← Quay lại trang sách

Chương 1852 Chuẩn Bị

Truyền lệnh xuống, gọi tư tế Chiến Hồn Điện ta hôm nay không cần đến Chiến Hồn Điện, miễn cho bị tiểu tử này vũ nhục!

Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch nghiến răng nghiến lợi đưa ra một mệnh lệnh.

Nhưng sau khi tin tức truyền đến lại làm cho gân xanh trên đầu Chiến Hồn Điện điện chủ Tất Trạch nổi lên, dù hôm nay Diệp Chân không có đối thủ khiêu chiến nhưng cũng có rất nhiều tư tế đang lần lượt tập trung đến cổng Chiến Hồn Điện bọn hắn xem náo nhiệt.

Cảm giác đó thì không cần phải nói nữa.

Theo Tất Trạch, mỗi khi có thêm một tư tế tới, cũng giống như cái mông của hắn bị thêm một người nhìn hết.

Mất mặt!

Nhưng vì để xả ra một ngụm ác khí này, hắn chỉ có thể nhịn.

Dù tư tế đến xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều.

Nhiều tư tế đến xem náo nhiệt, chủ yếu là Diệp Chân làm vì một đồ chơi nhỏ.

Hôm qua, không phải Diệp Chân đã nói sẽ xuất ra lễ vật thần bí trị giá năm vạn viên linh thạch thượng phẩm sao?

Tư tế đến xem náo nhiệt sợ có ba, bốn vạn người, mỗi người năm vạn viên thượng phẩm linh thạch là chuyện không thể nào, cho dù Diệp Chân táng gia bại sản, cũng không cho nổi.

Nhưng nam nhân nhất ngôn cửu đỉnh, nói chuyện nhất định phải chắc chắn.

Cho nên Diệp Chân đã lấy ra Phẩm Niệm Linh Đan trị giá năm vạn viên linh thạch thượng phẩm.

Một viên Trung Phẩm Niệm Linh Đan quan phương đổi với giá tiền là một trăm viên linh thạch thượng phẩm, cho nên Diệp Chân tất cả xuất ra năm trăm viên Trung Phẩm Niệm Linh Đan, sau đó chia làm năm viên một nhóm để rút thưởng!

Không sai, chính là rút thưởng.

Năm vạn viên thượng phẩm linh thạch cho mấy chục người, cũng coi là một món tiền nhỏ, nhưng phân cho mấy vạn người thì không có ý nghĩa.

Lấy ra rút thưởng, Diệp Chân cũng coi như hết lòng tuân thủ lời hứa.

Vượt quá Diệp Chân dự kiến, một trò chơi nho nhỏ như thế lại làm cho nhóm tư tế này vô cùng hưng phấn.

Chơi xong một vòng, còn chưa đã ngứa chờ vòng tiếp theo, cả đám đều không chịu đi.

Liên tục hao tổn đến giờ Thân, Diệp Chân mới bất đắc dĩ, lại lấy ra một vạn viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan để rút thưởng.

Không ngờ những tư tế này vẫn chơi quên cả trời đất.

Dù có ít người chỉ rút thưởng rút đến một viên Hạ Phẩm Niệm Linh Đan cũng vui vẻ giống như hài tử.

Các tư tế Tổ Thần Điện, tài nguyên tu luyện không nhiều, nhưng cũng không thiếu, một viên Thượng Phẩm Niệm Linh Đan có chút giá trị, nhưng Hạ Phẩm Niệm Linh Đan thì bọn hắn căn bản không để vào mắt.

Nhưng vẫn vô cùng cao hứng.

Cái này khiến Diệp Chân ý thức được, những tư tế Tổ Thần Điện này, thật ra chính là tìm việc vui.

Chủ yếu là chín thành chín thời gian của những tư tế Tổ Thần Điện đều khổ tu, ngoài khổ tu vẫn là khổ tu, tăng thêm quy củ trong Tổ Thần Điện hơi nghiêm khắc, có chút kiềm chế.

