại Ti Thiên Ngũ Dự báo cáo tình huống Tây Tuần Thú đường thứ hai Tuần Phong Sứ.
Thời gian sẽ hẹn vào giờ Tý một khắc.
Không thể không nói, Đại Ti Thiên Ngũ Dự rất đúng giờ, thời gian còn chưa tới đã xuất hiện chờ trong tĩnh thất của Diệp Chân.
Trực tiếp đi đến trước mặt Diệp Chân, lạnh lùng liếc Diệp Chân một cái, trực tiếp sảng khoái nói.
- Nói đi, ngươi cầu kiến bản tọa đến cùng có chuyện gì!
- Ngươi có gì cần báo cáo thì nói nhanh đi, bản tọa cũng không có nhiều thời gian lãng phí với ngươi.
- y....
Vẻ mặt của Diệp Chân lộ ra một nụ cười ngượng ngùng.
- Đại Ti Thiên anh minh!
Vuốt mông ngựa một chút, Diệp Chân mới nói.
- Đại Ti Thiên, thuộc hạ đã gặp một chút vấn đề nhỏ, muốn mời Đại Ti Thiên giúp một chuyện nhỏ.
- Giúp một chuyện nhỏ?
Ngũ Dự đùng ngón tay gõ lên mặt bàn nói.
- Nói đi!
Rất nhanh, Diệp Chân đã nói ra chuyện mình cầu Tuần Tra Ti điều tra thân quyến cao tầng Chiến Hồn Điện.
Diệp Chân vẫn chưa nói xong, con mắt Đại Ti Thiên Ngũ Dự bỗng nhiên trừng lớn.
- Đây chính là chuyện nhỏ ngươi muốn bản tọa giúp cho ngươi? Ngươi đây là ngại kẻ địch của bản tọa không đủ nhiều đúng không?
- Ngươi có biết làm như vậy mang ý nghĩa gì không?
- Mang ý nghĩa để một phần ba lực lượng của bản tọa đối đầu với đệ nhị Đại Thủ Tế Thông Nạp nắm giữ lấy Tổ Thần Điện.
- Xem ra, tiểu tử ngươi hôm nay tại Chiến Hồn Điện hát kia mới ra vở kịch, cũng không phải thuần túy vì xuất khí.
Đại Ti Thiên Ngũ Dự nói.
- Đại nhân đều biết, hắc, nếu chuyện khác, thuộc hạ nào dám quấy nhiễu Đại Ti Thiên.
- Ngươi làm ra động tĩnh lớn như vậy, bản tọa nếu còn không biết, vậy Tuần Tra Ti này dứt khoát đóng cửa luôn đi.
Nói đến đây, Đại Ti Thiên Ngũ Dự nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn một cái, nói.
- Đừng nói bản tọa không thương cảm cho thuộc hạ, không giúp thuộc hạ! Thuyết phục ta!
- Nếu ngươi có thể thuyết phục bản tọa, cho bản tọa một cái lý do không thể không đối phó với vô số quyền quý Tổ Thần Điện dưới tay Thông Nạp, bản tọa sẽ giúp ngươi.
- Đại Ti Thiên, vì để cho cái đinh đóng xuống ở Tây Tuần Thú có thể tiếp tục tồn tại, tiếp tục lớn mạnh thêm, lý do này, có đủ hay không?
Diệp Chân đột nhiên nói.
Đại Ti Thiên Ngũ Dự đang khép nữa con mắt bỗng nhiên mở to mắt, ngồi ngay ngắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Chân, tản ra từng đợt lãnh ý làm cho người không dám nhìn thẳng.
- Diệp Chân, bản tọa có thể hiểu thành ngươi dùng thân phận cái đinh của mình uy hiếp bản tọa hay không?
Nghe vậy, Diệp Chân nở nụ cười khổ.
- Đại Ti Thiên, vì sao ngươi không cho rằng lời của thuộc hạ đều là nói thật chứ?
- Nói thế nào? Ngươi sẽ không cho là bản tọa sẽ tin tưởng Chiến Hồn Điện xuống tay với ngươi vì lý do này chứ?
Lông mày Ngũ Dự nhíu lại nói.
- Thuộc hạ cũng không gạt Đại Ti Thiên, thần hồn của thuộc hạ hơi đặc thù, trước mắt tu vi bị vây ở Thông Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong, thật lâu không cách nào đột phá, chỉ có....
Lập tức, Diệp Chân nói thật, nói ra khó xử trước mắt, cho nên mới phải làm như vậy.
Diệp Chân rất rõ ràng, muốn lừa gạt Tuần Tra Ti đầu lĩnh Ngũ Dự thật sự quá khó, đã vậy còn không bằng nói thật.
Chỗ Diệp Chân ỷ lại chính là giá trị cái đinh của hắn.
Là cây đinh có thể kiên trì thời gian dài nhất trong vòng mấy trăm năm ở Tây Tuần Thú, cũng là một cái đinh duy nhất có thể nhậm chức Tuần Phong Sứ.
Đương nhiên, Diệp Chân khó xử cũng không phải giả.
- Không cách nào đột phá tu vi? Chẳng lẽ không có những phương pháp đột phá khác à, nhất định phải đến Chiến Hồn Điện cùng chết với lão già Thông Nạp?
Ngũ Dự cau mày nói.
- Có, đó là tìm được hai món Vạn Cốt Luân Hồi Ấn còn lại mượn dùng một lần.
Diệp Chân nói.
Ngũ Dự phất tay.
- Độ khó này còn lớn hơn, không có những phương pháp khác sao?