← Quay lại trang sách

Chương 1862 Trận Chiến Mặt Mũi Và Nhường Nhịn (2)

Có người ứng chiến, Diệp Chân đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng vẻ mặt Diệp Chân lại có mấy phần nhàm chán.

- Man Linh Điện Diệp Chân, mời!

Ngay khi chữ 'Mời' mới ra, Diệp Chân vẫn xuất chiến như trước, thân hình khẽ động đã biến mất khỏi tầm mắt của Kỳ Băng.

Cho dù tốc độ của Diệp Chân cực nhanh, nhưng Kỳ Băng vẫn theo bản năng cảm ứng được một tia khí tức vô cùng bình thường từ bên cạnh đánh tới.

Giống như Bạo Hùng xoay người, thuẫn bên tay trái Kỳ Băng thuận thế đánh mạnh về phía bên trái.

Ầm!

Tiếng nổ vang dội khi đập trúng vật thật đột ngột vang lên.

Tiếng nổ vô cùng kịch liệt này dẫn tới các tư tế đang nói chuyện phiếm không khỏi quay đầu nhìn về phía hai người giao chiến.

Sau đó, từng người lộ vẻ mặt kinh ngạc!

Bởi vì ngay khi bọn hắn quay đầu đã nhìn thấy Diệp Chân bị một thuẫn của người đứng đầu nguyệt tế Chiến Hồn Điện Kỳ Băng nện đến bay ngược lên trời.

Một thuẫn này vừa nhanh vừa mạnh, Diệp Chân giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược ra ngàn mét mới rơi xuống đất, lúc rơi xuống đất còn lảo đảo mấy bước.

Kỳ Băng giật mình, một thuẫn này của hắn có uy lực mạnh như vậy sao?

Đây chính là đệ nhất cuồng nhân Tổ Thần Điện Diệp Chân làm cho trên dưới Chiến Hồn Điện bọn hắn không cách nào đi ra ngoài sao?

Thực lực này, hình như rất bình thường.

Nghi hoặc thì nghi hoặc, thân hình Kỳ Băng khẽ động định thừa cơ truy kích.

Nhưng cũng vào lúc này, vừa rơi xuống đất, Tử Linh Tiên Kiếm trong lòng bàn tay Diệp Chân đột nhiên biến mất, sau đó chắp tay về phía Kỳ Băng nói.

- Người đứng đầu Nguyệt tế Chiến Hồn Điện quả nhiên danh bất hư truyền, Diệp mỗ thua! Tâm phục khẩu phục!

- Cái này...

Đang muốn tiếp tục truy kích, Kỳ Băng giống như bị người bóp chặt yết hầu, kinh hãi nửa ngày cũng không nói ra lời.

Hôm qua hắn mới từ nơi khác nhanh chóng trở về, nhưng điện chủ lại không cho hắn xuất chiến, sáng sớm hôm nay, điện chủ gọi hắn chiến, hắn đã chuẩn bị tốt liều mạng.

Thậm chí chuẩn bị thiêu đốt bản nguyên tinh huyết để tăng thực lực lên, dù không tiếc bất cứ giá nào cũng phải thay Chiến Hồn Điện rửa sạch sỉ nhục.

Trong suy nghĩ của hắn, đây là một trận ác chiến cực kỳ ác liệt!

Nhưng hiện thực, hắn lại thắng vô cùng nhẹ nhõm, hắn thậm chí còn chưa công kích, chỉ là phòng ngự một chút đã thắng.

Chuyện này quả thực làm hắn không hiểu thấu!

Các tư tế vây xem bốn phương tám hướng cũng trợn tròn mắt, nhất là các tư tế vừa rồi chỉ lo nói chuyện phiếm giao lưu, nghe thấy âm thanh nhận thua của Diệp Chân thì trực tiếp trợn tròn mắt.

Vội vàng hỏi thăm tư tế xung quanh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vừa rồi giao chiến là xảy ra chuyện gì, sao đệ nhất cuồng nhân Tổ Thần Điện Diệp Chân lại nhận thua nhanh như vậy?