Bây giờ đột nhiên có người chơi đưa ra chút trò mới, đã vô cùng cao hứng, cũng coi như tìm một việc vui.

Rất nhiều tư tế rất tán thành việc này, từng người còn vọt tới trước mặt của Diệp Chân hỏi ngày mai Diệp Chân sẽ còn đến chứ?

- Đương nhiên, ngày mai đến! Hơn nữa, món quà nhỏ ta chuẩn bị cho ngày mai, có thể từ trước tới nay các ngươi chưa từng thấy qua!

Diệp Chân đột nhiên thần bí cười nói.

- Ta chưa thấy qua bao giờ?

Một tinh tế xoa tay.

- Có thể tiết lộ trước một chút hay không?

- Không được, ngày mai!

Diệp Chân chững chạc đàng hoàng nói!

- Tốt!

Cuối cùng vẫn bất đắc dĩ rời khỏi.

Mặt trời xuống núi, Diệp Chân lại viết thêm một dòng trên lá cờ chiến tích:

- Ngày tám tháng sáu, giờ Thìn một khắc, thấy Diệp Chân đến, Nguyệt tế Chiến Hồn Điện lo sợ không yên trở lại, lần nữa đóng cửa bế điện!

Đến cầm đèn, Chiến Hồn Điện liên tục sợ chiến đóng chặt, không một người nào dám lộ diện!

Thêm xong một dòng này, Diệp Chân lần nữa nghênh ngang rời khỏi.

Cùng lúc đó, Ti Mã Nghiễn thấy một màn này thì hận không thể lao ra đại chiến với Diệp Chân một trận, nhưng bị Hữu đại chủ tế Đạt Lan Đài ngăn cản.

- Ngày mai!

- Sáng ngày mai, ngươi sẽ được hung hăng thở ra một ngụm ác khí này, điện chủ đại nhân đã an bài tốt nhật tế thu thập hắn rồi!

Truyện được dịch bởi HámThiênTàThần

Sáng sớm ngày thứ ba, cũng là ngày chín tháng sáu năm bảy trăm ba mươi tám Đại Chu Kiến Vũ, khi mặt trời vừa mới lên, Diệp Chân lần nữa đúng lúc đi tới cửa Chiến Hồn điện.

Sưu sưu sưu, đầu tiên là dựng lên biểu ngữ, sau đó lại dựng lên cờ chiến tích của hai ngày trước đến sau lưng mình, đồng thời lại dựng lên lá cờ chiến tích thứ ba.

- Một khắc giờ Thìn tháng sáu Cửu Nhật, Diệp Chân tới, nhưng đại môn Chiến Hồn điện vẫn đóng chặt như cũ.

Chiến Hồn điện không người ư?

Nhát gan ư?

Ngắn ngủi mấy dòng chữ, nhìn thấy một đám tế ti mỗi môn phía sau đại môn Chiến Hồn điện lại lên cơn giận dữ, hận không được muốn xông ra liều mạng với Diệp Chân.

- Tránh ra, để cho ta đi ra ngoài, cho dù ta thi triển cấm pháp, liều mạng hao tổn tuổi thọ, cũng phải tái chiến đánh một trận với tên họ Diệp này, khinh người quá đáng, ta muốn đi giết hắn!

Hai mắt Tư Mã Nghiễn đỏ bừng, một cước giẫm phẫn nộ, định mở ra cửa điện.

Bao gồm Tư Mã Nghiễn, rất nhiều Tế ti Chiến Hồn điện cũng đều một đêm không ngủ, kìm nén năng lực tinh thần, thốt ra những lời vô cùng độc ác.

Trên thực tế, chính là Hữu đại chủ tế Đạt Lan Thai cũng một đêm không ngủ, chờ đến hôm nay.

Hắn là một Hữu đại chủ tế, ngay trước mặt của nhiều người, bị Diệp Chân đánh no đòn, hoàn toàn mất hết mặt mũi, cơn tức giận so với mọi người trước mắt còn nhiều hơn rất nhiều.