Thế nhưng, chính là các tư tế chăm chú nhìn không dời mắt cũng không hiểu rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.

Giống như vừa bắt đầu chiến đấu thì Diệp Chân đã nhận thua.

Ngay khi tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, Diệp Chân đã đi về phía bảy cây cờ chiến tích và hoành phi, tiện tay bắn ra từng đạo chưởng liệt diễm đốt bảy cây cờ chiến tích và hoành phi thành tro bụi.

Sau đó nói to.

- Trận chiến ngày hôm nay, Diệp mỗ mới phát hiện, Chiến Hồn Điện vẫn còn có cao thủ, cũng không phải chỉ có hư danh.

- Diệp mỗ bội phục, chư vị, sau này gặp lại!

Đến khi cây cờ chiến tích cuối cùng hóa thành tro bụi, âm thanh của Diệp Chân vẫn còn tiếp tục, nhưng người thì đã biến mất không thấy gì nữa.

Chỉ để lại Kỳ Băng thắng không hiểu thấu, còn có các tư tế xem náo nhiệt nghẹn họng nhìn trân trối.

- Thằng nhãi ranh này, cho dù diễn trò thì cũng phải diễn có tâm một chút chứ! Đây không phải nhường rõ ràng sao? Chỉ cần không phải đồ ngu thì đều có thể nhìn ra hắn đây là cố ý nhường!

Trong Chiến Hồn Điện, Tả đại chủ tế Tịch Mạc khó chịu nói.

Điện chủ Tất Trạch cũng liên tục cười khổ.

- Có một bậc thang như vậy cũng xem như rất tốt rồi! Lấy thực lực của Diệp Chân, đánh thời gian càng dài thì sẽ càng để lộ nhiều dấu vết hơn!

Nghe vậy, tả đại điện chủ Chiến Hồn Điện Tịch Mạc không khỏi thở dài một tiếng.

Khó chịu, biệt khuất!

Chiến Hồn Điện duy nhất chiến thắng Diệp Chân trận này cũng không dễ dàng, đại giới không thể nói là không lớn.

Lúc trước, lúc điện chủ Tất Trạch đàm phán với Diệp Chân đã đáp ứng sẽ cho Diệp Chân mượn Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn mười năm.

Mười năm.

Trong vòng mười năm này, Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn nếu chỉ cho mướn ra ngoài một năm, kiếm về thượng phẩm linh thạch cũng đã cả ngàn vạn viên.

Đó là một bút tài phú khổng lồ cỡ nào.

Bây giờ lại cho Diệp Chân mượn không, tổn thất đó quả là không cách nào miêu tả.

Nhưng với tình thế bây giờ, Diệp Chân và Tuần Tra Ti nắm trong tay yếu hại của Chiến Hồn Điện.

Lại thêm điện chủ Tất Trạch dưới tình thế cấp bách một câu đã bạo lộ ra ranh giới cuối cùng của Chiến Hồn Điện, không đáp ứng cũng phải đáp ứng.

Rơi vào đường cùng, bọn người điện chủ Chiến Hồn Điện Tất Trạch mới đưa ra một điều kiện kèm theo.

Chiến Hồn Điện bọn hắn tổn thất to lớn, có thể nói là mất cả danh và lợi, về mặt lợi thì Chiến Hồn Điện sẽ không nói, cho thuê phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn, một ngày chính là năm vạn viên thượng phẩm linh thạch.

Như vậy, về mặt danh Diệp Chân phải đền bù cho Chiến Hồn Điện một chút.

Làm sao đền bù đây?

Chính là để Diệp Chân cố ý nhường, bị bại bởi Nguyệt tế Chiến Hồn Điện bọn hắn ứng chiến, cũng coi như có bậc thang đi xuống.

Cho nên mới có một màn vừa rồi!

Điều kiện này Diệp Chân không quan tâm.

Chỉ là diễn một tuồng kịch mà thôi, muốn thì diễn thôi.