Nhưng, những người này còn phải cản.

- Đừng nóng, đừng phá hư đại kế của Điện Chủ! Điện Chủ đại nhân đã sớm có an bài!

Đạt Lan Thai khuyên nhủ.

- Sớm có an bài, có thể hôm nay đã ngày thứ ba, tiếp tục như vậy nữa, sau này Chiến Hồn điện chúng ta làm sao còn đi ra ngoài gặp người khác?

- Đợi thêm một giờ!

Đạt Lan Thai hết sức khuyên can.

Nếu Chiến Hồn điện bọn họ muốn làm ra đại sự, chuyện ác, muốn hung hãn trút cơn giận, như vậy thì phải làm ra dưới con mắt mọi người, đó mới hả giận, đó mới dễ nghiện.

Cũng chỉ có như vậy, mới có thể tránh được phiền toái!

Sau khi Đạt Lan Thai khuyên can, một đám Tế ti Chiến Hồn điện đang tức giận vẫn nhịn xuống.

Dù sao bọn họ đi ra ngoài, cũng chỉ liều mạng, khả năng chiến thắng Diệp Chân rất nhỏ.

Đồng thời, theo lá cờ lớn Diệp Chân giơ lên, lục tục có Tế ti tới xem cuộc chiến, hơn nữa tới rất nhanh.

Không tới nửa giờ, tập trung tới số người đã cao đến hai chục ngàn.

Cũng chính là những Tế ti này có thể xem náo nhiệt từ trên trời đến dưới đất ba trăm sáu mươi độ không góc chết, bằng không, nơi này sẽ không chứa đủ.

Sau một canh giờ, Tế ti Tổ Thần điện tập trung tới đã vượt qua ba vạn người rồi.

Những Tế ti này, phần lớn tới xem náo nhiệt, trong đó không thiếu những phân điện trước đây có mâu thuẫn với Chiến Hồn điện đến xem náo nhiệt, còn có rất nhiều Tế ti là tới vì Diệp Chân.

Tuy phần thưởng không nhiều, nhưng rất náo nhiệt.

Nếu vận khí không tệ, rút được phần thưởng, vậy thì càng cao hứng, hơn nữa Diệp Chân nói, hôm nay phần thưởng không giống.

Nhiều Tế ti như vậy tập trung đến, đồng thời nói bao la, cái gì cũng nói.

Có nói chuyện trời đất, có chỉ chỉ chõ chõ cửa Chiến Hồn điện đóng chặt, nói Chiến Hồn điện kinh sợ, nói Chiến Hồn điện nhát gan…

Một đám Tế ti Chiến Hồn điện ở sau cánh cửa nghe được, vô cùng tức hận.

Nhưng, cũng vào lúc này, Điện Chủ Chiến Hồn điện nhìn Tả đại chủ tế Tịch Mạc nhà mình, gật đầu một cái:

- Không sai biệt lắm, ngươi đi đi!

- Nhớ, không nên do dự, ra tay một kích tất sát, đừng nói tàn phế, chính là giết chết hắn cũng không quan hệ!

Nghe vậy, Tịch Mạc - Tả đại chủ tế Chiến Hồn điện cười gằn một tiếng.

- Điện Chủ, thuộc hạ đã hiểu, mặc dù địa vị truyền thừa Thần Sứ đặc thù, nhưng truyền thừa Thần Sứ Tổ Thần điện ta bị giết chết cũng không ít, thêm một người như hắn cũng không sao!

Nói xong, Tịch Mạc đã mang theo bốn gã Nhật tế, trên trăm vị Nguyệt tế còn có một nhóm lớn Tinh tế theo ủng hộ, hướng đi ra ngoài Chiến Hồn điện.

Trên bầu trời quảng trường ngoài Chiến Hồn điện, lúc này giống như tụ tập ba vạn con vịt, âm thanh ồn ào liên miên bất tuyệt.

Kèn kẹt!