Về chút danh tiếng này, Diệp Chân cũng không để vào mắt.

Một chút linh thạch cũng không tốn đã mượn được phân thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn của Chiến Hồn Điện mười năm, cầm chỗ tốt lớn như thế, tổn thất một chút xíu thanh danh đối Diệp Chân cũng không có gì tác dụng gì, Diệp Chân rất tình nguyện.

Phải biết, tác dụng của Vạn Cốt Luân Hồi Ấn ngoại trừ trấn áp thần hồn ra, thì còn có thể tha mài thần hồn, có thể ma luyện thần hồn, tăng lên lực lượng thần hồn.

Mặc dù Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn chỉ là Phân Thân, tác dụng không bằng bản thể Vạn Cốt Luân Hồi Ấn, nhưng cho dù là phân thân thì vẫn như cũ có uy năng của Hậu Thiên Linh Bảo hạ phẩm.

Phải biết, Chiến Hồn Điện vì luyện chế Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn đã đầu nhập vào một lượng lớn vô số kể thiên tài địa bảo mới luyện thành.

Cho nên uy lực của Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn cũng không kém bao nhiêu.

Những cường giả sắp ngưng kết Nguyên Linh, trước khi đột phá vì có thể thuận lợi ngưng kết Nguyên Linh, phần lớn đều muốn mượn dùng Phân Thân Vạn Cốt Luân Hồi Ấn để ma luyện thần hồn.

Hơn nữa bởi vì nguyên nhân phí tổn, đại đa số đều chỉ mượn dùng mấy tháng, nửa năm cũng rất hiếm thấy.

Mà Diệp Chân lại có thể dùng một lần mười năm, còn không tốn một chút phí tổn nào.

Chỗ tốt này lớn bao nhiêu?

Nếu lại tính đến thời tự không gian trong Thận Long Châu, chỗ tốt đó, đơn giản...

Diệp Chân sau khi đạt được lợi ích thực tế phủi mông một cái rời khỏi, thế nhưng sau khi đệ nhất nguyệt tế Kỳ Băng của Chiến Hồn Điện kịp phản ứng thi khuôn mặt lại trướng thành màu gan heo.

Hắn có ngốc cũng hiểu rõ lúc này Diệp Chân đang nhường.

Đây đối với một võ giả thì chính là sỉ nhục!

So với việc đánh bại hắn tại chỗ còn làm cho hắn khó xử hơn!

Nhưng Kỳ Băng nhưng lại không biết đây là do Chiến Hồn Điện an bài!

Hữu đại chủ tế Đạt Lan Đài đi ra với hắn thì lại vội vàng kéo Kỳ Băng về Chiến Hồn Điện, miễn cho phức tạp.

Khi rời đi, Đạt Lan Đài còn để lại một câu hình thức:

- Chư vị, Chiến Hồn Điện ta hoang nghênh các vị đến đây khiêu chiến, cho dù người nào thì Chiến Hồn Điện cũng sẽ làm cho hắn đại bại mà về!

Hí!

Những tư tế kịp phản ứng thì nhao nhao lên tiếng đùa cợt.

Chỉ cần là người sáng suốt thì đều có thể nhìn ra được một trận chiến ngày hôm nay là Diệp Chân nhường.

Về phần nguyên nhân Diệp Chân nhường, mặc dù không biết, nhưng còn có thể đoán ra một hai.

Người dẫn dầu chuyện này là Diệp Chân vừa đi, mấy vạn tư tế vây tụ xung quanh quảng trường Chiến Hồn Điện đương nhiên cũng lục tục ngo ngoe tán đi.

Nhưng rất nhiều tư tế lúc rời khỏi, trong mắt lại còn có vài phần lưu luyến, vài phần không nỡ.

Cuộc sống khác biệt...

Theo bọn hắn rời khỏi, tin tức đệ nhất Nguyệt tế Chiến Hồn Điện - Kỳ Băng đại bại Diệp Chân hoặc thật hoặc giả truyền ra, xem như vãn hồi một chút mặt mũi cho Chiến Hồn Điện.